Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 374 : Hù dọa tiểu bằng hữu

Sauk hi trải qua vô số loài nài nỉ Kim Thái Nghiên cũng chấp thuận không gọi hắn là đại thúc nữa, Lục Duệ cũng đã đưa nàng tới công ty Dạ Bì. Đứng ở trước mặt kiến trúc bốn tầng, thậm chí vẫn chưa cao bằng ký túc xá huyện Đại Hồng Lục Duệ chỉ có thể ho khan vài tiếng, quay đầu nhìn về phía Kim Thái Nghiên. "Cô xác định nơi này chính là chỗ cần đến?" Kim Thái Nghiên gật đầu nói: "Đúng vậy, nơi này chính là công ty STA." Khuôn mặt Lục Duệ lập tức trở nên khó coi: "Ta kháo, đây là công ty kiểu gì vậy? Chẳng lẽ trí nhớ của tôi bị lầm? Công ty này nghèo đến như thế, lão tử còn sai Bao Hằng mua lại làm gì a?" Lui lại mấy bước, Lục Duệ ngẩng đầu tò mò nhìn vài mẫu cực lớn ở bên cạnh, nhưng không đợi hắn nói chuyện, Kim Thái Nghiên ở bên cạnh đã lớn tiếng hô với một vị nam nhân đang đứng trước cửa công ty: "Thầy giáo, thầy giáo..." Nam nhân đó nghe thấy tiếng la của Kim Thái Nghiên, lập tức tiến lên giữ chặt tay nàng: "Thái Nghiên sao tới trễ vậy, mau, mau cùng tôi đi vào." Nói xong, kéo Kim Thái Nghiên đi vào. Lục Duệ ngơ ngác nhìn hai người. . . thấy thân ảnh biến mất ở trước mặt, liền há miệng thở dốc, lại bất đắc dĩ nhắm mắt lại. Bất đắc dĩ lắc đầu, Lục Duệ cất bước hướng tới cửa lớn của công ty này đi đến. Cửa có hai bảo vệ, nhìn thấy Lục Duệ đi vào, lập đi lên trước ngăn đón hắn nói: "Anh là ai?" Lục Duệ sửng sốt, nhíu mày nói: "Hôm nay không phải lựa chọn sao?" Hai tên bảo vệ bị khí thế của hắn dọa cho sợ hãi, dù sao Lục Duệ cũng đã ở trong quan trường lăn lộn đã nhiều năm, trên người dần dần đã có một số uy thế, đối với những bảo vệ thông thường này mà nói, loại khí thế khiếp người này, nhiều nhất cũng chỉ thấy ở trên người xã trưởng. Lập tức cúi đầu, bảo vệ cung kính nói: "Xin hỏi tiên sinh đến đay làm gì? Hiện tại đại hội đã bắt đầu. Lục Duệ trong lòng vừa động, rất nhanh đã minh bạch nguyên nhân trong đó, dùng mũi hừ một tiếng nói: "Tôi là người được thành viên hội động quản trị mời tới, tôi cần báo cáo việc tôi làm với các anh sao?" "Tiên sinh, mời ngài lưu lại tính danh và điện thoại, có gì chúng tôi có thể tiện liên lạc?" Bảo vệ rất thông minh, cẩn thận nói với Lục Duệ. Lục Duệ khẽ lắc đầu, thản nhiên nói: "Tôi tìm Bao Hằng, hắn là một trong những đại cổ đông của công ty các an." Nói rồi, lại nhìn thoáng qua hai tên bảo vệ nói: "Tôi đến từ Hoa Hạ." Sắc mặt hai tên bảo vệ lập tức đại biến, xem ra thanh danh của Bao Hằng không nhỏ, chỉ thấy tên bảo vệ tươi cười cổ quái nói: "Bao Hằng là thành viên hội động quản trị? Nếu như vậy, mời ngài vào đi, hắn hiện tại đang ở tầng 4 tham gia địa hội.” Lục Duệ gật đầu, nghĩ một lát, vươn tay đem mình ba lô và hành lý ném cho bảo vệ, cười nói: "Giúp tôi trông hộ một lát, lúc nữa sẽ có người đến lấy." Hắn làm như vậy cũng khiến bảo vệ yên tâm, cho thấy không có ác ý gì. Cất bước hướng đi vào trong công ty, Lục Duệ rất hiếu kỳ, đây là công ty kinh tế nhất nổi danh Hàn Quốc rốt cuộc làm sao để chọn lựa nhân tài, hơn nữa, xem bộ dạng hai bảo vệ dưới lầu, chẳng lẽ nói, Bao Hằng thằng cha này hiện tại đã rất nổi danh ở Hàn Quốc? Khi đi đến lầu hai, Lục Duệ phát hiện một vấn đề, đó là mình không biết địa điểm đại hội ở đâu. Rơi vào đường cùng, hắn đành phải cân nhắc trước tiên tìm một người để họi. "Alo! Trịnh Tú Nghiên, cô cho rằng mình rất lợi hại sao?" Một giọng nữ chói tai vang lên ở bên tai Lục Duệ khi hắn đi qua một căn phòng, khiến Lục Duệ nhướng mày. Dừng chân, Lục Duệ thuận theo giọng nói để nhìn lại, chỉ thấy một cô gái chừng hai mười bốn hai mươi lăm tuổi, đang bị sau bảy cô gái vây lại. Vẻ mặt của cô gái này đủ quyến rũ cùng đáng yêu, dáng người thon thả, có điều trong mắt Lục Duệ thì có gầy yếu. Chỉ có điều vẻ mặt có chút lãnh đạm đã phá hủy mỹ cảm của cô ta. "Trịnh Tú Nghiên, cô cho rằng cô có tay trong giúp đỡ là có thể hơn người khác sao? Tôi nói với cô, gia có gia quy, công ty có luật của công ty, so với cô, có nhiều người đủ tư cách, hôm nay tôi trước tiên giáo huấn cô trước.” Lắc đầu, Lục Duệ thở dài, đẩy cửa ra đi vào nói: "Nha! Các cô đang làm gì vậy?" Mấy cô con gái rõ ràng bị Lục Duệ làm cho hoảng sợ, nhìn hắn đi vào thì cẩn thận lui về phía sau một bước, theo bản năng hỏi: "Anh, anh là ai?" Lục Duệ lãnh đạm quát một tiếng: "Các cô đều là lũ ngu ngốc sao? Hôm nay là đại hội lựa chọn nhân tài, nếu như bị người khác nhìn thấy bộ dạng hiện tại của các, đối với công ty có bao nhiêu ảnh hưởng xấu? Thật là bị các cô làm tức chết rồi, các cô là heo sao? Sao lại thu nạo những nhân viên như các cô chứ." Lắc đầu, Lục Duệ nhìn Trương Tiên Trân, lạnh lùng quát: "Các cô, chính là các các cô đấy, lập tức đến góc tường quỳ xuống cho tôi, hai tay giơ cao lên! Nếu nửa giờ sau tôi không thấy các cô thực hiện thì lập tức cút ra khỏi công ty cho ta!" Nói xong, lại nhìn lướt qua hai cô gái bị Trương Tiên Trân đầy đọa lúc nãy bảo: “Các cô đi theo tôi.” Nói thì xoay người đi ra khỏi phòng huấn luyện, hai cô gái cũng đi theo sau. Sau khi đi khỏi chỗ đó, Lục Duệ thản nhiên hỏi hai cô gái: ‘Phòng nào là phòng tuyển người nhỉ?’ Hai cô gái sửng sốt, cô gái có chút lạnh lùng bỗng nhiên nói: "Anh không phải là người của công ty." Duệ mỉm cười: "Tôi trước giờ chưa nói quá mình là người công ty của các cô, chỉ là do mấy nha đầu kia dễ bị hù dọa thôi" Cô gái còn lại lập tức cười khanh khách cực kỳ duyên dáng, cười một lát mới nói nói: "Tôi tên là Hoàng Mỹ anh, cô ta kêu Trịnh Tú Nghiên, cám ơn ngài, đại thúc." Hắn thản nhiên nói: "Tôi muốn tìm bằng hữu, hắn đang ở chỗ tuyển ngưofi, các cô biết ở đấy là ở đâu không? Hoàng Mỹ Anh không nói gì, mà là nhìn về phía Trịnh Tú Nghiên ở bên cạnh, cô bé kia gật đầu thản nhiên nói: "Tôi biết, đi theo tôi." Đi theo phía sau con gái, Lục Duệ chậm rãi đến một gian phòng luyện tập rất lớn ở trên tầng bốn, hắn nhìn thấy bên trong có hơn mười đứa nhỏ đang chờ để biếu diện, Lục Duệ mỉm cười, nhìn Trịnh Tú Nghiên nói: "Chính là nơi này?" Trịnh Tú Nghiên gật đầu: "Hôm nay là đại hội lựa chọ thể loại ca hát, người anh muốn tìm là ai, tôi có thể tìm người giúp anh. " Theo nàng quan sát thì, người Lục Duệ muốn tìm nhân viên công tác hoặc là người đến dự tuyển. Lục Duệ cười ha ha nói: "Không cần, tôi nhìn thấy tên kia rồi, không ngờ y lại béo tốt như vậy." Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Hoàng Mỹ ANh và Trịnh Tú Kiên, Lục Duệ cứ như vậy mà đi vào. Người ở bên trong cũng hết sức sửng sốt, có một cô bé vốn đang ca hát lập tức cũng phải dừng lại, cô bé đó không ngờ lại chính là Kim Thái Nghiên nên hắn đành cười ra hiệu xin lỗi. Lục Duệ chậm rãi đi tới trong phòng, không đợi hắn nói chuyện, một trung niên nam nhân liền đứng lên quát lớn nói: "Anh là ai? Ai cho anh vào? Bảo vệ đâu, bảo vệ!" Không đợi người này nói hết câu, liền nghe thấy một thanh âm nổi giận mắng: "Anh câm miệng cho ta!"