Rạp Chiếu Phim Địa Ngục
Chương 561 : Hòn đảo khủng bố (11)
Người trước mắt, không phải là An Nguyệt Hình, mà là Lý Vĩnh Quân!
Phim kinh dị chân thật và điện ảnh hiện thực có một điểm không giống nhau. Tỷ như phim điện ảnh bình thường, thời kỳ thơ ấu và trường thành sẽ do 2 người khác nhau diễn xuất, thế nhưng phim kinh dị chân thật nếu gặp phải loại tình huống này, thời kì thơ ấu sẽ không phải là diễn viên tới diễn, thời kỳ thiếu niên và thanh niên cũng thế, diễn viên chỉ cần diễn thời gian phát sinh kịch tình khủng bố mà thôi.
Lúc này, Nam Cung Tiểu Tăng cùng Mạc Niệm Sinh nhìn An Nguyệt Hình trước mắt cũng phải cảm thán không thôi. Nhưng tiểu tăng lúc này đột nhiên nảy ra 1 ý nghĩ, lập tức phát đi tin tức tới Mạc Niệm Sinh:
Niệm...... Niệm Sinh, không bằng...... Chúng ta giết hắn?
Nam Cung Tiểu Tăng nhớ rõ, quy tắc kịch bản chỉ vỏn vẹn quy định cấm các diễn viên tàn sát lẫn nhau. Nhưng người trước mắt là Lý Vĩnh Quân, một NPC chứ không phải là An Nguyệt Hình. Thế nhưng, An Nguyệt Hình hiện tại đang sắm vai Lý Vĩnh Quân, cho nên 2 người sẽ có tương liên chặt chẽ không thể phân cách. Như vậy, Lý Vĩnh Quân ở quá khứ xảy ra chuyện chẳng chắn sẽ ảnh hướng tới người hiện tại. Như vậy, nếu giết Lý Vĩnh
Quân thời học sinh......
An Nguyệt Hình không phải cũng sẽ chết sao?
Cơ hội tốt như vậy tuyệt đối không thể bỏ qua! Về phần hiệp ước đồng minh? Đánh rắm, chính An Nguyệt Hình tự mình xé bỏ minh ước trước, một khi đã như vậy, ngươi cũng đừng nói chúng ta bất nghĩa!
Mạc Niệm Sinh lập tức trả lời: Giết? Dùng lý do gì đây? Chúng ta hiện tại đang sắm vai học sinh phổ thông mà thôi.
Về mưu trí Nam Cung Tiểu Tăng tuy không phải giỏi, nhưng đi theo Hầu
Tước lâu như vậy cũng không phải kẻ ngu dốt. Hắn trả lời:“Niệm Sinh, đây chính là cơ hội ngàn năm có một. Đối phương không phải diễn viên mà là
NPC, giết hắn, chúng ta không cần đánh cũng có thể giết chết An Nguyệt
Hình, cho dù vì điều này mà hi sinh cũng không sao! Cho nên...... Niệm
Sinh, ta nói, dứt khoát...... giải trừ nguyền rủa của vật nguyền rủa đi, để nguyền rủa sống lại! Như vậy Lý Vĩnh Quân hiện chỉ là người bình thường sẽ phải chết không cần nghi ngờ! Chỉ giải trừ nguyền rủa của vật nguyền rủa, hẳn không đến mức NG đâu. Vật nguyền rủa vốn là điểm BUG trong kịch tình điện ảnh, kỳ thật logic vốn rất mơ hồ, cơ hội như vậy không thể bỏ qua a!
Nam Cung Tiểu Tăng chỉ hận mình là Quỷ sai, bằng không hắn đã sớm ra tay! Những người ở đây, chỉ có Mạc Niệm Sinh cùng hắn là diễn viên hạng A của Khu Ma trận doanh.
“Lý lão sư, ngươi như thế nào lại ở đây?” Mộc Lam giành trước 1 bước tiến lên, tới gần Lý Vĩnh Quân. Hiển nhiên, hắn cũng nghĩ đến điểm này cho nên rất cố kỵ người của Khu Ma doanh.
Nam Cung Tiểu Tăng nhất thời thầm hận Mộc Lam, người này quả nhiên tâm cơ thâm trầm, nếu có hắn ở đây, chắc chắn hắn sẽ bảo hộ Lý Vĩnh
Quân, dù cho có động thủ, xác xuất thành công cũng không cao. Nhưng cơ hội tốt như vậy chẳng lẽ trơ mắt bỏ qua sao? Hắn không cam lòng! Cơ hội này chính là ngàn năm có một!
Nam Cung Tiểu Tăng tuy là tâm hướng Phật tổ, nhưng lúc này sân niệm đại động (sân niệm trong sân si mấy cái thứ thuộc về người phàm trong giáo lý phật giáo ấy, ý là sát cơ dâng lên). Phật tuy rằng từ bi, nhưng đối với Ác Ma An Nguyệt Hình cũng tuyệt không thể buông tha. Đôi khi, sát lục cũng có thể tạo nên công đức, nếu lúc nào cũng cấm sát, chẳng phải quá cổ hủ rồi sao? Nhưng kỳ thật, tỉ mỉ nghĩ lại, Lý Vĩnh Quân là một NPC, cùng An Nguyệt Hình vẫn có điểm phân biệt, chỉ là An Nguyệt
Hình sắm vai hắn trong một khoảng thời gian mà thôi...... Bất quá, vì ngăn cản đại sát nghiệt, cũng không thể không phạm tội nghiệt.
Nam Cung Tiểu Tăng cuối cùng trực tiếp ra lệnh với Mạc Niệm Sinh nói:“Ta khống chế Mộc Lam, hắn sẽ không dám động thủ đối với chúng ta, chỉ cần ta ngăn cản hắn, ta không tin hắn dám giết ta! Động thủ, Niệm
Sinh! Đây là mệnh lệnh!”
Đến lúc này, mệnh lệnh cũng phải mang lên bàn cân. Lấy thân phận của tiểu tăng, muốn ra mệnh lệnh cho Mạc Niệm Sinh cũng có chút khó coi, tính cách của Mạc Niệm Sinh âm trầm lãnh huyết, không thể so sánh với
Kim Cực Thọ được, nếu là Hầu Tước ra lệnh hắn tuyệt đối sẽ thi hành theo, nhưng tiểu tăng...... thì khác biệt. Bất quá tiểu tăng lúc này không quản được nhiều như vậy, cho nên ra mệnh lệnh muốn Niệm Sinh động thủ!
“Được! Ta sẽ ra tay!”
Niệm Sinh có thể nói là sát thủ trời sinh, giải quyết vấn đề bằng chém giết hắn chính là số 1. Đương nhiên nếu phải hy sinh 1 vật nguyền rủa cũng có chút đáng tiếc, thế nhưng trước mặt Mộc Lam động thủ, khẳng định phải xé bỏ hiệp ước giữa 2 trận doanh rồi. Chỉ cần giết được An
Nguyệt Hình, mọi thứ đều đáng giá! An Nguyệt Hình vừa chết, người của
Đọa Tinh trận doanh sẽ như rắn mất đầu, đối phó cũng dễ dàng hơn! Lại để cho diễn viên mới lên diễn Đạt Di Mạc, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều!
“Lý lão sư? Ngươi đang nói cái gì vậy?” Lý Vĩnh Quân mặt đầy mờ mịt nhìn Mộc Lam trước mắt, nói:“Ta không biết ngươi. Hơn nữa ta cũng không phải lão sư, bất quá ta đúng là họ Lý.”
“Không thể nào? Lý lão sư, ta là Lâm Viễn a!”
“Lý lão sư.” Lúc này, Mạc Niệm Sinh cũng đi tới, hơn nữa một cước dẫm lên cái bóng của Lý Vĩnh Quân, nói:“Ngươi đang nói đùa chuyện gì thế?”
Tiểu Tăng giờ phút này cũng lập tức đi qua, chuẩn bị ngăn Mộc Lam lại. Về phần Kanzaki Yuu, nàng vốn chỉ là cây cỏ dại, không đủ sức uy hiếp, còn địa vị Ác Ma kí chủ của Lý Mẫn Hà cũng thực có chút phiền toái, bất quá vô kế, bọn họ cũng không dám dùng vật nguyền rủa đối phó với hắn! Đây chính là ưu thế tốt nhất! Vừa nghĩ đến An Nguyệt Hình sắp chết trên tay chính mình, tiểu tăng thậm chí sinh ra một ý nghĩ như thể đang ở trong mộng, thật sự có thể thuận lợi vậy sao?
“Ta thật sự không phải lão sư gì đó, các ngươi lầm rồi. Ta đi trước......”
Tiểu tăng thấy hắn muốn đi, vội vàng ngăn hắn lại. Nhưng Mộc Lam lúc này lại đến chặn trước mặt hắn!
Nguyền rủa sống lại sao? Còn phải cần chút thời gian đi!
Một khi nguyền rủa sống lại, cho dù là diễn viên hạng A cũng không thể dễ dàng vượt qua. Tiểu tăng lúc này chuẩn bị hướng tới Lý Vĩnh Quân đang chạy giữ hắn lại.
A Di Đà Phật...... Thiện tai thiện tai!
Lúc giết người trong lòng hắn luôn niệm Phật, đây cũng là tính cách xưa nay của tiểu tăng.
Bỗng nhiên, từ trong rừng cây một đoàn quạ đen bay ra!
Đàn quạ đen hoàn toàn che mất tầm mắt của tiểu tăng, giống như chúng bao trùm toàn bộ thiên không!
“ Cái gì vậy...... quạ đen ở đâu mà nhiều thế!”
Sau khi đàn quạ đen bay qua, nhìn lại, Lý Vĩnh Quân đã không còn thấy đâu nữa.
“Hắn...... Lý lão sư đi nơi nào rồi?”
Cơ hội tốt như vậy...... sắp thành lại bại!
“ Trên đảo này tại sao có nhiều quạ đen như vậy?”
“Không rõ nữa.” Mộc Lam nhìn bốn phía, nói:“Bất quá xuất hiện nhiều quạ đen như vậy, không liên quan đến tấm biển nói nguy hiểm kia chứ?”
“Có khả năng.” Kanzaki Yuu lập tức nói:“Người Trung Quốc xưa nay mê tín, luôn coi quạ đen là điềm xấu. Có lẽ chính bởi vì quá nhiều quạ đen, cho nên cảm giác nơi này có chút bất thường đi.”
Quạ đen là loài chim thường gặp trong phim kinh dị, mà xuất hiện nhiều quạ đen như vậy, hiển nhiên là biểu thị điều không tốt. Xem ra, rất nhanh sẽ có sự tình khủng bố phát sinh.
Trong kịch bản gốc, không có sự xuất hiện của Lý Vĩnh Quân. Bất quá kịch bản cùng thực tế có điểm sai biệt vốn luôn nằm trong dự kiến.
Phỏng chừng rất nhanh kịch tình quay trở về quỹ đạo. Người chết đầu tiên chính là Chu Thục Linh do Kanzaki Yuu sắm vai.
Sau khi đoạn nhạc đệm dừng lại, kịch tình khủng bố trong kịch bản gốc sẽ xẩy ra, thời gian không còn xa nữa.
Kanzaki Yuu là diễn viên hạng A, nàng tự tin mình có thể thoát chết.
Nàng cùng Nam Cung Tiểu Tăng giống nhau, đều có 1 con bài cường đại chưa lật. Bất quá, đàn quạ đen đột ngột xuất hiện vẫn khiến người ta cảm giác là lạ trong lòng. Người Nhật Bản không coi quạ đen là loài chim báo điềm xấu, nhưng theo văn hóa trung quốc, quạ đen chính là sứ giả của cái chết. Mà bộ phim kinh dị này đang quay tại Trung Quốc, trong phim kinh dị, hung cát vốn được mọi người rất coi trọng.
“Lại nói...... Vừa rồi, Lý lão sư giống như đang kêu một người gọi là ‘Cao Sách’ đi? Cao Sách là ai?”
“Không có nghe qua, người này không ở trong lớp chúng ta, hẳn không thuộc khối 10. Chẳng lẽ là vị lão sư nào đó?”
“Lão sư? Hình như chưa nghe qua.”
Cao Sách chỉ sợ cũng đã chết, hiện tại Lý Vĩnh Quân có thể đã không còn nhớ tới sự tồn tại của hắn. Mà nếu Lý Vĩnh Quân đang tìm Cao Sách, như vậy...... Bọn họ về tới quá khứ đúng vào ngày Cao Sách chết đi sao?
Là như thế nào đây?
Như vậy nếu cứu được Cao Sách vốn phải chết, như vậy sự tình sẽ phát triển như thế nào đây? Lịch sử sẽ thay đổi sao?
Mộc Lam cùng tiểu tăng bắt đầu nẩy sinh một ý tưởng. Lúc này, chính là thời điểm thu hoạch vé chuộc cái chết, thử đi thay đổi lịch sử, điều này ngược lại càng thêm quan trọng.
Thế nhưng, Cao Sách đến tột cùng đang ở nơi nào bọn họ không hề biết. Xem ra, đành phải tiếp tục xâm nhập sâu hơn tìm kiếm Cao Sách. Hơn nữa, tiểu tăng vẫn chưa buông tay cơ hội giết chết An Nguyệt Hình.
Mộc Lam truyền đến tin tức cảnh cáo.
“Nam Cung Tiểu Tăng, điều ước đồng minh của chúng ta vẫn còn tồn tại. Ngươi làm như vậy, có biết hậu quả ra sao không?”
“Thí chủ nói những lời này thật sự cao thâm, tại hạ không hiểu.” Tiểu tăng đơn giản giả ngây trả lời hắn, lười tranh cãi.
“Ngươi tốt nhất không nên hành động thiếu suy nghĩ. Đừng tưởng rằng có quy tắc kịch bản thì có thể vô tư.”
“Ha ha, những lời của thí chủ ta sẽ khắc trong tâm khảm. Bất quá ta đề nghị, về sau thí chủ vẫn là tạo ít sát nghiệp đi, ăn chay niệm phật nhiều nhiều, bằng không đợi khi báo ứng đến thì trở tay không kịp rồi.”
Nam Cung Tiểu Tăng có thể phát ra xàm ngôn như thế, dù sao vẫn là nhờ có quy tắc bảo hộ, cho nên Mộc Lam nhiều nhất cũng chỉ nói lại hắn, chứ không thể làm gì được. Mà hiện tại Mộc Lam trừ nói mấy lời cảnh cáo ra, thật sự không thể làm gì hắn, chung quy song phương vốn là tử địch, cái gì mà “Ngươi dám làm như thế nào như thế nào, ta sẽ khiến người trả giá thật nhiều” mấy cái lời đe dọa không ý nghĩa thế này, là nhân vật não tàn phản diện cũng không dùng tới.
Sâu trong rừng cây hắc ám, nơi vô số quạ đen bay đến, đến tột cùng cất giấu bí ẩn nào đây? Kịch tình và nguyên kịch bản đã xảy ra biến hóa như thế nào?
Điều trước mắt bọn hắn có thể làm, chỉ là tiếp tục đi tới.[ chưa xong còn tiếp......]
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
66 chương
32 chương
22 chương
179 chương
32 chương
28 chương
7 chương