Quang minh giáo đình tại tu chân thế giới
Chương 75 : thời kỳ phát triển
Gọi một số thành viên của Quang Minh Pháp Thánh Đoàn tới vương thành để trợ giúp Mặc Hàn làm công việc tiếp tế.
Hiện giờ số lượng của Quang Minh Pháp Thánh đoàn rất đông, là do Thanh Vũ chiêu một ở Không Yên Thành và Linh Long thành.
Cứ như thường lệ có làm thì có thưởng, Thanh Vũ sẽ không bạc đãi một ai hết, nếu họ làm tốt thì Thanh Vũ không ngần ngại sử dụng điểm tín ngưỡng của mình để trợ giúp họ.
Kế tiếp, Thanh Vũ giao quyền điều khiển Không Vũ quốc cho Không Yên và Không Thiên Hà, một đây chính là quê hương và cũng là vùng đất mà tổ hiện bọn họ đánh được, cho nên tất nhiên họ sẽ cố gắng phát triển nó, hai là họ mang dòng máu vương thất, danh chính ngôn thuận tiếp quản nơi này.
Không Vũ quốc bây giờ không có quốc vương, Thanh Vũ cũng không muốn lập một cái quốc vương chơi đùa.
Tất cả mọi việc từ điều khiển, thực thi pháp luật điều do Giáo Đình phụ trách, đây là thế lực của Giáo Đình được chưởng quản bởi Thánh Sứ Không Yên.
Còn bốn viên Quang Minh Tín Ngưỡng quả, Thanh Vũ đã cho Không Tinh, Hạ Dương, Hư Minh, Băng Tu sử dụng.
Hư Minh sử dụng thủ đoạn gì đó khống chế được Không Tinh và Hạ Dương, tất nhiên bây giờ đã bị Thanh Vũ giải trừ.
Thanh Vũ cố ý chọn bọn họ bởi vì tính cách của đám người này, họ sẽ quay lại đánh trả ngươi một đòn bất ngờ ngay khi có cơ hội, và tu vi của họ đều ở Trúc Cơ đỉnh phong.
Mọi việc tiếp theo là đám thành chủ quay trở về nơi ở của mình, theo sau họ là một tên thành viên của Giáo Đình phụ trách công việc liên lạc và giám sát đám thành chủ này.
Để cho họ truyền bá tín ngưỡng của Quang Minh Chi Thần tại nơi ở của tòa thành trì.
Một ngày sau, tất cả mọi người đã trở về công việc cũ của mình, những người trở thành Tín Sứ sẽ là thành viên chính thức của Giáo Đình.
Mặc Hàn được sự trợ giúp của Thanh Vũ và hơn một trăm người của Quang Minh Pháp Thánh đoàn bắt đầu công việc tiếp tế nạn dân, bởi vì họ đều là tu sĩ, cho nên tốc độ cứu tế rất nhanh, với lại không cần phải vận chuyển lương thực gì, cứ việc tới nơi có điểm tụ tập là họ lại mua đồ trong Hệ Thống.
Bắt đầu với một điểm tụ tập nhỏ, cho đến những điềm tụ tập lớn với số người lên đến hàng ngàn, sự truyền bá của Giáo Đình lan rộng khắp ngõ ngách của vương quốc, và số lượng tín đồ tăng lên đồng nghĩa với việc điểm tín ngưỡng tăng lên.
Thanh Vũ nhìn thấy phương bắc có đất đai rộng lớn, bây giờ là mùa xuân, cho nên hắn đã cho những người tín sứ mà không gia nhập Giáo Đình thuê vùng đất ở đó, bắt đầu trồng trọt lương thực và dược thảo.
Thanh Vũ tài trợ số lượng hạt giống khổng lồ, cho nên điểm tín ngưỡng mà hắn có được không còn lại bao nhiêu.
Đám người hăng hái nhận lấy hạt giống rồi đăng kí vùng đất mình ưng ý, bắt đầu cuộc đời làm nông của họ.
Đương nhiên một bộ phận vùng đất rất lớn là do Giáo Đình, Vương Tinh phụ trách trồng trọt linh dược.
Không thể lúc nào cũng mua dược liệu luyện đan, linh thực trong Hệ Thống a!
Bộ máy Giáo Đình vận chuyển hết công sức, số việc tăng lên theo cấp số nhân, làm cho Thanh Vũ lu bù lên.
Lưu Úc dẫn đầu Quang Minh Kỵ Sĩ đoàn, chiêu mộ thành viên rầm rộ, sau đó chia ra từng tổ đội tiến về phương bắc, nơi mà hung thú đang hoành hành.
Hắn có nhiệm vụ là đánh đuổi bọn hung thú này về rừng sâu, một số loại hung thú hiền lành thì Lưu Úc không để ý đến, hắn chỉ đánh đuổi bọn hung thú khát máu mà thôi.
Còn gặp yêu thú thì Lưu Úc tuyên bố đây là vùng đất có chủ, nếu muốn ở lại phải tuân theo luật pháp nơi đây.
Kẻ nào dám vi phạm sẽ bị xử phạt không chút lưu tình.
Nhân cơ hội trăm hoa đua nở này, những đường chủ đều tuyên bố tuyển mộ thành viên gia nhập, làm cho những ngày trở lại đây, Giáo Đình như một ngọn lửa đang thiêu đốt không ngừng nghỉ.
Số lượng phù sư, luyện đan sư, luyện khí sư tăng lên đột biến, dẫn đến việc thiếu nguyên liệu trầm trọng, cho nên đây chính là cơ hội tốt dành cho những người cung cấp nguyên liệu, thế là những đội ngũ trong Giáo Đình bắt đầu ra đi tìm kiếm nguyên liệu, trong rừng sâu, trên núi cao, trong ao hồ, nhưng nơi nguy hiểm đều sẽ xuất hiện thân ảnh của họ.
Đây là những JPCY3eu người thích tự do, không bị quản chế bởi thế lực nào, cho nên Thanh Vũ không muốn ép họ phải tham gia vào Giáo Đình, số lượng của những người này rất đông.
Có nhóm còn thuê một vùng đất cực lớn, tiêu hao số lượng tài nguyên kinh người để cải tạo nó tạo thành một khu vực nuôi trồng.
Ngươi muốn ăn trứng gà? Cứ việc tìm đến trại gà Hân Hân, nhưng mà ngươi sẽ thất vọng, bởi vì trại gà toàn gà con a!
Ngươi muốn ăn thịt heo? Còn là loại hung thú có tu vi? Đến trại heo Hưu Hưu, nhớ chuẩn bị nhiều điểm cống hiến một tí.
Mười ngày thời gian trôi qua rất nhanh, tất cả mọi người đều hăng hái làm công việc của mình.
Thanh Vũ đừng trên một gò đất cao, nhìn xuống thảo nguyên xanh tươi bên dưới, trên tay hắn có một vật thể kỳ lạ màu đen, rồi sau đó Thanh Vũ bóp nát nó.
Có một bức tranh hiện ra trong đầu Thanh Vũ ngay lúc đó, đó là bức tranh về những tầng địa chất của thảo nguyên này.
Thanh Vũ muốn điều tra tài nguyên bên dưới nó, luyện khí đường tiêu hao điểm tín ngưỡng quá lớn, nhưng không có nguồn thu nhập nhiều, đa số là học đồ, làm cho Thanh Vũ phải đi tìm kiếm một cái quăng mỏ, mạch khoáng.
‘’Đây là?’’ Thanh Vũ nhíu mày nhìn về một điểm.
Nơi đó có một dòng nước lỏng lắng đọng thành một cái ao hồ, nó cực sâu ở dưới lòng đất, cho dù Thanh Vũ không ngại tiêu tốn tài nguyên để đào tới nó cũng phải mất rất nhiều thời gian.
Thanh Vũ lập tức sử dụng điểm tín ngưỡng để điều tra.
‘’Keng—phát hiện mỏ dầu, đạt đến cấp bậc nhất tinh, ký chủ có thể khai thác nó làm nguồn nhiên liệu.’’
Nhận được thông tin này, Thanh Vũ trợn tròn hai con mắt, hắn nghe thấy gì? Nhất tinh mỏ dầu, đúng là Tu Chân Thể Giới a, dầu cũng thành tinh rồi!!
‘’Được rồi, cái này thật không dễ khai thác, nếu ta có nhiều điểm tín ngưỡng hơn thì sẽ quay trở lại khai thác nó vậy.’’ Thanh Vũ suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, hiện giờ nguồn nhiên liệu chủ yếu của Giáo Đình là gỗ khô đã đủ, không cần phải khai thác mỏ dầu này làm gì.
Thanh Vũ chạy đến một khu núi, nui này có màu đen, không có một cây thực vật gì sinh sống trên đó, theo như Thanh Vũ nhận được thông tin, đá ở đây rất cứng, cho dù là Trúc Cơ cường giả cũng chỉ miễn cưỡng đánh nát một viên đá mà thôi.
‘’Keng—phát hiện mạch khoáng Hắc Tiêu Thiết, đạt đến cấp bậc nhị tinh, có thể khai thác làm vật liệu luyện khí.’’
Lần này, Thanh Vũ rất vui mừng, nhớ thật kỹ địa điểm này, sau đó Thanh Vũ quay trở về gặp Vũ Hy để hắn cho ngươi đến khai thác, còn làm sao khai thác, thì để Vũ Hy tự nghĩ, Thanh Vũ không muốn đau đầu với chuyện này.
Vũ Hy nhìn ngọn núi trước mặt, hắn nhe răng nói: ‘’Cái này làm sao khai thác a, ta còn chưa Trúc Cơ đâu? Cả cái luyện khí đường còn chưa có cường giả Trúc Cơ, ta đi đâu kiếm người như vậy?’’
‘’Giáo Hoàng, ngươi có biện pháp nào nhanh mà gọn để khai thác không?’’
Cuối cùng, Vũ Hy đầu hàng, hắn chạy đến hỏi Thanh Vũ.
Thanh Vũ hết cách, đành phải tiêu tốn một đống tế bào não để suy nghĩ, một lát sau, Thanh Vũ nói: ‘’Sử dụng thuốc nổ đi!’’
Thanh Vũ quyết định sử dụng thuốc nổ, hai mắt Vũ Hy toát ra vẻ hưng phấn, rời khỏi nơi này, hắn muốn tận mắt nhìn thấy công đoạn khai thác, vì làm thế cho hắn có thể cảm nhận được vật liệu tốt hơn.
Thế là, những người dân ở cách xa ngọn núi, thường xuyên nghe được một tiếng ‘Ầm’, đất đá bay tứ tung lên, họ nghe đến cả cái lỗ tai đều miễn dịch a!
Mười ngày qua, Mặc Hàn lao đầu vào công việc, nhìn điểm cống hiến tăng lên làm cho động lực của hắn bạo tăng, làm việc hết mình.
Bỗng nhiên hắn chợt nhớ ra một chuyện, Mặc Hàn vội vàng chạy đến nói với Thanh Vũ.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
96 chương
36 chương
87 chương
70 chương