“Dừng tay, hiện tại chuyện còn không rõ ràng sao?” Long Triệt cả giận nói, nếu để mặc linh hồn của Tử Tô đi ra ngoài, chính là mặc cho nàng bồi hồi, thẳng đến……
“Long Triệt, a, là anh. Di, các anh sao lại…” Lúc này, Tử Tô từ mê man chuyển sang thanh tỉnh, vừa vặn đang ở thời điểm không thể hiểu được quay đầu nhìn thấy bọn họ, kinh ngạc nói.
Long Trạch và Long Dịch đang định ra tay phá kết giới, bởi vì Tử Tô thanh tỉnh, càng bởi vì câu nói kia của Long Triệt, làm cho bọn họ có cảm giác như chợt hiểu.
Đúng vậy, sự tình vừa thấy liền trong sáng. Long uy này quen thuộc, cảm giác này phân không xa lạ, nhắc nhở bọn họ, làm cho bọn họ không thể bỏ qua.
“Chết tiệt Long Duệ, tiểu tử giảo hoạt này, nói là đã bỏ đi nhưng liền……” Long Trạch nghiến răng nghiến lợi nói, hận không được, một mực cứ khẳng định nói không phải chính mình, thế này mới trở về bao lâu, liền dùng long uy quyến rũ linh hồn của Tử Tô.
Long Dịch cũng là vẻ mặt tức giận tận trời, vạn phần căm tức: “Long Duệ, biết rõ hai người bọn họ là lưỡng tình tương duyệt, thế nhưng ở sau lưng chúng ta lại làm ra chuyện như vậy, rất đáng giận, không được đệ muốn đi tìm huynh ấy hỏi cho rõ.” Nói xong, hoả tốc rời đi.
Long Trạch sau khi nhìn thoáng qua Long Triệt cùng Tử Tô, liền vội vã bay đuổi theo phía sau, đến tìm Long Duệ tính sổ. Thật sự là không còn gì để mà chống đỡ a, không mặt mũi đứng ở nơi này, huynh đệ nhà mình cư nhiên làm ra chuyện như vậy, bây giờ còn muốn quyến rũ linh hồn người yêu của huynh đệ mình thật sự là rất quá đáng mà.
Hai người bọn họ vừa đi, Tiểu Long Nhi cũng muốn đi theo, nhưng nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định lưu lại, đỡ phải làm cho mẫu hậu lo lắng, bớt đi một việc rắc rối.
“Tử Tô.” Long Triệt ngay cả trong lòng dù vốn đã chuẩn bị tâm lí sẵn, nhưng vẫn như cũ vẫn là cảm thấy khó chịu, vì nàng, vì chính huynh đệ mình.
Tử Tô đã hiểu mọi chuyện, nàng không nói gì nhìn hắn, nội tâm rối loạn, nàng vốn tưởng rằng không phải là một trong bốn người bọn họ, ít nhất nàng còn có thể đối mặt hắn, nhưng hôm nay, tại sao lại có cơn mộng này. Đêm nay hai người họ vừa mới thố lộ tâm tư, vừa quyết định tìm hiểu lẫn nhau, cho nhau một cơ hội, tại sao? Tại sao ông trời lại đối đãi với nàng như thế? Nàng làm sao có thể đối mặt với hắn?
“Tô nhi, không phải là lỗi của em, đều là lỗi của Long Duệ không tốt, đệ ấy làm ra chuyện như vậy, không trách em được, em đừng để ở trong lòng, được không?” Nhìn ánh mắt nàng tuyệt vọng vừa buồn thương, hắn hoảng, rối loạn, không biết làm sao, liều mạng muốn an ủi nàng, để nàng nhẹ nhàng, thổ lộ chính mình.
Tử Tô lắc đầu, xoay người yên lặng đi đến bên giường mình, ôm chặt lấy thân thể mình, nhắm chặt ánh mắt không nói gì.
Long Triệt muốn bước đi lên, lại bị lời của nàng chặn lại: “Tôi mệt mỏi, anh đi ra ngoài đi. Bây giờ tôi thật không muốn nói gì hết.” Trong lời nói lạnh lùng cứng nhắc, thái độ quyết tuyệt
Bất đắc dĩ nhìn nàng trong chốc lát, lại nhìn Tiểu Long Nhi vô tội bên cạnh, hắn đành phải lén lút lui ra ngoài, vẫn ở lại phòng khách, không dám rời đi.
Hắn vừa đi, nước mắt của Tử Tô liền rơi xuống, hai tay gắt gao nắm chặt, không tiếng động nghẹn ngào. Tại sao lại là hắn? Tại sao lại là một người đàn ông mà nàng ghét cay ghét đắng? Trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng nàng không thể chấp nhận, không thể đối mặt hắn.
Tiểu Long Nhi không dám nói lời nào, bé biết mẫu hậu hiện tại rất khó chịu, tuy rằng hắn sớm đoán được, chính là vẫn là lo lắng cho nàng. “Mẫu hậu.” Tiểu Long Nhi nhẹ nhàng dựa vào nàng, nãi thanh nãi khí nói.
Tử Tô vươn tay ôm bé vào lòng, gục mặt vào cái cổ bé xíu thơm sữa của bé, không nói lời nào.
Bàn Tay nhỏ bé của Tiểu Long Nhi đặt ở trên thân thể của nàng, nhẹ nhàng vỗ, an ủi nàng.
Mà lúc này Long Trạch cùng Long Dịch trước sau tức sùi bọt mép chạy đến Nam Hải, xông thẳng vào Nam Hải Long Cung, không đợi các cung nữ dẫn đường, liền một đường thẳng đến chủ cung.
“Long Duệ, Long Duệ, tên hỗn đản này, huynh đi ra cho ta, đi ra.” Long Trạch vừa đi vừa rống, nhất định tìm tên đầu sỏ gây nên kia.
Lời nói của hai người còn chưa dứt tiếng, liền ở chủ trong cung thấy Long Duệ đang say khướt nửa nằm nửa ngồi trên Long vị, chỉ thấy hắn đang ngủ mê man, say khướt tự lẩm bẩm một mình, trên người Long uy không tự giác phát ra cuồn cuộn.
Các cung nữ đứng xa xa nhìn, không dám tới gần, Long uy của Long Vương quá cường đại, các nàng chỉ cảm thấy trong lòng run sợ, tránh không kịp.
“Bắc Hải Long Vương, Tây Hải Long Vương.” Các cung nữ này nhìn thấy bọn họ, đều tất cung tất kính nói, hành lễ.
Hai người không thèm quan tâm đến các nàng, vội vàng hướng Long Duệ chạy đến, hai người hai bên sốc hắn lên, trực tiếp cho hắn hai cái tát. “Long Duệ, tỉnh tỉnh.” Long Trạch cả giận nói, tuy rằng hiện tại đã biết rằng không phải cố ý, nhưng là tức giận như cũ.
Long Duệ bất chợt lảo đảo thu hồi Long Uy đang phát ra cuồn cuộn kia, mở ánh mắt say khướt, mê mang nhìn bọn họ liếc mắt một cái, mất cả nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại.
Lấy tay chống về phía trước gượng ngồi dậy, vừa nghi hoặc hỏi: “Sao đệ và Long Dịch ở đây? Ta đang ở chỗ nào vậy? Tại sao lại gặp các người nữa rồi? Kỳ quái.” Hắn thì thào tự nói, đối chính mình ở nơi nào cảm thấy kỳ quái, lại đối với sự xuất hiện của bọn họ cảm thấy kỳ quái
Long Dịch trong cơn giận dữ, thấy bộ dáng hắn suy sút mơ hồ, lập tức giơ tay lên, nước ở đâu tụ vào lòng bàn tay của Long Dịch cuồn cuộn, càng lúc càng nhiều, thẳng tắp hướng vào mặt của Long Duệ phun tới.
Long Trạch nhanh tay lẹ mắt, lập tức buông ra, nhanh chóng nhảy tránh sang một bên, cách hắn xa một ít. Long Dịch cứ tiếp tục vung tay, phun nước cuồn cuộn trực tiếp bắn thẳng vào mặt của Long Duệ
“A…… Các người đang làm cái gì?” Bị nước đột nhiên tấn công mình như vậy, Long Duệ lập tức tỉnh táo lại, tức giận nhìn bọn họ, trên người ướt sũng, chật vật không chịu nổi.
“Cuối cùng thì huynh đã tỉnh, nhìn thử xem huynh đã làm nên chuyện tốt gì.” Long Trạch cả giận nói, một tay chỉ vào hắn.
Long Duệ không thể nào hiểu nổi, hắn cái gì cũng không làm a, chỉ uống rượu, hắn còn có thể làm gì? Nhìn về phía Long Dịch, vẻ mặt của hắn cũng đang tức giận.
“Đệ làm sao vậy? Ta cái gì cũng không làm.” Long Duệ vô tội thật sự, nếu không phải mọi người là huynh đệ của hắn, hắn tất nhiên sẽ không nhịn như thế đâu.
“Huynh, Huynh, huynh……” Long Trạch tức giận đến nói không nên lời đến, chỉ biết là chỉ vào hắn.
Long Duệ không hiểu cho nên, đành phải đem ánh mắt nhìn về hướng Long Trạch, hắn tại sai lại giận dữ thếa?
Long Dịch đương nhiên hiểu được ý tứ của hắn, cảm thấy lửa giận hơi hạ xuống một ít, bực bội nói: “Huynh vừa rồi dùng Long Uy quyến rũ linh hồn của Tử Tô, chuyện này đã chứng minh huynh chính là phụ vương của Tiểu Long Nhi, chắc chắn là trước kia, Long Uy của huynh mạnh hơn tinh thần của Tử Tô, nên mới quyến rũ nàng và có Tiểu Long Nhi. Huynh, huynh thật sự là quá đáng mà.”
“Không lẽ đã đến nước này mà vẫn không thừa nhận, hiện tại Long Triệt cùng Tử Tô lưỡng tình tương duyệt, huynh cư nhiên còn quyến rũ cô ấy, thực quá đáng, huynh đệ như đệ cũng nhìn không được.” Cho dù chuyện không phải là của hắn nhưng hắn càng nói càng sinh khí.
Cái này, Long Duệ trợn tròn mắt, hắn không có a, hắn rõ ràng đang uống rượu, sau đó uống càng lúc càng nhiều, vẫn đang ngủ say ở Long Cung của hắn, không có quyến rũ nàng a.
“Huynh, huynh, huynh cũng không biết là chuyện gì xảy ra? Huynh không có ý thức.” Long Duệ thật sự là hết đường chối cãi, cả người nói không rõ, hắn cũng không biết vì cái gì lại như vậy. Trời ạ, hắn thực có lỗi với Long Triệt, thực có lỗi……
Nàng.
Hắn xấu hổ muốn chết được.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
568 chương
67 chương
50 chương