Nếu chỉ là kể lại, quỷ ở tiểu các lâu nghe qua cũng không phải rất đáng sợ, bằng không nhóm người thứ hai cũng sẽ không to gan chạy tới bắt quỷ như vậy. Cho nên mọi người vì không muốn những người khác cười mình nhát gan, không hẹn mà cùng đem chuyện trong tiểu các thổi phồng lên, rùng rợn đến mức khiến cho người nghe chuyện vô cùng sợ hãi. Cho nên những người cùng phòng của bọn họ, những người hơi nhát gan một chút đều sợ đến ngã bệnh. . . . . . Cho nên ảnh hưởng của “quỷ” ở tiểu các lâu lan rộng ra nửa số người trong cung. Cho nên ngày hôm sau, không đủ nhân sự làm cho hoàng cung tê liệt . . . . . . Nhan Đóa Đóa hoàn toàn không biết tình huống này, nàng chỉ cảm thấy, trên đường hôm nay sao lại không có người nào? Hơn nữa nàng ngay cả một cung nữ cũng không thấy, thái giám cũng chỉ thấy từ phía xa xa, đến nỗi thị vệ. . . . . . Thị vệ mọi hôm đều bình tĩnh uy phong hôm nay không biết thế nào trở nên trông gà hoá cuốc, dường như chỉ đi qua bên cạnh cũng có thể doạ nạt bọn họ. Việc nàng không biết còn có, hôm nay có mấy góc trong hoàng cung không được yên tĩnh—— Tên thái giám có vẻ bệnh, mặt không có huyết sắc quỳ trên mặt đất, “Chủ tử, nô tài cầu xin người, nô tài nói thế nào đi nữa cũng không thể ở lại Đông cung tiếp tục giám thị thái tử được.” "Đồ vô dụng!" Đại hoàng tử tức giận đến nỗi đem chén trà nhỏ trong tay đập nát, “Không phải chỉ là một con quỷ sao! Có cái gì mà dọa người!” Để bảo toàn tính mạng, tên thái giám nọ lại đêm chuyện quỷ kia thêm mắm thêm muối kể lại một lần, thế là đại hoàng tử luôn sống an nhàn sung sướng cũng bị doạ sợ đến ngã bệnh. . . . . . Thái giám ất, thị vệ bính, cung nữ đinh*. . . . . . (*cũng giống cách nói: Thái giám A, thị vệ B, cung nữ C… ý mừ ==) Tất cả tai mắt bị sắp xếp tại Đông cung đều chạy về tìm chủ tử thực sự của bọn họ, nói gì cũng không chịu tiếp tục ở lại Đông cung. Thái giám giáp cũng như vậy, vì để bình ổn sự tức giận của chủ tử, bọn họ đều tận tình kể chuyện ma quỷ kinh khủng nhất có thể, thế là lại có thêm vài hoàng tử ngã bệnh. . . . . . Mà ở trong cung hiện giờ gần như không có cung nữ khỏe mạnh, thái giám có thể làm việc bình thường cũng rất rất ít, thị vệ lại không biết đặc biệt hầu hạ chủ tử, cho nên hoàng cung lâm vào rối loạn tập thể. . . . . . Nghe thuộc hạ hồi báo lại kết quả như vậy, Hoàng Phủ Dật bị chọc cười ha ha, Đóa Đóa nhà hắn thật quá mạnh. Bạn Đóa Đóa hoàn toàn không biết mình làm cho hoàng cung trẻ nên rối loạn như vậy, vẫn rất mờ mịt. Nàng không rõ hôm nay vì sao lại không có ai gọi nàng dùng đồ ăn sáng, đành phải tự mình đi đến phòng bếp của Đông cung ——