Quang minh giáo đình tại tu chân thế giới
Chương 776 : ngũ hành thiên lôi
Theo như thế giới tu sĩ, khi đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh Chân Quân thì phải vượt qua thiên kiếp, tổng cộng có chín thiên lôi, nếu như không thể chống đỡ được thì sẽ hồn phi phách tán, tu luyện một đời biến hành hư vô, không còn gì tồn tại trên thế gian, đây là sự tàn khốc của thế giới tu luyện, không ai không muốn đặt chân đến cảnh giới cao hơn, sở hữu tuổi thọ dài như trời đất.
Vì để đạt được điều đó, tu sĩ phải chiếm lấy các loại cơ duyên, tạo hóa giúp họ trở nên mạnh mẽ hơn, cho nên việc tranh đấu giành lấy bảo vật là điều không thể nào tránh khỏi.
So với cách thức tu luyện của tu sĩ thì phương pháp tu luyện của Quang Minh Giáo Đình nhẹ nhõm hơn nhiều, không cần phải bị thiên kiếp đánh khi đột phá Tứ Dương kỳ, thậm chí là ở cảnh giới cao hơn cũng không có thiên kiếp, nếu như tu sĩ biết chuyện này thì chắc chắn họ sẽ điên cuồng tìm đến Giáo Đình để tu luyện Quang Minh Thánh Điển hay Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ.
Đáng tiếc, tin tức kia chưa bao giờ được công bố trước thế giới tu sĩ.
Điều kiện để tu luyện Quang Minh Thánh Điển đạt đến Tứ Dương kỳ không dễ dàng chút nào, đầu tiên, người đó ít nhất phải là Tín Sứ,nhưng Tín Sứ tất nhiên biết quyền năng của Vị Thần Quang Minh, không bao giờ dám tiết lộ bí mật của Giáo Đình cho người ngoài biết.
Hiển nhiên rằng điều kiện tu luyện kia sẽ tăng lên tùy theo mức độ mở rộng của Giáo Đình, bảo đảm toàn dân đều có thể tu luyện một cách tốt nhất.
Còn việc Ngọc Trang đột phá Thiên Địa Tam Dương liền phải đối mặt với thiên kiếp là chuyện bình thường.
Tam Dương sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, viên mãn, hoàn mỹ, cuối cùng là Thiên Địa, một cảnh giới trong truyền thuyết, phá vỡ giới hạn thường thức của tu sĩ, một cảnh giới mà ai cũng ước ao nhưng rất ít người có thể đạt được.
Từ Nhị Dương hoàn mỹ, tu sĩ phải đối mặt với thiên kiếp, tổng cộng là chín tia lôi điện.
Cho đến Thiên Địa Nhị Dương, tu sĩ phải vượt qua thiên kiếp mạnh mẽ hơn, được gọi là Ngũ Hành Thiên Lôi, tổng cộng chín tia thiên lôi nhưng lại mạnh hơn lôi kiếp bình thường gấp hàng chục lần, không có lực chiến đạt đến Tứ Dương sơ kỳ trở lên không thể vượt qua.
Nhưng muốn ở cảnh giới Nhị Dương hoàn mỹ chiến Tứ Dương sơ kỳ sao mà khó khăn?
Trong Thiên Quy Đảo, ngoại trừ Ngọc Trang cùng một số thành viên của Giáo Đình ra thì chỉ có Thiên Trúc Tiên Nữ - Liễu Tịnh Kỳ của Tử Vi Kiếm Tông có thể đặt chân đến cảnh giới Thiên Địa Nhị Dương mà thôi.
Phải biết rằng, Liễu Tịnh Kỳ là tu sĩ thế hệ trẻ tuổi có tài năng nổi bật nhất trong Tử Vi Kiếm Tông, những người còn lại không thể nào so sánh được, ở cảnh giới Nhị Dương hoãn mỹ, lực chiến của Liễu Tịnh Kỳ đã sánh bằng Tứ Dương trung kỳ, mạnh mẽ bá đạo, ngay cả Hắc Tinh cũng ảm đạm phai mờ.
Còn hơn thế nữa, Thiên Địa Tam Dương kiếp đủ hủy diệt luôn cả tu sĩ Ngũ Dương sơ kỳ, tức là ở cảnh giới Tam Dương hoãn mỹ, tu sĩ phải có thực lực mạnh hơn Ngũ Dương sơ kỳ thì có cơ hội độ kiếp thành công.
Tổng cộng có mười tám Ngũ Hành Thiên Lôi!
Đó là những gì mà Ngọc Trang đang phải chống lại!
Một mình cô đứng giữa không trung, ánh mắt bình đạm nhìn bầu trời như thể nhìn xuyên thấu qua tầng mây đen đậm đặc, năng lượng hủy diệt đang tích tụ và đang ngày càng trở nên cường đại, khủng bố hơn nữa.
Đây là một bài kiểm tra của đất trời đối với tu sĩ muốn phá vỡ cảnh giới tầm thường, tiến thẳng đến cảnh giới cao nhất được xưng Thiên Địa!
Tia lôi điện vừa rồi đủ để đánh tu sĩ nửa bước Ngũ Dương kỳ thành bụi phấn nhưng nó chỉ là một món ăn khai vị không có ý nghĩa mà thôi.
Ngũ Hành Thiên Lôi đang hấp thụ linh lực hay sức mạnh đất trời có trong thế giới này, tạo ra Ngũ Hành Thiên Lôi khủng khiếp, vừa có sức mạnh hủy diệt hết thảy của lôi điện, vừa có sức mạnh của ngũ hành trùng điệp, cuồn cuộn bá đạo, một lôi đủ đánh chết hết thảy tu sĩ Ngũ Dương kỳ trở xuống.
Thế nhưng, người độ kiếp hiện tại chính là Ngọc Trang, tự mình nắm giữ vận mệnh, sở hữu thể chất Quang Minh Thần Thể!
Chỉ thấy Ngọc Trang đứng ở đó, cả người được ánh sáng màu hoàng kim bao phủ, đôi cánh màu đỏ ánh kim nhẹ nhàng chuyển động, còn Ngũ Hành Thiên Lôi cứ rít gào đánh xuống từ trời cao, giống như Thần Linh phán xét thế gian nhưng không thể làm gì được Ngọc Trang, toàn bộ Ngũ Hành Thiên Lôi bị một bức màn sáng hoàng kim ngăn cản, không thể chạm đến góc áo của Ngọc Trang.
Chưa ngừng lại ở đó, giống như qua mỗi một Ngũ Hành Thiên Lôi thì sức mạnh của Ngọc Trang lại tăng cao một phần, màn sáng năng lượng kia càng cứng cáp hơn nữa, trực tiếp mở rộng ra mấy chục mét, bảo vệ toàn diện.
Ngũ Hành Thiên Lôi không chỉ là bài kiểm tra, nó còn là một tạo hóa do đất trời ban thưởng cho chúng sinh, ẩn chứa bên trong Ngũ Hành Thiên Lôi chính là năng lượng thuần khiết nhất của trời đất, Tinh Hoa Đất Trời, nó sẽ giúp tu sĩ đặt chân vững vàng ở cảnh giới Thiên Địa!
Có thể nói, người không vượt qua Thiên Địa kiếp không thể gọi là Thiên Địa Tam Dương!
Vì vậy cho nên dù tu sĩ có dùng Trúc Cơ Thạch màu tím để thăm dò cảnh giới Thiên Địa Nhị Dương thì sao?
Không đủ thực lực vượt qua khảo nghiệm của đất trời thì chỉ có một con đường chết!
Đó là cảnh giới mà chúng sinh ước ao chứ không phải cảnh giới mà dùng bảo vật liền có thể đạt được!
Ngọc Trang dùng một giọt máu của Thiên Hoàng Quy liền dòm ngó Thiên Địa Tam Dương, đây chính là tạo hóa do một tồn tại từng cắn luôn cả Thánh Giả ban tặng. Ngay cả Vong Phượng cũng không thể không tìm tới Thiên Hoàng Quy để lấy tạo hóa đó nhưng khi nhìn thấy Ngọc Trang, Vong Phượng liền nhường ra chỉ đổi lấy một ân tình.
Thiên Hoàng Quy cũng không phản đối, điều đó cho thấy Thiên Hoàng Quy và Vong Phượng rất coi trọng tương lai của Ngọc Trang, còn lúc bấy giờ, Ngọc Trang chỉ là một tu sĩ Thiên Địa Tam Dương bình thường mà thôi, ở trong muôn vàn thế giới, tu sĩ luyện đến Thiên Địa Tam Dương không có một trăm triệu, cũng có tám trăm triệu!
Ở trong mắt những tồn tại vượt qua luân hồi vô số lần như Vong Phương hay từng luyện ra một tia huyết mạch thần thú Huyền Vũ như Thiên Hoàng Quy, tu sĩ Thiên Địa Tam Dương kỳ chỉ là mưa bụi, tùy tiện là có thể tạo ra bằng một cái phất tay!
Ầm! Ầm! Ầm!!
Ngũ Hành Thiên Lôi liền tục bổ xuống giống như trời đất đang phẫn nộ, còn Ngọc Trang thì bình tĩnh, ung dung tự tại, đôi mắt bình tĩnh quan sát Ngũ Hành Thiên Lôi, không chịu một chút tổn thương nào.
“Cô ấy giống như Thần Linh vậy…”
Những người đang đứng gần đó nói không nên lời, sau cùng biến thành một câu cảm thán từ tận đáy lòng, hình tượng Ngọc Trang đắm chìm trong ánh sáng hoàng kim chói lóa cao quý chống lại trời đất cuồng bạo khắc sâu vào tâm trí của họ, không thể nào phai nhòa.
“Chị Ngọc Trang lại mạnh hơn nữa rồi.” Tiêu Mị cười khẽ.
Thiên Hoàng Quy cũng ngừng gặm mấy miếng thịt nướng, nó đưa móng vuốt lên lau thức ăn dính trên miệng, đôi mắt vừa ngạc nhiên vừa chứa đầy hi vọng.
“Thể chất này… khoáng tuyệt cổ kim!”
Thiên Hoàng Quy là tồn tại bực nào?
Dù cho La Tiêu Tiên Tướng ở trạng thái đỉnh cao nhất, một mình gặp phải Thiên Hoàng Quy đang đi đường, một trăm phần trăm, La Tiêu lập tức quay đầu xé rách không gian để bỏ chạy, phải biết rằng, Thiên Hoàng Quy bị Tiên Triều truy sát không chỉ mấy ngàn năm đơn giản như vậy.
Mà Tiên Triều là quái vật khủng bố cỡ nào? La Tiêu Tiên Tướng cũng chỉ là một Tiên Tướng không có ý nghĩa của Tiên Triều mà thôi.
Thiên Hoàng Quy khen ngợi một lời thắng ngàn tỷ sinh linh của thế giới phàm trần ca ngợi!
“Ngũ Hành Thiên Lôi thật là đáng sợ!” Dương Khả nói với vẻ mặt rung động, mỗi một tia thiên lôi kia đủ để Dương Khả dùng hết sức chống đỡ, thậm chí sẽ bị thương nặng nếu chủ quan.
Tưởng rằng luyện hóa Ngũ Dương Thánh Quả thì sẽ theo kịp bước chân Ngọc Trang, nhưng giờ phút này, Dương Khả hoàn toàn không đủ niềm tin đó, Ngọc Trang vốn đã là một người xa xa, ở trên chín tầng trời, dù Dương Khả có đuổi theo bao nhiêu năm đi nữa cũng không đuổi kịp.
“Gào!!!!”
Bất chợt, hàng loạt tiếng rít gào điên cuồng giống như dã thú vang lên từ đằng xa, mọi người liền chuyển tầm mắt, họ lập tức nhìn thấy hàng ngàn Venger đang phóng một mạch đến nơi đây, hình thù kỳ dị trông rất đáng sợ, trong đó không thiếu Venger cấp ba, cấp bốn.
“Venger đột kích, mọi người hãy lập tức vào vị trí chuẩn bị tấn công!” Một người đàn ông vạm vỡ liền đề cao giọng ra lệnh, tiếng nói trầm ổn bình tĩnh, không hề bị rối loạn khi nhìn thấy bọn Venger khát máu.
Ông ta là người đứng đầu các nhân viên bảo vệ viện nghiên cứu, sở hữu dị năng biến hình, lưng mọc ra đôi cánh chim, tay chân biến thành móng vuốt, có thể điều khiển gió tấn công kẻ địch, thực lực ngang với tu sĩ Ngũ Dương sơ kỳ, cũng chính là người mạnh nhất trong viện nghiên cứu, tên của ông ta là Favio Rosal.
Nhờ vào sức mạnh, tính cách cẩn thận và trầm ổn của Favio cho nên viện nghiên cứu mới có thể vượt qua nhiều lần tấn công của quái vật, công lao của ông ta đối với mọi người là rất lớn nên họ rất kính trọng ông.
Các nhân viên bảo vệ liền đứng ra, bỏ hết mọi công việc dang dở để xếp hàng tạo thành một lớp phòng thủ ngăn cản Venger, thậm chí một số nhân viên nghiên cứu cũng tham gia, không giống như loại người trí thức chân yếu tay mềm, cũng phải thôi, ở thời đại tiến hóa này, có rất ít người yếu và nhu nhược có thể sống sót.
“Đám quái vật này không sợ hãi thiên kiếp, hơn thế nữa, mục tiêu của chúng lại còn là Ngọc Trang.” Thiên Hoàng Quy nói với vẻ mặt quái lạ, thông thường, các quái vật hay e ngại thiên kiếp, không muốn đến gần mới đúng, còn bọn Venger này khác hẳn với quái vật thông thường, chúng coi Ngọc Trang là con mồi béo bở.
“Không thể để chúng quấy rầy chị Ngọc Trang.” Dương Khả nhàn nhạt nói.
Tiêu Mị liền gật đầu: “Chúng ta cũng lên chiến trường đi.”
Dương Khả và Tiêu Mị không yếu hơn Favio, ngược lại, nhờ vào pháp thuật, pháp bảo, hai người có thể chiến thắng Favio một cách dễ dàng, không tốn sức.
Mọi người từng chứng kiến Dương Khả và Tiêu Mị tung hoành giữa bầy quái vật hung tàn, cho nên họ cảm thấy an tâm hơn hẳn khi hai người đứng ra chiến đấu bên cạnh họ.
Đám Venger hơn một ngàn cá thể, mỗi một con đều có hình dạng kỳ lạ dữ tợn, há miệng phô ra hàm răng sắc nhọn như dao, bọn chúng chạy vội trên mặt đất tạo ra một cảnh tượng trùng kích mạnh vào thị giác.
Dù vậy, những người ở đây cũng chẳng tỏ ra sợ sệt, họ từng đối mặt với hoàn cảnh hung hiểm hơn bây giờ gấp mười lần.
Nhưng vào lúc mọi người chuẩn bị cho đợt trùng kích thứ nhất của bọn Venger thì một âm thanh nhẹ nhàng vang lên bên cạnh tai của họ:
“Mọi người lùi lại đi.”
Tiếng nói này rất quen thuộc đối với mọi người, đó là giọng nói làm bọn họ cảm thấy yên lòng của Ngọc Trang, người đứng ra cứu giúp họ giữa tình cảnh nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc, trong nháy mắt liền giết mấy quái vật khổng lồ mạnh hơn cả Favio.
Tiếng nói của Ngọc Trang vừa dứt chưa lâu thì bọn họ liền nhìn thấy một cột sáng màu hoàng kim chói mắt đâm xuyên qua thiên kiếp, trực tiếp xé nát thiên kiếp, xóa bỏ hết toàn bộ Ngũ Hành Thiên Lôi, đó là sức mạnh của Ngọc Trang!
“Vừa đúng dịp.” Ngọc Trang thản nhiên quay người, cô nhìn đám Venger đang phóng thẳng về phía cô, một nụ cười mỉm chi nhẹ nhàng.
Ngọc Trang nhấc một ngón tay ngọc chỉ thẳng vào đám Venger, ngay vào lúc đó, ánh sáng của Mặt Trời bỗng nhiên trở nên ảm đảm hơn nhiều, năng lượng Mặt Trời có trong không gian xung quanh nhanh chóng ngưng tụ vào đầu ngón tay của Ngọc Trang, Ngọc Trang đứng trong vầng hào quang chói lóa, giọng nói điềm tĩnh vang lên:
“Thái Dương Thần Quang!”
Ầm!!
Một vệt sáng bắn ra từ đầu ngón tay của Ngọc Trang, tốc độ quá nhanh đến không thể nào hình dung, vệt sáng này từ nhỏ như sợi chỉ cho đến lớn đến mấy trăm mét, nó trực tiếp bắn xuyên qua đám Venger, biến bọn chúng thành tro bụi, chỉ để lại từng viên tinh thể tiến hóa, tinh thể biến dị chứng minh chúng từng tồn tại.
Mọi người nhìn cảnh này liền ngây ngốc, vẻ mặt chấn động đến không thể nào tỉnh táo lại.
“Có Venger vẫn còn sống?” Ngọc Trang khẽ nói một tiếng, nét mặt nghi ngờ.
Thái Dương Thần Quang là Thần Thông Độc Bản của Ngọc Trang từng xuất hiện một lần vào trận chiến với Souza Volterra và khiến hắn ta gặp phải đau đớn khó quên.
Vào thời điểm hiện tại, Ngọc Trang càng mạnh hơn lúc gặp gỡ Souza, nhưng vẫn có một Venger vẫn còn sống sót sau đòn Thần Thông Độc Bản chứng minh nó không phải là hạng Venger yếu kém.
“Gừ!” Venger còn sống sót cuối cùng gầm gừ, ánh mắt hoang dã không hề có cảm xúc, một ánh mắt của dã thú đang khát máu, nó nhìn chòng chọc vào Ngọc Trang, cơ thể nó biến đổi từ từ, trở nên cao lớn hơn mười mét, còn có ngọn lửa màu vàng óng nóng rực đang thiêu đốt, trông như người khổng lồ bước ra từ thần thoại, nắm giữ sức mạnh thiêu cháy hết thảy của Mặt Trời.
“Dị năng này không đơn giản.” Ánh mắt của Thiên Hoàng Quy ngưng tụ, giọng nói than thở.
“Dị năng biến hình thành sinh vật có thể điều khiển lửa của Mặt Trời?” Tiêu Mị nói một cách bất ngờ.
“Chẳng trách nó có thể còn sống sau Thần Thông đó.” Dương Khả khẽ nói.
Ngọc Trang ngạc nhiên không lâu, sau đó cô quay đầu nhìn Dương Khả rồi cười nói:
“Dương Khả, không phải em đang tìm một dị năng tốt hay sao, hôm nay chị sẽ tặng em một phần quà.”
Ngọc Trang nói xong, cô nhìn Venger biến dị kia, linh lực hùng hồn bao phủ trời đất, tựa như Mặt Trời đang phủ phục dưới sức mạnh của Ngọc Trang, không gian đều ngưng đọng, Ngọc Trang thản nhiên kết ấn, các ký hiệu huyền ảo vô song liền ngưng tụ lại với nhau tạo thành năm vòng tròn pháp thuật.
“Ngũ Hành Quang Lôi!” Ngọc Trang nói khẽ.
Ngay cùng lúc đó, năm vòng tròn pháp thuật liền chuyển động!
Chúng bộc phát ra năng lượng hủy diệt cuồn cuộn, phảng phất như thiên kiếp vừa bị Ngọc Trang đánh xuyên kia nhưng lại khác hơn nhiều.
Đặc biệt rằng năm vòng tròn pháp thuật còn liên kết với nhau bằng pháp tắc hệ Quang khiến chúng liên hệ mật thiết, năm loại năng lượng khác nhau hợp thành một tạo ra pháp thuật liên kết vĩ đại!
Ầm! Ầm! Ầm!!
Năm vòng tròn pháp thuật bao quanh Venger biến dị, không gian trong chúng biến thành vùng đất nguy hiểm nhất, lôi điện năm màu giáng xuống không dứt, Venger biến dị liền phản kháng kịch liệt nhưng cũng vô ích, nó bị hủy diệt hoàn toàn bởi Ngũ Hành Quang Lôi, để lại một viên tinh thể biến dị mê người nhưng không ai dám nhúng chàm.
Đó là Thần Thông mà Ngọc Trang vừa mới tạo ra nhờ vào quan sát Ngũ Hành Thiên Lôi, kết hợp với bản Phong Lôi Thần Thuật vừa được gửi đến bởi Thanh Vũ, một Thần Thông huyền diệu dùng pháp tắc hệ Quang làm cầu nối, trực tiếp kết hợp năm pháp thuật thành pháp thuật liên kết, đây chính là thiên tư của Ngọc Trang.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
96 chương
36 chương
87 chương
70 chương