Quang Thái Tử Đi Ngoại Tình
Chương 58 : Dường như có người ghen (1)
"Nhan tiểu thư bao nhiêu?" Hoàng Phủ Dật cười hỏi.
". . . . . ." Hảo vấn đề!
Ô ô, nàng cũng muốn biết mình hiện bao nhiêu tuổi.
Ngẫm lại dáng người mình hiện giờ, Nhan Đóa Đóa đoán một chút, "Ta mười tám."
"Oh?" Hoàng Phủ Dật ánh mắt lóe lên, "Vậy Nhan tiểu thư sau này phải sửa miệng, bởi vì Vân Tri Hiểu nàng mới mười sáu."
Nàng không nghĩ thừa nhận thân phận thật có thể nói là có nguyên nhân khác, tại sao nàng lại phải nói dối cả tuổi tác?
"Khụ, hắc. . . . . . Vậy sao? Mười sáu tốt!"
Nhan Đóa Đóa uống một ngụm trà cho đỡ sợ, còn may nàng không thừa nhận nàng chính là Vân Tri Hiểu, bằng không chẳng phải là lộ rồi sao?
"Nhan tiểu thư hình như cùng con chim hoa hòe kia đã sớm quen biết?" Hoàng Phủ Dật làm như lơ đãng hỏi nàng.
"Không quen!" Lần này dĩ nhiên là phá điểu vội vàng kéo lồng sắt bay lại, thề thốt phủ nhận. Đóa Đóa bị nó đột nhiên xuất hiện dọa nạt nhảy dựng, lập tức cũng phủ nhận, "Không quen."
Phá điểu đứng trong lồng, tiếng nói nghe có chút kinh ngạc, "Ngươi gầy nhiều như thế?"
"Hắc hắc. . . . . ." Nhan Đóa Đóa rất là cao hứng.
"Sao ngươi còn che mặt?" Phá điểu vương một cánh, lớn giọng nói, "Tháo xuống cho ta xem xem!"
". . . . . . Không tháo." Đóa Đóa nắm chặt cái khăn đen.
Bóng chim chợt lóe, phá điểu đã từ trong lồng bay ra ngoài, ỷ vào ưu thế dáng người, tiến tới cái khăn đen che mặt của Đóa Đóa.
"A!" Đóa Đóa bị dọa nhảy dựng, không chỉ là bởi vì phá điểu đột ngột động cánh, hơn nữa. . . . . .
Nàng sao cảm thấy hoa mắt, như là nhìn thấy một nam nhân thật suất?
Hơn nữa người nọ còn đưa tay chỉ vào đầu nàng, bĩu môi, sau đó nàng liền nghe tiếng phá điểu, "Còn có thể nhìn."
". . . . . ." Nhan Đóa Đóa nghĩ mình đói sinh ra ảo giác.
Hoàng Phủ Dật ngồi bên cạnh híp mắt nhìn, vươn tay muốn bắt phá điểu.
Trước hắn một bước, phá điểu tự mình bay đi, quay về lồng chim, có chút đắc ý nhìn Hoàng Phủ Dật, "Ta là người đầu tiên thấy gượng mặt của cô ta!"
Hoàng Phủ Dật hơi cười, "Vậy cũng phải xem ai nhìn được lâu hơn."
Phá điểu hai cánh ôm trước ngực, rất là cao ngạo ngẩng đầu, "Ta cũng không muốn nhìn lâu."
Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, "Ta muốn."
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
297 chương
44 chương
61 chương
78 chương
71 chương
444 chương