Tiểu Long Nhi bình tĩnh mỉm cười, lắc đầu, nãi thanh nãi khí nói: “Mẫu hậu không có nói cho Bảo Bối biết a, Bảo Bối cũng không có hỏi, cho nên Bảo Bối không biết.”
Long Trạch trợn tròn mắt, đây là người gì vậy a? Không phải, Tử Tô kia là cái người nào a? Không nói cho Tiểu Kim Long biết phụ vương là ai? Chuyện này cũng quá kì lạ đi.
Không chỉ là Long Trạch, liền ngay cả Long Duệ cùng Long Triệt, đều cảm thấy kỳ quái, vì cái gì Tử Tô không nói cho Tiểu Long Nhi biết phụ vương là ai? Mà chính Tử Tô cũng chưa bao giờ tự đề cập đến, cũng không thấy có thần sắc gì bi thương lại càng không giống một nữ nhân bị vứt bỏ, bình thường đến không thể bình thường hơn.
“Vì cái gì? Mẫu hậu của con rất kỳ quái.” Long Trạch quyết định, hắn như thế nào cũng muốn trông thấy mẫu hậu của Tiểu Kim Long, rốt cuộc là nữ nhân như thế nào, hắn tò mò đến chết được.
Tiểu Long Nhi cũng không cảm thấy mẫu hậu có cái gì kỳ quái, không có phụ vương cũng không phải là chuyện gì lớn lắm, chỉ cần có mẫu hậu liền thành, mẫu hậu hảo hảo, bé yêu mẫu hậu nhất.
Long Trạch quả nhiên nói được thì làm được, hắn cũng lại không đi, đặc biệt biết Long Duệ đã thuê ở cách vách, chính hắn cũng chạy tới ở. Còn đùa rằng, bọn họ có thể ở lại, hắn tại sao không thể
Trong khoảng thời gian ngắn, tại địa phương của Tử Tô, thế nhưng lập tức đã xuất hiện ba vị Long Vương, ba vị anh tuấn soái khí, tràn ngập hơi thở vương giả nam nhân.
Bọn lính tôm tướng cua này lại nơm nớp lo sợ, một vị đã muốn càng khủng bố, hai vị đã muốn đủ trong lòng run sợ, ba vị chúng nó cũng không dám sống.
Mà Hồng Tuyến vốn là nữ nhân theo hầu Long Duệ đã lâu, từng gặp qua bốn vị Long Vương, cho nên coi như là tập mãi thành thói quen, nhưng dù sao ở chố phàm trần này nàng ta vẫn thực sự bất an.
Vu Mẫn thì trợn mắt há hốc mồm khi bỗng dưng xuất hiện nhiều soái ca như thế, nhưng nàng vốn là người phàm dù khiếp sợ trước pháp thuật lạ lùng của bọn họ, đã theo hầu Long Duệ đương nhiên cũng không có mơ tưởng gì khác.
Lúc này Tử Tô cũng không biết, nhà nàng lại xuất hiện thêm một người nam nhân, sau khi tan ca, nàng đi dạo một vòng siêu thị, mua một đống lớn thức ăn trở về. Khi đến về nhà, nàng thế này mới phát hiện, trong nhà lại có thêm một người nam nhân.
“Tiểu Kim Long, cô, cô ấy là mẫu hậu của con?” Long Trạch cằm sắp rơi xuống đất, chỉ vào Tử Tô đang ôm một đống thức ăn trở về cứng họng nói. Nhìn nữ nhân trước mắt, không hề chớp mắt, nữ nhân nhìn thấy hắn vẻ mặt bình tĩnh chính là Tử Tô? Mẫu hậu của Tiểu kim long? Một người phàm?
Tiểu Long Nhi, Long Duệ, Long Triệt, bao gồm Hồng Tuyến và Vu Mẫn, cũng không hẹn mà đồng gật gật đầu, phi thường khẳng định nói: “Đúng vậy.”
Tử Tô nghe vậy, đối mặt với chuyện trong nhà lại đột nhiên xuất hiện ra nam nhân chỉ là cau mày lại một chút, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nàng phát hiện chính mình đã muốn đạt tới cảnh giới gặp chuyện không sợ hãi, thậm chí đối với người mới tới, nàng đều có thể đoán được chín trên mười là.
“Lại là một con rồng.” Nàng đưa tay lấy đồ ăn giao cho bọn lính tôm tướng cua một bên nơm nớp lo sợ, thản nhiên hỏi, ôm lấy Tiểu Long Nhi.
Long Trạch kinh ngạc, nữ nhân này nàng làm sao mà biết được? Nàng chẳng lẽ che dấu thực lực, hoặc là thực lực nhanh hơn bọn họ rất cao rất cường đại?
“Tôi là một người bình thường, không lợi hại như anh suy nghĩ đâu.” Tử Tô như là xem thấu ý tưởng hắn, đối với bộ dáng hắn ngây ngốc hồ hồ, cười. Nam nhân này, dường như tất cả mọi suy nghĩ đều viết cả ở trên mặt, một bộ dáng đơn thuần vô hại.
“Cô, cô là làm sao mà biết được?” Long Trạch ngạc nhiên vạn phần nói, đuổi theo nàng không ngừng hỏi, lập tức liền quên chính mình kỳ thật rất muốn biết chính là phụ vương của Tiểu Kim Long là ai?
Tử Tô cười mà không đáp, ôm Tiểu Long Nhi xoay người vào phòng, Long Trạch chưa từ bỏ ý định, chạy nhanh theo sau, vừa định đi vào, cửa liền ở trước mặt hắn phanh một tiếng đóng lại.
Truyện khác cùng thể loại
210 chương
136 chương
31 chương
79 chương
2 chương
13 chương