Quỷ Phi Trọng Sinh: Ai Dám Đụng Đến Phu Quân Ta
Chương 52 : Mộ Hàn Ngu Ngốc
"Thẹn thùng? Thái tử ca ca tại sao thẹn thùng?" Đổng Vũ sờ sờ sau gáy.
"Hừm, cái này nha?" Linh Thứu cúi người, sờ sờ đầu Đổng Vũ. "Đổng Vũ, đệ rất đáng yêu nha ~ tỷ tỷ rất yêu thích đệ đó!"
Linh Thứu nói xong, Đổng Vũ mặt liền đỏ, từ trước đến giờ người khác đều xem thường bọn họ, cũng chỉ có người mắng hắn, không có ai khen hắn, lần đầu nghe có người nói hắn đáng yêu, mà hắn cũng rất yêu thích Thái tử phi tỷ tỷ, thật là ngượng ngùng nha.
Nhìn Đổng Vũ đỏ cả mặt, Linh thứu bật cười.
"Đổng Vũ mặt đỏ nha ~"
Đổng Vũ cũng rất thông minh, ngay lập tức học một biết mười: "A! Đệ biết rồi! Nguyên lai Thái tử phi là khen ngợi Thái tử ca ca, nói yêu thích Thái tử ca ca, Thái tử ca ca mới mặt đỏ có đúng hay không!"
Đổng Vũ dừng một chút, biểu lộ cảm xúc. "Huynh ấy nhất định cũng rất yêu thích Thái tử phi tỷ tỷ! Giống như tiểu Vũ vậy, cho nên mới ngượng ngùng, gương mặt mới sẽ đỏ lên!"
Nghe vậy, mỗ nam ở trong tối trong nháy mắt mặt vừa đen lại vừa hồng.
"Được rồi, mau trở về đi thôi, đệ không quay lại gia gia sẽ lo lắng." Linh Thứu tưởng tượng đến vẻ mặt của người nào đó, phốc, nàng vẫn nên có chừng mực mới tốt.
Đổng Vũ nghe lời gật gù.
"Dạ! Thái tử phi tỷ tỷ tạm biệt!" Nói xong đối với Linh Thứu vẫy vẫy tay.
Đổng Vũ đi rồi, Linh Thứu liền dự định trở về phòng, đi tới cửa, đột nhiên một bóng người lóe qua.
Linh Thứu chỉ cảm thấy một cánh tay vòng lấy hông của nàng, đồng thời một trận trời đất quay cuồng đưa nàng mang vào trong phòng, cửa oành một tiếng đóng lại.
Lãnh Mộ Hàn đem Linh Thứu chống đỡ ở trên cửa, trong phòng vốn là hơi tối, bên ngoài lại là tĩnh lặng, khó tránh khỏi âm thanh hô hấp càng nghe rõ ràng.
Vốn dĩ Lãnh Mộ Hàn chỉ là muốn thật thô bạo chất vấn người nào đó.
Nhưng vừa ra tay liền biến thành như vậy, không cẩn thận ái muội.囧囧囧
Hai trái tim gần nhau không khỏi đập càng tăng nhanh, thất thần chỉ trong nháy mắt, nhìn Linh Thứu không một chút kinh ngạc nào, Lãnh Mộ Hàn con mắt híp lại. "Ngươi vừa nãy là cố ý."
Linh Thứu hì hì nở nụ cười, đúng nha, nàng chính là cố ý nói cho hắn nghe, thế nhưng nàng sẽ thừa nhận sao? Đương nhiên sẽ không rồi!
Hai tay ôm lấy cổ Lãnh Mộ Hàn, Linh Thứu ôn nhu nói.
"Mộ Hàn, ta rất nhớ chàng." Thật sự rất nhớ, cho dù dựa vào gần như vậy, cũng vẫn sẽ nghĩ đến.
Thân thể Lãnh Mộ Hàn không tự chủ có chút căng thẳng, sắc mặt vẫn như trước không tốt nói. "Là nam nhân ái phi đều muốn đi!"
"Hả?" Linh Thứu nghi hoặc một tiếng, liền nghe Lãnh Mộ Hàn sâu xa nói. "Ngay cả một đứa bé trai đều không buông tha, ái phi là có bao nhiêu đói khát đây?"
"Chàng đây là đang ghen tỵ sao?" Linh Thứu phản ứng lại, có chút kinh hỉ đôi mắt sáng lên.
Đối mặt bất luận việc gì khuôn mặt hắn cũng như thế, dù hắn trào phúng giểu cợt như thế nào Linh Thứu vẫn như cũ cười cười.
Lãnh Mộ Hàn chỉ cảm thấy một hồi không còn gì để nói, nhưng lại lơ đãng đem tầm mắt phóng tới trên người nàng.
Vì không hề bị Linh Thứu đầu độc, Lãnh Mộ Hàn đẩy nàng ra nhàn nhạt nói.
"Bổn thái tử hôm nay tới chính là muốn cảnh cáo ngươi, không cần ở dưới mắt bổn thái tử chơi trò gian trá, cũng không cần nỗ lực câu dẫn bổn thái tử, nếu như có lần nữa, bổn thái tử có thể sẽ không bận tâm ngươi là nữ nhân nữa.!"
Linh Thứu mím chặt môi, lúc trước hắn vì nàng đối phó những nữ nhân như hổ như sói rình mồi kia, cũng không thấy hắn bận tâm các nàng là nữ nhân a, rõ ràng liền không phải đối với nàng hoàn toàn không có cảm giác, Mộ Hàn ngu ngốc!
"Ta cái này không phải để đệ ấy tới gặp Mộ Hàn chàng sao, còn để chàng tự mình nghiệm chứng tâm tính của đứa nhỏ này nha, nếu như không tốt, chàng cũng sẽ không giữ lại hắn không phải sao?"
Lãnh Mộ Hàn nghe ra Linh Thứu nói bóng gió, sắc mặt tối sầm lại, trực tiếp liền: "Bổn thái tử" cũng không cần: "Ngươi để hắn truyền tin là vì để cho ta giúp ngươi thăm dò hắn!"
———————————————.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
82 chương
139 chương
13 chương
10 chương
36 chương
70 chương