Quay Tay? Hãy Cẩn Thận!
Chương 42
Với cách nói của Vương Cảnh Ngôn, Trương Bác Văn tỏ vẻ phớt lờ.
Từ Minh là một trong số ít bạn tốt của mình, sao có thể vì một câu không đầu không đuôi của Vương Cảnh Ngôn mà không kết bạn với cậu ta nữa?
Khó hiểu liếc Vương Cảnh Ngôn, Trương Bác Văn tiếp tục buôn chuyện với Từ Minh.
【 mật 】 bạn nói với [Người Ta Là Bé Loli]: vừa rồi không biết chồng tui uống nhầm thuốc gì, thế mà lại bảo tui cách xa ông ra.
【 mật 】 [Người Ta Là Bé Loli] nói với bạn: … Có thể đừng tú ân ái không!!
Tú ân ái? Trương Bác Văn hơi sửng sốt, lập tức hiểu ra quay đầu nhìn Vương Cảnh Ngôn cười, hóa ra tên đầu gỗ này có ý ấy!
Vương Cảnh Ngôn nhíu mày: “Em cười cái gì?”
Trương Bác Văn nói: “Không ngờ anh lại yêu em như thế ~”
Vương Cảnh Ngôn: “… Anh cho là anh đã dùng hành động thể hiện với em.”
Trương Bác Văn: “…”
Vương Cảnh Ngôn nhướn mày: “Đến tối có muốn làm một phát nữa không? Cho em cảm nhận anh yêu em nhiều đến mức nào.”
Khóe miệng Trương Bác Văn giật giật, lắc đầu không cần nghĩ: “Đương nhiên không cần rồi! Hai ngày nay eo đau sắp chết có biết không!”
Thế là Vương Cảnh Ngôn bật cười: “Vậy buổi tối mát xa cho em.”
Trương Bác Văn: “… Được rồi.”
Nhìn mặt cười toe toét của Vương Cảnh Ngôn, Trương Bác Văn hừ một tiếng quay đầu nhìn máy tính nói: “Trước đây cô bang chủ tên Hoa Chi Hiểu gì đó nói với em, nhất định phải để anh cũng vào đoàn một.”
Vương Cảnh Ngôn nhướn mày: “Em muốn nói cái gì?”
Trương Bác Văn cười nói: “Em hoài nghi cô ta thích anh.”
Vương Cảnh Ngôn: “… Hôm nay hai chúng ta đã là vợ chồng cưới hỏi đàng hoàng, nên sao có thể?”
Trương Bác Văn thở dài: “Thế nhưng đại đa số người trong game đều biết giới tính thật của em, họ nghĩ là anh không biết giới tính của em mới kết hôn với em, nên họ cảm thấy chúng ta sớm muộn gì cũng cãi nhau, hơn nữa chắc chắn sẽ cãi nhau to.”
Vương Cảnh Ngôn im lặng.
Trương Bác Văn đột nhiên sáng mắt: “Nếu không thì anh nói với họ, anh là nữ?”
Vương Cảnh Ngôn: “… Tại sao không phải em nói em là nữ?”
Trương Bác Văn chu môi: “Em có nói mình là nữ họ cũng không tin tưởng.”
Nhìn cái miệng vểnh lên của Trương Bác Văn, Vương Cảnh Ngôn thuận đà hôn, hai người trao đổi nước miếng một lúc sau đó Vương Cảnh Ngôn ôm lấy Trương Bác Văn thầm thì bên tai cậu: “Em hãy bỏ suy nghĩ đó đi, anh sẽ không nói mình là nữ, vì bất luận là giới tính thật hay tư thế cơ thể, anh đều là nam.”
Trương Bác Văn: “…”
Trương Bác Văn hất bàn: “Mẹ nó chẳng lẽ theo tư thế cơ thể tui lại là nữ!” (┘`□′)┘︵!!!
Vương Cảnh Ngôn tỏ vẻ vô tội: “Không phải à?”
Trương Bác Văn tức rồi: “Mẹ nó buổi tối không được lên giường tui! Tui mà để cho anh động vào thì tui là con chó nhỏ!”
Vương Cảnh Ngôn: “…” Ngoài uy hiếp như vậy thì em không còn kiểu nào nữa à? Hơn nữa… Chúng ta bây giờ… Chẳng phải đang ôm nhau sao? Như vậy đã coi như động rồi nhỉ? Đương nhiên, Vương Cảnh Ngôn không ngu đến mức nói thẳng, anh chỉ im lặng một lúc sau đó nắm thật chặt tay Trương Bác Văn.
Trương Bác Văn: “…”
Với ám chỉ của Vương Cảnh Ngôn, Trương Bác Văn chọn giả ngu: “Đợi tí nữa online thì gọi bọn Từ Minh, chúng ta cùng đi xoát mấy phó bản nhỏ làm chút trang bị chuẩn bị cho phó bản đoàn đội tuần sau. Tuy em chủ yếu phụ trách sờ trang bị, nhưng cứ chơi bời cả ngày thế này cũng không tốt, đúng không?”
Vương Cảnh Ngôn cười cười: “Anh có thể dạy thao tác cho em.”
Trương Bác Văn hừ lạnh: “Đấy là tất nhiên.”
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
94 chương
7 chương
31 chương
815 chương
112 chương