Quang minh giáo đình tại tu chân thế giới
Chương 822 : tấn công venger vương giả!
Hai trăm Thái Dương Thần Vệ bao quanh thành phố ngủ đông với hơn 300.000 Venger.
Trong khoảng thời gian gần một tháng kể từ khi Thái Dương Thần Vệ được thành lập với Ngọc Trang, số lượng thành viên đã tăng lên một cách chóng mặt với quy mô tuyển nhận trên toàn bộ vùng đất tín ngưỡng, nhất là bên Hành Tinh Gaia, rất nhiều người ngưỡng mộ Nữ Thần Quang Minh vì vậy họ không thể không đăng ký báo danh, cuối cùng số lượng người vượt qua kiểm tra là tám trăm người.
Tám trăm Thái Dương Thần Vệ cảnh giới Tứ Dương kỳ trở lên!
Đó chỉ là Thái Dương Thần Vệ đang hoạt động bên Hành Tinh Gaia.
Bên thế giới tu sĩ, hai trăm Thái Dương Thần Vệ đã và đang hoạt động dưới sự chỉ dẫn của đoàn đội cố vấn cùng với thông tin mà Ám Ảnh Thánh Điện, Trương Hằng thu thập được.
Mounir Maya – kẻ từng được mệnh danh là Huyết Giới – cũng gia nhập Thái Dương Thần Vệ, với năng lực tiến hóa “Khống Huyết” cho phép hắn điều khiển máu tươi giúp khả năng chiến đấu của hắn tăng lên cực cao, hắn còn học tập nhiều thuật pháp của Giáo Đình.
“Thành phố ngủ đông.” Mounir Maya lẩm bẩm một tiếng với một đôi mắt ngưng trọng đang hướng về trung tâm thành phố.
Một màu trắng xóa, cả thành phố đã bị nhấn chìm bởi băng tuyết, mưa tuyết cũng đang rơi, hạt tuyết óng ánh màu trắng tuyệt đẹp, bầu không khí lạnh lẽo nay lại càng thêm lạnh hơn nữa vì một trận chiến lớn sắp xảy ra.
“Nữ Thần Quang Minh từng đánh vào thành phố này nhưng lại bị ngăn cản, sau cùng không thể không rút lui.” Một người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh bình tĩnh nói ra, ông ta là Sven Fluchter – biệt danh Chỉ Huy Cường Hóa – năng lực cường hóa sức mạnh cho những đồng đội, giúp lực chiến của họ tăng vượt bậc, là một năng lực hỗ trợ rất tốt.
Mounir Maya trầm giọng nói: “Lần trước chỉ là thăm dò, lần này, Nữ Thần Quang Minh muốn hủy diệt thành phố, không được phép thất bại, một khi đã đánh thức con quái vật kia, nó sẽ không bao giờ ngừng lại, chúng ta phải chuẩn bị tinh thần.”
“Ngươi nghe rõ chứ, một kẻ yếu đuối như ngươi nên cố gắng gấp mười lần, Sven Fluchter.” Mounir Maya vừa nói vừa liếc sang một bên với vẻ mặt khiêu khích.
Hắn từng làm thủ lĩnh của một căn cứ có nhiều người sống sót, sau đó bị bắt bởi Souza Volterra và Giáo Đình, hắn làm tù nhân một khoảng thời gian, cắm đầu vào trồng linh dược, sau nữa lại gia nhập Tiểu Đội Đặc Biệt của Quân Đoàn Gaia, tham gia nhiều trận chiến, cuối cùng bị điều sang Thái Dương Thần Vệ, hắn thoát khỏi thân phận tù binh, làm một thành viên bình thường của Giáo Đình, đó là khoảng thời gian sóng gió nhất trong cuộc đời của hắn, tất nhiên, sức mạnh của hắn đã hơn xưa, đạt đến Ngũ Dương sơ kỳ.
Sven Fluchter thì không thảm như Mounir Maya, ông làm thủ lĩnh một thành trì, sau đó giao quyền quản lý lại cho Liên Bang Gaia và Quang Minh Giáo Đình, ông trở thành một Thánh Sứ trong Quang Minh Giáo Điện, cuối cùng Sven Fluchter quyết định từ bỏ Giáo Điện, chuyển sang Thái Dương Thần Vệ, ông muốn dùng năng lực của mình giúp đỡ Thái Dương Thần Vệ, cứu rỗi nhiều người trên Hành Tinh Gaia.
“Mounir, miệng của ngươi vẫn thối như trước.” Sven Fluchter nhàn nhạt nói.
“Ngươi!!” Mounir nổi khùng.
“Không được lơ là, Mounir, trong mắt ngươi không có người đội trưởng như ta sao?” Sven Fluchter lạnh lùng nói ra.
“Ngươi được lắm!” Mounir Maya hừ hừ, tỏ ra yếu thế, hắn chỉ là thành viên bình thường, còn Sven Fluchter là một đội trưởng của tiểu đội mười người, trong trường hợp đặc biệt với sự xuất hiện của nhiều tiểu đội trong một nhiệm vụ, Sven Fluchter sẽ là người chỉ huy cấp cao nhất vì năng lực tiến hóa của ông quá tốt, thích hợp làm người đứng đầu.
Ngay lúc này, một cô gái trẻ tuổi với bộ trang phục kỳ lạ của dân tộc thiểu số nào đó chạy đến, cô ta cười nói:
“Thật có lỗi vì đã đến trễ.”
“Ồ? Taha Juma, chúng tôi đang đợi cô đây, với sự trợ giúp của cô thì bọn Venger bên trong sẽ không có cơ hội thoát ra ngoài.” Sven Fulchter vui mừng nói ra.
“Chuyện bên kia sao rồi? Không phải cô đang tấn công một căn cứ của bọn sát thủ của tổ chức K.A.K sao?” Mounir Maya nghi ngờ hỏi.
“Bọn chúng rất cứng đầu, tôi phải cố gắng lắm mới xử lý xong, bắt giữ tổng cộng một ngàn người, trong đó có bốn trăm nhân viên nghiên cứu, số còn lại là sát thủ, tiêu diệt một ngàn hai trăm chiến binh cường hóa và chiến binh nhân bản.” Taha Juma thản nhiên trả lời, trông cô vẫn tốt, không có vẻ giống như vừa trải qua một trận chiến khó nhằn.
Chiến binh cường hóa là người bình thường bị bắt rồi tiêm vào thuốc cường hóa, còn chiến binh nhân bản được nhân bản từ trong ống nghiệm, phần lớn tổ chức thế giới ngầm đều có nhiều phòng thí nghiệm sản xuất thuốc và phục vụ nhân bản.
Bên cạnh đó còn có một công nghệ sinh học cao cấp khác là chế tạo ra homunculus, chiến binh hoàn mỹ, ngay từ khi được ra đời, sức mạnh, tốc độ, phản xạ, trí tuệ của bọn họ đã hơn hẳn nhân loại, dùng tay không chiến đấu với bộ giáp Red Dragon, một bộ giáp cho phép người thường chiến đấu với tu sĩ Tam Dương hậu kỳ, đỉnh phong.
Nếu như có thêm năng lực tiến hóa nữa thì bọn họ sẽ đáng sợ đến nhường nào? Không một người nào dám nghĩ đến, nhưng bọn họ thực sự đang tồn tại ở một nơi nào đó, có thể là ở một quốc gia khổng lồ, hay thậm chí là một tổ chức ngầm.
“Số lượng thương vong thế nào?” Sven Fluchter khẽ hỏi.
“Mười bảy Thái Dương Thần Vệ hi sinh, ba mươi chín người bị thương nặng, yên tâm, họ đang về tổng bộ để chữa trị.” Taha Juma nhắm mắt lại một lúc rồi mới đáp.
“Mười bảy đồng đội hi sinh à…” Sven Fluchter và các Thái Dương Thần Vệ khác trầm mặc.
“Hừ, thôi đi, bọn họ đã chiến đấu rất anh dũng, chết trên chiến trường chính là kết cục của Thái Dương Thần Vệ, ngay từ khi gia nhập, các ngươi đã nhận thức rõ điều đó phải không?” Mounir Maya lạnh nhạt nói ra.
“Thái Dương Thần Vệ bảo vệ chính nghĩa, dù cho hi sinh trên chiến trường, ngàn năm sau họ vẫn sẽ được ghi nhớ bởi người dân, chúng ta có thể đau buồn, chúng ta có thể khóc, nhưng đừng bao giờ quên rằng, hãy tiếp tục tiến lên phía trước cùng với tinh thần ý chí của những người đã khuất!”
Bỗng nhiên, Ngọc Trang cùng với Nguyệt Linh, Tiêu Mị, Dương Khả bước đến đây, Ngọc Trang khẽ nói, ngay từ đầu, Thái Dương Thần Vệ được lập ra để bảo vệ chính nghĩa của người dân trong vùng đất tín ngưỡng, sự hi sinh của họ là không thể tránh khỏi, nếu như không có Thái Dương Thần Vệ, từng người tự mình đứng ra bảo vệ chính nghĩa, số thương vong sẽ không ngừng lại với nhiêu đó.
“Tôi nhớ rằng tôi đã phá hủy mười ba căn cứ của bọn chúng, bọn này còn nhiều hang hơn cả chuột.” Nguyệt Linh điềm tĩnh nói ra với đôi mắt sắc lạnh, tuy lời kể hời hợt nhưng câu chuyện ẩn bên trong đó rất khủng khiếp, một mình Nguyệt Linh hủy diệt mười ba căn cứ của tổ chức K.A.K, bọn chúng chống trả rất điên cuồng.
“Chúng là một tổ chức hùng mạnh, đừng khinh thường chúng.” Taha Juma nói khẽ.
Ngọc Trang nói với nét mặt tin tưởng: “Không lâu nữa đâu, toàn bộ căn cứ của chúng sẽ bị xóa sổ nhờ vào thiết bị quét hình tân tiến của Viện Trưởng Mira.”
“Mạng lưới thông tin của Giáo Đình đã gần như bao phủ toàn bộ Tây Châu, chúng không còn khả năng trốn tránh nữa.” Nguyệt Linh mỉm cười nói.
“Tổng bộ của chúng ở Trung Châu, đó chính là chiến trường chính giữa Giáo Đình và K.A.K.”
“Taha Juma, Sven, nhờ vào hai người phong tỏa nơi đây, đừng để một Venger nào chạy trốn, nếu không chúng sẽ lại gây ra nhiều tai ương cho người khác.” Ngọc Trang khẽ nói.
“Không thành vấn đề, cô biết rõ năng lực của tôi là gì mà?” Taha Juma nói một cách sảng khoái.
Taha Juma – Bất Khả Chiến Bại – chỉ cần nghe đến cái tên này kẻ địch của cô liền sợ hãi, vô lực và tuyệt vọng!
“Giáo Chủ hãy giao việc ở đây lại cho tôi.” Sven Fluchter nghiêm nghị trả lời.
“Chúng tôi vào gặp gỡ Venger Vương Giả đây.” Nguyệt Linh cười hì hì nói.
Mounir Maya, Sven Fluchter nhìn thấy gương mặt xinh đẹp ngọt ngào tươi tắn kia, hai người nuốt một ngụm nước bọt, nội tâm đang cảm thấy căng thẳng vì họ từng chứng kiến Nguyệt Linh phất tay tiêu diệt mấy trăm sát thủ, trong đó không thiếu sát thủ tiến hóa cấp năm.
“Bắt đầu rồi!”
Sven Fluchter trầm giọng nói trong khi giương mắt nhìn ra xa, hai trăm Thái Dương Thần Vệ vào trạng thái chiến đấu, từng vầng Mặt Trời rực rỡ treo cao trên không trung, linh lực của họ kết nối lại với nhau, sau cùng tạo thành một màn sáng linh lực phong tỏa toàn bộ thành phố, sau lưng các Thái Dương Thần Vệ, chiếc áo choàng màu trắng với hai chữ Chính Nghĩa đang bay phấp phới.
“Tăng cường sức mạnh!” Sven Fluchter trầm giọng quát, một luồng sức mạnh vô hình tản mát ra từ ông rồi bao phủ toàn bộ Thái Dương Thần Vệ, sức mạnh của họ lập tức tăng lên một mảng lớn, bức tường tạo ra bởi linh lực cũng cứng cáp hơn nhiều.
Bên trong thành phố ngủ đông, nhóm Ngọc Trang từ từ di chuyển vào khu vực trung tâm thành phố, cảnh vật xung quanh hoang tàn, các tòa nhà cao tầng đổ nát, chúng bị bao phủ bởi một tầng tuyết dày, thỉnh thoảng lại nhìn thấy một vết tích chiến đấu như hố sâu hay một khu vực bị san bằng, chúng là kết quả của trận chiến khi trước giữa Ngọc Trang và Venger Vương Giả, không một âm thanh, không một dấu hiệu của sự sống, bên dưới tuyết trắng, hàng trăm ngàn Venger đang ngủ đông, chúng kết nối với nhau bằng các xúc tu thịt bện thành một cái lưới lớn, trung tâm của chúng là hai quả trứng thịt khổng lồ cao mười mét.
Thình thịch!
Thình thịch!
Tiếng tim đập phát ra từ trong hai quả trứng, âm thanh nặng nề cộng với khung cảnh thê lương vắng vẻ, tất cả tạo ra một khu vực nguy hiểm tuyệt đối, đặc biệt là khi thấy nhiều bộ thi thể khô héo nằm la liệt, chúng là Venger Thức Tỉnh, chúng muốn săn Venger Vương Giả nhưng bị giết chết rồi hấp thụ, chúng trở thành chất dinh dưỡng béo bở cho Venger Vương Giả.
Venger Thức Tỉnh, chúng là con người tuyệt vọng, đánh mất bản thân, đánh mất lý trí vì bị kích thích quá độ, điều đó dẫn đến toàn bộ năng lượng tiến hóa trong cơ thể biến đổi thành chất độc tiến hóa, còn kích hoạt luôn cả tiềm năng của con người, giúp cho Venger Thức Tỉnh đạt được sức mạnh khủng khiếp.
Venger Thức Tỉnh còn là phiền toái lớn của Hành Tinh Gaia, Quang Minh Giáo Đình nhiều lần chạm trán và chiến đấu kịch liệt với chúng, hiển nhiên rằng, chúng cũng là con mồi của nhiều Mạo Hiểm Giả, phần thưởng khi tiêu diệt chúng là trái cây của Thái Dương Thần Thụ, từ Nhất Dương cho đến Ngũ Dương Thánh Quả, còn có điểm cống hiến, giá trị cực đắt đỏ.
“Vết nứt trên quả trứng là do cô tạo ra phải không?” Nguyệt Linh đánh giá hai quả trứng thịt khổng lồ, gương mặt hứng thú, cô nhận thấy mối nguy hiểm to lớn từ hai quả trứng, bên trong chúng là sinh vật rất nguy hiểm.
“Đúng vậy, lần trước tôi giao chiến với chúng, nhưng tôi chợt nhận ra rằng khi Venger Vương Giả thoát ra ngoài, tất cả Venger đang ngủ đông sẽ tỉnh lại, tuy chúng không thể làm gì tôi nhưng chúng lại có thể gây hại đến người vô tội ở lân cận nên tôi đã rút lui.” Ngọc Trang nhẹ nhàng nói ra.
“Chúng ta bắt đầu thôi, làm nhanh còn về tham dự buổi thẩm phán, ngày mai là một ngày rất quan trọng.” Nguyệt Linh cười khẽ một tiếng, bảy cái đuôi trắng xinh đẹp đang chuyển động, móng vuốt sắc bén trên tay chân, cùng với sự xuất hiện của bốn cái răng nhanh dài, cô đã chuyển sang trạng thái chiến đấu của Thất Vĩ Thiên Hồ.
Dương Khả biến thành một chiến binh bùng cháy, dị năng lấy từ một Venger bị Ngọc Trang tiêu diệt, tên gọi của nó là “Thái Dương Chiến Thần”, một loại năng lực hệ Biến Hình cấp độ Thần Thoại, phải biết rằng con Venger sở hữu nó đã sống sót qua một đòn Thái Dương Thần Quang của Ngọc Trang.
Thái Dương Chiến Thần cao mười mét, toàn thân cháy hừng hực ngọn lửa của Mặt Trời, cùng bộ giáp trắng bạc đẹp đẽ làm nổi bật lên khí chất hiên ngang của Dương Khả.
Chưa dừng lại ở đó, Thái Dương Thần Vệ còn được ban tặng sức mạnh, thuật pháp bởi Thất Thánh Đại Thiên Sứ.
Một trong số đó là Thái Dương Thiên Thần, sức mạnh tạo ra bởi Bản Nguyên Thần Thánh của Thiên Sứ, giúp người nắm giữ nó tiến vào trạng chiến chiến đấu, biến thân thành Thái Dương Thiên Thần, lực chiến tăng lên từ hai lần cho đến mười lần, khả năng hồi phục và phản xạ tăng lên cao, chỉ những người hấp thụ Bản Nguyên Thần Thánh mới có thể sử dụng.
Dương Khả nắm giữ Thái Dương Chiến Thần và Thái Dương Thiên Thần, một loại là dị năng, một loại là sức mạnh Bản Nguyên Thần Thánh, sức chiến đấu của Dương Khả đã không còn như xưa nữa. Với lại, kể từ khi gia nhập Thái Dương Thần Vệ, Dương Khả đã tu luyện lại từ đầu ở Huyễn Linh Chiến Trường, dù tu vi vẫn là Ngũ Dương sơ kỳ nhưng sự thay đổi của cô quá lớn.
Thiên Hoàng Quy tỉnh ngủ, nó đưa đôi mắt nho nhỏ quan sát hai quả trứng thịt, vẻ mặt dần dần nghiêm túc: “Chúng rất mạnh và nguy hiểm, mọi người phải cẩn thận!”
“Tiêu Mị, dùng vận luật bản vệ bản thân là chủ yếu.” Thiên Hoàng Quy nhắc nhở.
“Vâng thưa ông Rùa.” Tiêu Mị cười gật đầu, sức mạnh vô hình của trời đất bao phủ quanh người của cô, tạo thành một tấm khiên chắn cứng cỏi, cô không dám khinh thường, Thiên Hoàng Quy sống lâu, hiểu rõ thế nào là nguy hiểm thật sự, thường ngày Thiên Hoàng Quy rất tùy tiện và thoải mái, nhưng giờ đây Thiên Hoàng Quy tỏ thái độ nghiêm túc hơn bao giờ hết chứng tỏ kẻ địch rất ghê gớm.
“Tôi đã bắt đầu!” Ngọc Trang nhẹ giọng nói trong khi nhìn hai quả trứng thịt.
Bên trên bầu trời, không biết từ lúc nào, một thanh kiếm rực sáng to đến ngàn mét đang lao thẳng xuống, nó phá vỡ mây mù, tốc độ nhanh đến mức tạo ra âm thanh vù vù lớn.
Một bên khác trên trời cao, một quả thiên thạch khổng lồ đang cháy hừng hực đang giáng xuống.
Ở một bên khác nữa, mây mù bao phủ trăm dặm, lôi điện gào thét, một tia sấm sét thô to đến hai mươi mét đánh xuống từ tầng mây năm màu.
Lại có thêm một con quái vật khổng lồ đang lạnh lùng nhìn xuống, nó há miệng rộng phun ra một cơn bão tố khủng khiếp, cuồng phong rít gào, lôi điện tung hoành.
Thái Dương Thần Kiếm!
Thiên Tinh Vẫn Thạch!
Ngũ Hành Quang Lôi!
Kỳ Lân Phong Lôi Thần Thuật!
Mục tiêu của chúng là hai quả trứng thịt, chỉ trong một thoáng chốc, Ngọc Trang tạo ra bốn loại pháp thuật mạnh mẽ tấn công kẻ địch.
“Thú vị!” Nguyệt Linh cười nhạt một tiếng, đôi mắt của cô lóe lên tia sáng lạnh lẽo, cô cầm lấy Luyện Phù Thánh Bút rồi vẽ vào hư không.
“Thiên Địa Là Phù, Thổ Thần Cự Nhân!”
Nét bút của Nguyệt Linh điều khiển toàn bộ năng lượng có trong không gian xung quanh rồi tạo ra một người đá khổng lồ cao cả ngàn mét.
Người đá khổng lồ giơ nắm đấm lớn vung mạnh vào hai quả trứng thịt.
Dương Khả cũng hành động, ngọn lửa bùng cháy, cô cầm lấy một thanh kiếm rồi chém xuống về phía trước tạo ra một luồng kiếm khí nóng bỏng lao nhanh đến mục tiêu.
“Thái Dương Trảm!”
Từng pháp thuật đáng sợ đánh thẳng vào mục tiêu rồi nổ tung!
Ầm! Ầm! Ầm!
Trời đất rung chuyển, thành phố ngủ đông sụp lún, băng tuyết tan vỡ, trận chiến bắt đầu!
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
96 chương
36 chương
87 chương
70 chương