Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 99 : Ngọc không mài, thành khí

Cuộc họp thường uỷ vừa kết thúc, Hạ Tụ Bảo liền nhanh chóng trở về phòng làm việc, đem điện thoại gọi tới điện thoại di động của Lục Duệ. Lục Duệ muốn đi ủy ban xây dựng làm chủ nhiệm, đây là yêu cầu của chính hắn, đêm qua Lục Duệ đến thị trấn tìm Hạ Tụ Bảo, hai người ở trong nhà nói chuyện đủ hai giờ, lúc này mới khiến cho Hạ Tụ Bảo đồng ý đứng ra đề cử hắn đảm nhiệm chủ nhiệm ủy ban xây dựng. Bằng không cho dù Trình Chí Hoa gọi điện thoại cho Hạ Tụ Bảo, biểu thị muốn ướp lạnh Lục Duệ một thời gian, Hạ Tụ Bảo vẫn ra sức giữ Lục Duệ ở lại vị trí trưởng trấn của trấn Hạ Gia. Theo ông thấy, Lục Duệ ở lại trấn Hạ Gia, tốt hơn đi địa phương khác. Thế nhưng ngoài ý liệu của Hạ Tụ Bảo chính là, thái độ của Lục Duệ rất kiên quyết. Tựa hồ là hạ quyết tâm muốn đi ủy ban xây dựng phụ trách công tác mở rộng xây dựng của xã khu nông thôn mới. "Lục Duệ à, vừa rồi trên cuộc họp thường ủy đã thông qua quyết nghị, điều cậu làm chủ nhiệm ủy ban xây dựng kiêm nhiệm bí thư tổ đảng huyện Thuận An." Hạ Tụ Bảo cũng không vòng vèo, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề. Lục Duệ gật đầu, trầm giọng nói: "Lão bí thư, còn có người nào được điều động không?" Hắn tự nhiên không phải nghe không ra trong thanh âm của Hạ Tụ Bảo, rõ ràng ông lão thuần phác này cảm thấy mình vì trấn Hạ Gia nỗ lực nhiều như vậy, nhưng lại gặp đãi ngộ như vậy nên thẹn trong lòng. Bất quá Lục Duệ lúc này đã làm tốt quyết định, ngược lại thả lỏng rất nhiều. Một người trẻ tuổi xuất thân không có, có thể đi tới vị trí hiện tại, đã coi như là rất dị thường. Hạ Tụ Bảo gật đầu nói: "Cậu cùng Khúc Vi Dân của ủy ban xây dựng đổi chỗ, phó chủ nhiệm Tần Phong của phòng làm việc chính phủ xuống dưới làm phó hương trưởng. Còn có, Hướng Đông nhắc lên huyện cục làm phó cục trưởng, phân công quản lý trị an." Lục Duệ sửng sốt, hắn vốn tưởng rằng mình có thể tiến ủy ban xây dựng nói tối đa cũng qchỉ làuải một phó chủ nhiệm, lại không ngờ rằng trực tiếp cũng là chủ nhiệm, là người đứng đầu. Phải biết rằng ủy ban xây dựng không phải là phòng ban bình thường. Đó là phòng ban phụ trách xây dựng công trình địa phương xây dựng cập ngành, hành nghiệp khai phá địa ốc, vật liệu xây dựng và chức năng quản lý hành chính của chính phủ. Nếu như mình không có nhớ lầm, chỉ cần là chuyện dính dáng ngành xây dựng, ủy ban xây dựng có quyền lực tiến hành quản lý. Phàm là phê duyệt công trình xây dựng của khu bản địa, công trình xây dựng khu xanh hoá cách ly, tiến hành sơ thẩm, lập hồ sơ thủ tục của công trình xây dựng trong phạm vi. Thậm chí bao gồm chất lượng xây dựng công trình, gọi thầu trả giá, quản lý công trình và tiến hành giám sát quản lý an toàn thi công, khu bản địa quản lý hành nghiệp của ngành kiến trúc, tiến hành thẩm tra cùng quản lý đối với xí nghiệp thi công trực thuộc huyện. Giám sát quản lý xây dựng khai phá, tiến hành thẩm tra và quản lý đối với xí nghiệp khai phá địa ốc. Tiến hành thẩm tra nguyên bộ hạng mục cải cách nhà ở cũ, hạng mục cải tạo thôn cũ đã được duyệt, khai phá tiểu khu. Quản lý sản phẩm vật liệu xây dựng khu bản địa, tiến hành lập hồ sơ quản lý đối với sử dụng sản phẩm vật liệu xây dựng trong khu vực. Cùng với chấp pháp kiểm tra hạng mục công trình xây dựng của toàn bộ huyện, ủy ban xây dựng có thể nói là phòng ban vô cùng hấp dẫn trong các phòng ban ở cơ sở. Xem ra Tất Vân Đào là thật sự muốn đem hình thức xã khu nông thôn mới mở rộng ra, bằng không cũng không cho mình quyền lực lớn như vậy. Lục Duệ chau mày: "Lão bí thư, xem ra trên trấn bên này biến động không lớn." Hạ Tụ Bảo gật đầu: "Ừa, Khúc Vi Dân là lão bộ hạ của Tất bí thư, quan hệ cùng Bạch Đông Minh rất là không tồi." Nói đều nói đến cái phần này, Lục Duệ cũng không nói thêm cái gì, nhàn nhạt nói: "Lão bí thư yên tâm, chuyện trên trấn tôi sẽ an bài tốt." Hạ Tụ Bảo ừ một tiếng, ông cũng biết với thủ đoạn của Lục Duệ, nhất định sẽ đem chuyện tình làm thỏa đáng, tin tức hắn gần rời trấn Hạ Gia tin tưởng sẽ truyền ra rất nhanh, hơn nữa Lục Duệ và Mã Hướng Đông đồng thời rời đi, đả kích đối với phái bản thổ của trấn Hạ Gia chỉ sợ không phải một chút. Thế nhưng dựa vào thủ đoạn của Lục Duệ, hẳn là sẽ xử lý tốt tất cả cái này. Lục Duệ buông điện thoại, trong lòng cũng trầm trọng nói không nên lời, có thể nói là nửa vui nửa lo. Vui chính là mình rốt cục có thể một mình đảm đương một phía, đại triển quyền cước, lo chính là vừa đi, trấn Hạ Gia không biết sẽ biến thành cái dạng gì? Hơn nữa lần này tiến vào thị trấn chỉ sợ cũng sẽ không thuận lợi, mặc kệ là Tương Vạn Lý hay là Tất Vân Đào cũng sẽ không làm mình sống khá giả. Bất quá hắn suy nghĩ một chút, vẫn là rất hưng phấn. Chủ nhiệm ủy ban xây dựng huyện Thuận An là cấp chính khoa thật, đổi đi nơi khác tuy rằng chưa nói tới là thăng chức, nhưng cũng không thể nói rõ là có tổn thất gì, duy nhất có chút không quá lạc quan cũng là, chủ nhiệm ủy ban xây dựng huyện Thuận An trên thực tế là một củ khoai lang phỏng tay, dù sao xây dựng xã khu nông thôn mới nói ra thì dễ, thực thi lên, thì không đơn giản như vậy. Một năm trước, Lục Duệ chỉ là một thằng nhãi đầu xanh vừa tốt nghiệp đại học, thế nhưng hiện tại, hắn lại gần trở thành chủ nhiệm ủy ban xây dựng quản lý “ở” trong ăn, mặc, đi lại và ở của trăm ngàn dân trong toàn bộ huyện. Tự mình hài lòng một trận, Lục Duệ suy nghĩ một chút chuyện này cần phải báo cáo một chút với Âu Văn Hải, dù sao mình thăng quan tóm lại là chuyện tốt, tuy rằng tiền đồ chưa biết, thế nhưng cũng phải báo cáo công tác với lãnh đạo cũ. Lập tức, Lục Duệ gọi cho điện thoại di động của Âu Văn Hải, nói ra cũng khéo, Âu Văn Hải còn chưa có đi ra, đang ở phòng làm việc xem văn kiện: "Âu bí thư, vừa rồi huyện ủy thông qua nghị quyết, nói là chuẩn bị bổ nhiệm tôi làm chủ nhiệm ủy ban xây dựng, phụ trách mở rộng xã khu nông thôn mới xây dựng tại toàn bộ huyện." Âu Văn Hải rõ ràng bị tin tức này làm cho sửng sốt, không giải thích được hỏi: " Huyện ủy các người muốn đem xã khu nông thôn mới mở rộng?" "Đúng vậy, nghị quyết vừa thông qua." Lục Duệ hồi đáp. Tin tức này thật sự khiến cho Âu Văn Hải có chút kinh ngạc, mình có thể từ phó khoa trực tiếp đề bạt đến chính xử, một là bởi vì mình năm đó trước khi bị giáng chức cũng là phó xử, hai là bởi vì có quan hệ của Hàn Định Bang, lúc này mới một bước lên trời. Càng là hơn một năm sau mới đi lên, không cần bao lâu đại khái là có thể ra ngoài làm phó thị trưởng hoặc là phó bí thư. Nhưng cho dù là như thế, mình cũng tham gia công tác gần hai mươi năm. Thế nhưng Lục Duệ đâu? Vừa tham gia công tác hơn một năm, thì từ khoa viên đến chính khoa, nhưng lại là đãi ngộ của cấp phó xử. Điều này làm cho Âu Văn Hải có chút ngoài ý muốn. Dù sao ông cũng biết bối cảnh gia đình của Lục Duệ, gia đình rất bình thường, cũng không có khả năng có quan hệ gì tại tỉnh G. "Nói thật đi, phương diện này có phải là có chuyện gì?" Âu Văn Hải suy nghĩ một chút rồi hỏi. Rốt cuộc là lão bánh quẩy trong quan trường, Âu Văn Hải rất nhanh đoán được khẳng định là có nguyên nhân gì ở bên trong, bằng không không có khả năng vô duyên vô cớ sẽ đề bạt một người trẻ tuổi. Lục Duệ cười ha ha, đem rất nhiều chuyện mình làm ra tại trấn Hạ Gia từ đầu chí cuối nói một lần với Âu Văn Hải, đem nguyên nhân lý giải từ chỗ Hạ Tụ Bảo về Tất Vân Đào vì sao đẩy mạnh phổ biến xây dựng xã khu nông thôn mới nói cho Âu Văn Hải. Âu Văn Hải nghe Lục Duệ nói, trầm ngâm hồi lâu cũng không lên tiếng. Quan trường chìm nổi vài chục năm, nhân sinh lên xuống đã sớm đem thần kinh của ông rèn đúc đến cứng cỏi không gì sánh được, trí tuệ quan trường tự nhiên cũng không phải một kẻ mới ra đời như Lục Duệ có thể bằng được. Âm thầm cười cười trong lòng, nói với Lục Duệ: "Thế nào? Bị người chèn ép khó chịu?" Đối mặt người dẫn đường đem mình dẫn vào quan trường, Lục Duệ cũng không giả bộ như không có việc gì, trực tiếp nói: "Có thể không khó chịu sao? Cảm giác bị người cản tay rất không vui, có đôi khi đều sắp kiên trì không nổi nữa, thế nhưng ngẫm lại tao ngộ của ngài, tôi lại thấy bình ổn." Âu Văn Hải nghe xong, không nhịn được cười ha ha lên: "Tiểu tử này, có thể nghĩ như vậy là không sai, mấy tầng của quan trường không phải là đơn giản như cậu nghĩ, chuyện này đối với cậu mà nói chưa chắc không phải một chuyện tốt, vừa lúc rèn đúc cậu. Nói thật, cái này đã hơn một năm cậu đi quá thuận, có đôi khi tôi đều có chút lo lắng. Bất quá có thể đi làm người đứng đầu ủy ban xây dựng, tôi thật sự là có chút ngoài ý muốn." Quả nhiên không hổ là nhân vật lăn lộn nhiều năm trong quan trường, Âu Văn Hải rất nhanh đoán ra được nguyên nhân cụ thể, thế nhưng ông không có nói cho Lục Duệ, mà là cổ vũ Lục Duệ nói: "Bất quá, giống như cậu nói, công tác của ủy ban xây dựng cũng không được làm, chỉ là xử lý quan hệ của các phương diện, cũng đủ cậu đau đầu một trận. Huống chi các người chỗ đó đang làm khai phá, công ty kiến trúc lui tới khẳng định không ít. Hơn nữa huyện ủy muốn đẩy mạnh xây dựng xã khu nông thôn mới, ha ha, Tiểu Lục à, cậu xác định mình có khả năng làm được chuyện này không? Không được thì làm báo cáo triệu hồi về sớm một chút, chổ của tôi còn thiếu một thư ký, cấp bậc à, với cậu hiện tại cũng là như nhau." Dù sao tình cảm cùng Lục Duệ vẫn là rất sâu, tình cảm của hai người là thành lập ở cơ sở, Âu Văn Hải đem Lục Duệ trở thành tâm phúc tuyệt đối của mình, vẫn là muốn bảo hộ hắn. Lục Duệ tự nhiên biết Âu Văn Hải là vì tốt cho mình, dù sao mặc kệ là Tất Vân Đào hoặc là Tương Vạn Lý hai người kia, đem mình đặt ở ủy ban xây dựng mục đích không phải là đặt trên bếp nướng sao, thế nhưng hắn nếu đã hạ quyết tâm, sẽ không lùi bước. "Âu bí thư, ngài yên tâm đi, tôi nhất định ở đây làm ra hình ra dạng! Tuyệt đối sẽ không khiến cho ngài thất vọng." Âu Văn Hải lại thở dài một hơi trong lòng, gật đầu nói: "Cậu có cái tâm tư này là tốt rồi, qua một thời gian nữa tôi rất có khả năng phải đi ra ngoài, cụ thể đi nơi nào còn chưa có xác định. Kỳ hạn giao lưu của cậu đại khái còn hơn một năm, đến lúc đó cậu trở về giúp tôi, chuyện này tôi sẽ nói với Định Bang." Nói xong, không nhiều lời trực tiếp cúp điện thoại. Lục Duệ rõ ràng, Âu Văn Hải là sợ mình ở Thuận An bên này bị người chèn ép quá độc ác, vạn nhất xảy ra sai cái gì, con đường làm quan đời này bị hủy, mình đi theo bên cạnh ông ấy, cho dù xảy ra chuyện gì, ông ấy cũng có thể nghĩ biện pháp trợ giúp mình. Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Duệ không khỏi ấm áp. Hắn không biết chính là, Âu Văn Hải chìm nổi nhiều năm trong quan trường đã từ trong lời nói của mình ngửi ra một mùi vị khác biệt. Dựa theo cách nói của Lục Duệ mà xem, trong nửa năm thời gian hắn đến trấn Hạ Gia, đắc tội người tuyệt đối không ở số ít, thậm chí còn ngay cả đại gia tộc kinh thành đều bị tên nhóc không biết trời cao đất rộng này trong lúc vô tình đắc tội, dĩ nhiên còn dám bắt người ta làm súng. Âu Văn Hải thậm chí còn có thể khẳng định, sở dĩ hiện tại Lục Duệ rơi vào hoàn cảnh như vậy, quyền lực của trưởng trấn bị người tước mất, bị đặt trên bếp lò, tùy thời tùy chỗ có thể bị người ném ra chịu tội thay, hoàn toàn là bởi vì phía sau có người ám chỉ lãnh đạo của thành phố Dương Minh, đối phương rất có khả năng đến từ tỉnh ủy tỉnh G, thậm chí càng cao hơn. Đương nhiên, những lời này ông sẽ không nói với Lục Duệ, hiện tại chỉ có thể hy vọng Lục Duệ tự mình cẩn thận, không nên để đối phương bắt được nhược điểm. Tối đa đợi sau khi giao lưu chấm dứt, mình đem Lục Duệ triệu hồi về bên cạnh là được, huống chi tình huống như vậy cũng càng có thể khiến cho Lục Duệ lớn lên rất nhanh.