Rạp Chiếu Phim Địa Ngục
Chương 812 : Đánh cược cùng viên đạn
Cứ tiếp tục phát triển như vậy, Diệp Tưởng tuyệt đối không thể nào sống sót qua tay Hầu Tước.
Cũng chính vì thế, hai cánh ác ma sau lưng hắn đang dần đem một mặt hắc ám dẫn ra... khiến hắn càng thêm tiếp cận với Hạ Hầu Dạ Vương!
Ngay tại thời điểm Hầu Tước vẫn đang tiếp tục truyền tử khí, bỗng nhiên hắn cảm ứng được trong cơ thể Diệp Tưởng xuất hiện một lỗ đen, vài tia tử khí kia đều bị lỗ đen thôn phệ!
Dạ Vương sao?
Hầu Tước quyết định thật nhanh, lập tức kéo giãn cự ly với Diệp Tưởng!
Cơ hồ là trong sát na! Trên tay Diệp Tưởng lập tức phóng ra huyết tinh xiềng xích!
Huyết tinh xiềng xích kia thiếu chút nữa đã bắt giữ được Hầu Tước!
Hầu Tước trở thành tử linh pháp sư, sớm đã là tồn tại xen giữa sinh và tử, cho nên huyết tinh xiềng xích cũng có thể bắt giữ hắn!
Tiếp đó, trong đầu hắn cảm nhận được trong cơ thể Diệp Tưởng truyền tới một tia ý thức.
“Ngô tên Dạ Vương -- ngô là âm phủ chi vương, kẻ chi phối tử vong và hắc ám!”
Diệp Tưởng thời điểm bị từng tia khí tức tử vong tràn vào người, cả người đều tràn đầy máu, bắt đầu bộc phát ra một loại khí tức đáng sợ.
Đối phương chung quy có số mệnh cường đại nhất thời đại này, cho dù bị thương nặng vẫn có thể bốc phát ra loại lực lượng bậc này. Bất quá, linh hồn bị thương nặng không phải dễ dàng có thể bù đắp. Chung quy kẻ bị thương cũng đồng dạng có được aura nhân vật chính. Nếu thương tổn kia đổi lại trên người một diễn viên phụ, liền không nói chơi rồi.
Hầu Tước thu lại Tru Tiên kiếm.
Tiếp theo, hắn rút toàn bộ xương cột sống từ phía sau lưng mình ra!
Những đoạn xương kia không ngừng biến hóa, hồi lâu sau biến thành hình tượng Tử Thần liêm đao!
Cầm trong tay bạch cốt hóa thành Tử Thần liêm đao, Hầu Tước lạnh lùng nhìn về phía Diệp Tưởng.
Vương? Cũng không phải là vương cho nên mới được ngồi trên vương tọa, mà là ngồi trên vương tọa mới có thể được xưng là vương!
Sau đó, Diệp Tưởng phe phẩy đôi cánh màu đen, lấy tốc độ kinh người vọt tới!
Đồng thời với huyết tinh xiềng xích bay vụt tới, thân thể hắn giống như một lỗ đen thật to lớn!
Khó trách...... Có thể bức Long Ngạo Thiên đến tình cảnh này.
Mặc kệ như thế nào, Hầu Tước cũng phải thừa nhận, từ khi tiến vào rạp chiếu phim địa ngục tới nay, Diệp Tưởng là đối thủ đáng sợ nhất cũng là đáng giá tôn kính nhất.
Thật sự đáng tiếc......
Đã chú định, ngươi và ta phải là địch.
Tử Thần liêm đao bay thẳng chém về phía Diệp Tưởng!
Hai cỗ khí tức cường đại va chạm, khiến sương mù trong trường săn bắn hỗn loạn, bị xua tán đi không ít!
Sau một hồi......
Trước mặt Diệp Tưởng là một khối khô lâu cầm trong tay Tử Thần liêm đao, còn đâm vào cơ thể hắn, giơ hắn lên cao.
Chỉ là, thân thể khô lâu kia cũng đang bắt đầu phong hóa, tiêu tán!
Trong hoàn cảnh bị thương nặng, cư nhiên còn có thể tiến hành phản kích bậc này!
Tử Thần liêm đao bị bẻ gãy, bất quá đối với Hầu Tước mà nói, điểm tổn thương ấy không tính là gì. Hắn là tử linh pháp sư, chỉ cần linh hồn không yên diệt, hắn vẫn có thể hành tẩu vô số lần giữa sinh và tử!
Thế nhưng...... Muốn một lần nữa chuyển hóa thành người sống, khẳng định cần thời gian.
“Ta thừa nhận ngươi cường đại, Diệp Tưởng, ngươi so với An Nguyệt
Hình, Long Ngạo Thiên càng mạnh mẽ hơn. Chờ thời điểm ta lần nữa trở về, ta sẽ thu gặt tính mạng ngươi.”
Lấy tính cách của Hầu Tước, đương nhiên sẽ không nói ra những lời kiểu này.
Đây là một loại tán thành chân chính đối với đối thủ!
Tiếp đó, khô lâu kia triệt để biến thành bụi phấn, tiêu tán trong sương mù.
Mà Diệp Tưởng còn thảm hại hơn.
Hắn gục trên mặt đất, cơ thể đã chảy khô tới giọt máu cuối cùng. Nếu không phải một khắc sau cuối dựa vào lực lượng của Dạ Vương, mới có thể đánh bại Hầu Tước. Thế nhưng, nay linh hồn hắn cũng đang bên bờ vực sụp đổ.
Dante không biết đã rời đi lúc nào. Đối với hắn, giết Diệp Tưởng là việc phụ thân nên làm, hắn sẽ không can thiệp vào việc này.
Phải chết sao?
Chẳng lẽ cứ như vậy chờ chết sao?
Nay hắn ngay cả một đầu ngón tay cũng không thể động đậy.
Sống sót...... ta cần phải sống sót!
Một phút đồng hồ...... Năm phút đồng hồ...... Mười phút......
Thiên địa hoàn toàn im ắng.
Diệp Tưởng miễn cưỡng giật giật ngón tay.
Xương cốt tay phải cơ bản đều đã vỡ vụn, chỉ còn mấy ngón tay là miễn cưỡng có thể cử động.
Mà lúc này, hắn mơ hồ nhìn thấy trong sương mù phía trước, một thân ảnh đang tiến tới gần.
Hung quỷ!
Trạng thái hiện tại của Diệp Tưởng, nói thật, so với lúc đầu tiến vào [xe buýt khủng bố] còn không bằng. Cho dù quỷ hồn trong phim kinh dị hạng bét cũng có thể lấy mạng hắn, đừng nói gì là hung linh trong phim kinh dị khó giải!
Bất quá may mà trên người hắn còn có súng săn!
Chỉ là một lần này, hắn cần phải mau chóng thiết lập viên đạn, nếu bắn sai, chờ đợi hắn chính là vạn kiếp bất phục!
Thế nhưng, hắn hiện tại chỉ có thể miễn cưỡng cử động đầu ngón tay, thậm chí không thể thò tay cầm lấy súng săn phía sau lưng!
Hắn sử ra tất cả khí lực, miễn cưỡng cử động bàn tay phải, đem súng săn kia giơ lên cao!
Trong quá trình này, hắn cảm giác từng căn xương cốt đang bắt đầu vỡ vụn, nếu không phải ý chí hắn cứng như sắt thép, tuyệt đối không thể chống đỡ đến bây giờ!
Vấn đề là...... Bắn viên đạn nào đây?
Viên đạn màu nào đây?
Trước mắt bị sương mù bao trùm, hình tượng hung quỷ kia căn bản không thể thấy rõ ràng!
Dưới tình huống khuyết thiếu tình báo, không lẽ đánh cược với xác suất? Cái này có khác gì đánh cược tính mệnh?
Nếu có thể thoát chết từ trong tay Long Ngạo Thiên và Hầu Tước, nhưng cuối cùng lại chết trên tay hung quỷ, hắn cho dù chết cũng không thể nào nhắm mắt!
Tuyệt đối không thể đánh cược!
Nếu đánh cược...... Hắn phải dùng bao nhiêu viên đạn mới có thể thành công? Nếu hao hơn phân nửa đạn săn mà hung quỷ mới lại xuất hiện, vậy hắn liền xong rồi!
Theo sau, hắc ảnh kia bắt đầu dần hiện ra.
Đó là một thân ảnh... lưng có chút còng xuống!
Hung quỷ lưng còng?
Hắn lập tức lật tìm trong kịch bản!
Không sai...... Có! Trong kịch bản có xuất hiện qua loại hung quỷ này!
Chỉ là, kịch bản không miêu tả viên đạn ứng đối với nó có mầu sắc gì mà chỉ viết, nhân vật Tiểu Lan bị kéo vào sâu trong sương mù. Trong quá trình này, những người khác đều nổ súng, trong đó có một viên đạn có thể tiêu diệt được hung quỷ.
Thế nhưng...... Chỉ có thể loại trừ được một bộ phận màu sắc viên đạn mà thôi.
Nói cách khác, vẫn là phải đánh cược!
Duy nhất may mắn là số đạn hắn đang nắm giữ không bị loại trừ tất cả, bằng không, Diệp Tưởng nhất định phải chết ở chỗ này! Bên trong trường săn bắn sẽ không có bất cứ người nào tới cứu mạng hắn!
Hắn miễn cưỡng đem súng săn nhắm về phía hung quỷ lưng còng, tốc độ của hung quỷ kia vô cùng chậm chạp, nhưng vẫn đang không ngừng tiếp cận
Diệp Tưởng.
Ngón tay run rẩy đặt vào cò súng.
Nhất định phải bắn trúng...... Còn có... nhất định phải là viên đạn chính xác!
Hắn tuyệt đối không thể chết ở trong này!
Lúc trước hắn dùng viên đạn màu vàng bắn chết một loại hung quỷ, lại kết hợp với nội dung kịch bản, có thể loại trừ viên đạn màu đỏ, màu cam, màu xanh, tổng cộng là bốn loại.
Còn lại ba loại chính là màu xanh, màu lam, màu tím.
Ba loại đạn này hắn đều có!
Chỉ là, màu tím hắn đã bắn ra một viên, màu lam hắn vốn chỉ mua một viên, cho nên mỗi loại chỉ còn lại một viên, có màu xanh là hai viên.
Như vậy...... Đánh cược viên đạn màu xanh?
Truyện khác cùng thể loại
75 chương
14 chương
110 chương
30 chương
563 chương
6 chương
39 chương
61 chương