Quốc Sắc Thiên Hương
Chương 36
Edited by Cigar.
Buổi tối sau khi buổi tuyên bố ra mắt phim mới chấm dứt, video phỏng vấn còn chưa kịp tung ra, các loại đồn đãi tam sao thất bản về sự kiện Lý Thiếu Thiên đáp lại rumor đã muốn bay đầy trời.
Lý Thiếu Thiên đen mặt, Lý Thiếu Thiên từ chối bàn luận, cơ bản đều là những từ khóa mấu chốt như thế.
Lâm San San ở trên weibo của mình đăng một đoạn status đầy trữ tình mùi mẫn, kèm theo một bức tranh phong cảnh vô nghĩa, lập tức bị cư dân mạng liên hệ đến lời đáp lại của Lý Thiếu Thiên. Thủy quân tạo thế, hơn nữa còn có fan của Lý Thiếu Thiên ùa vào weibo của Lâm San San trào phúng, tất cả khiến cho người ta nghĩ rằng Lâm San San có thể có fame ngang với Lý Thiếu Thiên.
Phương Lâm bỏ điện thoại xuống, mặt không chút thay đổi nhìn về phía Lý Thiếu Thiên.
“Giờ cậu vừa lòng rồi chứ?”
“Hết sức vừa lòng.” Lý Thiếu Thiên ôm đàn guitar sửa lại giai điệu đang sáng tác, biểu cảm không chút để ý khiến cho Phương Lâm rất là bất đắc dĩ.
“Cậu thật sự là nghệ sĩ khó nhất tôi từng dẫn dắt.”
“Đa tạ chị đã khích lệ.”
Phương Lâm đứng lên: “Tôi không muốn đấu võ mồm với cậu. Nếu còn có lần sau —”
Cô nghĩ nghĩ, tựa hồ thật đúng là không có gì có thể uy hiếp Lý Thiếu Thiên. Trước đây khi cô còn làm cho công ty giải trí Thâm Không, dưới tay dù là ảnh đế hay ảnh hậu đứng hàng top cũng không có tùy hứng khó quản như vậy.
Loại người cậy bản thân có tài mà tùy hứng này không trải qua một lần suy sụp chân chính là sẽ không biết thế nào là đau khổ. Nhưng ba năm bị phong sát hắn vẫn có thể gió nhẹ mây bay vượt qua, cũng xem như có ý chí cứng cỏi, Phương Lâm cũng không nghĩ ra phải là dạng thất bại nào mới có thể làm cho Lý Thiếu Thiên biết thế nào là đau đớn.
Phương Lâm cố tình còn cảm thấy mị lực của Lý Thiếu Thiên ở ngay tại sự tùy hứng lơ đãng của hắn.
“Cậu đúng là chỉ có trước mặt sư đệ của cậu mới giống người bình thường.” Không nghĩ ra được câu nào tàn nhẫn thì sẽ không làm chuyện tự rước lấy nhục, Phương Lâm oán hận nói, cầm lấy túi xách đạp giày cao gót hấp tấp đẩy cửa mà đi.
Ngày hôm sau đoạn video phỏng vấn Lý Thiếu Thiên được tung ra, Lý Thiếu Thiên đối với ống kính trưng ra vẻ mặt lãnh đạm, miệng lại nói “người tôi để ý nhất”, vài chữ ngắn ngủn nhất thời làm mấy thông báo của Lâm San San bị ăn tự vả, rất nhanh bị các cư dân mạng yêu thích hóng hớt cho leo top.
Lý Thiếu Thiên từ khi debut chính là hình tượng bên ngoài nho nhã lễ độ thực tế không xem ai ra gì, bởi vì công kích người sản xuất chương trình tuyển chọn ca sĩ mà bị chèn ép dìm hàng đã sớm không phải là tin gì mới, có thể khiến hắn nói ra năm chữ “người tôi để ý nhất” thật sự là một điều long trời lở đất.
Đáp án cũng hết sức rõ ràng, gần đây người trực tiếp bị Lâm San San lôi vào sao tác đề cập ở các loại báo lớn báo nhỏ không ai khác ngoài tiểu sư đệ nào đó của Lý Thiếu Thiên.
Chưa thấy chân nhân đã nghe thấy tên tuổi, trải qua sự kiện giải trí bát quái này, tên của Mặc Lý ở trong sự nhận tri của đại chúng đã ghi lại một dấu ấn mạnh mẽ.
Loại danh khí này là tốt hay xấu thì tạm thời còn chưa nhìn ra. Nhưng là mấy gợn nước Quốc Sắc Phương Hoa vừa mới khuấy lên lập tức trở thành cuồng phong bão táp.
Lăng Tiểu Phi nguyên bản còn hơi hơi trợ giúp CP Yến tổng và Mặc bầu gánh mà cư dân mạng đẩy thuyền, hiện tại quyết đoán cắt đứt con đường này. CP Mặc Lý và đại sư ca Lý Thiếu Thiên rõ ràng náo nhiệt hơn nhiều, nếu cô còn tiếp tục đẩy cái thuyền kia chỉ sợ không kịp nóng đã nguội.
Yến thiếu gia Yến Lẫm lấy cớ công tác cố ý ở lại Mặc Huyền hai ngày nay vắt hết óc để tạo ra cơ hội được ở chung với Mặc Lý song kết quả không có một lần nào thực hiện được, trên mạng lại bị Lý Thiếu Thiên khua gió tạo mưa, còn có mấy cư dân mạng không có mắt hùa theo ồn ào, Yến thiếu gia chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới đều đang đối nghịch với hắn.
“Vô liêm sỉ!” Yến Lẫm ném điện thoại sang một bên, mắt không thấy tâm không phiền.
Trong sân của gánh hát Mặc gia, Mặc Lý đang đứng ở bên cửa sổ đối với cây mơ ngoài cửa sổ luyện giọng, thanh âm trong vắt nhu hòa không ngừng lên cao, cao mà không gãy, trầm mà không nghẹn, giống như ngọc như sứ thấm thuần hương thơm, tùy ý cao cao bay bổng, sau đó lại nặng nề rơi xuống, mỗi một lần chuyển âm đều dễ nghe hệt như âm thanh của tự nhiên.
Mấy sư đệ mới trở về không lâu đứng ở cửa sương phòng đối diện, nửa là say mê nửa là học tập, nghe cậu hát đến mê mẩn.
Điện thoại đặt ở bệ cửa sổ bỗng “ting!” một tiếng, khóe mắt của Mặc Lý lướt xuống phía dưới, vừa xướng lời Độ Hồ tiên vừa tùy tay cầm lấy điện thoại giải khóa màn hình, là một tin nhắn từ QQ.
[Lẫm đông: A Ly, đã lâu không nói chuyện.]
Mặc Lý dừng lại nuốt một ngụm nước bọt, dựa lưng vào cửa sổ hồi đáp lại tin nhắn của đối phương.
Vị bằng hữu này xem như là bồi cậu vượt qua thung lũng nhân sinh, Mặc Lý đối với người này cảm thấy hết sức thân thiết.
[moli: Xin chào.]
[Lẫm đông: Gần đây em thế nào rồi? Nhìn tin tức trên mạng, độ nổi tiếng của gánh hát cũng không tệ lắm.]
[moli: Là mọi người ủng hộ.]
Sau khi Mặc Lý hồi âm, chờ thật lâu cũng không thấy đối phương nhắn lại.
[moli: Đang bận sao? Tôi cũng phải bắt đầu chuẩn bị vở diễn tối nay, nói chuyện sau.]
Ở khách sạn, Yến Lẫm tựa vào sofa tay nắm chặt di động, nhìn thấy tin nhắn hồi âm hết sức ôn hòa của Mặc Lý, trong lòng nhất thời tràn ngập sự hối tiếc lẫn bi ai.
Rõ ràng đang ở cùng một thành phố, còn phải dựa vào thân phận internet hư vô mờ ảo mới có thể nói chuyện với Mặc Lý mấy câu. Đây thật sự là một câu chuyện khiến người ta nghe xong phải rơi lệ.
Mấy ngày ở lại Mặc Huyền này, hắn chỉ có thể di chuyển xung quanh cùng nhà lãnh đạo trung niên hói đầu đầy mỡ Lưu Đại Quân, Yến thiếu gia không biết bản thân đang làm cái gì.
Lưu Đại Quân hai ngày nay vẫn còn siêng năng mời hắn tham gia các loại tiệc, hắn tuyệt đối không muốn bồi một đám trung niên đầy mỡ ăn cơm.
Yến Lẫm rất muốn đệ đơn tố cáo với cảnh sát nhân dân Lưu Đại Quân quấy rối tình dục.
Hôm nay đồng dạng cũng phải tốn chút công phu mới thoát khỏi “sự dây dưa” của Lưu Đại Quân, Yến Lẫm cũng không muốn tiếp tục cái biện pháp đường vòng cứu quốc kia nữa, quyết đoán ăn mặc chỉnh tề lên xe đi tới gánh hát của Mặc gia ở ngoại thành.
Làm gì có đạo lý fan của của cậu mỗi ngày đều có thể gặp cậu nhìn thấy cậu, kim chủ như hắn lại khổ ha ha đợi lọt vào mắt xanh.
Vậy thì làm một kim chủ fanboy đu idol, so easy.
Lúc này đây hắn không kinh động đến Mặc lão bầu gánh, cũng không tiến vào buồng, mua vé xong trực tiếp lên lầu ngồi ở trung gian thính phòng.
Mặc Lý vừa lên sân khấu, ở giữa vô số ánh mắt hệt như đèn pha ô tô, cậu cố tình lại cảm thấy có một ánh mắt không giống người thường đang nhìn cậu.
Lần theo tầm mắt khiến người ta không thể bỏ qua kia, cậu liếc mắt một cái liền thấy được Yến thiếu gia ngồi ở dưới sân khấu, hai mắt đen láy nhất thời mở càng tròn hơn.
Hai lần trước hắn đều ngồi ở trong buồng riêng, Mặc Lý dù sao không nhìn thấy hắn, xem như hắn không tồn tại. Lúc này thị giác bị đánh vào cực mạnh, Mặc Lý cho dù dời tầm mắt, dư quang khóe mắt cũng không tránh được bóng dáng có thể biến tất cả những người khác đều thành bối cảnh cho hắn kia.
Yến Lẫm lại giơ lên hoa tươi mua ở một cửa hàng bên ngoài gánh hát, ở xa xa mỉm cười ra hiệu với cậu.
Mặc Lý nhịn không được dâng lên một trận sợ hãi phía sau lưng. Không có nguyên nhân gì khác, đây là trực giác bình thường khi gặp phải mãnh thú của cậu, hơn nữa cậu cực kì tin tưởng trực giác của bản thân.
Bởi vì bị ảnh hưởng bởi Yến Lẫm, Mặc Lý cả vở diễn đều có chút không yên lòng, sau khi xướng xong mặt nghi ngờ liếc Yến Lẫm một cái, sau đó mới xuống sân khấu.
Tiến vào hậu trường, Mặc lão bầu gánh liền chào đón: “A Ly, con có nhìn thấy Yến tổng không? Tiểu Xuân nói cậu ta mua vé vào xem.”
Mặc Lý mệt mỏi gật đầu, Mặc lão bầu gánh túm cậu: “Vậy con còn ở đây thất thần làm cái gì? Hiện tại gánh hát của chúng ta còn phải dựa vào chương trình của cậu ta để vượt qua khó khăn, nếu làm tốt gánh hát Mặc gia của chúng ta sẽ không cần phải nửa chết nửa sống ở trong cái nông trại chăn gia súc này nữa! Con sao có thể vứt nhà đầu tư lẻ loi ở thính phòng?! Đúng là không có mắt, thử hỏi ba làm sao có thể yên tâm giao gánh hát lại cho con?! Nhanh đi tiếp đãi người ta đi!”
Mặc Lý mặc diễn phục màu xanh băng của Hồ tiên, gắt gao ôm cây cột chính giữa hậu trường, cho dù Mặc lão bầu gánh lôi kéo như thế nào cũng không buông.
“Chuyện này không phải làm. Bởi vì con chính là một con tiểu hồ ly.” Mặc Lý không muốn đi, làm nũng bán moe với ba của cậu, chọc Mặc lão bầu gánh tức giận đến mức râu run run, lại bó tay với cậu.
“Ba ba, ba đi.” Mặc Lý ôm cây cột không buông tay, cũng không khiến cậu chậm trễ sai ba của cậu. Cậu cũng biết tầm quan trọng của nhà đầu tư, cũng cảm thấy để người ta ở nơi đó đích thật không tốt.
“Người ta là tới gặp con.” Mặc lão bầu gánh cũng không bại bởi điệu bộ này của Mặc Lý. Mấy lần Yến Lẫm đến gánh hát ông đều thịnh tình khoản đãi, nhưng rõ ràng là không lấy được lòng hắn, hiện tại người ta tự mình mua vé vào xem, coi như là có tâm.
Ông liếc nhìn con trai, Mặc Lý khoác phục sức của hồ yêu, giống tiểu tiên tử xanh băng, tùy ý ôm cột mà dáng người vẫn tốt lắm.
Đẹp là yêu cầu trên hết của vở diễn Hồ tiên, bằng không không đến mức ngoài Mặc Lý ra thì không ai có thể diễn, những người khác trong gánh hát không ai đáp ứng đủ về mặt ngoại hình để đảm nhiệm.
Mặc lão bầu gánh hoài nghi Yến thiếu gia liệu có phải bị hóa trang của hồ yêu hấp dẫn không, bằng không sự chú ý của hắn đối với con trai ông có chút không thể nào nói nổi.
Chuyện này cũng không có gì mới mẻ, Hồ tiên diễn xướng truyền mấy trăm năm, mị lực của nó không cần nói cũng biết. Con trai của Chu Đại Sơn không phải cả ngày lẽo đẽo theo Mặc Lý sao? Mặc lão bầu gánh thấy nhưng không thể trách.
Nếu con ông là khuê nữ, ông liền kết thông gia với nhà họ Yến, kết một thông gia có quyền có thế, rất tốt. Đáng tiếc ông không có con gái, Yến thiếu gia mê xem hí quá cũng không tốt.
Mặc lão bầu gánh không có bức bách con trai, tự mình đến thính phòng hàn huyên cùng Yến Lẫm hai câu, Yến Lẫm quả nhiên không có ý để cho ông chiêu đãi, Mặc lão bầu gánh đành phải để lại hắn ở đó tiếp tục xem diễn.
Ừm, vở tiếp theo là “Lưu nhị mắng gà” của tiểu Xuân và ông Lỗ, một vở diễn phong cách quê cha đất tổ như thế, Yến thiếu gia cũng không nguyện ý bỏ qua.
Thật là một đứa bé tốt! Chỉ cần xét đến lòng yêu thích vô điều kiện của hắn dành cho các vở diễn của Mặc gia, Mặc lão bầu gánh cảm thấy bản thân không nuôi một đứa con gái gả cho hắn thì quả là có lỗi với hắn.
Sau khi buổi diễn chấm dứt, bầu gánh theo thường lệ cùng các diễn viên khác lên sân khấu đáp tạ khán giả.
Lúc này tất cả khán giả đều có thể tặng hoa cho diễn viên yêu thích của bản thân, ngay cả tiểu Xuân và tiểu Đậu cũng nhận được không ít.
Yến Lẫm đứng dậy, thân hình thon dài cất bước đi đến trước sân khấu, ngẩng đầu nhìn thấy giác nhân mà hắn âu yếm đứng trên sân khấu.
Rõ ràng chính là tư thế giống như người khác, cố tình chỉ có hắn tạo ra lỗi giác đang quỳ một gối, một tay giơ hoa tươi lên, giống Romeo bày tỏ tình yêu với Juliet.
Các fangirl nhất thời liền vỡ òa, áp chế tiếng thét chói tai trong cổ họng, đại bác bùm bùm chụp không ngừng nghỉ, tiếng màn chụp đóng mở nhanh đến mức Mặc Lý hoài nghi không biết camera của các cô có vượt qua được đêm nay không.
Yến Lẫm vẫn còn đang ngẩng đầu nhìn, tư thế tao nhã lộ ra sự thành kính. Mặc Lý không có cách nào, chỉ có thể tiến lên tiếp nhận bó hoa của hắn.
Yến Lẫm nở nụ cười, hướng về phía Mặc Lý hạ thấp người, lễ phép nhường vị trí cho người phía sau.
Đồng dạng đều là tặng hoa cho diễn viên, hành vi lúc này của hắn là đúng lý hợp quy củ, Mặc Lý cũng không thể cự tuyệt hắn.
Song người hắn âu yếm lại tựa hồ đối với hoa của hắn có chút kháng cự. Yến Lẫm nhìn thấy Mặc Lý trên sân khấu một tay ôm hoa tươi các khán giả khác tặng, tay còn lại cầm mỗi hoa của hắn, ngón tay có thể dùng mắt thường thấy được trông cứng ngắc, cuối cùng nhét bó hoa vào lòng sư đệ bên cạnh xong mới có vẻ thở ra nhẹ nhõm.
Yến Lẫm đều phải bắt đầu hoài nghi hoa mà người bán hàng rong bán cho hắn là nhiều gai dễ bị đâm tay hơn hoa của người khác hay là thế nào?!
Sau khi tặng hoa các fan còn chưa chịu tản đi, vây quanh sân khấu líu ríu hỏi mấy câu vô thưởng vô phạt.
“Tiểu bầu gánh, anh xem mấy tin bát quái trên mạng chưa? Lý Thiếu Thiên làm sáng tỏ rumor với Lâm San San với phóng viên, lại kéo chúng ta lên sàn.”
Yến Lẫm quay đầu nhìn về phía cô gái đặt vấn đề, giọng của cô lộ ra sự không kiên nhẫn rõ ràng, hẳn là cũng không thích Lý Thiếu Thiên.
Cô gái này đúng là một người tinh mắt, có tiền đồ. Yến thiếu gia âm thầm gật đầu.
“Ý là sao? Anh không xem weibo.” Mặc Lý đứng ở phía trước sân khấu, khuôn mặt vừa mới tẩy trang non nớt giống như đóa hoa nở rộ đầu xuân, trên cánh hoa mềm mại còn vương giọt sương trong suốt.
Vì thế các fan bắt đầu bạn một lời tôi một câu kể lại đề tài đứng đầu lượt tìm kiếm hai ngày nay cho Mặc Lý nghe.
Mặc Lý rất nhanh bắt được trọng điểm: “Lý Thiếu Thiên nói với truyền thông anh là người anh ấy để ý nhất?”
Các fan phát hiện cảm xúc của thần tượng nhà mình không giống như trong tưởng tượng của các cô. Đây rõ ràng là Lý Thiếu Thiên vì muốn thoát khỏi Lâm San San mà lấy thần tượng của bọn họ làm khiên chắn đạn, hiện tại antifan trên mạng tổ chức đại liên hoan quả thực không nhìn được.
Nhưng là tiểu bầu gánh của các cô vì sao… Có vẻ có điểm vui vẻ?
“Đúng vậy, em cảm thấy Lý Thiếu Thiên cố ý nói không rõ ràng.” Cô gái cầm camera cẩn thận giải thích: “Hiện tại fan của anh ta nói là người anh ta nói không phải là anh, còn điên cuồng công kích chúng ta. Chuyện rõ ràng như vậy, có người qua đường vô giúp vui đoán mò, vậy thôi mà fan của anh ta cũng muốn công kích chúng ta, rất là đáng giận.”
Mấy câu công kích vẫn là combo cũ, ké fame, không tiêu hóa nổi cầu buông tha. Dù sao Mặc Lý không có tài khoản weibo, đối phương cũng không thể tìm ra chỗ hớ nào để công kích.
Nhưng chỉ là combo này thôi cũng đủ làm cho fan của Mặc Lý tức giận đến mức phát cuồng.
Mọi chuyện đều là do Lý Thiếu Thiên gây ra, nói cũng là Lý Thiếu Thiên nói, dựa vào đâu mà công kích của đám âm dương quái khí này thần tượng của bọn họ phải gánh hết? Còn không phải khi dễ phe của các cô ít người.
Ai ngờ các cô đều là lo bò trắng răng, vẻ mặt vui sướng của chính chủ cũng không màng đến chuyện che lấp.
“Người đại sư ca nói chính là anh, phủ nhận cũng vô dụng.” Mặc Lý sung sướng nói.
Các fan cuồng only ở một khắc có xúc động muốn biến thành anti.
Biểu cảm đắc chí này là chuyện gì xảy ra? Các cô chấp nhận nguy cơ mạo hiểm bị rụng tóc mọc mụn miệng nhai kỷ tử thức đêm đại chiến với fan của Lý Thiếu Thiên là vì ai?! Kết quả là chính chủ biết chuyện xong rất hưởng thụ, các cô là uổng phí tâm tư rồi?!
“Tối nay anh phải gọi điện thoại cho sư ca mới được.” Mặc Lý nói. Cậu biết mà, cậu vẫn là viên ngọc quý trên tay của đại sư ca, ai cũng không bằng cậu.
Nhìn thấy dáng vẻ nhu thuận thuần túy cảm thấy vui sướng của cậu, các fan cuồng only đang một chân đạp ở thuyền anti nháy mắt trái tim lại mềm nhũn hóa thành một vũng nước xuân.
Có thể làm sao bây giờ? Idol bản thân yêu thương, cho dù phải quỳ cũng phải tiếp tục sủng ái.
Các fan luyến tiếc biến thành anti, song có người cũng đã vì yêu sinh hận, vì hận mà hắc hóa.
Yến Lẫm sắc mặt nặng nề đi trên đường nhỏ thông ra cổng lớn.
Truyện khác cùng thể loại
31 chương
11 chương
390 chương