Quyến luyến không quên

Chương 20 : Quyến luyến không quên

Cô cúi đầu, khoé mắt thoáng liếc nhìn anh bước đi. Kiều Luyến sợ tới mức lùi về phía sau một bước, Thẩm Ảnh Đế sẽ không khách khí muốn động thủ đi? Cái ý niệm này hiện lên, anh bỗng nhiên thu liễm ánh mắt, tựa hồ như nhìn không thấy cô, lướt qua cô, đi đến hiện trường quay phim. Cô thở phào nhẹ nhõm, vội vàng theo sau. Xung quanh hiện trường quay phim là một cảnh hỗn loạn, Thẩm Lương Xuyên lại ngồi vào trong xe lần nữa, chuẩn bị đóng phim. Kiều Luyến chỉ có thể chờ trước ở bên cạnh. Dương Linh Tư đứng ở bên cạnh, nghĩ đến chuyện vừa rồi, không dám ngẩng đầu lên. Cho dù nhân viên xung quanh đều đang bận rộn, nhưng cô ta vẫn luôn có cảm giác có người đang đang chê cười cô ta. Dương Linh Tư hít sâu một hơi, bỗng nhiên nhìn thấy Kiều Luyến đứng ở trong đám người, nhíu mày: “Tại sao cô ta lại tới nữa?” Trợ lý nhìn thoáng qua, nhỏ giọng trả lời: “Hẳn là phóng viên thăm ban, tôi thấy cô ấy có đeo chứng nhận công tác trên cổ.” Dương Linh Tư nhíu mày, trong lòng một suy nghĩ ác ý, như là tìm được KỊCH VUI ĐÓNG PHIM. Cô ta nhếch nhẹ khóe môi, đối với trợ lý thấp giọng thì thầm cái gì…… Kiều Luyến nhìn thấy phải bắt đầu quay phim, đoàn người phụ trách quay phim lại hướng cô đi tới, “Kiều phóng viên, ta với chủ biên showbiz hằng ngày của cô 8 phần thân thiết. Đoàn quay phim chúng tôi hôm nay có chút không thoải mái, mà cảnh diễn hôm nay lại tương đối phiền toái, yêu cầu rất nhiều người trợ giúp, cô có thể giúp một chút không?” . Cùng chủ biên rất thân thiết? Cô mà dám nói không, phỏng chừng người phụ trách liền một cú điện thoại khiếu nại cô! Kiều Luyến chỉ có thể đi theo người phụ trách đi tới nơi công tác nhân viên, sau đó có người liền đem chiếc máy quay lớn đưa cho cô. “Mọi người vào vị trí của mình! Có thể bắt đầu rồi!” Quay phim bắt đầu. Kiều Luyến dựa theo nhà quay phim mới thay chỉ đạo, dùng sức nâng máy quay, chậm rãi đến gần Dương Linh Tư, mắt thấy thời điểm này liền trôi qua, Dương Linh Tư lại bỗng nhiên dừng lại, trực tiếp mở miệng: “Đạo diễn, thực xin lỗi, tôi cảm giác có gì không đúng.” Kiều Luyến:……!! Cánh tay cô hôm qua mới bị thương, vừa mới có một chút lành lại , nếu lại bị một lần nữa…… Cô bỗng trở nên sáng suốt. Đoàn phim như vậy nhiều nhà quay phim, như thế nào liền ít đi một người, cố tình làm nàng tới? Lại nghĩ đến Dương Linh Tư vừa mới để trợ lý đi tìm người phụ trách, sau đó người phụ trách lại tới tìm chính mình…… Hóa ra là Dương Linh Tư nhắm vào cô! Nha! Nhưng cho dù là như vậy, cô giờ phút này cũng không có biện pháp cự tuyệt, chủ biên đang nắm trong tay điểm yếu của cô. Kiều Luyến cắn răng, kiên trì. Lần thứ hai, “A, đạo diễn, mắt tôi trang điểm có phải không hợp hay không?” Lần thứ ba, “Thực sự xin lỗi a các vị ~” “……” Lại lần này đến lần khác , một lần quay một lần chụp lại, cánh tay dùng sức, qua lại rồi lôi kéo, cánh tay nhỏ của phát run, cảm giác miệng vết thương ngày hôm qua, tựa hồ có dấu vết vỡ ra. Thẩm Lương Xuyên ngồi ở trong xe, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm phương xa, anh nhìn nàng cô như là một tên hề bị người ta trêu đùa, phía trên cánh tay cô, có vết máu chậm rãi thẩm thấu ra tới áo. Nhìn đến vết máu kia, Thẩm Lương Xuyên bỗng nhiên đẩy cửa xe ra. Lại một lần quay sau, Kiều Luyến rốt cuộc nhịn không được. MA TRỨNG, còn không có xong a! Cô đang định làm cái gì đó, lại bỗng nhiên nghe được cách đó không xa một tiếng “Phanh” thật mạnh! Thẩm Lương Xuyên đứng ở bên cạnh xe, thân hình lạnh lùng, hơi thở tràn đầy nỗi khiếp sợ, áp chế tất cả mọi người không ai dám nhúc nhích. Sau đó, anh nhìn về phía Dương Linh Tư, ngữ khí băng lãnh, mỗi một từ như một cái tát thật mạnh đánh vào mặt Dương Linh Tư: “Dương Linh Tư, kỹ thuật diễn của cô là học cùng với heo sao?”