Rạp Chiếu Phim Địa Ngục
Chương 228 : Kỳ mưu của Hầu Tước
Nam Cung Tiểu Tăng có vẻ như cũng biết tính cách của nàng, mà lần này nhân vật Trí Hoa giống y xì đúc In Hee. Nhưng Nam Cung Tiểu Tăng cũng rất yên tâm. Đừng nhìn Yoon In Hee có vẻ tự kỷ mà coi thường. Nàng cũng là người biết phân rõ nặng nhẹ. Nếu tình hình không ổn thì nàng tuyệt đối sẽ không yên tâm đi tô son đánh phấn.
Sau khi kẻ xong lông mi, nàng cất đi chiếc gương trang điểm, sau đó còn mím môi mấy cái để màu son vừa được tô lên đôi môi được đều hơn rồi nói:
- Mọi người thấy thế nào? Đẹp chứ? Có phải mầu son môi này có vẻ rất gợi cảm không?
- Vương Trí Hoa!
Giọng của Miyazaki Meiko được đẩy lên cao.
- Được rồi! Em biết mà!
Đúng lúc này,có mấy chiếc xe chạy tới.
Ngồi trong chiếc xe đầu tiên là Kim Cực Thọ.
Nam Cung Tiểu Tăng lấy ra dù cất trên xe. Ba người bung ô bước xuống xe.
Sau khi Kim Cực Thọ đi ra, Nam Cung Tiểu Tăng nhanh chóng đi qua rồi nói:
- Sarah! Cậu vất vả rồi! Người đâu?
Nam Cung Tiểu Tăng đi thẳng vào chủ đề chính.
- Cũng chỉ tốn chút công thôi. Đang ở đó.
Hắn chỉ tay về phía sau. Có hai tiểu đệ áp giải xuống xe một người đầu bị trùm kín, hai tay bị trói quặt ra sau khiến cho dù y có muốn sử dụng vật bị nguyền rủa cũng không được. Dẫu sao y cũng chẳng có vòng tay xương người.
Người mà đầu bị trùm kín bị hai tên tiểu đệ ấn xuống để y quỳ, sau đó chiếc túi vải trùm đầu được tháo xuống. Đó là một người thanh niên có gương mặt khá phổ thông. Đối phương là một diễn viên của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 5.
Người đàn ông kia nhìn Nam Cung Tiểu Tăng đi tới nhưng mặt vẫn không đổi sắc.
- Y tên là Trần Thiên Tuấn, một thành viên của “Hoa Đao bang” đóng đô ở Tiêm Sa Chuỷ.
Kim Cực Thọ cũng đi tới rồi mở miệng nói:
- Y cũng không hé răng một lời về ‘Tứ Trinh’ hay việc các cậu bị tập kích.
- Cậu chắc là có cách khiến y mở miệng đúng không?
Nam Cung nhìn người đàn ông kia. Đối phương lạnh lùng nói:
- Các người đừng mơ có thể cạy được miệng của ta!
Đúng lúc này, Kim Cực Thọ nói với giọng ẻo lả:
- Ha ha, tôi đương nhiên có thể làm được. Nhưng địa bàn của lão đại bang phái này và “bãi” của mình cũng khá gần nhau, đôi bên cũng thỉnh thoảng tiếp xúc với nhau. Nếu như tôi dùng hình bức cung thì chỉ e sẽ tổn thương đến hoà khí của đôi bên.
Khi nghe được câu này, người diễn viên «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 5 nổi cả gai ốc. Giọng của Kim Cực Thọ lúc này chẳng khác chi một tên thái giám! Người đàn ông có sắc mặt trắng bệch này lại là "Hình phạt sư" Kim Cực Thọ đại danh đỉnh đỉnh sao?
Miyazaki Meiko gật đầu sau đó gọi cho Trần Ngũ Sinh một cú điện thoại.
- Alô ngài Tưởng đấy ạ. Chuyện mà ngài uỷ thác cho tôi đã có chút tiến triển. Chuyện lần này có lẽ ông sẽ phải nợ một nhân tình cho một người bạn của một người bạn của tôi. Anh ta cũng không cần tiền. Anh ta chỉ hy vọng có thể kết giao bằng hữu với ngài.
Sau đó Meiko chuyển máy cho Kim Cực Thọ.
Sau đó một hồi thì cuộc "hàn huyên" cũng chấm dứt.
Sau khi cúp máy, Kim Cực Thọ cười cười nói:
- Chuyện mà bạn bè đã nhờ đương nhiên phải ưu tiên giải quyết. Có đắc tội một chút với người khác cũng là chuyện khó tránh khỏi. truyện copy từ .
Nam Cung Tiểu Tăng nhìn đồng hồ rồi nói:
- Xin lỗi cậu nhưng cậu có thể nhanh nhanh được không? Mưa càng lúc lại càng lớn thế này!
- Xin lỗi nhé! Công cụ tôi đã mang đến đủ rồi. Sau đây mong các cậu tránh đi một lát. Các cậu chắc chắn cũng không muốn nhìn những cảnh tượng sau này đâu.
Loại chuyện bức cung thế này đương nhiên để Kim Cực Thọ đảm nhiệm là thích hợp nhất. Những người khác cho dù có muốn làm cũng không được.
Người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 5 đương nhiên cũng biết thủ đoạn của người đàn ông này.
Kim Cực Thọ là một người có “tài” trong chuyện tra tấn và dùng hình bức cung người khác. Y là người khát máu và tàn nhẫn, lại còn là một kẻ nam không ra nam nữ chẳng ra nữ. Y và “Học giả siêu nhiên " Triệu Tích Lai vốn là một tổ hợp hoàng kim, bởi vì hai người rất thích nghiên cứu mấy chủ đề biến thái. Đáng tiếc là Triệu Tích Lai đã chết.
Kim Cực Thọ cầm theo một chiếc thùng, bên trong đương nhiên là những công cụ dùng để bức cung. Y cười lạnh nhìn diễn viên của “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng 5:
- Làn da cũng không tệ. Ừm, thấy xương cốt của mày có vẻ cứng, vậy thì bắt đầu bằng những đồ chơi “máu” đi nhỉ, tao cũng bớt được chút thời gian.. Sau đây nếu mày muốn mở miệng thì chớp mắt nhé, vì tao nghĩ mày sẽ khó mở miệng lắm đấy.
Người thanh niên có dung mạo bình thường kia nhếch môi. Y lúc này cũng không biết đối phương nghĩ gì, nhưng y đã quyết tâm gia nhập trận doanh “Đoạ Tinh”, nên nếu y dám bán đứng Triệu Không Ảnh, tương lai của y sẽ còn thảm hơn!
- Để tôi ở lại cùng anh.
Miyazaki Meiko vươn tay ra rồi nói:
- Chẳng may anh có làm y ngất đi thì tôi sẽ giúp y tỉnh lại.
“Thực Âm Chi Thủ” của nàng có thể làm chuyện này rất dễ dàng.
- Ha ha.Vậy cũng được!
Tiếp, Nam Cung Tiểu Tăng nhìm chằm chằm vào người thanh niên đó rồi nói:
- Tôi mặc kệ cậu dùng cách nào nhưng cậu nhất định phải cạy được miệng của y.
- Yên tâm đi.
Kim Cực Thọ nóng lòng muốn thử.
Yoon In Hee cũng thực sự không hy vọng nhìn thấy cảnh Kim Cực Thọ bức cung người khác thế nào nên đương nhiên nàng cùng Nam Cung Tiểu Tăng trở lại trong xe. Mới lái đi được không lâu thì họ đã nghe thấy một tiếng hét vô cùng thảm thiết.
- Nơi này chả có ai sống cả! Đúng là một nơi thích hợp để làm những chuyện mờ ám.
Nam Cung Tiểu Tăng quay đầu nhìn cánh rừng đang dần khuất bóng, tai nghe tiếng hét thảm thiết kia, nhưng mặt y lại không đổi sắc.
Sau khi tiếng thét thảm thiết kia vang lên, một âm thanh còn cao hơn vang lên. Cuối cùng đối phương rối rít gào lên:
- Tôi nói, tôi nói!
Thời gian trôi qua được bao lâu rồi nhỉ?
Hình như cũng chỉ được mấy chục giây!
Sau khi quay trở lại, Nam Cung và Trí Hoa nhìn thấy người đàn ông kia không có dấu hiệu bị thương. Rõ ràng y đã được Miyazaki Meiko chữa trị.
- Nói đi.
Kim Cực Thọ cười lạnh nói:
- Mau nói hết đầu đuôi mọi chuyện đáng nói ra xem nào!
Người thanh niên kia sợ hãi nhìn Kim Cực Thọ. Kẻ này đúng là... ác ma! Cái gọi là "chuyện đáng nói" đương nhiên chính là bản chép tay rồi!
Kim Cực Thọ vô cùng đắc ý. Hắn rất hiểu cách làm sau để khiến một người trong nháy mắt cảm thấy đau đớn vượt ngoài tầm chịu đựng của y. Mấy cái loại nhân vật trong phim cổ trang chịu N hình phạt nhưng vẫn kín miệng không nói chỉ là trò vặt của biên kịch và đạo diễn mà thôi! Cứ để cho họ nếm thử đồ chơi của hắn xem, xem họ có còn cứng miệng được không!
- Chúng tôi... chỉ là người làm thuê cho ngài Thẩm Thế Chân.. Ngài ấy là quản lý cấp cao của khách sạn Hoa Đình. Cụ thể thế nào thì chúng tôi không rõ, chỉ là ngài ấy nhờ chúng tôi tìm giúp ngài ấy một quyển sổ tay. Sau này, sau khi chúng tôi điều tra được người của ngài đây đột nhiên bắt đầu điều tra về ‘Tứ Trinh’ và vụ án mất tích của Tưởng Hân Du, chúng tôi đã báo cáo ngay cho ngài ấy, bởi vì việc này có liên quan đến quyển sổ tay đó...
- Quyển sổ tay đó đâu?
- Đã... đưa cho ngài Thẩm rồi...
Y thở phì phò nói.
Miyazaki Meiko hỏi tiếp:
- Trước khi giao dịch bản quyển sổ tay đó cho bọn họ, mấy người ở chỗ nào?
- Trước khi giao dịch ư?
Hắn cũng không rõ vì sao đối phương lại hỏi vấn đề này, nhưng nếu đối phương đã đặt câu hỏi, hắn sẽ phải trả lời, vì nếu không Kim Cực Thọ sẽ để hắn cảm nhận thế nào là sống không bằng chết!
Nam Cung Tiểu Tăng cũng đưa mắt nhìn y chờ đáp án.
- Ở khách sạn... khách sạn Margaret. Chỗ đó cách đây cũng không xa.
- Phòng số bao nhiêu?
- Hai phòng 1202 và 1203 .
- Quyển sổ tay ấy vốn do ai giữ? Y ở phòng số bao nhiêu?
- Quyển sổ tay ấy luôn được đại ca của tôi là Mạc Viễn Phong mang theo bên mình. Anh ở trong phòng 1203 [Phó Hằng Quân đóng vai Mạc Viễn Phong].
Nói tới đây,người thanh niên đó bỗng nhiên tỏ ra sợ hãi. Đối phương nếu đã biết rõ mọi chuyện thì họ liệu có giết hắn bịt miệng không?
Miyazaki Meiko hỏi:
- Lời anh nói tất cả đều là thật sao?
- Thật chứ, đương nhiên là thật!
Đối phương rõ ràng rất sợ sẽ bị tra tấn thêm một lần nữa. Hắn tuyệt đối không muốn nếm thử hình phạt khủng bố đó nữa!
Rất khủng bố là đằng khác!
- Rất tốt.
Miyazaki Meiko nhìn Yoon In Hee rồi nói:
- Đến lượt em rồi!
Yoon In Hee lập tức nở nụ cười rồi nói:
- Được!
Tiếp, nàng bỗng nhiên nhìn về phía Kim Cực Thọ.
- Cuối cùng cũng lấy được quyển sổ tay đó rồi. Triệu Không Ảnh, ngươi toi rồi.
Người thanh niên kia tỏ ra ngạc nhiên.
Nàng... Nàng vì sao lại gọi tên thật của Triệu Không Ảnh? Không phải nàng sẽ gây ra NG sao?
Chẳng lẽ một diễn viên có kinh nghiệm như vậy lại phạm phải lỗi ngớ ngẩn như vậy?
Rất nhanh, tình tiết quay trở lại với thời điểm ban đầu của màn hiện tại! Đó là khi đám người của “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng 5 vừa thu được thông tin.
Ngay trong chớp mắt người thanh niên đó hiểu ngay.
Yoon In Hee cố ý NG!
Mọi chuyển trở lại vạch xuất phát, nên bản chép tay của Nitemare đương nhiên vẫn còn trên tay của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 5! Đám người của “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng 19 không chỉ biết bọn họ ở trong khách sạn Margaret, ngay cả số phòng là bao nhiêu cũng biết thì đương nhiên bọn họ sẽ dễ dàng ra tay cướp lại bản chép tay của Nitemare rồi!
Nhưng... nếu làm vậy thì cái giá mà Yoon In Hee phải trả là quá đắt! Huống chi đám người của “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng 19 lấy lý do gì để tới đó?
Nhưng «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19 đã sớm có đối sách. Đây cũng chính là “mệnh lệnh” mà trước đó “Hầu tước” đã ra lệnh cho Nam Cung Tiểu Tăng.
Lúc này, Kim Cực Thọ vội vàng chạy tới khách sạn Margaret.
Bởi vì trời đang mưa lớn, nên không thể lái xe được, nên y cứ thế đi bộ cho nhanh. Không lâu sau, y đã tới khách sạn.
Đi vào trong đại sảnh của khách sạn, y bước thẳng đến quầy tiếp tân rồi nói:
- Tôi muốn thuê phòng. À, lấy cho tôi phòng 1201.
Bọn họ đã sớm lên kế hoạch cho chuyện này.
Kim Cực Thọ vì sao tới nhanh như vậy? Hắn đạt được một vật bị người chết nguyền rủa – một tấm bản đồ trong phim kinh dị [ Bản đồ cấm ]. Tấm bản đồ này chẳng khác gì GoogleMaps khi nó có thể tự động tra ra vị trí cần đến của diễn viên. Không những thế nó còn có thể hướng dẫn tường tận đường đi nước bước cho diễn viên. Chỉ cần đánh dấu vào một nơi nào đó trên bản đồ, sau đó cứ chọn bừa một con đường để đi, sau đó diễn viên đó sẽ ở trong trạng thái "lạc đường" , vượt qua không gian. Khi đi đến cuối con đường đó, diễn viên sẽ có mặt ở nơi cần đến!
Do trời mưa quá lớn, nên quần áo của Kim Cực Thọ bị ướt sũng, cho nên chuyện vào khách sạn tắm rửa rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ cũng là chuyện bình thường.
Sau khi lấy thẻ phòng, hắn lập tức chạy tới cầu thang bộ. Nếu chẳng may hắn bị phát hiện khi đi vào trong thang máy thì sẽ vô cùng phiền phức. Đương nhiên, sẽ không hợp lý chút nào nếu có nhiều người “trùng hợp” bị ướt mưa, sau đó “trùng hợp” thuê phòng cả .
Một mình Kim Cực Thọ nếu muốn đối phó với đám người kia đoạt lấy bản bút ký cũng không phải là chuyện khó. Nhưng hắn nhất định phải nhanh. Sau khi NG, người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 nhất định cũng sẽ phản ứng.
Nhưng về mặt thời gian thì hắn cũng đã chiếm được ưu thế rất lớn!
Cho dù Cronus có thể chạy tới bằng cách sử dụng vật bị nguyền rủa hệ không gian thì Kim Cực Thọ cũng không sợ! Huống chi, hắn biết, muốn sử dụng vật bị nguyền rủa kia thì Cronus cũng phải trả một cái giá rất đắt!
Điểm đáng sợ của "Hình phạt sư" Kim Cực Thọ không chỉ dừng lại ở việc hắn là chuyên gia của việc tra tấn mà thôi! Thứ khiến hung danh của hắn vang dội khắp 20 tầng “Rạp chiếu phim địa ngục” là núi xương trắng dưới chân hắn!
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
46 chương
65 chương
10 chương
100 chương
51 chương
3 chương
54 chương