Hai bóng người vỗ vai nó và hắn, nó và hắn giật mình quay người lại. -Xin chào, không ngờ lại gặp hai con ở đây -Mẹ hắn khẽ cười. -Ai đây? -Nó chỉ vào mẹ hắn Hắn khẽ giật mình, nó không nhớ ba mẹ của hắn ư? Điều này cũng khá lạ đối với ba mẹ hắn. -À, chắc do Nhi làm việc cật lực quá, tối không ngủ ,còn thức trắng đêm, sáng thì phải làm vịêc mãi mê, con có nhắc thế nào thì Nhi vẫn không chịu nghe, chắc vì vậy nên cô ấy bị quên. -Hắn vội tìm lời che dấu, thật sự hắn cũng chẳng biết tại sao nó lại như vậy nữa -Tội nghiệp con quá -Mẹ hắn cụp mắt xuống. -Dạ, không sao đâu, dạo này việc hơi nhiều con cố gắng làm cho xong sớm để nghỉ ngơi bù lại thời gian làm việc ạ -Nó khẽ cười. -Nhớ nghỉ ngơi đầy đủ nha con, đừng gắng sức quá, dạo này nhìn con gầy đó -Ba hắn động viên -Dạ -Nó mỉm cười, sao nó cảm thấy ấm áp và hạnh phúc quá. -Oh mà sao ba mẹ ở đây? -Hắn hơi khó hiểu -À ba mẹ có việc đi ngang qua đây, cũng sắp tới rồi, a trễ mất, thôi ba mẹ đi đây, tạm biệt hai đứa -Ba hắn líu quíu kéo tay mẹ hắn chạy đi Nó khẽ cười. -Thôi đi tiếp nào -Hắn kéo tay nó đi ——–*—– Chiều đã sập tới, nó đã rất sợ -Ưm,anh đi với em đến chỗ này có đựơc không? -Nó rụt ref hỏi. -A hôm nay vợ biết dẫn chồng đi chơi luôn đó nha, không ngờ -Hắn vỗ tay. -Em không đùa đâu có đi không? -Nó bực mình. -Okay,đi chứ -Hắn mỉm cười. -Vậy thay đồ đi -Nó nói. Nó phải đấu tranh tư tưởng lắm thì mới có thể đưa ra quyết định cuối cùng là dẫn hắn đến chỗ hẹn, người đó vô cùng nguy hiểm, nói gì là làm đấy, nó rất sợ, ngay lúc này nó còn không biêts liệu quyết đinh của mình là đúng hay sai. Chuyện gì tới thì sẽ tới, nó nghĩ chắc ngươi đó sẽ không làm gì han đâu -Xong, minh đi em không thay đồ à-Hắn khẽ cười -Em mặc đơn giản thôi, mặc cầu kì mấy thằng kia thèm thuồng nhìn ghê lắm -Nó cươif. -Ừm vậy cũng được -Hắn mỉm cười rồi bước lên chiếc MBW cùng nos, lần này nó là người lái, nó chở hắn đến một con hẻm hoang vắng và đổ xe trước một nhà hoang, hắn bii bịt chặt mắt nên không biết gì cả. -Đi xuống -Nó dắt hắn xuống. -Hồi hộp ghê -Hắn vui vẻ. Đôi mắt của nó đượm buồn, nó dẫn hắn đến một căn phòng. -Anh tháo bịt mắt ra -Nó nói rồi biến mất. Hắn vừa tháo ra đã thấy một người quen thuộc đứng trước mặt Au: hơ buồn ngủ quá, au ngủ đây, tạm drop 1 tuần nha, tuần sau sẽ có chap mới, gìơ au ngủ đây…