Quyền Khuynh Nhất Thế
Chương 264 : Hướng gió của thị lý
Lục Duệ và Đào Ngọc Cường đang nói chuyện thì bên tai vang lên một thanh âm: "Vị nào là đồng chí Lục Duệ huyện Đại Hồng?"
Xoay người lại, Lục Duệ nhìn thấy một nam tử hơn ba mươi tuổi đang đứng sau lưng mình, liền nhìn thấy Đào Ngọc Cường vội vàng đứng lên: "Chủ nhiệm Cổ có việc à?"
Người tới chính là chủ nhiệm văn phòng thị chính phủ Cổ Kiến Quân, hắn là lão nhân của văn phòng chính phủ, là phó chủ nhiệm đã bảy tám năm rồi, gần đây sau khi tân thị trưởng Trương Thiên Hào đến nhận chức đến nhận chức, mới đề bạt hắn lên.
Hiện tại lãnh đạo tỉnh ủy đều đang nghỉ ngơi, nhưng các lãnh đạo thị ủy thì không nhất định cũng nghỉ ngơi, Lục Duệ nhìn tháy mấy lãnh đạo huyện Đại Hồng ra ra vào vào trong phòng nghỉ ngơi của lãnh đạo thị ủy, hơn nữa còn có mấy lãnh đạo thị ủy cũng vừa mới đi vào phòng nghỉ của tỉnh ủy tỉnh ủy.
Nhìn thấy Cổ Kiến Quân đến tìm mình, Lục Duệ vội vàng đứng lên theo Đào Ngọc Cường, mỉm cười nói: "Chào chủ nhiệm Cổ, tôi là Lục Duệ."
Cổ Kiến Quân gật đầu, cười nói: "Đồng chí Lục Duệ, thị trưởng Trương muốn gặp anh."
Thị trưởng Trương? trong lòng Lục Duệ khẽ động, sắc mặt lại không thay đổi, bất động thanh sắc gật đầu với Đào Ngọc Cường rồi cung kính nói: "Vậy bí thư Đào, tôi đi báo cáo với thị trưởng Trương một chút."
Trong lòng Đào Ngọc Cường tuy rằng đang nổi sóng, nhưng mặt lại không có chút biến hóa nào, ngược lại lộ ra nụ cười tán dương, vỗ vỗ vai Lục Duệ cổ vũ: "Đi đi, báo cáo với thị trưởng Trương tình huống của huyện lý chúng ta."
Mắt thấy Lục Duệ đi theo Cổ Kiến Quân tới phòng của thị trưởng Trương Thiên Hào, hắn cũng đứng ngồi không yên, nói với thư ký bên cạnh: "Anh đi về trước đi, tôi tới báo cáo với lãnh đạo." Nói xong hắn cất bước đi đến phòng của bí thư thị ủy Trương Hạo Vinh.
Đi theo Cổ Kiến Quân tới phòng của thị trưởng thành phố Tất Phương Trương Thiên Hào, đến cửa, Cổ Kiến Quân gõ ba làn, trong phòng truyền đến một thanh âm: "Mời vào."
Đẩy cửa phòng, Lục Duệ liền nhìn thấy Trương Thiên Hào và Lưu Bân đang ngồi trên sô pha nhìn mình mỉm cười, còn ngồi ở sô pha ngoài cùng là Hoa Đại Dũng và một nam nhân trung niên, khi giới thiệu vừa rồi Lục Duệ đã biết, người này là phó bí thư thị ủy Tất Phương Liễu Cường.
Hắn và Liễu Cường cũng không có kết giao gì, hai người hôm nay thậm chí là lần đầu tiên gặp mặt, Lục Duệ nhìn thoáng qua bố trí trong phòng, khẽ gật đầu với Trương Thiên Hào, thái độ cung kính ân cần thăm hỏi: "Chào Thị trưởng Trương, bí thư Liễu hảo, bí thư Lưu hảo, chính ủy Hoa."
Dù sao hiện tại cũng có người ngoài, cho dù quan hệ của mình và Trương Thiên Hào, Lưu Bân rất tốt, nhưng ở nơi công cộng vẫn phải tuân thủ lễ nghi trên dưới, dù sao hai người người ta đều là lãnh đạo thị ủy, mình chỉ là phó bí thư đảng uỷ cấp huyện huyện, tôn ti cao thấp của quan trường vẫn phải từng thời từng khắc nhớ kỹ. Nếu không tuy rằng hai người Trương Thiên Hào và Lưu Bân không thèm để ý, nhưng người khác nhìn lại không ổn, nhất là dưới tình huống mình và Hoa Đại Dũng, Liễu Cường không phải quá quen. Lục Duệ càng phải dè dặt.
Nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của Lục Duệ, Trương Thiên Hào không nhịn được cười ra tiếng, nghiêng đầu cười ha ha, nói với Lưu Bân: "Thế nào? Tôi đã nói thằng ôn này khẳng định sẽ cẩn thận như vậy mà."
Lục Duệ sửng sốt, liền nhìn thấy Lưu Bân vẻ mặt cổ quái từ trong túi lấy ra ví tiền, móc hai tờ một trăm đưa cho Trương Thiên Hào, sau đó vẻ mặt bất mãn nhìn mình, lầu bầu: "Xú tiểu tử, cậu không thể tùy ý một chút à, hại tôi thua thằng cha này hai trăm đồng."
Vừa nói Lưu Bân vừa đứng lên kéo Lục Duệ, cười ha ha, nói: "Trong phòng không có người ngoài, thằng nhóc cậu cũng đừng câu nệ như vậy."
Chỉ chỉ phó bí thư thị ủy Liễu Cường, Lưu Bân cười nói: "Bí thư Liễu và Thiên Hào năm đó cùng nhau tham gia huấn luyện ở trường đảng Trung ương. Lão Tào là một tay hắn đề bạt, thằng nhóc cậu về sau phải xin chỉ thị và báo cáo nhiều hơn, biết chưa?"
Lục Duệ thầm cả kinh, không ngờ Liễu Cường này cũng tham gia huấn luyện trường đảng Trung ương, vội vàng vươn tay ra nói: "Bí thư Liễu, về sau xin ngài chỉ giáo nhiều hơn."
Liễu Cường trong lòng cũng rất kinh ngạc, hắn tất nhiên biết thân phận của Lưu Bân và Trương Thiên Hào, tuy rằng không tính là Thái tử, nhưng là loại hoàn khố tiền đồ rộng lớn, người có thể khiến họ đánh đố nhau, chắc cũng có thể là công tử nhà nào đó, cho nên thái độ đối với Lục Duệ thái độ đối với Lục Duệ của nhiệt tình nhiệt tình, ha ha: "Đồng chí Lục Duệ khách khí rồi, cậu cũng đừng khách khí bí thư Liễu này bí thư Liễu nọ như vậy, tôi chỉ hơn cậu vào tuổi, nếu không thấy xa cách thì cứ gọi tôi một tiếng anh Liễu."
Lục Duệ tất nhiên không biết chỉ là vì lần thách nhau vui của Lưu Bân và Trương Thiên Hào mà trên người mình dã được đóng dấu Thái tử hệ, nhìn thấy thái độ thân thiết của Liễu Cường, Lục Duệ cũng không nói thêm nữa, mỉm cười nói: "Vậy cung kính không bằng tuân mệnh, anh Liễu."
Sau khi Mấy người ngồi xuống, Lục Duệ nhìn Trương Thiên Hào cười nói: "Anh Trương, sao lại muốn gọi tôi đến vậy?" Hắn hỏi như vậy là có nguyên nhân, Trương Thiên Hào kêu mình tới đây không thể không có chuyện, dù sao hôm nay ai nấy đều thấy được bí thư thị ủy Trương Hạo Vinh là cố ý làm mất mặt Lục Duệ, Trương Thiên Hào lúc này gọi Lục Duệ tới rõ ràng là có chuyện muốn thương lượng.
Trương Thiên Hào cười ha ha: "Thằng nhóc cậu sao lại đắc tội với bí thư Trương, hôm nay hắn rất bất mãn với cậu."
Lục Duệ cười cười bất đắc dĩ, thản nhiên nói: "Tôi sao biết được, có thể là bởi vì bí thư Đào cảm thấy tôi không nghe lời."
Nhướng mày, Lưu Bân hừ lạnh một tiếng: "Đào Ngọc Cường? Hắn có ý gì, muốn chơi cậu à?"
Lời này của Lưu Bân thuần túy là tính tình Thái tử phát tác, theo hắn, Lục Duệ nếu đã yêu cùng với Lâm Nhược Lam, vậy thì chính là người bên mình, càng đừng nói tới hai người ở trường đảng tr nửa năm ở cùng ký túc xá, Lưu Bân trời sinh tính thoải mái coi Lục Duệ như em trai, nếu không cũng không thể liên tiếp ra mặt giúp Lục Duệ gần gũi với người khác của thị ủy Tất Phương, còn giới thiệu Hoa Đại Dũng cho Lục Duệ. Lúc này nghe thấy Lục Duệ nói Đào Ngọc Cường bất mãn với hắn, nhất thời liền không vui.
Nhìn thấy bộ dạng sắc mặt khó coi của sắc mặt, Trương Thiên Hào hiểu người này rất rõ lập tức minh bạch thằng cha này có ý gì, vỗ vai hắn trầm giọng nói: "Bân tử, đừng làm loạn, muốn muốn Lục Duệ khó xử trước mặt lãnh đạo tỉnh ủy ư?"
Hắn biết rõ tính tình của Lưu Bân, nếu thật sự nổi điên, người này dám thu thập chứng cớ chơi Đào Ngọc Cường lắm. Nhưng nếu như Lưu Bân ts làm như vậy, sẽ khiến cho người ta cảm thấy Lục Duệ không chịu được để người khác trên đầu hắn, phải biết rằng Lục Duệ ở địa phương nào, cán bộ lãnh đạo nơi đó rơi rụng tả tơi, hiện tại có có người đồn đại, thằng ôn này chính là một ngôi sao chổi.
Lục Duệ cũng cười ha ha nói: "Anh Lưu, anh đừng lo, trong huyện lý, bí thư Đào cũng coi như là ủng hộ công tác của tôi, có bất đồng gì thì cũng đều thương lượng với tôi."
Trương Thiên Hào nghe thấy những lời này thì trong lòng khẽ động, lông mi nhíu lại, nhìn Liễu Cường ở bên cạnh, thử hỏi dò nói với Lục Duệ: "Ý của cậu là, Đào Ngọc Cường không hề nắm giữ hoàn toàn cục diện của huyện Đại Hồng."
Cười ngạo nghễ, Lục Duệ thản nhiên nói: "Tôi không phải một người tùy tiện đê ngườrồi ta bài bố."
Trương Thiên Hào cười ha ha, vỗ tay nói: "Tốt! Về sau có chuyện gì thì có thể tới thị lý tìm tôi báo cáo, hoặc là tìm anh Liễu cũng được. Nhớ kỹ, chúng tôi là hậu thuẫn kiên cường của cậu."
Liễu Cường cũng cười nói: "Đúng vậy, trên công tác có gì khó khăn thì cứ mở miệng, lãnh đạo thượng cấp vẫn rất quan tâm tới công tác của huyện Đại Hồng."
Lục Duệ gật đầu, minh bạch hai người đang bơm hơi cho mình, hắn biết rõ hắn biết rõ tình huống lúc này của Trương Thiên Hào ở Tất Phương, mới đến mặc dù có đám người Lưu Bân ủng hộ, nhưng trong huyện khu cấp dưới và thính cục của cơ quan trực thuộc thành phố thì Trương Thiên Hào không có cấp dưới đắc lực, Lục Duệ nếu như có thể nắm trong tay cục diện của huyện Đại Hồng, đối với Trương Thiên Hào mà nói thì giống như cho hắn một thu hoạch cực lớn.
Nghĩ nghĩ, Lục Duệ hỏi: "Anh Lưu, quan hệ của anh rộng, có biết bí thư Ủy ban chính pháp Liêu Hâm Diễm mới đến của huyện lý chúng tôi là người ở nơi nào không?"
Lưu Bân ngây ra, lẩm bẩm: "Liêu Hâm Diễm?" Sau khi Lập lại một lần, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc nói: "Chưa từng nghe qua, người này trước kia chắc không phải ở trong tỉnh lý, ít nhất thì tôi cũng không biết hắn."
Thở dài, Lục Duệ gật đầu: "Xem ra đúng là người từ ngoài tới."
Liễu Cường nhướn mày: "Người này rất quan trọng à?"
Lục Duệ gật đầu nói: "Gần đây trong cuộc họp thường ủy chỉ có hắn luôn bảo trì trung lập, kể ra, vụ án Điền Lỗi còn phải cám ơn hắn đã nhắc nhở tôi."
Gật đầu, Trương Thiên Hào cười nói: "Nếu như vậy, tôi sẽ tìm người hỏi một chút, xem hắn là ai."
Khi Mấy người đang nói chuyện thì vang lên tiếng gõ cửa, Cổ Kiến Quân đứng lên đi tới cửa nói: "Ai vậy?"
Người Bên ngoài hình như là người của văn phòng thị ủy, Cổ Kiến Quân mở cửa phòng, hai người nói mấy câu, liền về phòng nói với Trương Thiên Hào: "Thị trưởng Trương, bí thư phái người thông tri ngài tới họp, chắc phòng của mấy vị bí thư Lưu cũng được thông tri rồi."
Trương Thiên Hào nhướng mày: "Có nói gì không?"
Cổ Kiến Quân lắc đầu: "Không, chỉ thông tri lãnh đạo thị ủy tới họp, có điều đó ý tứ thì chắc không phải ý của lãnh đạo tỉnh ủy."
Trương Thiên Hào gật đầu, Lục Duệ vội vàng đứng lên: "Nếu thị ủy sắp họp thắn tôi cáo từ trước."
Trương Thiên Hào gật đầu, cũng đứng lên vỗ vai Lục Duệ nói: "Có chuyện thì gọi điện thoại cho tôi, đúng rồi, tháng sau tôi đính hôn, nhớ phải đến dự đó."
Lưu Bân ở bên cạnh cười ha ha, nói: "Anh yên tâm, đến lúc đó tôi sẽ lôi thằng ôn này đi."
Hoa Đại Dũng đã biết trước chuyện này, cũng không có phản ứng bất ngờ, Liễu Cường và Cổ Kiến Quân ở bên cạnh thì nhìn Lục Duệ với ánh mắt khác, hai người biết bối cảnh và thân phận của Trương Thiên Hào tất nhiên minh bạch có thể xuất hiện trên tiệc đính hôn của Trương gia đều là người thế nào, Lục Duệ này có thể được Trương Thiên Hào mời tới dự tiệc đính hôn của mình, như vậy bối cảnh và giao tình của hắn với hai người tuyệt đối không phải người bình thường có thể sánh được.
"Anh Trương yên tâm, tôi nhất định sẽ tới, hơn nữa, tôi còn muốn kiến thức sự phong cảnh của Thục đô mà anh Lưu hay nói." Lục Duệ cười ha ha, nói.
Truyện khác cùng thể loại
134 chương
48 chương