Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 439 : Kinh hãi

Lục Duệ rất hiếu kỳ, lòng tin của Lý Minh Hoa rốt cuộc từ đâu mà có, dù sao bề ngoài thì trong cuộc họp thường ủy số phiếu của mình vẫn hơn hắn một, tuy rằng chưa quá bán, nhưng Lục Duệ cảm thấy Lý Minh Hoa tựa hồ không nên chắc chắn như vậy. Ánh mắt đảo qua các thường ủy trong phòng họp, trong lòng Lục Duệ thầm có chút tò mò. Lục Duệ cũng không rõ, trong mấy ngày gần đây, Lý Minh Hoa đã kéo được Bảo Đức Trung tới bên mình, nói cách khác, hiện số phiếu thường ủy trong tay Lý Minh Hoa đã ngang với Lục Duệ, hơn nữa hắn là bí thư huyện ủy, một khi kết quả biểu quyết là hai bên ngang nhau, vậy Lý Minh Hoa có thể lợi dụng thân phận bí thư để giải quyết dứt khoát, dù sao đây là cuộc họp thường ủy của lãnh đạo đảng uỷ và chính phủ, quyền uy của bí thư huyện ủy là không thể nghi ngờ, Lục Duệ cho dù trong lòng không phục thì cũng đành chịu, đặc biệt là dưới tình huống như vậy, Lục Duệ nhiều nhất cũng chỉ lựa chọn giữ kiến của mình, sau đó thì nghe theo ý kiến của cuộc họp thường ủy. " Cảm giác Nắm trong tay tất cả thật sự không tồi." Lý Minh Hoa nhìn Lục Duệ, trong lòng thầm cảm khái: "Gừng càng già càng cay, anh còn non lắm." Dúng như Âu Văn Hải đa nói với Lục Duệ, đấu tranh cơ sở rất tàn khốc. Lý Minh Hoa là ai, có thể ở huyện Cẩm Phú dựa vào sức của bản thân áp chế phó bí thư huyện ủy Dương Sơn có hậu trường ủng hộ, cái hắn dựa vào không chỉ là tư lịch, còn có đủ loại thủ đoạn. Tóm Bảo Đức Trung, Lý Minh Hoa tổng cộng chỉ dùng không tới mười phút, đối mặt với Bảo Đức Trung có ý đố mưu lợi bất chính giữa mình và Lục Duệ, Lý Minh Hoa bình tĩnh nói: "Nhân tuyển cục trưởng Huyện cục tạm thời không cần điều chỉnh, bí thư Bảo anh thấy sao?" Bảo Đức Trung sửng sốt, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng, hiện tại cục trưởng cục công an là người của hắn, vốn hắn đang lo lắng, Lý Minh Hoa và Lục Duệ há có thể buông tha khối trọng địa cục công an này, không ngờ Lý Minh Hoa chủ động đề xuất như vậy. Mỉm cười nhìn về phía Lý Minh Hoa, Bảo Đức Trung cười nói: "Bí thư Lý nói, tôi cảm thấy công tác của huyện lý cần phải lắng nghe ý kiến của huyện ủy." Một giao dịch, liên minh được tuyên cáo thành công. Trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, Lý Minh Hoa nhìn về phía Lục Duệ, cảm giác vững tâm thật không tồi. "Nếu huyện trưởng Lục không đồng ý với ý kiến đó, vậy chúng ta thảo luận một chút, mọi người có ý kiến gì thì nói ra xem." Lý Minh Hoa thản nhiên nói. Thân là trưởng phòng tổ chức, Tần Dương tất nhiên là người đầu tiên lên tiếng, hắn nhìn thoáng qua Lục Duệ, bình tĩnh nói: "Căn cứ vào rất nhiều tình huống mà phòng tổ chức chúng tôi đã tìm hiểu được, đồng chí Trịnh Hoa trên công tác của cục tài chính vẫn cần phải bàn bạc lại, cho nên, tôi đồng ý tiến hành điều chỉnh ban lãnh đạo cục tài chính." Trưởng ban tuyên truyền Trương Hải Yến nói ngay: "Đúng vậy, vấn đề của cục tài chính quả thực có rất nhiều, tôi vẫn cảm thấy đồng chí Trịnh Hoa thích hợp với công tác đảng uỷ địa phương hơn, công tác tài chính vẫn cần cán bộ có trình độ hơn đến làm." Lục Duệ cười khẽ: "Chúng ta nếu hôm nay thảo luận về vấn đề nhân sự cục tài chính, vậy huyện trưởng tôi trước hết thả con tép, bắt con tôm, cục tài chính huyện là một trong những bộ môn cấu thành quan trọng của huyện chính phủ, liên quan tới sự phát triển kinh tế của huyện Cẩm Phú, tác dụng to lớn, trước kia chúng ta là địa phương nghèo, đủ loại vấn đề đều có, có điều đó đều f chuyện quá khứ rồi, không cần truy cứu nu. Nhưng hiện giờ thì sao? Huyện Cẩm Phú đang đối mặt với một cơ hội phát triển tuyệt hảo, nếu như không nắm chắc cơ hội này, chúng ta có thể phải đợi mấy năm, thậm chí là hơn mười năm nữa, cho nên, tôi cho rằng nên lựa chọn một cục trưởng cục tài chính có thể giám sát chặt chẽ gói tiền to này, mà đồng chí Trịnh Hoa chính là nhân tuyển thích hợp nhất." Những lời này nói rất có kỹ xảo, Lục Duệ cũng không nói gì, chỉ nói một cách rất mờ mịt, không ngoài là đang thông báo cho tất cả các thường ủy, những chuyện các anh trước kia lợi dụng cục tài chính tôi đều biết, chỉ là nếu dính lợi ích của mọi người thì tôi không truy cứu, nhưng hiện tại cơ hội phát triển này là lão tử từ tỉnh lý tranh thủ được, quan hệ đến lợi ích của tôi, nếu ai không nể mặt tôi, vậy tôi cũng sẽ không để cho hắn được thoải mái, cục tài chính tôi phải dùng người của mình, anh muốn nhúng tay vào cũng không được! Lý Minh Hoa cũng bật cười, xem ra cũng cũng không ngờ Lục Duệ lại cường ngạnh như vậy, thản nhiên hỏi: "Huyện trưởng Lục, anh cảm thấy đồng chí Trịnh Hoa thật sự thích hợp sao?" Hiện tại Lý Minh Hoa nhìn Lục Duệ có cảm giác như từ trên cao nhìn xuống, giống như đã nắm giữ được toàn cục, theo hắn, Lục Duệ vẫn quá non, làm việc quá mức lý tưởng hóa, căn bản không thể đối chọi được với mình. Ngoài ra, Lý Minh Hoa hiện tại có thái độ này là có một nguyên nhân khác, hắn rất muốn nhìn một chút, khi Lục Duệ thất bại sẽ có bộ dáng gì, phải biết rằng Bảo Đức Trung là một tấm vương bài của mình. Các thường ủy bên Lục Duệ cũng rất kỳ quái, Lý Minh Hoa rốt cuộc có chỗ đựa gì vậy? Bộ trưởng bộ vũ trang Huyện ủy Trần Hiểu Vũ thản nhiên nói: "Tôi cảm thấy huyện trưởng nói đúng, hiện tại công tác của cục tài chính vô cùng quan trọng đối với huyện Cẩm Phú chúng ta,, tìm một đồng chí ưu tú và có kinh nghiệm công tác phụ trách, đồng chí Trịnh Hoa không tồi." Bí thư đảng uỷ trấn Cẩm Phú Vương Khải Tân cũng mở miệng: "Đúng vậy, đồng chí Trịnh Hoa cũng là lão nhân của huyện Cẩm Phú chúng ta, đối với tình huống bên trong huyện nắm rất rõ, để anh ta phụ trách cục tài chính là thích hợp nhất, công tác rất nghiêm túc, làm việc ổn trọng, đây không phải là yêu cầu phải có ở cục trưởng cục tài chính ư?" Hiện tại mọi người, trừ Lý Minh Hoa và Lục Duệra, mọi người đều rất nghi hoặc, không rõ dưới tình huống như vậy, vì sao bí thư và huyện trưởng vẫn phóng tay phân thắng bại, xem ra hai người đang chuẩn bị trên cuộc họp thường ủy lần này quyết định ai mới là người thật sự có quyền lên tiếng ở huyện Cẩm Phú. Nhưng lòng tin của bọn họ là từ đâu đến? Lao Mô vẫn một mực im lặng không nói gì, công tác của phó bí thư huyện ủy hắn là dễ làm, nếu như không phải được Lục Duệ ủng hộ, hắn đã sớm bị Tần Dương lấy mất quyền lực rồi, thân là phó bí thư phụ trách đảng quần, vốn nên là lãnh đạo trực tiếp của trưởng phòng tổ chức huyện ủy, nhưng Tần Dương lại hoàn toàn không thèm nhìn hắn, bất kể là vấn đề nhân sự nào, đều trực tiếp bỏ qua Lao Mô mà báo cáo trực tiếp với Lý Minh Hoa, Lao Mô hiểu rõ, mình chỉ có bám chặt vào cây đại thụ Lục Duệ này mới có cơ hội tiến thêm một bước. Ánh mắt chớp động, Lao Mô không nói gì, nhưng trong lòng đang tính toán tình thế của cuộc họp thường ủy, dù sao hắn đã biết Lý Minh Hoa rất lâu rồi, hơn nữa còn từng là tâm phúc của Lý Minh Hoa, rất hiểu bí thư Lý này là dạng người gì, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lý Minh Hoa, trên mặt còn mang theo nụ cười thản nhiên, trong lòng Lao Mô khẽ động, chẳng lẽ bí thư Lý đã có mười phần nắm chắc có thể phủ quyết ý kiến của huyện trưởng Lục trên cuộc họp thường ủy ư? Đồng dạng, Lục Duệ trong lòng cũng rất hiếu kỳ, có điều hắn lúc này đã dần dần cảnh giác, bởi vì Lục Duệ phát hiện, ánh mắt của Lý Minh Hoa thỉnh thoảng lại hướng về bí thư Ủy ban chính pháp Bảo Đức Trung. Chẳng lẽ...? Trong đầu hiện lên một suy nghĩ đang sợ, Lục Duệ rất nhanh ý thức được nếu như phán đoán của mình trở thành sự thật, như vậy chuyện sắp phát sinh sẽ rất đáng sợ. Há miệng, Lục Duệ vừa định lên tiếng, không ngờ lại bị Lý Minh Hoa chặn lại: "Hôm nay chúng ta phát huy nguyên tắc chế độ tập trung dân chủ, vấn đề phía nhân sự nếu mọi người không có cùng ý kiến, như vậy biểu quyết đi, ai phản đối đồng chí Trịnh Hoa đảm nhiệm cục trưởng cục tài chính xin giơ tay." Lý Minh Hoa rất rõ ràng, trong tay Lục Duệ nắm giữ sáu phiếu, nếu như để người của Lục Duệ giơ tay trước, sẽ lộ ra là mình không đủ nắm chắc, chẳng thà hiện tại trực tiếp để nhân mã bên mình lên trước, hung hăng đả kích uy vọng của Lục Duệ, cho hắn biết, cho dù người của anh toàn bộ biểu quyết đồng ý, vậy cũng chỉ là vô ích, chuyện của huyện Cẩm Phú này vẫn phải do bí thư huyện ủy hắn định đoạt. Nói xong những lời này, Lý Minh Hoa giơ tay đầu tiên. Trưởng phòng tổ chức Huyện ủy Tần Dương giơ tay. Trưởng ban tuyên truyền Huyện ủy Trương Hải Yến giơ tay. Chủ nhiệm Văn phòng huyện ủy Cổ Hoa cũng giơ tay. Bí thư Ủy ban kiểm tra huyện Vương Chấn giơ tay. Năm phiếu! Lục Duệ trên mặt bất động thanh sắc, nhưng tim lại đã thọt lên tới cổ họng, bởi vì hắn biết, Lý Minh Hoa tuyệt đối sẽ không chỉ có một chút thủ đoạn như vậy, chỉ sợ kế tiếp, mình sắp sửa phải đối mặt với một trường hợp rất phiền phức. Khóe miệng Lý Minh Hoa hơi nhếch lên, nhìn vẻ mặt đã có chút khẩn trương của Lục Duệ, nhìn chung quanh một vòng rồi cười ha ha, nói: "Hiện tại đã có năm phiếu, còn có ai phản đối nữa không?" Ánh mắt mọi người đều hướng tới Bảo Đức Trung và Điền Mẫn Cường, tất cả mọi người hiểu rõ, con bài chưa lật của Lục Duệ và Lý Minh Hoa đã được lấy ra rồi, hai người không thể không thể quá bán, mà biến số còn lại cũng ở trên người hai người này. Mà dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, bí thư Ủy ban chính pháp Bảo Đức Trung chậm rãi giơ tay, thản nhiên nói: "Tôi cũng phản đối." Ầm! Lục Duệ giống như bị người ta đấm một phát vào mặt, mày lập tức nhíu lại, không ngờ Lý Minh Hoa thật sự đã lôi kéo được Bảo Đức Trung. Đám người Lao Mô, Vương Khải Tân, Tả Mai, Tiền Vận Tài thầm thở dài, không ngờ, xem ra kết cục của cuộc họp thường ủy lần này đã có thể dự liệu, kế tiếp chiêu số của Lý Minh Hoa khẳng định là theo cách cũ, lợi dụng mình chiếm ưu thế, triệt để điều chỉnh cán bộ hệ Lục Duệ. Lý Minh Hoa nhìn thoáng qua Lục Duệ, đợi cho mấy người bỏ tay xuống rồi, mỉm cười nói: "Sáu phiếu phản đối, vậy tôi..." Còn chưa nói xong thì liền nghe thấy một thanh âm vang lên: "Biểu quyết Phản đối xong rồi, vậy tán thành có phải cũng nên biểu quyết không?" Lời nói của Lý Minh Hoa lập tức dừn lại, giống như một con gà trống đang gáy thì bị người ta chặt đứt cổ, sắc mặt trở nên rất khó coi. Mọi người, bao gồm cả Lục Duệ đều ngẩn ra, thuận theo ánh mắt của Lý Minh Hoa mà nhìn, tất cả mọi người ngâ đơ. Chỉ thấy một cánh tay giơ cao trước mặt mọi người, bộ trưởng mặt trận thống nhất Điền Mẫn Cường trên mấy cuộc họp thường ủy trước thủy chung không chủ động lên tiếng đang giơ tay. Giống như là một thanh lợi kiếm đâm xuyên qua ngực người ta, Điền Mẫn Cường thản nhiên nói: "Tôi đồng ý để đồng chí Trịnh Hoa tiếp tục đảm nhiệm chức cục trưởng cục tài chính."