Đột nhiên Lục Chi Khiêm thô bạo lôi kéo váy áo của Khương Thục Đồng, sau đó đè lên người cô ở trên sô pha làm xương quai xanh gợi cảm mê người, làn da trắng nõn, no tròn mềm mịn như trứng bóc của cô lộ ra. Vốn dĩ Lục Chi Khiêm định hung hăng mà hôn xuống, thế nhưng, khi vừa nhìn thấy thân thể trắng tuyết của Khương Thục Đồng, anh ta lại nhớ tới chuyện cô đã từng với người đàn ông khác... Rõ ràng hắn thật sự rất muốn cô, muốn tất cả của cô. Nhưng trong cuộc đấu với gã đàn ông mà hắn chưa bao giờ gặp, hắn đã bị đánh bại đến mức hồ đồ, bị đánh bại ngay từ lúc mới bắt đầu. Khương Thục Đồng bị đè chặt dưới thân hắn, mái tóc rối tung đau khổ giãy giụa cầu xin. Cô bắt đầu khóc, khóc đến nước mắt làm ướt sô pha. “Tôi là chồng của cô. Lẽ nào còn phải ép buộc cô sao? Cô còn bày ra bộ mặt không tình nguyện ấy, đến tột cùng cô có phải vợ của tôi hay không?” Khẩu khí của Lục Chi Khiêm vẫn còn mang theo phẫn nộ quát. Khương Thục Đồng nhìn xúc động trên người Lục Chi Khiêm tiêu tan, mới thở dài một hơi nhẹ nhõm. Chuông cửa vang lên, Lục Chi Khiêm thu thập một chút quần áo của mình rồi đi mở cửa. Ở nhà, anh ta chỉ ăn mặc áo sơ mi màu trắng, tóc có chút loạn, áo sơ mi cũng có chút xộc xệch. Khương Thục Đồng mau chóng lau nước mắt, tùy tiện vuốt gọn mái tóc rồi đứng lên. Vừa đúng đứng đổi diện với Cố Minh Thành, biểu tình cô có chút xấu hổ. Cố Minh Thành nhìn bộ dạng Khương Thục Đồng, sắc mặt ửng đỏ, tóc rối loạn. Tuy rằng cô đã gắng sức che dấu, nhưng có những chuyện, càng che dấu thì càng rõ ràng. Lại mang dáng vẻ hấp tấp cùng chật vật này, Lục Chi Khiêm cũng thế. Giống như hai người vừa mới trải qua một cuộc tình ái nồng nàn, vui sướng. Sau khi Cố Minh Thành tới, Khương Thục Đồng chào hỏi xong liền trốn vào trong phòng của mình. “Đây là thư hòa giải.” Cố Minh Thành tới, chính là để đưa cho Lục Chi Khiêm cái này, anh đặt nó lên trên bàn. Lục Chi Khiêm lạnh lùng nhìn lá thư trên bàn nói: “Cố tổng tới, chính là vì đưa cái này?” “Không thì thế nào?” Đối mặt với ánh mắt khiêu khích của Lục Chi Khiêm, Cố Minh Thành lạnh lùng trả lời. “Vốn dĩ chính là người của công ty anh kiện tôi, muốn đưa cũng nên là người của công ty anh đưa. Hơn nữa, đến buổi tối, chỉ sợ Cố tổng say không phải tại rượu đi?” Lục Chi Khiêm ngồi xuống ghế sô pha, hai chân bắt chéo nhau. “Không say tại rượu thì thế nào? Anh làm gì được tôi?” Cố Minh Thành không giận, ngược lại cười cười, nhưng nụ cười kia lại không chạm đến đáy mắt. Cuộc chiến giữa hai người đàn ông hoàn toàn sáng tỏ. Tuy rằng lời nói phía trước cũng không trực tiếp vạch trần, nhưng lời nói trước đó có ý gì bọn họ đều hiểu. Khương Thục Đồng ở trong phòng của mình nghe, trong lòng đặc biệt nóng vội. Hiện tại Lục Chi Khiêm còn không biết người đàn ông đầu tiên của cô là Cố Minh Thành, nếu hai người nói rõ, vậy Lục Chi Khiêm chắc chắn hiểu lầm cô càng lớn. Khương Thục Đồng dậm dậm chân, như kiến bò trên chảo nóng. “Phu nhân của tôi trước khi kết hôn——” Lục Chi Khiêm mở miệng, hắn vốn muốn nói, “Phu nhân của tôi trước khi kết hôn, chính là vừa gặp đã yêu”. Nhưng mới nói được một nửa, truyền tới tai Khương Thục Đồng, giống như mở ra chuyện đêm hôm đó giữa cô cùng Cố Minh Thành. Khương Thục Đồng chạy nhanh từ trong phòng ra tới, nói với Cố Minh Thành một câu: “Cố tổng, lần trước tôi giới thiệu bạn gái cho ngài, ngài có vừa lòng không?” Những lời này vừa nói ra, tất cả đều yên tĩnh. Lục Chi Khiêm vẫn luôn hoài nghi giữa Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng có mờ ám, nhưng những lời này của Khương Thục Đồng làm trong lòng anh ta bắt đầu có chút do dự. Nếu thật sự có cái gì, làm sao cô lại giới thiệu bạn gái cho Cố Minh Thành. Cố Minh Thành đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó cắn chặt răng, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói một câu: “Người mà Lục phu nhân giới thiệu đương nhiên rất tốt. Thấu tình đạt lý, xinh đẹp thông minh, đúng kiểu phụ nữ tôi thích. Tôi thật muốn cảm ơn Lục phu nhân, đã có lòng suy nghĩ cho tôi như vậy.” Anh ngả người dựa vào lưng ghế, vui vẻ thoải mái mà nhìn Khương Thục Đồng, ngược lại Lục Chi Khiêm vẫn luôn im lặng không nói chuyện. Địa vị chủ nhà lập tức bị loại khí tràng này của Cố Minh Thành đè ép xuống. Cuối cùng Khương Thục Đồng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm. Cô không nghĩ tới Cố Minh Thành sẽ phối hợp với cô. Cô căn bản chỉ là muốn cắt ngang lời nói của Lục Chi Khiêm. Đã nói đến mức này rồi cô không còn cách nào rút lui, đành tiếp tục nói: “Thích thì tốt!” Hình như Khương Thục Đồng có nghe qua, chủ nhiệm bộ phận thiết kế đã từng nói Cố Minh Thành chưa lập gia đình, không có bạn gái. Vừa rồi trong lúc vội vàng, cô không biết đã đặt Cố Minh Thành vào hoàn cảnh thế nào. Nói đến đây thì Cố Minh Thành đứng dậy cáo từ.