Quay Tay? Hãy Cẩn Thận!
Chương 27
Trương Bác Văn xoa cằm nghĩ nghĩ, cảm thấy Bạch đại thần từ chối mình là một chuyện rất bình thường, dù sao anh ta cũng chẳng là gì của mình. Hơn nữa, mình đã có Vương Cảnh Ngôn rồi, vì để tránh một số hiểu lầm tốt nhất nên coi Bạch đại thần là thẳng, mình cũng không nên thân cận với anh ta quá.
Thế là, sau khi đã suy nghĩ cẩn thận Trương Bác Văn quyết định, đóng giao diện hảo hữu, một mình làm mấy nhiệm vụ hàng ngày tẻ nhạt.
Đã không dụ được Bạch đại thần thì Trương Bác Văn cũng chẳng nghĩ linh tinh nữa, dù sao chỉ bằng mấy người Từ Minh là không có cách mở đoàn. Ở trong mắt cậu, thao tác của Từ Minh cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, còn lý do vì sao lúc chơi game đánh phó bản không bị chửi, xin nhìn vào ID trò chơi cùng trình độ vô sỉ của cậu ta…
【 mật 】 [Người Ta Là Bé Loli] nói với bạn: tui đã tìm được một đoàn đi phó bản rừng nhiệt đới cấp 70, ông vào không?
【 mật 】 bạn nói với [Người Ta Là Bé Loli]: tìm tui đánh đoàn bản là cần trả tiền đấy. [khốc]
【 mật 】 [Người Ta Là Bé Loli] nói với bạn: …
【 mật 】 [Người Ta Là Bé Loli] nói với bạn: là anh em không? Một câu.
【 mật 】 bạn nói với [Người Ta Là Bé Loli]: cầu không uy hiếp QAQ.
【 mật 】 [Người Ta Là Bé Loli] nói với bạn: … Tui vừa mới hỏi đoàn trưởng, đoàn trưởng nói nếu ông đến liền cho ông một vạn G phí dịch vụ, tới hay không?
【 mật 】 bạn nói với [Người Ta Là Bé Loli]: … Được.
Tính ra rảnh cũng là rảnh, hơn nữa đánh phó bản gì gì đó, một người gần đây đều đi theo sau ăn ké kinh nghiệm như Trương Bác Văn, chi phí chỉ là đi lên sờ chút trang bị sau khi đánh xong thôi, cho nên thật ra cũng không có tổn thất gì mà lại có tiền.
Thế là theo lẽ thường, Trương Bác Văn thu tiền mà Người Ta Là Bé Loli mang đến, liền click vào Người Ta Là Bé Loli của Từ Minh để tiến tổ. Kết quả vừa tiến tổ lại phát hiện hóa ra là cừu nhân quen biết trước đây.
【 đoàn đội 】 Phong Diệp: ôi!!!, nhìn xem ai đây.
【 đoàn đội 】 Lâm Quân Tiễn: Phong Diệp đừng nói nữa.
【 đoàn đội 】 Phong Diệp: ┌(┘^└)┐.
【 đoàn đội 】 Bé Ngốc Nghếch: chuyện lần trước ai sai ai đúng chắc hẳn mọi người chúng ta đều hiểu trong lòng, tôi đã nhận tiền của đoàn trưởng mấy người thì sẽ không lui tổ, mấy người yên tâm.
【 đoàn đội 】 Phong Diệp: [khinh bỉ]
Trương Bác Văn thật sự không quen nhìn cách làm của Phong Diệp kia, mà Từ Minh không biết chuyện đã vội hỏi Trương Bác Văn trong kênh nói chuyện riêng.
Trương Bác Văn đương nhiên bẩm báo chi tiết.
【 mật 】 [Người Ta Là Bé Loli] nói với bạn: cái cô Phong Diệp kia cũng khinh người quá đáng nhỉ? Muốn để anh em tui giúp dạy dỗ cô ta một trận không.
【 mật 】 bạn nói với [Người Ta Là Bé Loli]: xin đừng chủ quan.
Đánh chữ xong Trương Bác Văn lại sờ cằm nghĩ thầm, với cái tính bỉ bựa kia của Từ Minh, cậu ta sẽ trả thù thế nào?
Nghĩ một hồi cũng không có kết quả, Trương Bác Văn liền điều khiển Bé Ngốc Nghếch vào phó bản rừng nhiệt đới cấp 70.
Những đoàn đội hiện nay vẫn đang trong giai đoạn khai hoang, mà phó bản rừng nhiệt đới cấp 70 trong diễn đàn thảo luận trên mạng, nhiều lắm cũng chỉ đánh được hai boss. Phải biết rằng, phó bản này trên trên dưới dưới, trước trước sau sau, tổng cộng có bảy boss…
Mà em gái Phong Diệp, có thể vào đoàn đội khai hoang chứng tỏ thực lực của cô ta không tầm thường, tối thiểu cũng không phải loại tay tàn. Còn Người Ta Là Bé Loli sao lại lăn vào được, điều này không thể biết. Nhìn nhìn danh sách đoàn đội, Trương Bác Văn lại gặp được mấy gương mặt quen thuộc, mà để cho cậu thấy kỳ quái là cách làm của đoàn trưởng Lâm Quân Tiễn.
Biết rõ người vận khí tốt có thể sờ trang bị là mình, cũng biết rõ trước đây mình với Phong Diệp của đoàn bọn họ xảy ra mâu thuẫn, nhưng vẫn để Từ Minh đưa G cho mình, cứ như sợ mình chạy mất vậy.
Trương Bác Văn nhìn địa đồ rừng nhiệt đới trong cửa sổ trò chơi, hơi nhíu lông mày.
Cái này, sẽ không phải lại có hố nào đó đợi mình nhảy vào chứ?
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
94 chương
7 chương
31 chương
815 chương
112 chương