Lời nói của hắn, lập tức làm cho mọi người đều im lặng xuống, tất cả mọi người đem ánh mắt đặt ở trên người hắn và Tiểu Long Nhi. “Các đệ nghĩ kĩ lại xem, trong khoảng thời gian hơn một năm nay, ai tiếp xúc với người trần gian? Ai đến trần gian? Ai buổi tối thường xuyên đến nhân gian?” Long Triệt hỏi vừa thông suốt, mở to ánh mắt sáng quắc nhìn bọn họ. Ba người nhất thời không nói gì, liều mạng vắt hết óc hồi tưởng hơn một năm trước, bọn họ ngày đó đều đang làm gì, có tiến vào trong mộng nhân loại hay không, có năng lực mạnh hơn Tử Tô để quyến rũ linh hồn của Tử Tô hay không. Trong khoảng thời gian ngắn, không khí nhất thời có chút đọng lại, mỗi người tâm tư khác nhau, không biết suy nghĩ cái gì, chỉ có Tiểu Long Nhi ánh mắt đang chuyển động nhanh như chớp. Lúc này, ở trong phòng Tử Tô cũng không thể an tâm, nàng biết ngoài kia, bốn nam nhân đang tìm người đầu sỏ đêm đó ở bờ biển cường bạo mình. Có lẽ là lời nói trước kia, nàng nhất định sẽ vô cùng tức giận, phi thường thống hận, nhưng là từ sau sinh ra Tiểu Long Nhi, nàng liền không hề hận, Tiểu Long Nhi phi thường đáng yêu, thông minh, tuy còn nhỏ, nhu thuận, nàng cuộc đời này có một đứa con như vậy là đủ rồi. Nàng quyết định, mặc kệ phụ vương của Bảo Bối là ai, cũng không có thể đem nàng cùng Bảo Bối tách ra được, nàng muốn vĩnh viễn cùng Bảo Bối ở cùng một chỗ, chẳng sợ muốn tránh né, nàng đều cam tâm tình nguyện. Suy nghĩ và đã quyết định dứt khoát, trong lòng nàng liền an tâm, sau khi xem ti vi một lát, thấy thời gian đã không còn sớm, nàng liền chính mình trên giường ngủ, dù sao trong chốc lát Tiểu Long Nhi sẽ vào với nàng. Nàng vừa ngủ, bên ngoài bốn nam nhân liền lại bắt đầu thảo luận, Long Triệt là người đầu tiên nói: “Huynh hy vọng chuyện này là huynh làm, huynh hy vọng Bảo Bối là con của huynh, càng hy vọng Tử Tô là thê tử của huynh. Hắn vừa nói xong, đám người Long Duệ trầm mặc không nói, bọn họ đều hiểu được tâm tư của hắn, không phải chỉ vì Tiểu Long Nhi, mà là hắn quả thật thích Tử Tô vô cùng. “Ách, Long Triệt, chúng tôi đã nghĩ tới nghĩ lui, cũng đã truy xét thật kĩ, nhưng chúng tôi cũng không có làm chuyện như vậy.” Long Trạch suy nghĩ nửa ngày sau, lắc đầu nói, hắn cam đoan, hắn tuyệt đối không có làm chuyện như vậy. Long Dịch cũng lắc đầu, hắn cũng chưa làm qua, huống chi muốn làm được cũng phải làm ở gần hải vực chính mình, mới không cần chạy đến địa phương xa như vậy, cách xa vạn dặm, muốn một nữ nhân, Long Cung của hắn rộng lớn. Loại chuyện như thế này, người có cơ hội làm chỉ sợ chỉ là Long Duệ thôi, hắn hoài nghi ngắm liếc mắt Long Duệ một cái. Long Duệ tự nhiên là cảm nhận được ánh mắt hoài nghi của hắn, trừng mắt nhìn liếc mắt một cái trở lại, biết hắn suy nghĩ cái gì, cả giận nói: “Làm gì làm gì, ánh mắt đệ như thế là sao? Đệ đây là hoài nghi huynh sao? Huynh thuộc loại người không có nhân phẩm như vậy sao? Thích loại nữ nhân này? Tặng cho ta, cấp lại cho ta, ta cũng không thèm a.” Hắn vẻ mặt hèn mọn, phi thường không hờn giận. “Chậc chậc, Long Duệ à, đệ lại chưa nói là huynh, huynh phản ứng lớn như vậy làm gì? Cho dù không nói là huynh, nhưng huynh cũng là hiềm nghi lớn nhất, bởi vì huynh là Nam Hải Long Vương. Huynh có cơ hội say rượu nhân cơ hội đến bờ biển đến gây sóng gió.” Long Dịch phân tích đạo lý rõ ràng, đúng lý hợp tình, phi thường có đạo lý. Lời nói của hắn lập tức làm cho ánh mắt mọi người tập trung nhìn thẳng về phía Long Duệ, từ trên xuống dưới đánh giá, thành phần hoài nghi lập tức liền gia tăng rồi. “Ta, không phải ta, ta chưa làm qua, ta căn bản là không quen biết nàng, các ngươi đừng oan uổng ta, đừng đem tội danh đổ trên đầu ta.” Long Duệ nhảy dựng lên, thở phì phì nói, hung tợn liếc mắt nhìn mọi người một cái, giận mọi người không tin hắn. Long Triệt trầm mặc thật lâu sau, rốt cuộc nói: “Long Duệ, chỉ có đệ là hiềm nghi lớn nhất, hãy suy nghĩ lại cho thật kĩ xem, có khi nào do đệ uống rượu say, sau đó bất tri bất giác đã tới nhân gian? Làm một chuyện mà đệ cũng không biết hoặc là không nhớ rõ?”