Quang minh giáo đình tại tu chân thế giới
Chương 877 : chính nghĩa và nghệ thuật, bán thần!
Melvin, một kẻ luôn lười nhác với mọi thứ, một kẻ thích tận hưởng cuộc sống xa hoa bằng cách giẫm đạp lên mạng sống của người vô tội, lớp mặt nạ đó dày đến mức đủ để đánh lừa bản chất thực sự của chính hắn, bởi vì hắn kẻ đáng thương luôn luôn đố kỵ cuộc sống tốt đẹp của người khác, hắn dùng cách tước đoạt tất cả mọi thứ của họ để an ủi lòng đố kỵ trong mình.
Một trong hai ống tiêm hắn vừa bơm vào cơ thể là Dung Dịch Đau Khổ, nó khiến người sử dụng cảm thấy đau đớn tuyệt vọng để rồi đánh thức con quái vật trong mình, để cho con quái vật đó thức tỉnh.
Người sử dụng sẽ tiến vào trạng thái thức tỉnh giống Venger Thức Tỉnh nhưng họ có thể kiểm soát trạng thái đó nhờ vào lý trí, tuy vậy vẫn để lại di chứng lớn, làm cho tâm lý của người dùng bất ổn trầm trọng, tỷ lệ biến thành Venger Thức Tỉnh tăng lên gấp nhiều lần so với người thường.
Trong trường hợp của Melvin, hắn ta chọn cách vứt bỏ toàn bộ lý trí với một nỗi căm hờn thế giới, muốn hủy diệt tất cả mọi thứ, vậy nên, hắn đã biến thành một con quái vật!
Ống tiêm còn lại là Dung Dịch Cường Hóa thường được sử dụng để cường hóa các chiến binh cho tổ chức K.A.K, nhưng đây là Dung Dịch Cường Hóa Cao Cấp, bên trong nó có thêm tế bào của sinh vật mạnh mẽ, nó biến người dùng trở thành một sinh vật giống như rồng phương tây.
Chiều cao hơn mười mét, cơ thể cân đối, lớp da bảo vệ là vảy giáp màu đen, hai con ngươi dã thú màu bạc không còn một chút nhân tính, đôi cánh rồng to bản, cái đuôi dài như một ngọn giáo chết chóc, lớp năng lượng màu đen đáng sợ đang tuông trào không ngừng nghỉ.
“GÀO!” Rồng Thức Tỉnh, Melvin ngửa đầu lên trời rồi rống lớn.
Tiếng rống kinh hoàng báo hiệu rằng nó đã xuất hiện trên thế giới này, nó sẽ hủy diệt thế giới này cùng với lòng hận thù vô bờ bến của Melvin vẫn còn tồn đọng lại trong tâm trí.
Ầm! Ầm! Ầm!
Những âm thanh chấn động mạnh cứ vang lên, vòng bảo vệ bao phủ khu vực trung tâm bị sóng âm đánh trúng, nó rung rẩy dữ dội, có thể nhìn thấy cả mấy vết rạn nứt đang ngày một mở rộng.
Chỉ bằng một tiếng rống, Rồng Thức Tỉnh Melvin có thể phá hủy cả một trận pháp cấp độ sáu, thậm chí là ảnh hưởng nghiêm trọng đến trận pháp cấp độ bảy!
Yanis mở to mắt nhìn vào Rồng Thức Tỉnh Melvin, ông ta lẩm bẩm: “Thành công rồi sao? Thứ dung dịch nguy hiểm đó đã thành công rồi? Không thể tin được, chẳng lẽ nhân loại đã đến hồi kết?”
Một nhà sinh vật học tài giỏi giống như Yanis thừa biết Dung Dịch Cường Hóa Cao Cấp có ý nghĩa như thế nào đối với toàn thể nhân loại.
Một đội quân rồng bất khả chiến bại!
Một đội quân rồng có thể càn quét toàn bộ hành tinh!
Một đội quân rồng có nguồn gốc từ nhân loại!
Jason lắp bắp hoảng sợ: “Yanis, tại sao Melvin lại có cái thứ quái quỷ đó? Chúng ta chết chắc rồi!”
Sức mạnh Rồng Thức Tỉnh Melvin vừa thể hiện đẩy Jason tình cảnh tuyệt vọng, hắn vốn dĩ còn vũ khí bí mật là Dung Dịch Đau Khổ để biến cả mấy trăm người thành Venger Thức Tỉnh tạm thời, hắn còn cho người trà trộn vào khu dân cư để chuẩn bị tạo ra hỗn loạn để hắn thoát thân.
Nhưng nào ngờ đâu Melvin đã phá hủy toàn bộ kế hoạch mà hắn tính toán tỉ mỉ bằng Dung Dịch Cường Hóa Cao Cấp, một con quái vật chẳng ngần ngại nghiền nát Jason cùng đám người trong tổ chức K.A.K.
Tất cả người dân trong Thập Linh Hỏa Thành đều cảm nhận được một nguồn năng lượng khổng lồ phát ra từ khu trung tâm, lòng người bất an nhưng vẫn không hỗn loạn vì có Vệ Quốc Quân của Liên Bang Gaia và người của Giáo Đình đứng ra duy trì trật tự, trấn an lòng dân.
Bên ngoài Thập Linh Hỏa Thành, Ngạc Thiên Quang đang nằm tắm nắng cùng một ly đá chanh mát lành cũng nhận thấy nguồn năng lượng xa lạ thuộc về dã thú, cậu ta thấp thỏm nói:
“Venger Thức Tỉnh? Một Venger Thức Tỉnh vượt qua cả người tiến hóa sáu lần đang hiện diện bên trong thành phố ư?”
Ngạc Thiên Quang thay đổi thái độ, cậu ta lắc đầu ngao ngán: “Không ngờ Venger Thức Tỉnh thời nay lại thích bị đánh chết đến như vậy! Thế giới này thay đổi quá nhanh!”
Thiên Thần Điện, tầng thứ một trăm, Đệ Nhất Thần Nhật đang ngồi trên một cái ghế dựa, với một nụ cười khó hiểu, một tiếng nói khẽ vang vãng trong không gian vắng người: “Một đội quân rồng quái vật sao? Ta có một chút hứng thú với các ngươi rồi đấy!”
Trụ sở của Hội Đồng Thẩm Phán tại Thập Linh Hỏa Thành, Diêu Nguyệt vừa xử lý xong vài vụ kiện liên quan đến một vài Tín Sứ của Giáo Đình lợi dụng quyền lực để chiếm đoạt tài sản của người dân hoặc chiếm đoạt của công, nhận hối lộ…
Diêu Nguyệt lẳng lặng bước qua cánh cổng chính của trụ sở, một thanh kiếm không bắt mắt giắt ở bên hông của Diêu Nguyệt, bất chợt cô đứng lại, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đinh thép:
“Chính nghĩa không bao giờ nhân nhượng hay lùi bước!”
Một giọng cười khẽ của phái nam phát ra từ phía trước Diêu Nguyệt bởi một người thanh niên trẻ tuổi: “Một người chỉ thật sự tỏa sáng khi họ đứng trên vũ đài của riêng họ, xin ngài Thẩm Phán Trưởng ngừng bước, vũ đài của ngài không nằm ở nơi đó.”
Người thanh niên trẻ tuổi này có vóc dáng cao mảnh khảnh, tóc ngắn màu đen, đôi chân dài đứng theo phong cách rất nghệ thuật, cứ như anh ta sắp sửa bắt đầu nhảy múa một vũ điệu uyển chuyển, đôi tay đang đeo vòng lục lạc nhỏ làm bằng bạc tinh khiết, mỗi lần chuyển động sẽ tạo ra âm thanh vui tai, anh ta còn mang một tấm rèm che mặt được đính rất nhiều viên đá quý đủ màu sắc, phong thái ung dung điềm đạm cho thấy anh là một người rất có nội hàm, một con người thuộc về thế giới nghệ thuật xinh đẹp muôn màu.
“Chính nghĩa không bao giờ thỏa thuận!” Diêu Nguyệt nhàn nhạt đáp lời với một ánh mắt lạnh lùng.
“Nghệ thuật bao hàm cả chính nghĩa, vũ đài của chính nghĩa không nằm ở nơi đó, xin ngài Thẩm Phán Trưởng dừng bước.” Anh thanh niên cười nhẹ trả lời lại Diêu Nguyệt.
“Cái ác đang hiện diện, bất cứ người nào cũng không được phép cản đường!” Diêu Nguyệt lạnh giọng nói.
“Mỗi người đều có quyền thực thi chính nghĩa để thanh trừng cái ác, ngài Thẩm Phán Trưởng không cần phải chiếm lấy vũ đài của người khác, cái ác kia đã có người dọn dẹp, mời ngài ngừng bước.” Anh thanh niên mỉm cười nói.
“Đệ Tứ Thần Nhật phải không?” Diêu Nguyệt im lặng vài giây, cô hỏi một câu mà không cần trả lời, sau đó cô quay người bước vào trong trụ sợ của Hội Đồng Thẩm Phán.×
— QUẢNG CÁO —
“Cảm ơn ngài vì đã nhớ đến tôi!” Anh thanh niên khom người, trên mình bộ trang phục của vũ công hoàng gia màu trắng trang trọng và thanh lịch, anh ta vẫn đứng trước cổng trụ sở như một bức tượng nghệ thuật độc đáo.
Mấy người bảo vệ trụ sở Hội Đồng Thẩm Phán thì đã đổ mồ hôi như mưa, cuộc nói chuyện ngắn ngủi giữa người thanh niên trẻ tuổi và Thẩm Phán Trưởng tạo ra áp lực vô hình, khi Diêu Nguyệt đi mất thì mấy người bảo vệ mới có thể hô hấp lại như bình thường, họ cũng biết thân phận của người thanh niên ngăn cản Diêu Nguyệt là ai.
Một người bảo vệ hoang mang lẩm bẩm: “Một vũ công giỏi là một vũ công luôn luôn tỏa sáng bất kể vũ đài của họ ở nơi nào, và chỉ có sự hiến dâng mạng sống của bạn diễn mới tạo thành một buổi biểu diễn hoàn hảo!”
“Thái Dương Thần Vệ, Đệ Tứ Thần Nhật, Ma Thần Khiêu Vũ, William Blake!”
Khu vực trung tâm Thập Linh Hỏa Thành.
Behira tập trung điều khiển trận pháp bảo vệ củng cố bức tường ánh sáng phòng thủ nếu không con quái vật Rồng Thức Tỉnh Melvin sẽ gây ra tai họa thảm khốc lên đầu những người dân lân cận.
“Melvin, ngươi đừng hòng phá hủy mọi thứ của ta!”
Edgar lạnh lùng nói, cậu ta đã nổi giận vì những gì Melvin gây ra, ngôi nhà trong lòng của Edgar giờ đây đã trở thành một đống đổ nát hoang tàn.
“Thiên Không Bão Tố, Cuồng Phong Lôi Phạt!”
Edgar dùng quyền năng Thần Bảo Vệ Bầu Trời tạo ra một cơn bão tố màu đen bao phủ Thập Linh Hỏa Thành, sấm sét vang rầm trời hòa lẫn vào một cơn lốc xoáy lớn hơn cả trăm mét đang giáng xuống thẳng lên đầu của Rồng Thức Tỉnh Melvin.
Một pháp thuật tấn công kết hợp giữa lốc xoáy và lôi điện!
Rồng Thức Tỉnh Melvin quay đầu nhìn lên bầu trời, con ngươi màu bạc không chút dao động, nó thong thả há miệng rộng rồi hội tụ năng lượng đen nhánh vào bên trong khoang miệng, chuyển hóa nó thành năng lượng đen hệ hỏa rồi phun ra ngoài.
Ầm!
Ngọn lửa đen khủng bố chặn đứng cơn lốc xoáy điện rồi nhanh chóng đánh tan tành pháp thuật cực mạnh của Edgar. Kiến thức Melvin học được về pháp thuật của nguồn gốc từ Giáo Đình vẫn còn sâu bên trong bản năng của Rồng Thức Tỉnh Melvin, nó đã có thể dùng pháp thuật bằng cách chuyển hóa năng lượng hắc ám thành các năng lượng hệ khác.
“Thiên Không Thần Kiếm, Thiên Không Loạn Trảm!”
Edgar tiếp tục tấn công dồn dập vào Rồng Thức Tỉnh Melvin bằng mười lưỡi kiếm dài, chúng chuyển động nhịp nhàng nhưng lại tạo ra cả ngàn kiếm khí vô hình bao phủ kẻ địch.
Keng! Keng! Keng!
Rồng Thức Tỉnh Melvin sử dụng đôi cánh như một tấm chắn giúp bảo vệ cả người, kiếm khí vô hình chém trúng hết nhưng vẫn không thể gây tổn thương cho nó, cứ như dùng kiếm chém vào một khối kim loại vậy.
“Thiên Không Sụp Đổ!”
Ầm! Ầm!
Một nắm đấm khổng lồ đánh xuống từ trời cao, nó chuẩn bị đánh trúng vào Rồng Thức Tỉnh Melvin thì bỗng nhiên không gian xung quanh bị chậm lại gấp mấy lần, Rồng Thức Tỉnh Melvin đập cánh rồi lướt qua nắm đấm khổng lồ, nó tiếp cận Edgar chỉ trong vòng chưa đến một cái chớp mắt.
“Cái gì? Không những lớp vảy giáp có thể hồi phục cấp tốc, mà ngay cả năng lực “Làm Chậm” của nó đã mạnh tới mức ảnh hưởng được đến mình ư?”
Edgar kinh ngạc, cậu cảm thấy bản thân đang bị một sức mạnh vô hình bao phủ làm cậu chậm lại, tốc độ làm chậm ngày một tăng lên theo thời gian.
Các năng lực ảnh hưởng đến môi trường xung quanh như “Làm Chậm”, “Khuếch Đại” có mức độ mạnh yếu tùy thuộc vào khả năng của người sở hữu và thực lực của kẻ địch mạnh yếu, người sở hữu càng mạnh thì hiệu quả càng mạnh, ngược lại kẻ địch càng mạnh thì hiệu quả càng yếu.
Sau khi biến thành Rồng Thức Tỉnh thì Melvin đã có thể ảnh hưởng trực tiếp đến Edgar, nó xuyên thấu qua cả quyền năng Thiên Không Ngút Ngàn – khả năng giúp Edgar kháng lại các ảnh hưởng xấu từ bên ngoài.
Bành!
Rồng Thức Tỉnh Melvin dùng tốc độ lao nhanh vào Edgar, cú tông khiến Edgar bị đẩy lùi ra xa cả trăm mét, dù Edgar không bị làm sao nhưng cậu đã nhận tổn thương nhẹ, điều này chứng minh Rồng Thức Tỉnh Melvin đã có thể đánh ngang sức với Edgar trong trạng thái Thần Bảo Vệ Bầu Trời.
“Thực lực của nó đã vượt qua cảnh giới Thất Dương, thậm chí tu sĩ Thất Dương bình thường không thể nào phá vỡ lớp vảy giáp của nó, nếu có đủ thời gian để thích nghi thì nó sẽ mạnh mẽ hơn nữa, đạt đến cảnh giới Bát Dương!”
Người tu luyện Quang Minh Thánh Điển hoặc Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ nếu như chỉ có tư chất bình thường, làm một công việc bình thường thì cho đến cuối đời, cảnh giới của họ sẽ ở tầm Tứ Dương hoặc Ngũ Dương.
Nếu tư chất tu luyện tốt một chút, làm công việc lương cao hơn một chút thì có khả năng họ sẽ ở cảnh giới Lục Dương hoặc Thất Dương.
Phải biết rằng tuổi tác càng cao thì tỷ lệ đột phá thành công sẽ càng giảm xuống, cảnh giới Tứ Dương, Ngũ Dương hoặc Lục Dương, Thất Dương đối với một người bình thường là một thành tựu đáng để tự hào.
Vậy nên, sự xuất hiện của Rồng Thức Tỉnh Melvin với sức mạnh đỉnh cao của cảnh giới Thất Dương là một sự kiện chấn động lớn, hệ lụy của nó sẽ kéo dài, nó chứng minh rằng có những con đường tắt giúp con người mạnh mẽ hơn trong thời gian ngắn, đủ để nhen nhóm ngọn lửa tham lam trong lòng rất nhiều người.
“Thiên Không Giam Cầm!”×
— QUẢNG CÁO —
Edgar dùng quyền năng bầu trời để phong tỏa không gian xung quanh Rồng Thức Tỉnh Melvin khiến nó không thể bay lượn một cách linh hoạt, cứ như nó đang bay giữa không gian bùn lầy khó chịu vậy, nhờ đó mà Edgar tiếp cận nó rồi dùng mười lưỡi kiếm chém liên tục.
Keng! Keng!
Mười lưỡi kiếm nhắm vào đôi mắt hoặc phần cổ của Rồng Thức Tỉnh Melvin nhưng nó đã dùng đôi cánh rồng lớn bao phủ phía trước để bảo vệ.
“Càng đến gần nó thì năng lực “Làm Chậm” lại càng mạnh hơn!”
Edgar nhận ra thêm một cách hoạt động của năng lực “Làm Chậm”, nó còn dựa trên cả khoảng cách nữa, mười lưỡi kiếm cực tốc của Edgar đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng khi tiếp cận, tốc độ giảm xuống khiến chúng không thể cắt vào điểm yếu của con quái vật trước khi đôi cánh rồng bảo vệ, quả là một vấn đề khó khăn, Edgar cần nhanh hơn nữa.
Ngoài ra, lớp vảy giáp cứng của Rồng Thức Tỉnh Melvin còn có đặc tính hồi phục khi bị tổn thương, lưỡi kiếm của Edgar không thể chém đứt hoàn toàn trước khi vảy giáp hồi phục như ban đầu, khác hẳn so với trận chiến giữa cậu và Yanis mặc dù sức phòng thủ của Yanis hơn hẳn Rồng Thức Tỉnh Melvin.
Một lưỡi cưa không thể nào cưa đổ một thân cây có khả năng hồi phục vùng bị cưa bằng tốc độ cực nhanh được!
Bành! Bành! Ầm! Ầm!
Trận chiến giữa Edgar và Rồng Thức Tỉnh Melvin đang diễn ra bằng tốc độ chớp nhoáng giữa không trung, cả hai lao đầu vào chiến đấu bằng các sức mạnh thể chất hoặc dùng đến pháp thuật, con quái vật còn biết dùng năng lượng đen nhánh biến thành năng lượng đen hệ kim để cường hóa độ sắc bén của móng vuốt nữa.
Các luồng sóng xung kích cứ phủ xuống làm cho mặt đất vỡ nát, một phần tư tổng bộ của Giáo Đình bị phá hủy triệt để, rất nhiều người đang di tản ra ngoài để tránh nạn.
Nếu trận chiến cứ tiếp tục thế này thì bên nào kiệt sức trước thì bên đó sẽ thua trận!
Tất nhiên rằng, Edgar sẽ thua vì cậu không thể kéo dài trạng thái Thần Bảo Vệ Bầu Trời, còn Rồng Thức Tỉnh Melvin vẫn còn rất sung sức.
“Quang Diệu Huy Hoàng!”
Xẹt! Xẹt!
Một cơn mưa ánh sáng rơi xuống bao phủ một khu vực, mỗi một tia sáng đều xuyên thủng qua cơ thể của đám người thuộc tổ chức K.A.K, bọn chúng định chạy trốn trong lúc hỗn loạn nhưng đã bị bắt lại toàn bộ bởi Aviv.
Tâm trạng Aviv đang rất tồi tệ, đúng vậy, cô ấy đang cực kỳ tồi tệ!
Công việc của một người hầu gái bao gồm cả quét dọn sạch sẽ, Aviv rất ghét những kẻ không biết giữ gìn vệ sinh, vứt rác bừa bãi, đặc biệt là những tên phá hoại, điển hình là Rồng Thức Tỉnh Melvin, nó không chỉ phá hủy nhiều công trình, nó còn tạo ra khói bụi mù mịt làm bẩn hết cả tổng bộ.
“Các ngươi có biết cần bao nhiêu giờ đồng hồ quý báu để dọn dẹp hết đống đổ nát dơ bẩn này không?”
Một giọng nữ bao hàm cơn giận dữ vô hình rơi vào tai của Rồng Thức Tỉnh Melvin và Edgar, trận chiến trên không của họ bị ngừng lại ngay lập tức vì sự xuất hiện đột ngột của Aviv.
Một Aviv không bình thường!
Một Aviv có thể dùng sức mạnh quyền năng thần thánh một cách nhuần nhuyễn vượt xa cả Edgar!
Một Aviv trong hình thái nguyên sơ không hoàn chỉnh, có thể gọi là trạng thái Bán Thần!
Bán Thần là trạng thái của hình thái nguyên sơ không hoàn chỉnh, như Thần Kỵ Sĩ Enoch vừa dùng tại trận chiến đang diễn ra ở phương bắc Niyensa, chỉ những người thuần thục hình thái nguyên sơ mới có thể dùng đến trạng thái Bán Thần, nó giúp người dùng giảm nhẹ tác dụng phụ so với sử dụng hình thái nguyên sơ hoàn chỉnh.
Bầu trời bỗng chốc ảm đạm, ánh sáng hội tụ hết vào một điểm duy nhất, người đứng giữa màu sắc chói lóa ấy là Aviv!
“Vô Ám!”
Aviv lạnh nhạt nói trong khi dùng ngọn mâu bằng cả hai tay rồi đâm nó vào đầu phần của Rồng Thức Tỉnh Melvin.
Ầm!
Rồng Thức Tỉnh Melvin phòng thủ bằng cách mở rộng đôi cánh bảo vệ phía trước nhưng nó vẫn chậm một nhịp, ngọn mâu đâm chính xác vào giữa trán nó khiến nó bị đẩy mạnh ra đằng sau rồi rơi xuống đất.
“Đừng nghĩ rằng với một chút sức mạnh đó thì ngươi có thể làm bẩn vùng đất thánh này!”
Aviv, trạng thái Bán Thần của Vị Thần Bảo Vệ Ánh Sáng, người được cho rằng có thể sánh ngang với cả Tổng Lãnh Thánh Điện Behira hoặc Cửu Đại Thần Nhật!
“Con thằn lằn nhỏ hèn mọn!” Aviv đưa mắt nhìn xuống từ trên cao.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
96 chương
36 chương
87 chương
70 chương