Rạp Chiếu Phim Địa Ngục
Chương 602 : Thời gian giao nang
“Ngươi đã từng nghe qua săn bắt ma nữ chưa?”
Lời kịch kế tiếp của Vũ Sóc càng tiến thêm 1 bước công bố lịch sử hắc ám thời đại trung cổ.
“Biết. Thời kỳ những năm 1518, đây là thời kỳ săn bắn ma nữ đỉnh điểm nhất, đã có trên 10 vạn ‘ma nữ’ bị xử tử. ”
“Trên thực tế thời kỳ săn bắn ma nữ đỉnh cao thuộc về thế kỷ16, sau sự kiện mũi tàu Asmissen. Ma nữ bị xử tử tại châu âu gia tăng mãnh liệt, chỉ trong ngắn ngủi vài thập niên đã giết chết hơn mấy ngàn ma nữ, hơn nữa phần lớn đều sử dụng những thủ pháp cực đoan tàn nhẫn nhất để sát hại các nàng. ”
“Không sai. Nhưng trên thực tế đa số người đều là bị vu hãm, ma nữ chân chính cần bị xử tử lại ít ỏi không có mấy. Ở thời đại đó, chứng cứ chỉ là những lời trần thuật mà thôi, hơn nữa chỉ cần có người thừa nhận bản thân mình có tội, như vậy đã có thể nhận định người đó chính là ma nữ. Vì thế chỉ cần tra khảo các nàng 1 đoạn thời gian, cuối cùng vì không chịu được nhục hình họ đành phải nhận bản thân mình phạm vào tội mà chính họ không làm, làm như vậy họ đã tự xác nhận mình chính là ma nữ. Kỳ thật giáo đình Rome tiến hành liệp sát ma nữ cũng không phải có ý như thế, nhưng về sau đủ mọi nguyên nhân, làm rất nhiều nữ tính vô tội bị biến thành ma nữ. ”
Diệp Tưởng không khỏi cảm giác, thảm kịch con người hãm hại nhau như vậy trên tổ quốc hắn, cũng từng có 1 ví dụ đồng dạng.
“Đợi đã... Như vậy, ý của ngươi muốn nói, kỳ thực có ma nữ tồn tại? ”
“Đúng vậy. Ở thời đại đó đích xác có ma nữ. Chỉ là ma nữ chân chính cơ hồ không có khả năng bị giết chết, cho dù hủy diệt nhục thể cũng có thể dùng vô số biện pháp khác sống lại, giống như vampire vậy. Lúc ấy cái gọi là vì tôn thờ thượng đế mà liệp sát ma nữ hoàn toàn là hành vi không có nhân tính, những hình phạt của bọn hắn đối với người bị xưng là ma nữ hoàn toàn mang tính vũ nhục và dâm tà nữ giới. Cho nên có thể nói, vài người mượn danh nghĩa của thần kia kỳ thật không khác gì ác ma. Chỉ đáng tiếc khi đó gia tộc ta bị giáo đình trục xuất, căn bản không thể nhúng tay vào việc này.”
“Bị giáo đình trục xuất?”
“Mà sở dĩ những thủ đoạn hãm hại ma nữ lúc ấy diễn ra đều bởi vì sự sợ hãi của giáo đình. Bọn hắn thà rằng giết sai 1 ngàn cũng tuyệt không bỏ qua 1 người. Mục đích lúc ấy chính là muốn khiến huyết mạch NightLiar hoàn toàn đoạn tuyệt. Bọn hắn lúc ấy rất rõ ràng, chỉ cần 1 ma nữ tồn tại, như vậy ma nữ kia vì hắn sinh hạ hài tử sẽ làm huyết mạch ác ma vẫn kéo dài trên thế gian này.”
Gia tộc Nightliar!
“Cái này cùng Đạt Di Mạc có quan hệ gì? ” Diệp Tưởng nói tới đây liền lộ ra thần sắc “Bừng tỉnh đại ngộ”:“Chẳng lẽ, ngươi muốn nói ta và Đạt
Di Mạc đều là hậu duệ của ma nữ?”
Dưới bóng đêm, Strasbourg tựa hồ mai táng vô số bí mật.
Mà nơi này, chỉ sợ cũng chính là vũ đài khiêu chiến của 2 đại trận doanh đã duy trì qua mấy thế kỷ liên tục.
Lúc này Diệp Tưởng đã trở về nhà, vừa tới cửa, cầm chìa khóa chuẩn bị tra vào ổ khóa, 1 thanh âm liền xuất hiện phía sau.
“Ngươi hảo.”
Diệp Tưởng quay đầu lại.
Đứng phía sau hắn là 1 thanh niên tóc vàng da trắng. Người thanh niên kia mũ áo chỉnh tề, dung mạo anh tuấn, hành vi thập phần khéo léo, cấp cho người khác ấn tượng đầu tiên rất tốt. Mà vừa rồi hắn sử dụng tiếng pháp chào hỏi Diệp Tưởng.
“Ngươi hảo.” Diệp Tưởng hơi gật đầu, đồng dạng dùng tiếng Pháp trả lời:“Xin hỏi ngươi là......”
“Tự giới thiệu một chút, ta gọi Jeraf. Martil. Ngươi là cháu của Lý tiên sinh?”
“Phải, là ta.”
“Ta và thúc thúc ngươi khi còn sống là bằng hữu rất tốt, hắn cũng thường xuyên nhắc tới ngươi. Không ngại mà nói, mặc dù hiện tại đã có chút muộn... nhưng có thể vào nhà nói chuyện hay không?”
Nam nhân trước mắt này cũng không phải NPC, mà là một diễn viên của trận doanh khu ma.
“Hảo.”
Tấm màn của bộ điện ảnh này rốt cục cũng muốn kéo lên.
Tiến vào trong nhà, Diệp Tưởng mời hắn ngồi sau đó đi pha chút cafe.
“Mời nói, có chuyện gì.”
“Kỳ thật muộn như vậy tới thăm đích xác có chút đường đột, bất quá ta lo lắng sáng mai tới sẽ quấy rầy công việc của ngươi. Nghe thúc thúc ngươi nói, người là 1 dịch giả.”
“Ta đích xác là trở về có chút muộn.”
“Ha ha, thực xin lỗi đã đường đột.”
“Như vậy, chuyện ngươi muốn nói là......”
“Kỳ thật...... Vốn nếu thúc thúc ngươi còn sống mà nói, chúng ta định ngày mai đem thời gian giao nang được chôn giấu nửa thế kỷ trước đào ra. (thời gian giao nang là 1 loại hộp hoặc bất cứ cái mọe gì có thể đựng, trong đó đủ các thứ mà các vị nghĩ sau này đào lên có ý nghĩa lắm lắm.) ”
“Thời gian giao nang?”
“Đúng vậy. Đó là năm 1944 trong thế chiến thứ 2. Khi thế chiến thứ 2 đã tiến đến thời kỳ kết thúc, tổ phụ ta còn có tổ phụ Lý tiên sinh cùng 1 đám người thế hệ trước, quyết định gia nhập minh quân. Ai cũng không biết bản thân mình có chết trận trên sa trường hay không, vì thế đem hết những thứ quý giá trôn vào trong thời gian giao nang, ước hẹn 70 năm sau sẽ mở ra, hồi ức lại những năm tháng chiến tranh. Nếu chết trên chiến trường, như vậy sẽ do con cháu tới thay.”
Nói tới đây, sắc mặt hắn thoáng có chút ảm đạm:“Kết quả, bọn họ đều ở Normandy vì nước hy sinh. Di ngôn tổ phụ lưu lại, ta đến nay vẫn nghi nhớ rõ ràng. Mà nay là năm 2014, cũng đã 70 năm trôi qua, chúng tôi quyết định dựa theo ước định, ngày mai đem thời gian giao nang đào ra.”
Năm 1944......
Lúc ấy, Strasbourg bị quân Đức công chiếm, trở thành lãnh thổ của
Đức. Tại thời kỳ bị luân hãm, đem trôn cái giao nang này làm gì?
“Ta nghĩ tuy rằng Lý tiên sinh đã qua đời, nhưng ngươi nếu là hắn cháu cũng có thể tới chứng kiến thời gian giao nang được đào ra. ”
“Nguyên lai như vậy. Bất quá, cha mẹ ngược lại chưa bao giờ nói cho ta biết chuyện này. Tổ phụ từng tham gia thế chiến thứ 2 ta ngược lại có biết, bất quá bởi vì mẫu thân ta quốc tịch đức, cho nên chuyện tổ phụ có tham gia thế chiến thứ 2 cha mẹ đều rất ít khi đề cập với ta.”
“Như vậy sao, ta có thể hiểu được, bất quá nay Đức và thời đại nazi đã hoàn toàn bất đồng, Nazi không có khả năng tồn tại trên thổ địa đức, mà Strasbourg ngày nay có rất nhiều người Pháp cùng người Đức cùng sinh sống, bản thân ta cũng có không thiếu bạn bè là người đức, cái này không cần quá để ý.”
“Ta biết, ta sẽ tới. Như vậy, ngày mai mấy giờ?”
“Ngày mai buổi tối bảy giờ rưỡi, địa điểm tại ngoại ô Strasbourg, tới lúc đó chúng ta sẽ tới đón ngươi.”
“Sẽ có bao nhiêu người?”
“Cũng không nhiều, thêm ngươi tổng cộng có 5 người, năm đó vài hậu duệ của mấy vị liệt sĩ đã không còn sinh sống tại Strasbourg. Đúng rồi...... Thứ ta mạo muội, còn quên chưa thỉnh giáo tên của ngươi.”
“John Lee.”
“Vậy được, không còn sớm, ta không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi nữa.”
“Không sao, để ta tiễn ngươi, Martil tiên sinh.”
Diễn viên diễn vai Jeraf này thoạt nhìn rất có tố chất, đối mặt với thợ săn ác ma Diệp Tưởng mà biểu hiện vẫn rất tự nhiên, có thể thấy tâm tính hắn rất kiên nghị. Về phần thời gian giao nang chôn dấu cái gì, chỉ sợ cũng là bí ẩn tầng tầng.
Thời điểm đi ra cửa, Jeraf lại nói thêm 1 câu.
“Đúng rồi, cha mẹ hoặc thúc thúc ngươi chưa từng đề cập tới gia tộc Phyllis sao?”
Gia tộc Phyllis!
“ Gia tộc Phyllis?” Diệp Tưởng ngẩn ra, lộ ra thần sắc đăm chiêu:“Dường như đã nghe qua ở nơi nào đó.”
“Phải không?” Jeraf lập tức lộ ra thần sắc kích động:“Kỳ thật chúng ta vẫn muốn liên hệ tới người của gia tộc Phyllis. Mà năm đó người gia tộc Phyllis có quan hệ phi thường tốt với Lý gia.”
“Có thể nói cụ thể tình huống về gia tộc Phyllis không?”
“Tổ tiên của bọn họ là quý tộc được thụ phong, bất quá là do hoàng đế Đức sở phong, sau này tại thời đại chế độ cộng hòa, hủy bỏ chế độ tước vị, bởi vậy họ cũng không còn là quý tộc nữa. Bất quá trường kỳ tích lũy cũng làm tài phú gia tộc này rất kinh người, là cự phú 1 phương. Về gia tộc Phyllis có không ít tin đồn kỳ quái, rất khó xác định thật giả......”
“Lời đồn như thế nào?”
“Ân...... Tỷ như nói, một nhà bọn họ là gia tộc Khu ma. Thuyết pháp này nghe vào tai có chút hoang đường, bất quá cha ta dường như rất tin điểm này.”
“Ta không có ý kiến, bất quá các ngươi thực sự không liên lạc được với bọn họ?”
“Ân, đúng vậy, thật đáng tiếc.”
Tiễn bước Jeraf, Diệp Tưởng không phiên dịch nữa mà rửa mặt chuẩn bị đi ngủ. Hiện tại phải dưỡng tinh thần mới là điều quan trọng nhất.
Sâu trong rừng cây u tối.
Camus lúc này thất hồn lạc phách té ngã trên đất.
Nàng cao cao ngẩng đầu.
Lúc này lớp sương mù dày đặc đã tán đi. Trong khối sương mù đó xuất hiện 1 cái thây khô bị hút hết máu tươi, treo trên tàng cây trước mặt nàng.
Cái thây khô kia......
Chính là Owen![ chưa xong còn tiếp......]
PS: Hôm qua chưa càng thực xin lỗi, dự thi tới gần, đổi mới trở nên không ổn định, hi vọng chư vị bao dung...... Đại gia có thể yên tâm, này quyển sách tuy rằng đổi mới thực không cho lực, thế nhưng tuyệt đối sẽ không vào cung!
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
150 chương
10 chương
12 chương
27 chương
6 chương