Quyền thế

Chương 11 : Thay đổi chủ ý

Quả nhiên, cơm nước xong, hai người lau miệng, Cố Đại Thành hỏi Trương Anh Duệ: - Lão đệ, không biết hôm nay cậu sắp xếp như thế nào? Diễn kịch đây! Trong lòng Trương Anh Duệ thầm nói, trên mặt lại bất động thanh sắc, nghĩ nghĩ, nói, - Lại nói mà hổ thẹn, tuy rằng lão đệ biết sản phẩm công ty chúng ta danh tiếng cũng không tệ, nhưng thật đúng là em chưa lái xe công ty chúng ta đâu, nếu tiện, lão ca có thể giúp em sắp xếp, để cho em có một hiểu biết tương đối rõ về xe của công ty chúng ta, làm cho lòng tin của em càng vững hay không? Yêu cầu này thực hợp lý, Cố Đại Thành tự nhiên sẽ không cự tuyệt, huống chi Cố Đại Thành cũng vui vẻ thấy Trương Anh Duệ như thế, không thể không nói, là đối tác lớn nhất của Linh Mộc ở quốc nội, tuy rằng hiện tại Linh Mộc và Khinh Kỵ đã tách riêng , có thể đi theo Linh Mộc lâu như vậy, kỹ thuật của Khinh Kỵ quả thật không phải vấn đề. Động cơ kỹ thuật cũng vẫn là động cơ kỹ thuật Linh Mộc chính tông, chất lượng xe chứng thật là không nói, tuy rằng tránh không được một vài bệnh chung hàng trong nước như trước, nói thí dụ như các khâu nhỏ xử lý không đúng chỗ chẳng hạn. Nhưng về giá cả mà nói, thật là không có gì để nói nữa rồi, chất lượng tuyệt đối là ở vào hàng đầu trong xe máy quốc nội. Buổi chiều, khi Trương Anh Duệ hạ bút ghi tên mình xuống hợp đồng, Cố Đại Thành thở phào một cái. Không biết vì cái gì, Cố Đại Thành cảm giác người trước mắt này dường như có thể làm thành một nhà kinh doanh lớn, nếu mình và hắn hợp tác, là một lựa chọn sáng suốt nhất của chính mình. ————————————————� �——————— - Cha, mẹ, ở đây con đàm phán xong rồi ạ! Từ trong công ty Khinh Kỵ đi ra, Trương Anh Duệ lập tức gọi điện thoại, đem tin tốt lành này nói cho cha mẹ của mình. - Thật sao? Trương Đức Vĩ cùng bà Trương có chút không dám tin tưởng rằng con mình xử lý chuyện này nhanh như vậy, trong sự kích động và không dám tin hỏi lại Trương Anh Duệ: - Con à, nói cho ta nghe một chút đi, là cùng công ty nào ký hợp đồng? Trên hợp đồng là quy định như thế nào ? - Vâng. Trương Anh Duệ "đồng ý, đem chuyện chính mình và Cố Đại Thành đã nói chuyện kể lại với ba mẹ, giá nhập hàng và giá xuất hàng, huấn luyện sau tiêu thụ cùng với những quy định khác trên hợp đồng, nói rất rõ ràng rành mạch cho cha mẹ của mình. - Điều kiện tốt như vậy? Nghe Trương Anh Duệ nói đến chuyện hợp tác lại có nhiều ưu đãi như vậy, bà Trương có chút không dám tin tưởng, không yên hỏi lại Trương Anh Duệ: - Con trai, không phải là con bị người ta lừa chứ? Tiền có dễ dàng kiếm như vậy không? Bọn họ làm như vậy còn kiếm được tiền sao? Một năm là 45 vạn đấy! Bà Trương có chút phát run, bên cạnh còn có tiếng hít thở quen thuộc rõ ràng rất to, đó là chồng của bà. - Mẹ, chúng ta làm như vậy, tương đương với là lấy hàng trực tiếp từ xưởng, không có ai ở giữa, giá cả dĩ nhiên là rẻ hơn rất nhiều, hơn nữa đây chỉ là giảm đi một phần. Phần lãi, lãi ròng... con đoán chừng ba mươi lăm ba mươi sáu vạn. - Mặt khác, hiện tại con đang ở cầm trong công ti Linh Mộc Lỗ Tỉnh đi ra, đang ở cửa lớn, mẹ nói bọn họ cho dù là gạt con thì có thể lừa như thế nào? Trương Anh Duệ cười nói với cha mẹ đầu bên kia điện thoại, - Hơn nữa mẹ tính xem, tiền này mặc dù dễ chuyển, nhưng riêng là kỳ đầu tiên liền bỏ ra ít nhất 70 vạn, dân thương làm sao có thể một lúc lấy được ra nhiều tiền như vậy? - Điều này cũng đúng, như vậy là tốt rồi, như vậy là tốt rồi, hơn ba mươi vạn cũng không ít. Nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, bà Trương rốt cục được thở phào nhẹ nhỏm, con bà nói rất đúng, đối với tuyệt đại đa số nhân dân mà nói, 70 vạn là một số khoản lớn, tiền này mặc dù dễ kiếm, cũng bắt một người lấy ra tất cả gia tài của mình. 70 vạn, dám mạo hiểm và phiêu lưu như thế này thực không có mấy người. - Mẹ, ba của con tìm được cửa hàng rồi sao? Trương Anh Duệ hỏi, dựa theo tình hình, hiện tại vấn đề chủ yếu, đã từ hạng mục tìm hàng chuyển biến thành làm như thế nào tìm cửa hàng thích hợp. Vừa nghe Trương Anh Duệ hỏi vấn đề này, bà Trương cũng sốt ruột, - Còn chưa có, ba của con vô dụng, đến bây giờ còn chưa lo xong chuyện cửa hàng! - Điều này có thể trách tôi được sao, nó muốn cửa hàng mặt tiền thích hợp là khó, tùy tiện làm sao được? Vừa mới từ bên ngoài tìm cửa hàng mặt tiền trở về Trương Đức Vĩ bất mãn nói. - Nếu còn không tìm được, sau khi con trở về sẽ tìm, trước hết để cho ba con đến đây nhận huấn luyện phục vụ và sửa chữa sau bán hàng đã, lúc này mới qua hai ngày đúng không ạ? Tìm không ra cũng là bình thường. - Ừ, con à, con ở đó chờ, ta lập tức đi ngay. Nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, Trương Đức Vĩ không nói ý gì khác, lập tức đáp. Vừa rồi con trai tính cho ông một chút, cho dù là một ngày bán đi một chiếc xe, một năm cửa hàng chính mình cũng thu vào ít nhất 45 vạn, chậm trễ một ngày, vậy là kiếm chậm trễ ít nhất 1000 đồng! Vậy cũng không nên trì hoãn. Giờ khắc này, Trương Đức Vĩ cùng bà Trương đều hiểu rất rõ hàm ý của câu : "Thời gian chính là tiền tài". ————————————————� �——————— - Anh Duệ, ba của con một mình ở nơi này không có sao chứ? Sẽ không bị thiệt thòi chứ? Vừa về đến nhà, bà Trương xác nhận con mình đi ra ngoài một chuyến chẳng những không bị thiệt thòi, ngược lại còn buôn bán lời không ít, lập tức đem lực chú ý chuyển đến chồng mình, vừa tới tỉnh lị. Trương Anh Duệ nở nụ cười, - Mẹ, ba của con là ai mẹ không rõ ràng sao, tuy rằng không đến mức ức hiếp người khác, nhưng người khác muốn lợi dụng ấy cũng không phải dễ dàng như vậy. Bà Trương vẫn là có chút không yên lòng, - Nói tuy rằng nói như thế, nhưng những người đó đều là người tỉnh lị mà, cả đám đều là quỷ tinh, ba của con chưa từng có giao tế cùng những người đó, khó tránh khỏi bị thiệt thòi. - Không có việc gì, mẹ, mẹ an tâm đặt trái tim vào bụng đi! Trương Anh Duệ cười đặt mẹ chính lên ghế trên, - Mẹ, mẹ nghĩ xem, ba của con lần này ở đó nhận huấn luyện, mặc dù là vì chuyện kinh doanh nhà chúng ta, nhưng đồng dạng, chẳng phải là việc buôn bán của bọn họ? - Về điểm này, bọn họ cũng không thể giở trò, đắc tội cùng đối tác của mình, đối với chính bọn họ lại có chỗ gì tốt, mẹ ngẫm lại có phải hay không? Thấy mẹ mình vẫn không yên tâm, Trương Anh Duệ nói thêm : - Hơn nữa hiện tại liên hệ cũng rất tiện, ba của con mang theo di động mà, có chuyện gì một cú điện thoại sẽ biết, trước khi đi ba của con cũng nói , hằng ngày sẽ gọi điện thoại về nhà. Con cũng dặn dò ba, có chuyện gì thì nói với con, con can thiệp cùng bên kia... Chuyện này quan hệ đến tương lai nhà chúng ta có thể kiếm bao nhiêu tiền, có thể qua loa được không ? Lời này thật ra thực có lý, hơn nữa bà Trương vốn là cũng không quá lo lắng, chỉ là cứ nghĩ đến ông xã nhà mình một mình đi ra bên ngoài, bản năng trong lòng thấy lo lắng mà thôi, nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, bà Trương miễn cưỡng yên tâm, đồng tình với lời nói này của Trương Anh Duệ, gật gật đầu, - Cũng đúng! Tâm sự buông xuống, bà Trương lập tức nhớ lại chuyện khác, nhất thời có chút đứng ngồi không yên, - Nhưng còn à … hiện tại mặt tiền cửa hàng thích hợp chúng ta còn chưa tìm được đâu, chuyện này có thể làm như thế nào!? - Mẹ yên tâm, hôm nay con nghỉ ngơi một chút, ngày mai con sẽ đi lên huyện nhìn xem, chỉ cần có nơi thích hợp, con nhất định sẽ thuê. Đem khối bánh mỳ cuối cùng nhét vào miệng, Trương Anh Duệ mơ hồ nói. - Đi lên huyện? Bà Trương kinh hãi hét một tiếng, nhất thời sốt ruột, - Con à, không phải nói ở mở cửa tiệm trên trấn sao? Tại sao lại muốn đi lên huyện, tiền thuê nhà trên huyện mắc như vậy, một ngày tiền kiếm được cũng không đủ tiền thuê nhà. - Không khoa trương như vậy chứ! Đối với sự cẩn thận của mẹ mình. Cho dù là cẩn thận đi, Trương Anh Duệ cũng không biết nói cái gì cho phải, nghĩ nghĩ, Trương Anh Duệ mới lên tiếng, - Mẹ, mẹ yên tâm đi, tiền thuê nhà trên huyện tuy rằng đắt, nhưng người cũng nhiều, mẹ xem trên trấn có vài người, đi lên huyện thành mua đồ lại có bao nhiêu người? Có thể tiền thuê nhà quả thật là đắt, nhưng chỉ cần chúng ta bán thêm mấy chiếc xe, không phải đã kiếm trở lại sao? Hơn nữa, tiền thuê nhà ở huyện không có mắc như vậy, chúng ta lại không cần thuê cửa hàng mặt tiền, hơn nữa không phải con nói cùng mẹ rồi sao? Chúng ta bỏ tiền thuê nhà, công ty Khinh Kỵ bên kia sẽ cho chúng ta ba phần. - Vậy cũng không ít. Đối với chuyện con mình có thể làm cho nhà cung cấp tài trợ ba phần tiền thuê nhà, bà Trương cũng thật cao hứng. Nhưng trong lòng vẫn có chút không vui, ở trong lòng của bà, cũng có một chút tính toán: so với tiền thuê nhà trên thị trấn, cho dù là giảm đi ba phần trợ cấp, giá tiền thuê nhà cũng đắt hơn. Nhưng khi Trương Anh Duệ vừa nói xong, bà Trương nhất thời vui vẻ: - Ừ, vậy chúng ta đi lên huyện!