Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 85 : Sơ ngộ Lam Hiểu Âu

Ngay tại lúc Lục Duệ muốn nói, tựa hồ là thấy bên ngoài có lãnh đạo tới, cửa lớn công trường vốn di đóng chặt được người mở ra, ngoài ý liệu của Lục Duệ chính là, một đám người từ bên trong đi ra, dân đầu lại có thể là một cô gái. Đúng vậy, cô gái vóc người cao gầy này nhìn qua hẳn là cùng tuổi Lâm Nhược Lam, mặc một thân áo gió màu trắng, phọng. cách ngăn gọn trong sáng phụ trợ ra khí chất hàọ hiệp của côây, một tay đặt ở bên hông, trện cô tay khoá một bao da thần sắc, Lục Duệ măt săc liêc măt thì nhìn ra cái bao da kia là sản phâm nôi danh quốc tể, giá cả sợ không ít hơn trăm ngàn. Cẩn thận đánh giá một chút cô gái được một đám đàn ông vây quanh ở chính giữa, Lục Duệ không tự giác gật đầu, da thịt trắ ng nõn sáng mịn, mặt thanh tú, biêu tình mặc dù có chút lãnh ngạo làm cho người ta cảm thấy cô ấy luôn luôn cự tuyệt người từ ngoài ngàn dặm, bât quá mặc dù Lục Duệ là hai đời người nhìn quen không ít mỹ nữ cũng phải thừa nhận, đây là một mỹ nữ. "Các người cũng là lãnh đạo của trấn Hạ Gia sao? Đây là làm gì vậy? Dựa vào cái gì khiến cho dân chúng tới chặn cửa của chúng tôi, tin tôi đi chính phủ thượng cập của các người kiện các người hay khộng!"Lục Duệ còn chưa kịp nói, giữạ đám ngườ ị kia đứng ra một người đàn ông quát về bên này, ngừ khí cực kỳ kiêu ngạo, khiên cho Hạ Quốc Thành bên cạnh tính tình luôn luôn tôt đều phải nhíu mày. Trong lòng của Lục Duệ cũng giận, trong lòng nói cái mông của các người không sạch sẽ, còn muôn khiên cho lão tử tới xử lý hậu Sự cho các người, kết quả ngược lại là ác nhân trước cáo trạng, thật coi Lục Duệ tôi là đội viên cứu hỏa à! Nhìn lướt qua người nói chuyện, phát hiện người này thật cuồng ngạo, rõ ràng biết người là lãnh đạo của chính phủ địa phương, thể nhưng người này lại có thể kiêu ngạo đền mức nói xong những lời này rồi quay đầu chuyên đi, rõ ràng chính phủ trân Hạ Gia căn bản là không ở trong mắt của người ta. "Ạnh là ai?" Cô gái như tảng bặng kia đã mở miệng nói. Rõ ràng là nói với Lục Duệ, xem rạ cô ấy đã nhìn ra, nhừng người này hắn là Lục Duệ dân đầu. Chi bât quá tuy rằng cô ấy tận lực áp lực tâm tình của mình, thể nhưng Lục Duệ vân từ biêu tình trên mặt và giọng điệu nói chuyện của đôi phương phát hiện ra một tia cao ngạo. Loại cảm giác này không phải cô gái kia coi thường tự mình, mà là trình tự của hai người quyết định nhãn giới của bọn họ, không giông nhau, Lục Duệ có thể khăng định người ta căn bản sẽ không đem mình đê vào măt, tuy rằng đây là sự thật, thể nhưng lại làm cho người ta rất khó chịu. "Tôi là trưởng trấn trấn Hạ Gia Lục Duệ, xin hỏi tiểu thư xưng hô như thế nào?"Lục Duệ đè ép vẻ không hài lòng trong lòng, nhàn nhạt nói. Cô gái kia gật đầu, nhìn thoáng qua đoàn người phía sau của Lục Duệ, đôi mi thanh tú cau lại nói: "Chính phủ các người đối đãi thương nhân khai như thể phá? Nhìn một đám người trở ngại chúng tôi thi công mà bỏ mặc, các người rổt cuộc là có ý gì?" Lục Duệ cười: "Ở đây chỉ sợ không phải chổ nói chuyện, chúng ta đi vào rồi nói, thể nào?" Cô gái sửng sốt một chút, nhìn nhìn quần chúng bên ngoài, nhìn quét thấy Lâm Nhược Lam, con ngươi không tự giác rụt một chút, xoay người đi vào bên trong, âm thanh lạnh lùng truyền đển nói: "Anh vào đi, tôi bàn với anh." Lục Duệ lắc đầu, đối với vẻ cuồng ngạo của nhừng đệ tử thế gia này thật sự là không còn lời để nói, ngăn lạiyêu cầu muốn cùng mình đi vào của Hạ Quốc Thành và Mã Hướng Đông, Lục Duệ xoay người, quay lại quân chúng vây xem lớn tiếng nói: "Các hương thân, tôi lập tức đi vào hiệp thương cùng đơn vị thi công, xin mọi người tin tưởng tôi, tạm thời không nên kích độ ng, tránh cho tạo thành hậu quả không thể vằn hôi, có thể chứ?" Truyện Của Tui . Net Đám người Trần gia trang lâm vào im lặng, một lát sau đó, âm thanh của Hạ Đại Ngưu $ruyền đến: "Tiểu Lục bí thư, ngài đi vào đi, nếu như có người dám cho ngài quây rồi, tui hung hăng đánh hắn!" Lục Duệ đột nhiên buồn cười, khoát khoát tay nói: "Hiện tại là xã hội pháp chế, sao có thể dùng đánh người để giải quyết chuyện tình, Đại Ngưu ca, còn kích động nữa tôi sẽ phê bình anh đó!" Mọi người cười vang, Hạ Đại Ngưu cũng ngượng ngùng gãi đầu óc của mình. Lục Duệ gật đầu với Mã Hướng Đông cùng Hạ Quốc Thành, nói với Vu Đông: "Vu bí thư, ở đây giao cho các người." Vu Đông hơi gật đầu: "Trưởng trấn yên tâm, tất cả có chúng tôi." Lục Duệ theo người của công ty kiên trúc, cât bướẹ đi vào một gian phòng làm việc rộng mở, chỉ thấy cô gái đã ngội xuống ghể ở giữa, Lục Duệ cũng không khách khí, trực tiếp tiêu sái đên ngồi xuống đối diện cô gái, cười dài nhìn cô gái đối diện. "Chuyện ngày hôm nay, chính phủ các người phải chịu toàn bộ trách nhiệm!"Cô gái không có vòng vo, bắt đầu cũng là trực tiếp chỉ trích. Lục Duệ hơingẩng đầu, lộ ra một nụ cười chậm chọc nói: "Tiểu thư cô nghỉ sai một việc rồi? Tôi nghĩ cô đến bây giờ còn chưa có rõ ràng, ngày hôm nạy không phải tôi có cầu quý công ty, mà là phương pháp hành sự của quý công ty xuất hiện vấn đề, mà tôi làm lãnh đạo hành chính của chính phủ địa phương là tới giải quyết vấn đề cho các người, hơn nữa tôi tựa như cũng không quen cô." Cô gái nghe Lục Duệ nói xong khè cau mày, trong hai tròng māt sáng hiện lên một tia dị sắc, bất quá cũng là thoáng qua, thở một cái, tựạ hộ như là không muốn tranh châp cùng Lục Duệ nhiều, lãnh đạm nói: "Tôi là phó tông giám đồc Lam Hiêu Au của tập đoàn Chính Đạt, anh có chuyện gì đều có thể nói với tôi." Nói xong, lạnh lùng nhìn Lục Duệ, đợi hắn nói, lại không ngờ răng Lục Duệ có thể là vẽ mặt mỉm cười cầm lây tách trà đặt ở trên bàn, nhâp một ngụm xong cảm khái nói: "Không tôi, trà ngon, có lẽ trên một trăm đông một cân..." Lam Hiểu Âu một trận tức giận, từ nhỏ đến lớn, không ai dám không nhìn mình như thế, ngày hôm nay người trưởng trấn khó hiểu này căn bản là tới gây sự. Trong nháy măt, sắc mặt của cô ây trở nên khó nhìn, đối mặt đẹp hung hăng nhìn chăm chăm Lục Duệ. Lục Duệ cười cười, nhìn thoáng qua Lam Hiểu Âu thở phìphì, nhàn nhạt hỏi: "Cô lý giải công trình núi Thanh Vân này không?" Lam Hiểu Âu lắc đầu, nói với Lục Duệ: "Tôi gần đây mới đến tỉnh G, công trình này là tổng cộng ty tiếp, hơn nừa tôi không cho răng chúng tôi có chuyện, dù sao khoản tiền bồi thường đã đưa xuống dựa theo quy định." Lục Duệ trong lòng khè động, hỏi dò: "Như vậy Lam tổng thứ tôi lắm miệng, tôi hỏimột câu, cô dựa vào cái gìxác định khoản tiền bối thường này đã đưa xuống dưới?" Thấy Lam Hiểu Âu muốn nói, Lục Duệ ngắt lời nói: "Ý của tôi, cô có thể cam đoan khoản tiền bồi thường này là đến trong tay quân chúng của Trần gia trang không?" Cái này đến phiên Lam Hiểu Âu sững sờ, cô ấy có chút không rõ ràng đối phương hỏi chuyện này là có ý gì, nhưng thấy đối phương là lãnh đạo địa phương của trần Hạ Gia, vẫn là kiên trì hồi đáp: "Tài vụ của chúng tôi có ghi lại, khoản tiền đã chuyên." Lam Hiểu Âu cam đoan, mình cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp qua một người đàn ông nào đáng giận như thế, quả thật giống nhự một người mẹ hỏi đông hỏi tây, ngay tại lúc mình vừa dứt lời, chợt nghe Lục Duệ lại một lần nữa nói: "Lam tông, tôi nghĩ cô hiêu lầm ý tứ của tôi rồi, lời tôi nói mới vừa rồi là, cô có chứng cứ có thể nói cho tôi biết, khoản tiên bồi thường của công ty các người đền được trong tay của nông dân hay không?" "Bôp!"một tiệng, một người đàn ông trung niên ngôi bên cạnh ở Lam Hiệu Au bông nhiên vô bàn, trừng măt với Lục Duệ quát to: "Cậu có vần đề à? Lam tiểu thư đã trả lời câu hỏi của cậu, cậu cứ ở chô này hỏi không để yên, tôi muôn đển huyện ủy các người trách cứ cậu!" Lục Duệ lại hình như là không thấy được ông ta, vẫn như trước nhìn Lam Hiểu Âu, trong miệng nói không lưu tình chút nào: "Hoặc là nói, các người những lãnh đạo cao cao tại thượng này chỉ là phụ trách nhìn sổ liệu, mà căn bản sẽ không đi lý giải thự c địa một vài thứ?" Người trung niên còn muốn nói, âm thanh của Lam Hiểu Âu từ bên cạnh vang lên: "Lục trưởng trấn, ý của anh là, quần chúng gây sự của Trần gia trang bên ngoài này là không lây được khoản tiền bồi thường, có phải không?" Lục Duệ cười ha ha, từ chối cho ý kiến nhìn thoáng qua trợ thủ bên cạnh Lam Hiểu Âu thần sắc có chút hoang mang, dùng mộ t loại ngừ khí khiên cho Lam Hiêu Aụ trong lòng khó chịụ tới cực điêm, hận không thể đem nước trà hât lện trên mặt của người đàn ông đáng ghét thiệu đánh này nói: "Chuyện này tội không rõ ràng lăm, bât quá căn cứ theọ báo cáo tôi nhận được, quý công ty tựa như cũng không có dựa theo mức quy định thực tể trả khoản tiền bồi thường cho thôn dân của Trần gia trang. Không, chính xác mà nói, là đông bọn hợp tác của quý công ty." Lam Hịểu Âu thoáng cái ngây ngẩn cả người, đối với hai mươi ba năm cuộc sống của cô ấy mà nói, lúc này hầu như cũng là lúc cộây khuât nhục nhật, mình hùng hô làm khó dê vân tội người khác, kết quả là lại phát hiện sai lầm trên người củạ mình, nhìn khuôn mặt cười vui vẻ của Lục Duệ, cô ấy trong giây lát cảm thấy người đàn ông trước măt này tựa như từ đầu đền chân đều là làm người ghét như vậy. Sau đó chuyện càng làm cho cô ây oán hận xảy ra... Lục Duệ nhìn thoáng qua Lam Hiểu Âu cắn môi, thình lình nói: "Lam tổng nếu như còn có cái gì không rõ ràng có thể tiếp tục hỏi, tuy rằng tôi không tính là một người lãnh đạo hợp cách, đội với chuyện quân chúng bị người lừa dôi cũng là vừa rồi mới biết, thể nhưng tin tưởng đổi với chuyện này tôi hắn là biểt nhiều hơn một chút so với cô biết." "Hỗn đản!" Lam Hiểu Âu ở trong lòng oán hận mắng một câu, nếu như dựa theo tính tình bình thưòng của cô ấy, hiện tại khẳng định là mộ tbạt tai vung quạ, bât quá hiện tại cô ấy lại chỉ có thể liên tục nói cho bản thân phải trận định, phải bình tình, không nên đề tên ghê tởm này đánh bại. Lần này gia tộc có thệ tranh thủ quyền khại phá khu mô củạ núi Thanh Vân, nô lực tuyệt đối không phải lợi ích nhỏ, nếu như bị người trước măt phá hủy, mình chẳng phải là hối hận đền chết sao. Không biết Lục Duệ lúc này cũng là giả vờ giả vịt, hắn cũng không phải đứa ngốc, nhìn dáng vẻ bệ vệ ương ngạnh của bọn trợ thủ trước măt, cùng với vẻ không chạm khói lửa nhân gian của Lam Hiêu Au, khí thể Nữ Vương cao cao tại thượng, hặn là có, thê đủ đoán được cái gọi là tập đoàn Chính Đạt này có bổi cảnh tuyệt đổi không đơn giản. Hơn nữa, lúc tập đoàn Chính Đạt bă t kê họạch khai phá của núi Thanh Vân, Lục Duệ cũng đã gọi điện thọại cho Au Văn Hậi ở tỉnh H, trong điện thoạị Au Văn Hải âm thầm chi điêm Lục Duệ, phía sau công ty này là quái vật lớn, căn bản không phải hắn có đủ khả năng chông đổi, bởi vậy Lục Duệ mặc kệ chuyện của khu vực khai thác mỏ, chuyên tâm đầu nhập đền xây dựng xã khu mới. Bất quá hắn vẫn là trăm triệu lần không có nghĩ đến, thiên tính vạn tính, mình vẫn bị liên lụy đến chuyện này.