Quỷ máu

Chương 53 : Chiếc bẫy ngọt ngào

"Mời công chúa dùng bữa!" Ở dưới lầu là một đại sảnh lớn, có tám thiếu nữ xinh đẹp đang đứng chờ dưới chân cầu thang. Họ đều rất xinh đẹp, nhưng có làn da xanh xám, quầng mắt màu tím nhạt. Trong đó có cả hai cô gái tôi từng nhìn thấy trong buổi hiến tế. Đau Khổ Ác Linh có thể chiếm đoạt thân xác sinh vật khác làm vỏ bọc, nhưng vẫn bại lộ những dấu vết như làn da màu xanh, hay nhiệt độ cơ thể lạnh ngắt. Cả tám cô hầu gái cùng liếc nhìn về phía tôi. Chỉ có hai người Bậc 4 Cấp Cao là vẫn giữ nét mặt bình thường. Những cô gái khác nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống, đôi mắt họ lóe ánh sáng xanh, những đường gân đen nổi lên trên mặt họ, thậm chí người yếu nhất còn lộ ra những móng vuốt đen như muốn nhảy xổ vào xé xác tôi vậy. "Cầu mong thức ăn họ nhắc đến không phải là mình." Sương Đen trừng mắt nhìn cô hầu gái yếu nhất, cô ta hét lên đau đớn, quỳ sụp xuống, dập đầu lia lịa, trông nàng ta vô cùng khổ sở. Nàng ta biến thành một hầu gái tội nghiệp đang van xin cô chủ tha thứ. Những người khác cũng sợ hãi. "Xin công chúa tha tội, xin công chúa tha tội." - Hai cô hầu gái van xin, những người còn lại cũng quỳ xuống nhưng họ không nói chuyện được, chỉ thể hiện hành động cầu xin bằng cách dập đầu. Dường như chỉ hai người hầu gái lớn là có khả năng tư duy và nói chuyện, sáu người còn lại vẫn chưa thức tỉnh ý thức, họ vẫn đang ở trạng thái hỗn mang. "Đây là phò mã, chồng của ta!" "Ta đã ký Khế Ước Linh Hồn với chàng, các ngươi hầu hạ chàng tốt vào." "Nếu chàng xước một miếng da, thì các ngươi biết hậu quả rồi đấy." - Sương Đen trừng mắt liếc các nàng hầu. "Vâng, thưa công chúa." - Chỉ có hai người hầu gái trả lời, những người còn lại nhìn tôi bằng ánh mắt sợ hãi, không ai còn dám dương nanh múa vuốt với tôi nữa. Sương Đen đi trước đến bàn ăn, chiếc bàn rất lớn nhưng chỉ có một mình nàng ngồi trên chiếc ghế duy nhất chạm khắc bằng ngọc đen vô cùng tinh xảo. Sau vài giây thì Sương Đen nhận ra tôi không có ghế ngồi. "Hãy lấy cho phò mã chiếc ghế đẹp nhất." Sương Đen ra lệnh cho một người hầu, nàng cúi người rồi đi ra khỏi phòng. Khi cô người hầu quay lại thì nàng đi đằng trước, phía sau lưng nàng mọc ra hai cánh tay rất dài, đang ôm một chiếc ghế lớn bằng kim loại màu đen. Tôi ngồi xuống cái ghế, nhiệt độ của nó rất lạnh, hoặc nói chính xác hơn là tất cả mọi thứ ở nơi này đều lạnh lẽo, Sương Đen là người duy nhất tôi cảm nhận được có nhiệt độ cơ thể. Chúng tôi ngồi đợi những hầu gái dọn thức ăn lên. Họ đem lên hay chiếc khay ngọc, bên trong là một loại súp có màu xanh đậm. Lúc đầu tôi nghĩ nó là súp rau, nhưng sau khi nhìn kỹ lại thì... Bên trong khay súp là vô số những gương mặt và thân ảnh, hầu hết đều là côn trùng, nhưng có vài khuôn mặt của ma nhân và các loài ma tộc khác trong đó nữa. Chúng đang đau khổ gào thét, vùng vẫy muốn chui ra khỏi khay, những con ở ngoài rìa bám vào khay và bắt đầu leo ra. "Ực..." Tôi nuốt nước miếng khi thấy cảnh này, lũ Tử Hồn trong khay con nào cũng máu me đầm đìa cực kỳ ghê rợn. "Chàng không muốn ăn sao? Chúng ngon lắm đấy." - Sương Đen ân cần hỏi tôi, nàng đã ăn hơn phân nửa đĩa súp, trông nàng ăn rất ngon miệng. Bất chợt nàng nhìn cánh tay của tôi, phần thịt vẫn đang không ngừng mọc lại. "Em xin lỗi, để em đút cho chàng nhé." - Có lẽ nàng nghĩ tay tôi bị như vậy nên không ăn được, nàng ân cần dùng cái muỗng, múc một thìa đầy đưa lại gần miệng tôi, tôi có thể nhìn thấy vài con Tử Hồn đang ngoe nguẩy, tôi có cảm giác chúng đang sợ hãi van xin tôi đừng ăn chúng. "Nói a đi nào." - Nàng nhẹ nhàng ra lệnh, đôi mắt của nàng phát sáng, tôi không điều khiển cơ thể mình được nữa. Tôi há miệng, Sương Đen ngay lập tức đút thìa súp vào miệng tôi. Thứ đầu tiên tôi cảm nhận được là mát lạnh, nhiệt độ của món súp Tử Hồn rất thấp, vị của nó giống như kem vậy. Tôi bắt đầu nhai thử nó, tôi cảm nhận được các linh hồn đang bị tôi nhai nát, chúng dần tan rã ra thành năng lượng tinh thần và hồn lực thuần khiết, tôi sử dụng linh hồn của mình, hấp thụ nguồn năng lượng mới này. Sau một lúc thì tôi cảm thấy linh hồn của mình mạnh hơn một ít, chỉ khoảng một phần ngàn, nhưng thực sự là mạnh hơn, nếu tiếp tục ăn thứ này thì khoảng ba năm linh hồn tôi sẽ mạnh gấp đôi, ba mươi năm là gấp mười hiện nay. "Chàng thấy ngon chứ?" - Sương Đen dịu dàng hỏi, trông nàng như một người vợ hiền đang mong chờ chồng khen món ăn ngon do mình nấu. "Rất ngon." - Tôi thành thật trả lời, lúc đầu tôi cảm thấy món này khá đáng sợ, nhưng sau khi biết nó có thể giúp linh hồn tôi mạnh hơn, thì tôi cảm thấy nó biến thành món ăn ngon tuyệt. Nàng tiếp tục đút cho tôi những thìa súp, tôi không còn sợ món này nữa. "Dù sao họ cũng chết rồi, ăn Tử Hồn của họ chắc cũng không sao đâu." Sau khi ăn xong khay súp thì tôi vẫn thấy đói, bởi vì món súp này chỉ tăng tinh thần lực và linh hồn, chứ không giúp cơ thể có năng lượng được, việc phục hồi cơ thể của tôi cần rất nhiều năng lượng máu. "Anh muốn đi săn, anh cần máu của côn trùng để cung cấp năng lượng cho cơ thể." - Tôi nhìn Sương Đen, hy vọng nàng sẽ hiểu điều này. "Giờ chàng là vua của nơi này, chàng không cần phải tự mình đi săn nữa đâu." "Đi theo em." - Sương Đen rời khỏi bàn ăn, đi ra ngoài đại sảnh. Ngay bên ngoài là hai sinh vật vô cùng kỳ dị, chúng vừa giống chó, vừa giống hổ, lại vừa giống như là côn trùng. Khi thấy Sương Đen thì chúng nhào tới dụi dụi đầu vào váy của nàng. Nhưng khi nhìn thấy tôi thì chúng bắt đầu gầm ghè, nước dãi màu đen nhiễu ra từ miệng chúng. Tôi lùi lại phía sau, hai sinh vật này là Bậc 4 Cấp Cao, nếu chúng vồ tôi thì chỉ vài giây là tôi nằm gọn trong bụng chúng. Chúng có sáu chân, bốn chân sau để di chuyển, hai chân trước như hai cái tay có móng vuốt. Chúng có một cái đầu nhọn như đầu chó sói, nhưng đó lại là đầu của côn trùng bởi được bao phủ bởi lớp giáp cứng và không có tai, hai cái nanh như hai lưỡi hái ở ngay miệng. Cơ thể chúng thon gọn nhưng đầy mạnh mẽ, hai sinh vật này chắc chắn là một loài quái thú săn mồi hùng mạnh. "Chúng là thú nuôi của em, đây là Nanh." - Nàng chỉ tay vào con lớn hơn một chút, đôi nanh của nó rất dài. "Còn đây là Giác." - Nàng chỉ vào con còn lại, trên đầu nó có một cái sừng nhỏ mà con kia không có. "Đây là chồng của ta, các ngươi đừng cắn chàng nhé." - Nàng vừa nói vừa xoa cái đầu bóng láng của hai con bọ. Hai con vật như nghe hiểu lời nàng nói, chúng không gầm ghè tôi nữa, nhưng tôi cảm nhận được sát ý trong mắt chúng, nếu không có Sương Đen bên cạnh, chắc chắn chúng sẽ xé xác tôi. "Từ nay mỗi ngày các ngươi giúp ta bắt một ma nhân về đây để ta lấy máu." - Sương Đen nói với thú nuôi của nàng. "Không, anh không ăn ma nhân và các loài ma tộc." - Tôi nói với nàng. "Chàng thật kén chọn." - Nàng nguýt tôi một cái, rồi sửa lại mệnh lệnh. "Các ngươi bắt cho ta côn trùng hoặc các loài không phải ma tộc." Hai con thú nghe xong thì chúng gật đầu xác nhận, biểu thị trí tuệ của chúng khá cao. Sau đó chúng liền phóng đi, tốc độ của chúng nhanh kinh khủng, còn nhanh hơn tôi vài lần. Tôi và Sương Đen quay lại bàn ăn, ngồi chờ hai con thú quay lại. Chỉ một giờ sau chúng đã trở về, nhìn qua cửa sổ của căn phòng, chúng đang kéo lê cái xác của một con bọ họ giáp xác to hơn 50m. Theo yêu cầu của tôi các hầu gái xuống rút máu con bọ, rồi hầm cho tôi một nồi canh máu. Sau một giờ nữa thì họ bưng lên một tô canh máu thơm ngào ngạt, tôi liền uống hết nó. Cánh tay tôi cũng mọc lại da thịt với tốc độ rất nhanh sau khi có năng lượng máu bổ sung. Sau khi ăn xong Sương Đen ôm tôi chặt cứng, trao cho tôi một nụ hôn ngọt ngào ngay trước mặt những hầu gái của nàng. Tôi liền bế nàng lên phòng, chẳng mấy chốc âm thanh rên rỉ của nàng lại vang lên bên dưới cơ thể tôi. Sau khi cả hai đều thỏa mãn, nàng lại leo lên người tôi nằm như con mèo nhỏ, dùng chiếc lưỡi liếm láp cánh tay tôi. Sương Đen tiếp tục gặm cắn nó ngon lành, nếu lần trước có thể chỉ là một hành động vô thức, thì lần này chắc chắn nàng đang chủ động ăn cánh tay của tôi. Ở thế giới Máu có khá nhiều loài sinh vật mà con cái sẽ ăn thịt con đực sau khi giao phối. Ví dụ như Nhện, Bọ Cạp, Bọ Ngựa,... Một số loài bò sát, chim và cá cũng có đặc điểm này. Việc ăn thịt bạn tình nhằm mục đích hấp thu gien và năng lượng sống để sinh sản là rất phổ biến. Nhưng cả Ác Linh và Quỷ Máu đều không có khả năng sinh sản, Ác Linh sinh ra từ lượng lớn linh hồn sau khi chết, thôn phệ lẫn nhau mà hình thành. Còn Quỷ Máu sinh ra từ Biển Máu. Vậy nên chắc chắn nàng không ăn thịt tôi để sinh sản. Vậy chỉ còn lý do thứ hai. Tôi là con mồi nằm trong chuỗi thức ăn của nàng, còn nàng đang nuôi tôi để lấy máu thịt và năng lượng sống. Chỉ vài giọt máu của tôi cũng đủ để giúp các sinh vật khác chữa thương, thịt của tôi còn có những tác dụng thần kỳ như tăng tuổi thọ, tái sinh bộ phận trên cơ thể, đặc biệt chứa rất nhiều năng lượng sống. Nhưng thịt của Quỷ Máu lại không dễ ăn. Bản thân loài Quỷ Máu cực kỳ khó giết, trừ khi là chặt đứt đầu, nếu không cho dù bị thương nặng cỡ nào cũng có thể hồi phục nhanh chóng. Cho dù có chặt đứt các bộ phận trên cơ thể thì Quỷ Máu cũng sẽ sử dụng kỹ năng Vụ Nổ Máu để kích nổ bộ phận đứt rời, gây sát thương lớn cho đối thủ. Trước khi chết thì hầu hết Quỷ Máu sẽ tự hủy cơ thể bằng kỹ năng Tự Sát để cùng chết với kẻ thù, kỹ năng này gây ra một Vụ Nổ Máu vô cùng mạnh, kẻ thù nếu dính phải thì không chết cũng bị thương nặng. Cách duy nhất để ăn được máu thịt của Quỷ Máu là nó tự nguyện hoặc thông qua mua bán. Tất cả những hành động của Sương Đen đơn giản là đang đưa tôi vào một cái bẫy ngọt ngào mà miếng mồi nhử chính là thân thể của nàng, cái bẫy này tốt đến nỗi bây giờ tôi biết nó là bẫy, nhưng vẫn không muốn thoát ra. Tôi ôm nàng chìm vào giấc ngủ, việc mỗi ngày bị ăn cánh tay cũng không phải là không thể chịu được. Hy vọng thời gian lâu dài sống chung thì tôi và nàng sẽ sinh ra tình cảm thật sự, dù sao thì tôi cũng bị nàng nguyền rủa trói buộc linh hồn rồi, trừ khi linh hồn tôi mạnh hơn nàng hoặc nàng giải lời nguyền, không thì chỉ có tự sát thì tôi mới tự do.