Edited by Cigar. Uống hết một ly, Mặc Lý kiên quyết không uống tiếp, Lý Thiếu Thiên liền thay cậu uống hơn nửa. Trương Phi Hoa xét về phương diện nào đó thì là một trọc phú thập phần hào sảng, có rượu là vạn sự sung túc, người có thể uống thống khoái như Lý Thiếu Thiên tự nhiên lọt vào mắt xanh của hắn, rất nhanh đã xưng huynh gọi đệ. Liễu Kì Hoa cầm đồ uống ngồi ở một bên, mắt lạnh nhìn dáng vẻ làm bộ làm tịch của Mặc Lý, thừa dịp giữa lúc mọi người lại chạm cốc, hắn ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng nói với Mặc Lý. “Nơi này cũng không có camera, hai người đã bắt đầu muốn tập luyện làm sao để truyền scandal? Sư ca chắn rượu thay sư đệ, uây, thật đỉnh nha, nhưng mà nơi này cũng không có phóng viên thay các người tuyên truyền ra bên ngoài, làm sao đây?” Dù sao không có camera, hắn nói chanh chua cũng không có gì sợ hãi. Mặc Lý rất không vui, cậu hiện tại cực kì ghét bản thân dính dáng đến Lý Thiếu Thiên. Còn không chờ cậu nói chuyện, Trương Phi Hoa đã muốn chụp một bàn tay lên đầu của Liễu Kì Hoa, thiếu chút nữa làm hắn ụp đầu vào ly nước, không hề có chút nhu tình mật ý khi đối đãi với tiểu tình nhân nào hết. Liễu Kì Hoa ôm đầu, mặt đỏ bừng nhìn Trương Phi Hoa, sau đó dùng vẻ mặt khuất nhục nhìn về phía Mặc Lý. Trương Phi Hoa không kiên nhẫn nói: “Chúng ta uống rượu đang vui, ngươi nói xàm xí ba cái linh tinh gì đấy? Ngươi lại ra vẻ quý giá không muốn uống rượu, đã vậy thì câm miệng ăn đồ ăn của ngươi đi.” “Anh!” Liễu Kì Hoa bật dậy. Tuy rằng hắn vì tài nguyên nên mới theo tên trọc phú như Trương Phi Hoa, ở chỗ không ai thấy đối phương muốn làm nhục hắn thế nào cũng không sao cả, nhưng là làm trò trước mặt người khác còn nhục nhã hắn như vậy, nhất là trước mặt Mặc Lý, lòng tự trọng của Liễu Kì Hoa không thể chấp nhận. Trương Phi Hoa trợn tròn mắt nhìn hắn: “Muốn gì? Anh cái gì mà anh?! Ngươi muốn tạo phản?! Tiểu nương bì (1), ngồi xuống cho ta!” Liễu Kì Hoa bị kích thích tự tôn đột nhiên to gan lớn mật, hất tay Trương Phi Hoa ra, căm hận trừng mắt với Mặc Lý, xoay người bước đi. “Gì, thật sự là phản! Dám lên mặt với lão tử, xem ta về nhà xử ngươi thế nào!” Trương Phi Hoa rống giận về phía cánh cửa. Mặc Lý bày ra vẻ mặt ngây thơ, cũng không biết là thật hay giả vờ, Lý Thiếu Thiên chỉ có thể ra hoà giải. Trương Phi Hoa coi như nể tình, Lý Thiếu Thiên nói hai câu lời hay, hắn cũng cho bậc thang xuống, không quản chuyện Liễu Kì Hoa nữa, hai người tiếp tục tán gẫu về buổi đóng phim ngày mai. Lý Thiếu Thiên đối phó Trương Phi Hoa, cũng không quên ân cần chú ý tiểu sư đệ. Kể từ ngày hai người khắc khẩu, Mặc Lý vẫn luôn trốn tránh hắn, vốn định nhân dịp tối nay cả hai có thể nói chuyện đàng hoàng, không nghĩ tới Mặc Lý hiện tại tinh ranh hơn, không cho hắn cơ hội nói chuyện, còn có nhà đầu tư lớn là Trương Phi Hoa này phải đối phó. Lý Thiếu Thiên mệt mỏi ứng đối, tới thời điểm tiệc tan, Mặc Lý trực tiếp giao Trương Phi Hoa say rượu cho hắn, bản thân thì chạy mất dạng. Quan hệ của hai người, không biết năm nào tháng nào mới có thể chữa lành. Sáng sớm hôm sau, Mặc Lý dậy thật sớm, đi vào phòng hóa trang thay quần áo. Mới vừa thay đồ diễn xong, Phương đạo sai người tìm cậu gọi đi tham gia phỏng vấn. Hôm nay là ngày đầu tiên các diễn viên trong phim có mặt đầy đủ, có các nhà báo tới đây tham quan đoàn làm phim nhân tiện thực hiện phỏng vấn. Là người làm việc có lề lối, đạo diễn Phương từ trước đến nay vẫn luôn khoan dung với truyền thông, ông cho rằng đó cũng là một loại công việc của các phóng viên, có thể phối hợp thì sẽ phối hợp. Nếu là phỏng vấn, ông sẽ gọi tất cả các diễn viên từ nam nữ chính đến nam nữ phụ, quy mô có thể so với một buổi họp báo nho nhỏ. Lý Thiếu Thiên làm nam số một tất nhiên đứng ở vị trí dễ thấy nhất, nhận lấy vô số ống đại bác dài ngắn đủ kiểu chớp flash liên hồi. Thời điểm Mặc Lý đến, Lý Thiếu Thiên đang từ tốn trả lời câu hỏi với một đống micro chĩa vào hắn. Cậu không muốn cùng Lý Thiếu Thiên đối mặt truyền thông, vốn muốn âm thầm đi tìm đạo diễn Phương, ai biết Lý Thiếu Thiên vẫn luôn chú ý tung tích của Mặc Lý, lướt qua một đám phóng viên tập trung tầm mắt lên người cậu, trực tiếp lên tiếng gọi Mặc Lý. “Mặc Lý, sư đệ, nhanh tới nơi này.” Lý Thiếu Thiên vẫy cậu, một đoàn đại bác lập tức thay đổi phương hướng, nhắm thẳng vào cậu. Thế này thì Mặc Lý muốn trốn cũng không trốn được. Cậu muốn xử lý lạnh với Lý Thiếu Thiên, người này lại cố tình làm trò trước mặt người khác, ở trước công chúng tương tác với cậu, cậu cũng không thể không để ý tới. Lúc trước là ai né CP của bọn họ như né tà? Hiện tại cứ lôi kéo cậu không buông để làm gì? Fan của Lý Thiếu Thiên nhiều hơn cậu, nếu cậu lại nhìn thấy người khác ở trên mạng mắng cậu cọ nhiệt Lý Thiếu Thiên, cậu nhất định bắt Lý Thiếu Thiên thay cậu mắng ngược lại, bằng không về sau đừng có tiếp xúc với cậu nữa. Lợi ích thì hắn chiếm, tiếng xấu thì cậu chịu trách nhiệm, nào có chuyện tốt như vậy. Mặc Lý ở trong ánh mắt chờ đợi của Lý Thiếu Thiên không tình nguyện đi tới, Lý Thiếu Thiên dùng một tay kéo cậu sát lại cạnh hắn, giữa rừng phóng viên lập tức phát ra vài tiếng thét bị đè nén nho nhỏ. Có vẻ trong quần thể này cũng có fan CP của bọn họ. Hai người đứng vào vị trí xong, các phóng viên lập tức giơ micro tiếp tục đặt câu hỏi. “Thiếu Thiên, Mặc bầu gánh, từ khi hai vị nổi danh đến nay, trên mạng vẫn bàn tán về mối quan hệ thanh mai trúc mã, tình nghĩa sâu nặng của sư huynh sư đệ hai vị, làm cho rất nhiều fan say sưa. Sự hợp tác của hai vị vẫn luôn là điều mà các fan tha thiết chờ đợi, mỏi mắt chờ mong, tôi nghĩ hiện giờ rất nhiều fan có một loại kích động mang tên giấc mộng hóa thành hiện thực.” Lý Thiếu Thiên mỉm cười, khôn khéo đáp: “Vậy thì thật cảm ơn các fan, sư huynh đệ hai người chúng tôi nhất định sẽ không làm cho mọi người thất vọng. Tôi chỉ có thể nói, bộ phim điện ảnh này nhất định bày ra hiệu quả cuối cùng vượt qua sự tưởng tượng của mọi người.” Câu trả lời giống như có ẩn ý giống như không này, làm cho chó CP trong rừng phóng viên có chút sôi trào. Mặc Lý lại nhíu mày. Lý Thiếu Thiên đây là đang sao tác CP. Loại ba phải cái nào cũng được, hiểu như thế nào cũng có thể, đúng là một trong những môn pháp sao tác CP. Nói một cách mịt mờ, lưu lại vô số không gian để mơ mộng, sẽ làm fan càng thêm điên cuồng muốn đi xác minh những gì mình nghĩ là thật. Cứ như vậy, fame không phải tăng thêm một tầng cao mới sao? Nhưng lại không phải gánh vác tội danh sao tác CP —— Mặc Lý hiện tại thật sự là không sợ dùng ác ý lớn nhất nghiền ngẫm sư huynh Lý Thiếu Thiên. Phóng viên không chiếm được đáp án từ Lý Thiếu Thiên, lại chuyển hướng sang Mặc Lý. Mặc Lý vạn lần không muốn lại có rumor CP cùng Lý Thiếu Thiên, đối với mấy câu hỏi về quan hệ của hai người có thể tránh liền tránh, song Lý Thiếu Thiên thì ngược lại, thường xuyên nói mấy câu làm các phóng viên lẫn fan hưng phấn không thôi. Cái này nếu cậu bị fan của Lý Thiếu Thiên mắng, vậy cậu thật sự là oan muốn chết. Cả buổi phỏng vấn Mặc Lý vẫn đều lo ra, cũng may Lý Thiếu Thiên rất biết khuấy động không khí, không làm cho hiện trường lâm vào bầu không khí xấu hổ. Một nữ phóng viên nhét micro vào tay Mặc Lý: “Chào hai vị, đây là câu hỏi cuối cùng, hai vị có cảm thấy đạo diễn Phương nghiêm khắc không? Nghe nói đạo diễn Phương thường xuyên mắng diễn viên đến mức họ phải bật khóc, điểm này đã thành dấu ấn riêng của ông ấy. Hai vị cảm thấy đạo diễn Phương thế nào? Trạng thái bình thường của đoàn làm phim này có thật sự áp lực nặng nề như vậy không?” “Vấn đề này, tôi nghĩ hai huynh đệ chúng tôi là người có tư cách trả lời nhất.” Lý Thiếu Thiên nhìn thoáng qua Mặc Lý, sắc mặt rất là dịu dàng, chỉ tiếc Mặc Lý vẫn không quay đầu, không thấy được một màn này. “Mọi người nói đúng, đạo diễn Phương đúng là rất nghiêm khắc, nhưng mà sự nghiêm khắc của ông ấy chính là một liều doping cổ vũ tinh thần cho những diễn viên như chúng tôi ——” Lý Thiếu Thiên miệng lưỡi trơn tru khen đạo diễn Phương, phóng viên kiên nhẫn nghe xong, rồi chuyển hướng sang Mặc Lý. “Vậy còn Mặc Lý, cậu có chuyện gì vui diễn ra trong lúc quay phim muốn chia sẻ với chúng tôi cũng như các fan không? Ở trong đoàn làm phim hợp tác với đạo diễn Phương này cậu đã có những trải nghiệm mới lạ gì rồi?” Mặc Lý đang cầm một cái micro, chờ mỗi câu hỏi cuối cùng tới lẹ để nhanh chóng chạy lấy người. “Chuyện vui hả, chuyện vui thì có rất nhiều, đoàn làm phim của chúng tôi tổng thể mà nói chính là một đại gia đình thắng làm vua thua làm giặc tích cực tiến về phía trước, chuyện vui phát sinh mỗi ngày quả thật đếm không hết.” Phóng viên, Lý Thiếu Thiên: “….” Phóng viên đúng lúc đánh vỡ sự xấu hổ tẻ ngắt này, lập tức hỏi sang câu khác: “Nghe nói bộ phim điện ảnh tiếp theo của đạo diễn Phương đang trong giai đoạn chuẩn bị, trên mạng đồn vai nam chính là một trong hai vị. Đối với chuyện này, hai vị có thể lộ ra một ít tin tức không?” Lý Thiếu Thiên nhíu mày, hiển nhiên cũng phát hiện đây là một loại thủ đoạn châm ngòi kích war giữa fan của hai người, cũng không biết là ai ở sau lưng muốn làm chuyện âm hiểm này. “Không thể nào, đạo diễn Phương chưa từng đề cập qua về bộ phim điện ảnh tiếp theo. Trước mắt chúng tôi chỉ có một tác phẩm đang quay này mà thôi, hy vọng mọi người dành sự chú ý nhiều hơn.” Phóng viên lập tức chuyển hướng sang Mặc Lý: “Thiếu Thiên chưa từng nghe, chẳng lẽ miếng bánh lớn tiếp theo là thuộc về Mặc bầu gánh?” Mặc Lý đầu tiên là nhíu mày, rồi sau đó rõ ràng bày ra thái độ cà lơ phất phơ, gật đầu thừa nhận. “Đúng, mọi người nói đúng, là của tôi.” Lý Thiếu Thiên kinh ngạc nhìn về phía cậu. Các phóng viên nhất thời bày ra dáng vẻ ngửi được mùi tin tức lớn kinh thiên động địa, đều thúc giục Mặc Lý nhanh chóng nói chi tiết cụ thể. “Chi tiết cụ thể, đương nhiên là có! Rất chi tiết. Tôi diễn vai nam số một, ừa ừa, đúng, đúng vậy đó.” “Tên bộ phim? Gọi là Black Widow, kể về một cô vợ nhỏ lập gia đình, còn chưa kịp gả chồng đã chết, cô gái chưa kịp lên xe hoa đã biến thành góa phụ. Vai nam số một đạo diễn Phương muốn tôi diễn, chồng của tiểu góa phụ, chính là tôi.” Phóng viên, Lý Thiếu Thiên: “….” “Các vị còn có câu hỏi nào nữa không?” Mặc Lý cười tủm tỉm hỏi han: “Nếu không có câu hỏi nào nữa thì buổi phỏng vấn của chúng ta hôm nay kết thúc ở đây nhé?” Nói xong liền nhét micro vào tay Lý Thiếu Thiên, bản thân thì nhanh nhẹn chuồn mất. (1): chỉ cách trưởng bối gọi các cô gái mới lớn.