Mấy ngày nay Từ Minh sống vô cùng khó chịu. Bạn thân Chiến Hồn trong game không để ý tới mình nhào vào ôm ấp của người khác thì thôi, trong nhà còn một người đàn ông đẹp trai không rõ thân phận! Từng giờ từng phút quyến rũ mình! Người đàn ông kia mặc dù chính là người Từ Minh nhìn thấy trong quán giải khát hôm trước, nhưng… Nhìn ánh mắt anh ta, sao nhìn thế nào cũng không thấy hiền lành vậy? Bố! Người đàn ông này là ai vậy! Sao lại vào ở nhà chúng ta? Cái gì? Anh ta là anh họ con? … Anh họ em gái bố ấy con làm gì có anh họ nào… Không không không, con chưa nói gì hết. Ừm… Chào anh họ! Bố Từ Minh giải thích, anh họ tuổi trẻ tài cao, giờ mới 29 tuổi đã có một công ty đưa ra thị trường, còn định lập một công ty ở thành phố này nên tới đây khảo sát, bố với mẹ nhiệt tình đương nhiên mời anh họ đến nhà ở. Vốn anh họ đã từ chối, nhưng sau đó không biết tại sao lại đồng ý, còn ngỏ ý để Từ Minh với anh họ ở chung, học tập cách đối nhân xử thế cùng bí quyết quản lý công ty của anh họ. Mà bên kia… “Con à, phải tạo mối quan hệ với người ta, có lợi cho sinh hoạt của con sau này đấy biết không?” Mẹ Từ Minh nói thấm thía, chỉ thiếu thắt nơ bướm cho con mình rồi đưa vào phòng anh họ. “Dạ dạ, con biết…” Từ Minh trả lời có vẻ qua loa, cùng lúc hô to trong lòng, cmn, cha đó lúc trước còn bị mình ảo tưởng đó, cuối cùng hóa ra là quan hệ họ hàng! Điều này không khoa học! “Con à, tuy con với cậu ta là quan hệ họ hàng, nhưng họ hàng này… cũng không tính gần lắm, thuộc ngoại hệ thôi, nếu con thích thì tự mình vo tròn vo tròn đưa vào phòng cậu ta đi, nhé.” Mẹ Từ Minh tiếp tục nói lời thấm thía, “Sau này nếu con theo cậu ta thì không lo ăn không lo mặc, mẹ cũng không cần cả ngày lo lắng con cứ lông bông nữa.” Từ Minh chảy máu đầy mặt nhìn mẹ mình: “Con không phải con ruột mẹ đúng không…” Từ sau khi Từ Minh biết Trương Bác Văn cũng can đảm nói rõ tính hướng của mình với gia đình, để cậu khiếp sợ là mẹ mình chẳng những không phản đối mãnh liệt như bố, ngược lại còn giúp mình… Thử hỏi thì mẹ Từ Minh che mặt nói: “Hai cậu trai ở bên nhau đáng yêu biết bao…” Đáng yêu em gái mẹ ấy… Thế là Từ Minh biết, hóa ra mẹ mình là một hủ nữ tiêu chuẩn! Sau đó dưới sự cùng nỗ lực của hai người, bố Từ Minh bị mẹ Từ Minh uy hiếp không được lên giường, thế là thuận lợi bị phá… Thời gian sau đó trở nên vui vẻ, rốt cuộc Từ Minh không lo lắng cho tính hướng của mình, còn thường xuyên cùng mẹ mình ngồi trong thư phòng nghiên cứu các loại BL H, thời gian trôi qua phải nói quá hạnh phúc… … Anh họ tên là Điền Chiến, sau khi ở lại nhà Từ Minh thì cơ bản là đi sớm về trễ, thỉnh thoảng tối không ra ngoài cũng nhốt mình trong phòng không biết đang làm gì. Mẹ Từ Minh tỏ vẻ, cứ tiếp tục như vậy con mình không gả đi được rồi. Từ Minh: “…” “Con à, ở đây có một tách trà hoa cúc, con đưa cho anh Điền Chiến đi, cứ nói là hè rồi nên giúp anh giảm nhiệt, nếu cậu ta hiểu được ám chỉ của ly trà này thì đừng từ chối cứ trực tiếp ừ ừ a a đi, mẹ sẽ lôi cái đồ đầu gỗ là bố con đi.” Điền Chiến… Anh… Từ Minh nhìn trà hoa cúc, nhìn nhìn, không nhịn được khinh bỉ nhìn mẹ mình: “Mẹ, mẹ nghĩ gì mà đẩy con trai mình đi cho người ta ngắm vậy… Còn trà hoa cúc… Mẹ cũng không nghĩ nhỡ đâu người ta không thích đàn ông thì làm sao?” “Đúng nhỉ…” Mẹ Từ Minh ngộ ra, “Mẹ quên mất.” Từ Minh: “…” Mẹ Từ Minh tỏ vẻ, đây hoàn toàn không phải vấn đề! Bà đứng bật dậy, ra vẻ cao quý đi gọi điện thoại: “Alo… Đúng vậy… Điền Chiến đang ở nhà của em đây, sống rất tốt, vâng vâng… Lần này em gọi điện cho chị, là muốn hỏi chị một chuyện…” Từ Minh: “…” Mẹ ruột à… Mẹ đừng như vậy… Con cảm thấy áp lực rất lớn đấy…