Quyền Khuynh Nhất Thế
Chương 87 : Trình Nghi thỏa hiệp
"Xử lý nghiêm khắc! Phải xử lý nghiêm khắc!"
Buổi tối phòng làm việc chính phủ trấn Hạ Gia đèn đuốc sáng trưng, bởi vì Trần gia trang xảy ra sự kiện quần thể, toàn thể lãnh đạo của trên dưới chính phủ và đảng uỷ trấn Hạ Gia đều tập trung tới, mà trọng điểm của hội nghị, cũng là làm sao giải quyết vấn đề thôn dân gây sự của Trần gia trang.
Bầu không khí của hội nghị ngay từ đầu cũng rất khẩn trương, bởi vì sự kiện này không chỉ có kinh động lãnh đạo chủ yếu của huyện ủy và chính phủ huyện, ngay cả thành phố cũng có lãnh đạo gọi điện thoại tới hỏi ngọn nguồn chuyện tình. Lục Duệ sau khi buông điện thoại của huyện trưởng Tương Vạn Lý, lại tiếp điện thoại của thị trưởng Triệu Tự Cường. Tin tưởng Trình Nghi bên kia cũng không khác biệt lắm, cô ấy suốt đêm từ thành phố trở về, ăn một chút đồ thì lập tức mời dự họp cuộc họp thường uỷ, trong cuộc họp Lục Duệ dẫn đầu làm kiểm điểm, dù sao hắn là người đứng đầu hành chính, xảy ra chuyện như vậy hắn trốn tránh trách nhiệm được. Đương nhiên, cái gọi là kiểm điểm bất quá là một đống lời nói suông vô dụng, chỉ bất quá là không muốn người khác nói mà thôi.
Thế nhưng khiến cho Lục Duệ trăm triệu lần không nghĩ đến chính là, dẫn đầu nhảy ra dĩ nhiên không phải Triệu Thành Đống, mà là phó bí thư Bạch Đông Minh một mực vô thanh vô tức tại trấn Hạ Gia. Chủ trương của gã rất đơn giản, mặc kệ lần này vì chuyện gì, thôn dân của Trần gia trang tụ chúng gây sự tính chất cực kỳ ác liệt, phải xử lý nghiêm túc.
"Lục trưởng trấn cũng không cần đem trách nhiệm kéo lên trên người mình, chuyện này tôi tin tưởng ngài cũng không biết, dù sao ngài tới trấn Hạ Gia cũng sớm hơn mấy tháng so với chúng tôi mà thôi, còn trẻ tuổi như vậy, cũng không xử lý chuyện của cơ sở, nghe nói Trần gia trang cho tới nay đều là dân phong bưu hãn, trước đó còn đem con trai của Tất bí thư đánh, sớm biết rằng sẽ phát sinh chuyện như vậy, chúng ta không nên phớt lờ, đám dân chúng này, cho bao nhiêu tiền đều cảm thấy mình thua thiệt!"
Bạch Đông Minh làm ra biểu tình tự trách, người không biết còn tưởng rằng gã quan tâm Lục Duệ cỡ nào. Bất quá sắc mặt của mọi người đều không được đẹp, người này nói cái gì? Cái này đâu phải là khuyên bảo Lục Duệ, rõ ràng nói Lục Duệ là dân bên ngoài, hơn nữa tham gia công tác không bao lâu, căn bản làm không được chuyện của Trần gia trang. Quan trọng nhất là, gã mơ hồ nói ra chuyện con trai của Tất Vân Đào bị người của Trần gia trang đánh, cái này rõ ràng cũng là cảnh cáo người bên ngoài, không nên tham dự đến chuyện này.
Lục Duệ không để ý đến gã, mà là nhìn thoáng qua Trình Nghi, dù sao cô ấy mới là bí thư đảng ủy, rất nhiều chuyện đều là cần cô ấy mới có thể quyết định.
Trình Nghi đưa tay vuốt tóc của mình một chút, đôi mi thanh tú cau lại nhìn Lục Duệ hỏi: "Lục trưởng trấn, sự tình hôm nay có thôn dân bị thương không?"
Lục Duệ trong lòng ấm áp, mặc kệ Trình Nghi người này thế nào, dù cho cô ấy là đến đây hái đào phân chiến tích, chỉ bằng câu hỏi đầu tiên của cô ấy là hỏi thôn dân có bị thương hay không, mà không phải tập đoàn Chính Đạt, Lục Duệ đã xem trọng cô gái này.
Lắc đầu, Lục Duệ trầm giọng nói: "Hướng Đông đồng chí phái cảnh sát nhân dân đi qua, chờ tôi chạy tới đã khống chế được, cũng không có người bị thương, hơn nữa tập đoàn Chính Đạt cũng đáp ứng, trong vòng 3 ngày sẽ giải quyết vấn đề của khoản tiền bồi thường."
Trình Nghi yên tâm gật đầu, cô ấy lo lắng nhất cũng là có người bị thương, dù sao chuyện tình quần thể nếu như xuất hiện thương vong, vậy không dễ làm.
Nhìn thoáng qua các thường ủy mang theo tâm sự, Trình Nghi nhàn nhạt nói: " Chuyện của ngày hôm nay, muốn nói kiểm điểm cũng có thể là tôi kiểm điểm, dù sao tôi là bí thư đảng ủy, tôi người đứng đầu này không hợp cách, phía dưới xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi lại không thể có mặt, thật sự là xin lỗi mọi người."
Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, không ngờ rằng Trình Nghi vào lúc này lại nói ra lời như thế, lẽ nào cô ấy trước đó đã thương lượng với Lục Duệ rồi? Có người đem ánh mắt hướng về Lục Duệ, lại phát hiện trên mặt của Lục Duệ lúc này là hình dạng không nóng không lạnh, hai tay ôm vai nhìn tách trà trước mặt, căn bản là hình dạng thờ ơ.
Hạ Quốc Thành vẫn quan sát biểu tình của mọi người trong phòng hội nghị lúc này sắc mặt có chút xấu xí, Mã Hướng Đông bởi vì đi huyện cục mà không có tham gia cuộc họp thường uỷ lần này, thế nhưng gã lại nhìn ra ngày hôm nay cuộc họp thường uỷ có vẻ bình tĩnh tựa như có chút khác biệt tầm thường, vừa rồi Bạch Đông Minh và Trình Nghi lên tiếng tuy rằng đều không nói gì thêm, thế nhưng đều không ngoại lệ đem trách nhiệm của chuyện tình gánh lên trên người của chính phủ trấn và đảng uỷ trấn Hạ Gia, cho dù là Trình Nghi chủ động gánh chịu trách nhiệm, chỉ sợ cũng là mang ý đả kích uy vọng của Lục Duệ tại trấn Hạ Gia, bằng không cũng sẽ không nói chuyện lớn như vậy tôi không có mặt.
Nhìn thoáng qua Lục Duệ một mực yên lặng không lên tiếng, Hạ Quốc Thành cảm thấy mình không thể im lặng, tuy rằng có chút khúc mắc với Lục Duệ, thế nhưng mình cũng một người sinh trưởng ở địa phương của trấn Hạ Gia, không thể để cho người ta đem chậu úp lên trên đầu các hương thân.
Ho khan một tiếng, Hạ Quốc Thành đợi tầm mắt mọi người đều tập trung trên người mình, bình tĩnh nói: "Tôi không đồng ý ý kiến của Trình bí thư và Bạch phó bí thư."
Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, Hạ Quốc Thành đây là muốn làm gì? Lẽ nào phe của Lục Duệ chuẩn bị nương cơ hội này làm khó dễ?
Thì thấy Hạ Quốc Thành nhìn cũng không nhìn Lục Duệ, nói tiếp: "Tôi cho rằng chuyện ngày hôm nay căn bản là không cần đảng uỷ và chính phủ trấn chúng ta đi làm kiểm điểm. Phải biết rằng, nguyên nhân gây ra của chuyện tình là bởi vì tập đoàn Chính Đạt cũng không có trả đủ khoản tiền bồi thường, có quan hệ gì với chính phủ trấn chúng ta? Đối đãi phải chú ý tín nghĩa, bọn họ không nói tín dự chẳng lẽ còn muốn dân chúng nén giận sao?
Đương nhiên, quần chúng của Trần gia trang áp dụng hành vi tụ chúng vây chặn công trường là có chút quá kích, thế nhưng không biết mọi người có nghĩ tới không, quần chúng của chúng ta, ngoại trừ những miếng đất sinh sống, bọn họ còn có cái gì? Nói lời trong lòng, không sợ mọi người chê cười, ngày hôm nay cũng là có Lục trưởng trấn, mới trấn được thôn dân của Trần gia trang, bằng không nếu như là Hạ Quốc Thành tôi, tôi không có biện pháp ngăn cản thôn dân đã nổi giận này."
Gã còn muốn nói cái gì đó, lại thấy Lục Duệ nở nụ cười với mình, chỉ thấy Lục Duệ buông cánh tay của mình, mỉm cười gật đầu với Hạ Quốc Thành, tiếp nhận câu chuyện nói: "Quốc Thành đồng chí quá khen, tôi có thẹn. Chuyện ngày hôm nay nếu như công tác của tôi có thể cẩn thận một ít, sẽ không phát sinh. Thế nhưng tôi vẫn tin vào tập đoàn Chính Đạt khối chiêu bài này, hoặc là nói, tôi vô cùng lý tưởng hóa."
Quét mắt nhìn Triệu Thành Đống vẫn chưa nói chuyện, âm thanh của Lục Duệ có chút băng lãnh: "Tôi ngày hôm nay cho tập đoàn Chính Đạt ba ngày thời gian, bởi vì bằng năng lực của tôi cũng chỉ có thể đủ đem tâm tình của quần chúng ngăn chặn ba ngày. Ba ngày sau, nếu như tập đoàn Chính Đạt không thể cho quần chúng một công đạo, tôi cam đoan, chuyện tình phát triển tuyệt đối sẽ không cách nào tưởng tượng! Cho nên tôi kiến nghị, đề tài thảo luận của chúng ta ngày hôm nay không phải lo lắng nữa có nên gánh chịu trách nhiệm hay không, mà là trước nghĩ biện pháp đem vấn đề giải quyết, thế nào?"
"Có đạo lý, tôi đồng ý ý kiến của Lục trưởng trấn." Trình Nghi dẫn đầu mở miệng nói.
Bí thư đều đã mở miệng, các thành viên đảng uỷ khác đương nhiên là biểu thị tán thành, ngay cả Bạch Đông Minh vừa rồi còn lời lẽ chính nghĩa lúc này cũng ngượng ngùng ngậm miệng lại.
... ... ... Tôi là sợi dây phân cách xinh đẹp... ... ...
Tâm tình của Trình Nghi lúc này cũng rất quấn quýt, cô ấy khi biết được sự kiện của Trần gia trang, đang ở thành phố làm việc, trên đường trở lại trấn Hạ Gia, dì nhỏ cho tới nay đều rất thân cận với cô ấy còn đặc biệt gọi một cú điện thoại cho cô ấy.
"Cháu gái à, chị họ của con lần này có chuyện rồi!"
Hơi có chút sững sờ, Trình Nghi không giải thích được hỏi: "Dì nhỏ, chị họ làm sao vậy?"
Dì của Trình Nghi tên là Hoàng Quyên, là một sở trưởng của bộ tài chính kinh thành, nghe được cháu gái nói không khỏi thở dài một hơi nói: "Con cũng biết, dượng của con trong nhà mấy năm nay vẫn cho chị họ con chưởng quản sinh ý của trong nhà, lần này núi Thanh Vân khai phá, cũng là lão gia tử bán cho mặt mũi rất lớn mới nhận được, lại không ngờ xảy ra chuyện lớn như vậy."
Con ngươi của Trình Nghi co rụt lại, sắc mặt trở nên rất khó coi: "Dì nhỏ, ý của dì là nói, người phụ trách khai phá núi Thanh Vân Lam gia, là chị họ Hiểu Âu?"
Hoàng Quyên bên kia của điện thoại không nói gì, chỉ là lại một lần nữa thở dài một tiếng.
Có chút thất thần nắm điện thoại, Trình Nghi bất đắc dĩ lắc đầu, vốn dĩ cô ấy quả thật dự định nương chuyện này sát uy phong của Lục Duệ, tuy rằng người kia đối với bí thư coi như là cung kính, làm chuyện gì cũng là có nề nếp dựa theo điều lệ chế độ làm việc, thế nhưng Trình Nghi vẫn có thể đủ cảm giác được, trong lòng của người dân trấn Hạ Gia, Lục Duệ thân là trưởng trấn mới là người tâm phúc của trấn Hạ Gia, còn cô ấy một bí thư đảng ủy, đại đa số bất quá là nê Bồ Tát trên mặt bàn mà thôi. Điều này làm cho Trình Nghi luôn luôn tranh cường háo thắng trong lòng một trận không phục, kế hoạch của cô ấy là chuẩn bị làm cho Lục Duệ mất mặt một lần, sau đó mình đứng ra giải quyết chuyện của Trần gia trang, dù sao dựa vào quan hệ của mình cùng Lam gia, giải quyết vấn đề này hẳn là không nói chơi.
Thế nhưng Trình Nghi trăm triệu lần đều không ngờ rằng chính là, chị họ của mình Lam Hiểu Âu dĩ nhiên là người phụ trách của tập đoàn Chính Đạt, cái này khiến cho tính toán của cô ấy thoáng cái thất bại, cũng không thể mắt mở trừng trừng nhìn chị họ được một danh tiếng là vô dụng trong gia tộc.
Càng ngoài ý liệu của Trình Nghi là, Lục Duệ dĩ nhiên trấn an thôn dân xúc động của Trần gia trang, sau đó một mình một ngựa tiến hành đàm phán cùng tập đoàn Chính Đạt, làm cho tập đoàn Chính Đạt đáp ứng, trong vòng 3 ngày nhất định cho ra một phương án hợp lý giải quyết. Phải biết rằng chị họ của mình Lam Hiểu Âu là một nữ cường nhân, lại có thể bị Lục Duệ chấn trụ? Cái này quả thật khiến cho Trình Nghi có chút kinh ngạc, trong lòng càng đưa ra đánh giá cao hơn đối với Lục Duệ.
... ... ...
... ... ...
Lục Duệ tuy rằng không biết vì sao Trình Nghi lại có thể buông tha cơ hội đả kích mình chủ động trợ giúp mình, thế nhưng hắn lại rõ ràng một việc, cũng là Bạch Đông Minh tuy rằng biểu hiện ra là cùng trận tuyến với Triệu Thành Đống, thế nhưng trên thực tế thằng nhãi này tuyệt đối là người của bí thư huyện uỷ Tất Vân Đào. Về phần vì sao Triệu Thành Đống mấy lần đối nghịch với mình lần này không có nhảy ra, Lục Duệ có chút hiếu kỳ, dù sao dựa theo tác phong của Triệu Thành Đống, có cơ hội đả kích mình là tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
"Triệu bí thư, anh thấy chuyện này thế nào?"
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
942 chương
67 chương
687 chương
82 chương