Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Ngươi Thật Xấu Xa
Chương 14 : Kinh Động Long Duệ
Tiểu Long Nhi chạy tung tăng về phía biển, biển cho hắn cảm giác rất quen thuộc, dường như mới được tăng thêm nguồn sức sống vậy, đến biển hắn có cảm giác như đã về được đến nhà.
“Ta đến đây.” Tiểu Long Nhi hướng về phía về phía biển kêu to, sau đó thân mình nhỏ nhắn lao nhanh về phía trước, bùm một tiếng chúi đầu xuống mặt nước.
Vài tên tôm binh vội vàng đi theo phía sau, thật cẩn thận bảo hộ hắn, đỡ hắn.
Tiểu Long Nhi vùng vẫy trong nước, tựa như về tới nhà, vui vẻ vô cùng. Trong chốc lát ở trong nước nhào lộn vẫy vùng, phút chốc lại chuyển hướng đuổi theo con cá chơi đùa, lát sau lại lặn đáy biển, còn trốn vào rặng san hô cùng tôm binh chơi trốn tìm, chơi vui đến quên cả trời đất.
“Điện hạ, điện hạ……” Bọn tôm binh thường bởi vì tìm không thấy hắn mà sợ hãi oa oa kêu to, sợ hắn đi lạc.
Tiểu Long Nhi mặc kệ mọi chuyện, hắn thật vất vả mới có một lần cơ hội đến bờ biển để chơi, đương nhiên phải chơi đến thoải mái mới được. Vì thế, hắn càng lúc càng lặn sâu xuống đáy biển.
Những sinh vật sống ở trong biển thấy hắn, tất cả đều tất cung tất kính bước sang đến một bên, tự động tự giác nhường đường cho hắn. Tiểu tử kia thấy thế, càng lúc càng vui vẻ, hóa thân thành một con rồng nhỏ, lắc lư uốn lượn thân rồng, nghênh ngang dưới đáy biển dạo chơi.
“Điện hạ……”
“Thái tử……”
“Long thái tử……”
Những tên cá, tôm, cua, sò, hến, tất cả mọi sinh vật nhìn thấy vội cung kính bước sang một bên sau đó đứng im không dám động đậy.
Tiểu Long Nhi mặc kệ bọn chúng, cái mà hắn muốn chính là tìm một chỗ nào thật vui để chơi. “Các ngươi có biết chỗ nào đẹp và vui không?” Hắn chơi đã nửa ngày, tốt nhất nên chơi nhanh một chút.
Lúc này, một con cua thật lớn vội vàng bước ra, ở trước mặt bé tất cung tất kính nói: “Thái tử, cách đây không xa chính là Nam Hải Long Cung, thái tử nếu là muốn đi, có thể đi đến đó.”
“Nam Hải Long Cung? Đó là chỗ nào? Ai ở nơi đó?” Tiểu Long Nhi cảm thấy hứng thú truy hỏi, cái đầu nhỏ tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây.
Lúc này những tôm, cua cá, cùng những sinh vật khác đều hoảng sợ, Long Thái Tử cư nhiên không biết Nam Hải Long Cung là nơi nào? Càng không thể tin nổi là còn không biết là ai đang ở nơi đó? Mọi người cũng không dám tin mở to mắt nhìn hắn.
“Ách, thái tử, Nam Hải Long Cung là nơi ở của Nam Hải Long Vương, chính là cung điện của Long Vương.” Dù kinh ngạc những lão cua vẫn như cũ tất cung tất kính, lập tức trả lời câu hỏi của hắn.
Long Vương? Có liên quan đến hắn? Tiểu Long Nhi thắc mắc càng lúc càng lớn, lập tức quyết định muốn đi trước nhìn trộm một chút, nhìn xem nơi ở của Nam Hải Long Vương có dáng như thế nào.
“Ta quyết định, đi Nam Hải Long Cung.” Tiểu tử kia lập tức phát ra lời nói hùng hồn, khẩn cấp. “Ngươi dẫn đường cho ta.” Hắn giơ tay chỉ vào lão cua nói.
Lão cua lập tức gật đầu đáp ứng, vội vàng đi đầu hướng về Nam Hải Long Cung. Tiểu Long lập tức đi theo sau, những tên tôm binh nãy giờ vẫn theo hầu lo lắng đến mức nghiêm mặt, điện hạ này thật sự là rất nghịch ngợm rất mê chơi, chỗ nào không đi, cố tình muốn đi Long Cung, nhưng mà Long Cung vốn chính là nơi ở của Long Tộc, hắn coi như là về nhà.
Lúc này, trước khi Tiểu Long Nhi trên đường đi đến Long Cung, Long Duệ cũng đồng thời nhận được tin tức tại khu vực hải phận của mình xuất hiện một Tiểu Kim Long.
“Gần đây không nghe nói có tẩu tử (Chị dâu) của huynh đệ nào của mình có con mới sinh a? Tiểu Long này từ đâu đến?” Hắn một mình lầu bầu nói, không hiểu nổi.
Khi hắn nghe được Tiểu Long Nhi vào lúc này đang hướng về chính Long Cung của mình, hắn vội vã đứng lên, nhanh chóng bước ra ngoài Long Cung, hắn rất muốn trông thấy Tiểu Long không biết từ nơi nào xuất hiện này.
Hắn bay ra Long Cung không lâu, liền thấy được trước mặt xuất hiện Tiểu Long cùng vài tên tôm binh, đang đi về phía hắn. Hắn biết, đây là Tiểu Long Nhi đang định đến Long Cung.
Tiểu Long Nhi cũng phát hiện ra hắn, bởi vì Rồng vốn chính là có cảm ứng, hơn nữa Long Uy của Long Duệ vô cùng mạnh mẽ đã cho hắn biết, đây là Long cùng giống loài với hắn.
Truyện khác cùng thể loại
795 chương
65 chương
8 chương
63 chương
131 chương
14 chương