“Này này, ông biết không? Triệu Bác Văn với Bạch đại thần nào đó trong game kết hôn!” “Phụt – thật hay giả đấy… Có lẽ không phải đâu…” “Đương nhiên là thật! Tui đã lừa ông bao giờ chưa! Đây là tận mắt tui nhìn thấy! Ngay ở trong game ý! Bạch đại thần kia trực tiếp đăng trên thế giới, nói hai tuần sau sẽ kết hôn!” “… Thế nhưng Triệu Bác Văn không nói với chúng ta mà.” “Lúc đầu tui cũng nghĩ như vậy, nhưng về sau lại nghĩ, người ta muốn làm gì tại sao phải nói với chúng ta? Hơn nữa hiện trường học đang nghỉ, gặp mặt cũng không nhiều…” Một câu khiến hai người đều im lặng một lúc. “Được rồi, để tui hỏi thử Triệu Bác Văn, xem có phải thật như vậy không.” “Thực ra… Trọng điểm không ở đây…” “Hử?” “Không phải Triệu Bác Văn nói trong đời thực cậu ta đã có chồng à? Trong game lại tìm một ông chồng thật à? Không sợ bị bao lực gia đình à?” “…” “Khụ khụ, tôi cúp đây!” Từ Minh ngồi trên salon trong phòng khách, nghe giọng nói nhí nhảnh bên kia mà nhíu mày, sau đó lại nghe ‘tít’ một tiếng điện thoại dập máy. Nghĩ nghĩ, Từ Minh cũng hiểu đây là việc lớn, dù sao Triệu Bác Văn là bạn mình, bạn xảy ra chuyện sao cậu lại có thể không để ý? Hơn nữa qua cuộc nói chuyện hôm qua cậu biết quan hệ của Triệu Bác Văn với chồng cậu ta rất tốt, thế là cậu không nói hai lời, quyết định ngay lập tức gọi điện cho Triệu Bác Văn hỏi rõ ràng xem rốt cuộc chuyện là thế nào. Điện thoại reo rất lâu mới có người nghe. “Alo…” Giọng Triệu Bác Văn mơ mơ màng màng, hiển nhiên còn chưa tỉnh ngủ. Từ Minh không nói nhảm mà đi thẳng vào vấn đề: “Ông với Bạch đại thần là chuyện gì vậy?” “Chuyện gì là chuyện gì?” Triệu Bác Văn không hiểu gì. “… Triệu Hạo Vũ nói hôm trước Bạch đại thần phát trên kênh thế giới trong game, nói là hai tuần sau anh ta sẽ kết hôn với ông!” “Cái gì —!!!!” Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết như giết heo bên kia, tim Từ Minh cuối cùng cũng thả xuống. Nghe giọng nói âm điệu này của Triệu Bác Văn, chắc hẳn trước đó hoàn toàn không biết chuyện này: “Ông đừng gấp, có rảnh thì vào game thử xem, rồi giải thích rõ với Bạch đại thần, cứ nói ông giờ đã có chồng rồi…” “Tui biết, vấn đề là, không phải Bạch đại thần nói anh ta đã có vợ rồi à?” “Không biết… Dù sao chuyện là thế, tui thấy sự việc không đúng lắm mới gọi điện cho ông.” “Được rồi, để xong đây tui vào game thử xem…” Nói rồi hai người đều im lặng chốc lát, đúng lúc này Triệu Bác Văn bỗng nghe thấy tiếng mở cửa, thế là vội nói, “Chồng tui về rồi! Tui cúp trước!” “Cmn ông…” Lời còn chưa nói hết Triệu Bác Văn đã cúp máy, Từ Minh, “…” “Về rồi à? Mua cái gì ăn vậy?” Nhét điện thoại xuống gối, Triệu Bác Văn loẹt quẹt dép lê ra ngoài. Vương Cảnh Ngôn giơ cái túi trong tay lên, bên trong là quà vặt Triệu Bác Văn thích ăn. Triệu Bác Văn lập tức hoan hô nhào tới. … Một lần tình ái đơn giản lại khiến tình cảm giữa Triệu Bác Văn với Vương Cảnh Ngôn gần thêm một bước, điểm ấy có thể phát hiện qua những chuyện nhỏ hàng ngày. Trước đây, hai người rúc trên salon xem phim đều mỗi người một nơi, mà bây giờ Triệu Bác Văn lại gối đầu lên đùi Vương Cảnh Ngôn xem… Đến buổi tối, bình thường đều là hai người cùng chơi game một lúc, sau đó ân ái một lần trước khi ngủ rồi ôm lấy nhau ngủ. Cuộc sống như vậy khiến Triệu Bác Văn cảm thấy thỏa mãn. Mà sự kiện liên quan đến Bạch đại thần… Triệu Bác Văn tỏ vẻ, cậu hình như không thấy Bạch đại thần online… Chứ không phải lần ấy là Bạch đại thần bị trộm acc chứ? Ừ… Điều này rất có thể, nếu không thì không thể giải thích những lời anh ta đã nói lần trước, nhưng nếu là trộm acc… Vậy người trộm acc cần gì phải phát tin như vậy? Nhìn danh sách bạn tốt trong cửa sổ game, khuôn mặt Triệu Bác Văn nhăn tít lại.