Quy Lai (Trở Về)
Chương 52 : Mặt người dạ thú (Hứa Thừa Ngôn – Hơi H)
Edit: Mon
Beta: Hazjk + Nanami
Triệu Ngu sớm đoán được việc Hứa Thừa Ngôn sẽ cố ý tra tấn cô, do đó cô đã sớm có chuẩn bị thật tốt mới miễn cưỡng khống chế được thanh âm và hô hấp của mình, mạo hiểm mà tránh được một kiếp nạn.
“Tử Ngang, em muốn ở một mình yên tĩnh một lát, bây giờ anh cứ ở cùng bạn bè đi, một chút nữa em đi tìm anh.”
Thanh âm của cô có chút nghẹn ngào, cũng là do di chứng việc khóc rống lúc trước, lại thêm việc khẩu giao cho Hứa Thừa Ngôn sâu xuống tận cuống họng. May thay cảm xúc cô đêm nay vốn dĩ khá kích động, do đó Tiết Tử Ngang cũng không cảm thấy có gì bất thường: “Em còn khó chịu à?”
“Ừm.” Triệu Ngu thấp giọng trả lời, cùng với tiếng khóc nức nở: “Vừa nãy em thật sự rất sợ.”
Hứa Thừa Ngôn liếc mắt nhìn cô một cái, trong cổ họng phát ra một tiếng cười nhạt, đôi tay giữ chặt lấy eo và mông cô, nhờ dâm thuỷ chảy ra làm chất bôi trơn, anh bắt đầu cực kì mạnh mẽ tấn công đâm thọc giữa hai chân cô.
Hứa Thừa Ngôn vẫn còn mặc quần, mông cô bị anh dùng sức va chạm cũng không gây ra động tĩnh quá lớn, nhưng động tác rút ra đâm vào của côn thịt thô to vẫn phát ra thanh âm nho nhỏ.
Phía bên Tiết Tử Ngang đặc biệt ồn, chắc vẫn còn đang điên cuồng nhảy nhót ở trong đám đông, ngược lại là càng thuận lợi che dấu cho Triệu Ngu, hơn nữa Tiết Tử Ngang vẫn luôn miệng nói chuyện, hẳn sẽ không để ý tới động tĩnh bên này.
“Xin lỗi, đều là anh không tốt, nếu anh không làm ra loại việc nguy hiểm thế này thì cũng sẽ không dọa sợ đến em. Nếu em không có tâm tình vui đùa, chúng ta sẽ cùng đi về trước, ngoan, nghe lời anh, về đây nhanh chút rồi anh mang em cùng về.”
Giữa hai chân cô bị cọ sát vừa ngứa vừa tê, âm đế còn bị siết chặt giữa các ngón tay của Hứa Thừa Ngôn, Triệu Ngu kiệt sức, suýt chút nữa liền không thể áp xuống miệng mà thốt ra tiếng rên rỉ, giọng cô khàn khàn nói: “Không cần, anh còn có nhiều bạn bè ở đấy như vậy, ở cùng với bọn họ và chơi thật vui vẻ đi, không cần để ý đến em, em tuỳ tiện đi một lát rồi trở về.”
Chờ Triệu Ngu cực lực nói hết cuộc điện thoại, Hứa Thừa Ngôn mới mở miệng châm chọc: “Kỹ thuật diễn không tồi, có thể suy xét ra mắt đi làm diễn viên.”
Triệu Ngu quay đầu nhìn anh: “Đúng vậy, thực không tồi, tôi là loại phụ nữ xảo trá, am hiểu nhất còn không phải là diễn kịch sao?”
Rõ ràng cô đang cười nhưng ánh mắt vừa rồi lại cực lạnh. Bị ánh mắt đó của cô nhìn chằm chằm, Hứa Thừa Ngôn bất giác cảm thấy có một trận khí lạnh đánh úp đến, khiến cả thể xác lẫn tinh thần của anh đều lạnh buốt.
“Hứa tổng không chê tôi thực bẩn? Không sợ tôi nhiễm bệnh cho anh sao?”
Khép lại hai chân nhằm kẹp chặt côn thịt thô cứng, Triệu Ngu học theo bộ dạng châm chọc của anh: “Hứa tổng vốn là định nói với tôi rằng sức hấp dẫn của tôi cũng không tệ lắm, ít nhất cũng có thể làm anh mất khống chế một lần, phải không?”
Bị cô mỉa móc, trong lòng Hứa Thừa Ngôn có chút tức giận, kích thích anh khiến tốc độ ra vào giữa hai chân cô càng lúc càng nhanh, hai ngón tay hung hăng nhéo lấy âm đế, lập tức đột kích cô nức nở cao trào. Nhìn bộ dáng thở hổn hển của cô, anh rốt cuộc cười cười: “Ngứa?”
Thật sự là rất ngứa. Tuy đã cao trào nhưng chỗ sâu bên trong càng thêm cảm giác trống vắng đến lợi hại, hận không thể khiến cây côn thịt này nhanh chóng cắm vào, lấp đầy bên trong cô và hung hăng quấy phá hoa tâm ngứa ngáy.
Nhưng Triệu Ngu cũng biết, người đàn ông này đã phá vỡ nguyên tắc một lần, thì tuyệt nhiên không có khả năng lại có lần thứ hai.
Thân thể không được thoả mãn, cô tiếp tục châm chọc: “Chỉ dám cọ ở bên ngoài, lại không dám cắm vào bên trong tôi, Hứa tổng đây là sợ tôi không cẩn thận mà mang thai, dùng đứa trẻ để uy hiếp anh?”
Hứa Thừa Ngôn cười nhạo: “Đừng nghĩ quá nhiều, nếu có mang thai, cô cũng không thể sinh ra.”
“Phải không?”
Triệu Ngu yên lặng nhìn anh trong gương rồi càng lộ ra nụ cười châm chọc: “Quả nhiên không hổ là đại thiếu gia nhà họ Hứa.”
Không rõ bắt nguồn từ đâu, Hứa Thừa Ngôn lại cảm nhận được trong ánh mắt cô là cỗ hàn ý dày đặc.
“Hứa thiếu gia, xin phép thất lễ khuyên anh một câu, đừng lúc nào cũng tự cho là mình đúng.”
Triệu Ngu cong eo ghé vào bồn rửa tay, nhìn anh trong gương và mỉm cười nhẹ: “Nếu có một ngày nào đó, dù anh có cầu xin tôi sinh một đứa nhỏ cho anh, tôi cũng sẽ không bao giờ để anh toại nguyện”
Hứa Thừa Ngôn vốn định nói lời trào phúng thì phía sau bỗng nhiên truyền đến vài tiếng động vang vọng, có người cố gắng mở cửa toilet đang khoá.
Tuy rằng sau khi vào cô đã khoá trái cửa nhưng Triệu Ngu vẫn theo bản năng mà khẩn trương, hai chân kẹp chặt côn thịt Hứa Thừa Ngôn không cho anh động, tiểu huyệt ướt dầm dề càng khép mở đến lợi hại, hai mảnh cánh hoa run rẩy liên tục cọ xát khiến toàn bộ côn thịt anh bóng loáng.
Hứa Thừa Ngôn cười khẽ, anh dí sát bên tai cô và thấp giọng hỏi: “Sợ?”
Triệu Ngu tất nhiên sợ, sợ bị Tiết Tử Ngang phát hiện, nhưng cô cũng rất rõ ràng, người đàn ông ở phía sau một chút cũng không để bụng có thể bị phát hiện hay không, thậm chí là anh còn đặc biệt hưởng thụ cái loại cảm giác kích thích này.
“Mẹ nó! Ai lại khoá cửa WC này?”
Thanh âm của một người đàn ông trẻ tuổi truyền đến, tiếp đó cửa toilet cũng bị hắn đá mấy cái.
Triệu Ngu vừa mới cảm thấy giọng nói này có chút quen tai, tiếp đó lại nghe thấy một giọng nam khác truyền đến: “Có thể là bị hỏng rồi, lên lầu ba đi.”
Là giọng của Tiết Tử Ngang.
Cả người Triệu Ngu run lên, bụng nhỏ căng chặt, ngay cả thở cũng không dám nhưng ngay lúc này, côn thịt Hứa Thừa Ngôn lại cường thế mà ra vào: “Làm sao bây giờ? Bạn trai cô đang ở bên ngoài kìa.”
Thanh âm trầm thấp cùng hơi thở nóng rực truyền vào trong tai, Triệu Ngu không nhịn được mà giật mình, xoay đầu cố tránh xa khuôn mặt đang nở nụ cười tựa ác quỷ của anh.
Môi Hứa Thừa Ngôn lại nhanh chóng dí sát: “Cô nói xem, nếu Tiết Tử Ngang biết cô ở bên trong bị tôi làm thành bộ dạng này thì cậu ta sẽ có phản ứng gì?”
Hai chân Triệu Ngu bị anh cọ sát nãy giờ bắt đầu không thể khống chế cảm giác tê dại, Triệu Ngu cắn môi nỗ lực áp chế tiếng rên rỉ, nhịn xuống thân thể đang run rẩy, không nói một lời mà chỉ trừng mắt nhìn anh. Cô thật sự sợ hãi nhưng cô lại biết thêm được, nếu cô càng biểu hiện rõ sự sợ hãi thì càng khiến Hứa Thừa Ngôn đủ nghiện, và cô liền càng an toàn.
Thấy cô gấp gáp đến mức hốc mắt bắt đầu đỏ, Hứa Thừa Ngôn rốt cuộc cũng vừa lòng mà cong môi, thấy cô sắp cao trào thì lập tức rút côn thịt khỏi giữa hai chân cô rồi trầm giọng ra lệnh: “Liếm nó bắn.” dụ̶c̶ vọng đến nơi còn không được giải tỏa, thân thể liền cảm giác hư không nửa vời, vẻ mặt Triệu Ngu chỉ có ủy khuất cùng phẫn nộ, ngân ngấn nước mắt thật sâu, nhìn anh một cái, rồi chậm rãi ngồi xổm xuống trước mặt anh, bắt đầu ngậm lấy nam căn cương cứng đã dính đầy dịch thuỷ của cô vào trong miệng một lần nữa xong nghiêm túc liếm mút mọi chỗ. Khoảnh khắc bị anh không chút khách khí mà bắn lên mặt, cô thầm nghĩ trong lòng, vị Hứa đại thiếu gia này, tốt nhất đừng để có một ngày cô tóm được anh trong tay, nếu không, những gì anh đã làm với cô hiện tại, cô nhất định sẽ trả lại gấp mười lần.
Bên ngoài đã không còn tiếng động, Tiết Tử Ngang cùng với bạn bè của anh hẳn là đã đi sang chỗ toilet khác.
Nhưng khi Hứa Thừa Ngôn sửa sang lại quần áo thật tốt và đi ra ngoài, Triệu Ngu cũng không cùng lúc đi ra ngoài với anh.
Không chỉ là sợ vừa vặn đụng phải người khác, mà còn bởi vì vừa nãy cô một thân chật vật, cũng cần rửa sạch cẩn thận, nếu không căn bản là cũng không giấu được Tiết Tử Ngang.
Lần đầu tiên Hứa Thừa Ngôn bắn vào trong cổ họng cô, cô lập tức phun tinh dịch ra nhưng cũng may là không rớt trên quần áo, do đó chỉ cần súc miệng thật kĩ là được.
Nhưng sau đó lại bị anh ác liệt phun ra lần hai, không chỉ có mặt cần rửa, cổ cần rửa, mà ngay cả chỗ vải dệt trước ngực cũng có một mảnh nhỏ cần rửa. Cũng may trong này có nước rửa tay và máy hong khô di động, thậm chí còn có mùi nước hoa, cô xử lý ước chừng tầm nửa tiếng đồng hồ, kiểm tra đi kiểm tra lại, đến khi xác định trên người không có mùi lạ, nhắn WeChat xác nhận Tiết Tử Ngang vẫn ở quầy bar, lúc này cô mới thật cẩn thận rời khỏi toilet.
Chỉ là khi mới mở cửa, cô ngay lập tức sững sờ tại chỗ. Bên ngoài vừa vặn có người muốn đi vào, thậm chí tay người kia đã vươn ra chuẩn bị đẩy cửa, nhưng vừa nhìn thấy cô, tay anh cũng đột nhiên dừng lại ở giữa không trung. Vẫn là cái biểu tình lạnh như băng cùng ánh mắt vô cảm giống như nhìn ai cũng không có cảm tình nhưng Triệu Ngu vẫn đọc ra được sự châm chọc từ trong mắt anh.
Vốn dĩ đây là WC nam, cô ở bên trong vừa làm cái gì, cũng quá dễ đoán. Triệu Ngu cẩn thận nghiền ngẫm một chút, Hứa Thừa Ngôn rời đi cũng đã tầm nửa tiếng, Lăng Kiến Vi hẳn sẽ không ngẫu nhiên mà nhìn thấy lúc Hứa Thừa Ngôn rời đi, thế cho nên cô cũng chẳng sợ anh đoán được cô làm tình ở trong WC nam, nếu có cũng sẽ cho rằng người kia là Tiết Tử Ngang. Ở trong lòng nhẹ nhàng thở ra, cô nghiêng thân mình sang một góc ý bảo Lăng Kiến Vi bước vào.
Anh yên lặng nhìn cô vài giây, ánh mắt nhanh chóng rời đi. Cuộc gặp mặt thoáng qua này, từ đầu đến cuối, ngay cả một cái hừ lạnh anh cũng đều không làm.
Trở lại sảnh lớn, Triệu Ngu vẫn cứ không yên tâm, từ tay nhân viên lấy ra hai ly rượu có mùi cực nồng, vừa uống vừa cố tình để chảy xuống cằm, cổ và vạt áo phía trên. Thẳng đến ở xa cũng có thể ngửi thấy cô một thân nồng mùi rượu, cô mới đẩy đám người ở đây ra để tiến đến quầy bar. Tiết Tử Ngang chính xác vẫn còn ngồi ở chỗ đó, nhưng mà bên cạnh anh không chỉ có Chu Áo cùng Niên Phong mà còn có Hứa Thừa Ngôn quần áo chỉnh tề.
Từ lúc coi Hứa Thừa Ngôn thành tình địch, Tiết Tử Ngang liền không có chút gì vui vẻ nói chuyện cùng Hứa Thừa Ngôn. Nhưng hiện tại hai người lại đang nói về công việc hợp tác, thế cho nên anh cũng đành kiên nhẫn mà ứng phó. Nhưng vừa thấy Triệu Ngu bước đến, anh liền lập tức đứng dậy ôm cô, rõ ràng mà công khai biểu thị chủ quyền.
Hứa Thừa Ngôn hiểu rõ, anh cười cười, đứng dậy cáo từ, trước khi đi còn nhìn cốc rượu ở trong tay Tiết Tử Ngang: “Mong rằng ly rượu tôi kính Tiết tổng đây đủ thành ý để có thể gỡ bỏ khúc mắc hiểu lầm giữa tôi và cậu.”
Triệu Ngu nương theo ánh mắt ý vị thâm trường của anh mà nhìn lại ly rượu trong tay Tiết Tử Ngang – ly rượu Cocktail màu xanh lục. Nếu không phải hiện tại Tiết Tử Ngang rất tin tưởng cô, một ly rượu này cũng đủ để khiến gian tình giữa bọn họ bị bại lộ.
Chết tiệt, tên cầm thú này, quả thực quá mức bừa bãi đến không kiêng nể gì.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
59 chương
37 chương