Rạp Chiếu Phim Địa Ngục
Chương 198 : Nguồn gốc của nguyền rủa
Tình hình khi nãy của Vũ Sóc chưa hoàn toàn có thể coi là đã chết, nhưng hiện tại thời gian cũng đã được quay ngược.Đáng tiếc là nàng không thể lấy được thêm 1 cái vòng tay xương người và 1 vật bị nguyền rủa chứ nếu không nàng đã có thể biến thành quỷ sai.Đương nhiên, nếu vừa là linh môi sư lại vừa là quỷ sai thì nàng nhất định sẽ vô cùng lời hại.
Nhưng hai loại thể chất này có xung khắc với nhau hay không vẫn còn là 1 ẩn số. "Rạp chiếu phim địa ngục" tầng 13 dù sao cũng rất thiếu thốn tư liệu về quỷ sai.
Tiếp sau đây, bọn họ sẽ phải lên cầu thang thêm 1 lần, nên tình huống vừa xảy ra chắc chắc sẽ còn tái diễn.Diệp Tưởng tuy không thể nhớ rõ chính xác là nấc thang bao nhiêu, nhưng hắn cũng nhớ được ở khoảng bậc thang nào thì Vũ Sóc gặp chuyện.Như vậy, bọn họ cũng có ít nhất là 10 giây thời gian để giảm sóc.
Chỉ là tới lúc phải sử dụng vật bị nguyền rủa nào? Trong tình huống như vậy thì chắc chắn vật bị nguyền rủa loại đuổi quỷ có công dụng mạnh nhất.Bàn tay đẫm máu là vật bị nguyền rủa hệ không gian nên hiệu quả đuổi quỷ cũng không mạnh lắm, huống chi nó còn đã từng được sử dụng 1 lần. Mảnh gương quỷ cũng không có nhiều tác dụng.Chẳng lẽ... họ phải dùng quỷ cốt của Thành Tuyết Tùng sao?
Đành phải như vậy thôi.
Thành Tuyết Tùng đi tới bên cạnh của Phương Lãnh, sau đó nhanh như chớp áp nó lên vòng tay xương người trên cổ tay của Phương Lãnh.Quỷ cốt "chìm" ngay vào trong đó. Tất cả xảy ra trong chưa đầy 1 giây.
-Ngụy Minh, anh cầm đoạn quỷ cốt này đi!
Phương Lãnh biết ý của Thành Tuyết Tùng thế nào. Nếu hắn sử dụng xong quỷ cốt rồi chuyển lại cho nàng thì nàng có thể sử dụng quỷ cốt ngay mà không cần quan tâm tới thời gian cooldown. Đương nhiên,Thành Tuyết Tùng cũng phải ký kết hợp đồng cho thuê tạm thời với Phương Lãnh.
Vũ Sóc cũng yên tâm hơn nhiều.Nếu có đoạn quỷ cốt kia thì chuyện bị quỷ nhập sẽ không tái diễn nữa.Nói thật thì cho dù nàng thật sự bị quỷ hồn giết thì nàng cũng có thể có linh cảm tử vong trước đó ít nhất là 1 giây.Nhưng khi bị quỷ nhập thì cho dù nàng có thể cảm giác được, nhưng thường thì nàng sẽ không phản ứng được kịp lúc, bởi vì đây vốn là điểm yếu của linh môi sư. Khi bị phụ thể thì linh môi sư sẽ chết chắc.
Cũng chính vì Phương Lãnh có được thần khí nghịch thiên -- vật bị nguyền rủa hệ thời gian nên Vũ Sóc mới có thể cải tử hồi sinh.
Hơn nữa, Diệp Tưởng tuy là quỷ sai, cho dù hắn có thể tính toán được chính xác thời gian nàng bị quỷ nhập thì hắn cũng không thể nào thành công bắt được quỷ.Chuyện bị quỷ nhập không chịu hạn chế về khảng cách, mà nhược điểm của quỷ sai là không thể công kích từ xa. Hoặc ít nhất trong quá trình trường thành thì công kích từ xa là điểm yếu nhất.Về điểm này thì quỷ sai kém xa linh môi sư. Trung cấp linh môi sư có thể công kích từ khoảng 300 mét. Cho nên Diệp Tưởng cũng cảm thấy nuối tiếc vì dù biết được chuyện gì xảy ra nhưng hắn lại không thể nào thay đổi.
Tiếp đó,bọn họ cũng bước lên cầu thang.Nhưng lúc này Phương Lãnh và Vũ Sóc đi cạnh nhau. Phương Lãnh tập trung chú ý nét mặt của Vũ Sóc.Chỉ cần sắc mặt của nàng hơi có chút thay đổi thì hắn sẽ lấy ra ngay quỷ cốt!
Rốt cuộc...họ cũng tới nơi cách nơi xảy ra chuyện không xa.Diệp Tưởng đưa mắt nhìn Vũ Sóc còn Phương Lãnh nhanh chóng lấy ra quỷ cốt !
Ngay khi quỷ cốt được lấy ra,ngay cả Diệp Tưởng cũng cảm thấy sởn gai ốc. Hắn thậm chí còn không dám nhìn đoạn quỷ cốt kia! Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nó. Đây cũng mới chỉ là 1 đoạn quỷ cốt thông thường chịu vô số nguyền rủa trong quá trình tế quỷ mà thôi.Nếu có thể lấy được tấm da dê trên đó có ghi chép chú ngữ để tế quỷ thì độ khó của bộ phim kinh dị này sẽ giảm mạnh!
Trong chớp mắt, Diệp Tưởng nhìn thấy ảo giác.
Hắn mơ hồ nhìn thấy được rất nhiều xương cốt.Số lượng xương cốt ở đó hơn xa số thi thể trong "Quỷ ngục quán". Không phải chỉ có 1,2 trăm bộ nữa mà động 1 cái là mấy vạn bộ !
Chỉ 1 đoạn quỷ cốt này thôi đã có vô số oán niệm và nguyền rủa rồi. Nếu như nguyền rủa phục hồi thì tất cả mọi người đều phải chết ! Cũng may mà lúc này bọn họ đã có vòng tay xương người. Cho dù có xảy ra vấn đề gì thì chỉ cần đặt quỷ cốt vào trong vòng tay xương người, nguyền rủa sẽ bị ức chế không thể phục hồi.
Diệp Tưởng nhìn thấy 1 nấm mồ to tổ chảng. Những thi thể đã khô quắt khô queo giống như xác ướp bò lên khỏi nấm mồ đó để kéo hắn xuống với chúng!
Diệp Tưởng suýt chút nữa thì phóng ra xiềng xích bắt quỷ !
Rốt cuộc, hắn cũng bình tĩnh lại ! Thế nhưng cảm giác khó chịu đó vẫn cứ lưu lại.Phương Lãnh cũng thu lại quỷ cốt.
Nên biết rằng nếu như có quỷ hồn thì sau khi lấy ra vật bị nguyền rủa, nguyền rủa sẽ không làm hại con người.Nhưng cho dù là vậy thì đám người Diệp Tưởng vẫn chìm trong những ảo giác đầy khủng bố! Vật bị nguyền rủa đến từ phim kinh dị siêu khó quả thực rất đáng sợ! Cũng vì thế mà Diệp Tưởng càng mong muốn có được tấm da dê kia hơn. Theo thời gian,nấm mồ đó đã chôn cả vạn cái xác. Nếu nguyền rủa của nhiều người như vậy cộng dồn lên nhau thì nguyền rủa khi đó sẽ đáng sợ thế nào? Cho dù là "Hầu tuớc" hay "An Nguyệt Hình" đi chăng nữa thì có ai lại không biến sắc?
Diệp Tưởng đã quyết định sau khi trở về , hắn nhất định sẽ nghiên cứu kỹ càng tình tiết của [ Quỷ tế ]. Đợi đến tháng 10, hắn có thể sẽ có cơ hội tham gia [ Quỷ tế 3]. Hơn nữa, hắn tin tưởng bộ phim kinh dị đó sẽ có tác dụng kích thích năng lực quỷ sai của hắn tiến hoá.
Rốt cuộc Vũ Sóc cũng tránh được nguy cơ bị quỷ nhập. Phương Lãnh đem quỷ cốt trả lại cho Thành Tuyết Tùng. Chỉ là trong linh giác của nàng thứ khủng bố và tối tăm đang ẩn mình ở nơi tận cùng trên lầu 2 kia vẫn toả ra khí tức khiến cho người ta phải nghẹt thở vì sợ hãi. Bọn họ nhất định phải cẩn thận.
Khi đi lên lầu hai, Diệp Tưởng nắm chặt lấy tay của Vũ Phàm. Lúc này, Ngụy Lỵ Lỵ do Thành Tuyết Tùng ôm. Cô bé này đang sợ tới mức không dám nói gì. Toàn thân cô bé run lên bần bật,đầu cô bé rúc sâu vào lòng của Thành Tuyết Tùng chẳng dám ngó nghiêng gì cả.
Ôn Vũ Phàm nhìn thấy ánh mắt kiên định của Diệp Tưởng mà trong lòng cảm thấy ấm áp. Nàng quả thực vô cùng cảm động khi thấy Diệp Tưởng đã vì nàng mà làm những chuyện như vậy. Nàng cũng quyết định nhất định phải đền ơn cho hắn. Đương nhiên tiền đề là...nàng phải sống tới lúc hết phim cái đã.
Càng xâm nhập vào lầu 2, ánh sáng từ chiếc đèn pin càng bị bóng tôi nuốt gọn. Tất cả mọi người vì an toàn nắm lấy tay nhau tiến tới. Cũng may mà Vũ Sóc có ở đây. Nàng có thể cảm ứng được nguy hiểm tới từ chỗ nào. Nhưng mọi người vẫn lo về chuyện nàng có thể sẽ lại bị quỷ nhập. Nếu chuyện đó xảy ra thật thì tình hình sẽ vô cùng tồi tệ.
Lầu hai không có nhiều phòng và hành lang như lầu 1. Trước mắt Vũ Sóc lúc này tối đến nỗi cho dù có thò năm ngón ra trước mắt thì nàng cũng không thấy.Nàng phải dùng cảm ứng để phân rõ mọi thứ. Lúc này trong linh giác của nàng, thứ đã từng xâm chiếm cơ thể nàng và khiến nàng bị quỷ nhập càng lúc càng gần.
Cuối cùng, tất cả mọi người va phải bức tường. Vì thế, bọn họ đi men theo bức tường.
-Rẽ trái... Rẽ phải...
Vũ Sóc tiếp tục nói lời thoại của mình. Nguồn gốc khủng bố kia càng lúc càng gần rồi.
Bọn họ sẽ sớm tới gần nó thôi.
Chỉ cần đi men theo bức tường, sau đó quẹo qua 1 hành lang là sẽ tới.
Chính là ớ đó !
Nguồn gốc gây ra tất cả nguyền rủa của Ngụy gia! Thứ không thể giải thích đang ẩn mình trong "Quỷ ngục quán"!
Lúc này, tay của Diệp Tưởng đầm đìa mồ hôi. Hắn cố gắng để Ôn Vũ Phàm ở càng gần mình càng tốt. Bởi vì hoàn cảnh xung quanh quá tôi tăm nên hắn cần phải có sự chỉ huy của Vũ Sóc mới có thể bắt được quỷ.
Tình thế lúc này vô cùng nguy hiểm và vô cùng căng thẳng.
Đám người Phương Lãnh thì còn đỡ chứ người đang phải ôm Ngụy Lỵ Lỵ là Tề Tình Tình sợ tới mức hai chân nhũn ra như chi chi. Nàng vừa rồi không thể không giao mảnh gương quỷ cho Ôn Vũ Phàm, vì dù sao Ôn Vũ Phàm cũng chiếm phần hơn khi bỏ tiền thuê chung.Hiện tại,nói không chừng,chỉ tiếp sau đây nàng sẽ trở thành tốt thí.Nhạc Lễ Thanh và Dương Hồng càng không cần phải nói.
Lúc này, Thành Tuyết Tùng đã nhận lại quỷ cốt chuẩn bị lấy ra bất cứ lúc nào.Diệp Tưởng xoa ta đang rất nóng lòng muốn thử. Y đang chờ đợi mệnh lệnh của Vũ Sóc.
-Ở phía trước...Khoan đã!
Vũ Sóc hiện tại cảm ứng được linh thể mà nàng đã xác định vị trí từ trước... đang chạy tới !
Ba mươi mét... Hai mươi mét... Mười mét !
-Nó đang tiếp cận đây! Ra tay đi!
Ở ngay phía trước... còn chưa tới 10 mét nữa!
Thành Tuyết Tùng nhanh chóng lấy ra quỷ cốt !
Đồng thời, Lý Duy Tư cũng lấy ra bàn tay đẫm máu !
Sử dụng hai vật bị nguyền rủa cho chắc! Đây là quyết định của Lý Duy Tư.
Trước mắt có thể nói là chỉ mành treo chuông !
Vũ Sóc khẽ thở phào. "Nó" dừng lại cách mọi người khoảng 5 mét. Tiếp đó mọi người đầu lui về phia sau để giữ cự ly.
Nhưng Diệp Tưởng lại bước tới trước.
Bóng tối có vẻ như càng lúc càng sẫm hơn.
Quy tắc nguyền rủa giảm dần!
Quỷ cốt và bàn tay đẫm máu cũng chỉ mới dùng có 1 lần thôi mà! Vì sao quy tắc nguyền rủa giảm dần lại có ảnh hưởng lớn đến thế?
Bọn họ mới chỉ có thể tạm thời khiến "thứ đó" chưa thể ra tay với họ thôi sao?
Trốn? Hay tiến tới để thử xem có lấy được vật bị nguyền rủa hay không? Nếu có thể lấy được vật bị nguyền rủa thì có lẽ bọn họ có thể kết thúc bộ phim này.
Dựa theo kịch bản ban đầu thì lúc này, Ngụy Tự, Ngụy Liên và Ngụy Tâm sẽ chết. Những người còn lại chia nhau ra chạy. Hiện tại, hai vật bị nguyền rủa chỉ khiến cho thứ đó không thể tới gần nhưng không thể đuổi đi nó.
Trốn? Hay chiến?
Diệp Tưởng đang đấu tranh tự tưởng.
-Ngụy Liễm.
Lúc này, tiếng của Vũ Sóc truyền tới:
-Nhanh đi anh!
Nàng không muốn nói nhiều vì thời gian cũng có hạn. Nhưng dùng nguyền rủa chế ngự "thứ đó", tạo cơ hội để Diệp Tưởng ra tay.Phương Lãnh nếu chạy tới cũng chỉ tốn thêm 1 lần sử dụng búp bê nguyền rủa mà thôi !
Chỉ cần Diệp Tưởng...có thể sử dụng ra gông bắt quỷ... cho dù chỉ trong khoảnh khắc thôi thì hắn cũng có thể giải quyết mọi chuyện !
Hắn có lẽ sẽ lấy được vật bị nguyền rủa!
Sống hay chết chỉ được quyết định trong nháy mắt!
Diệp Tưởng cũng hiểu.
Hắn buông tay của Vũ Phàm sau đó xong lên!
Gông bắt quỷ... Gông bắt quỷ... Mày nhất định phải xuất hiện!
Nếu không, hôm nay sẽ không biết có bao nhiêu người phải chết! Diệp Tưởng chắc chắn là người chết đầu tiên !
Trận chiến này chỉ được thắng, không được thua!
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
46 chương
65 chương
10 chương
100 chương
51 chương
3 chương
54 chương