Nguyễn Thanh khẽ cười trong khi dõi theo trận chiến sắp sửa bắt đầu: “May mắn là tôi đến kịp để giao cho Hắc Tinh viên đan dược này.” Thanh Vũ bình tĩnh gật đầu tiếp lời: “Nguyên Vương Đan cấp bốn tuyệt phẩm cho phép người sử dụng đề cao đến cảnh giới từ Tam Dương sơ kỳ đến Tứ Dương sơ kỳ trong vòng nửa giờ đồng hồ!” “Ở trạng thái của Hắc Tinh, cậu ta sẽ trực tiếp nhận được sức mạnh Tứ Dương đỉnh phong nhờ vào Nguyên Vương D(an tuyệt phẩm, vì thế Hắc Tinh đã nắm chắc phần thắng!” “Tất cả đều nhờ vào chị Nguyễn Thanh luyện chế ra được một viên đan dược có phẩm chất cao đến vậy, nếu như đổi lại là người khác thì Hắc Tinh cùng lắm chỉ đạt tới cảnh giới Tứ Dương sơ kỳ, thậm chí thời gian còn rút ngắn lại nữa!” “Đã làm phiền chị rồi!” Thanh Vũ mỉm cười. “Không sao, nhờ vào Phòng Luyện Đan và Thánh Vật cho nên tốc độ học tập luyện đan của chị đã tăng lên rất nhiều, hôm nay, chị xem Nguyên Vương đan tuyệt phẩm kia là một loại minh chứng cho trình độ luyện đan của chị và chị rất hài lòng về nó!” Nguyễn Thanh nhẹ giọng nói ra. Hai người nói chuyện nhưng những người ở bên ngoài không thể nghe được vì Thanh Vũ đã sử dụng một loại pháp thuật Cấm Âm Thuật, trừ khi có người đạt cảnh giới Ngũ Dương kỳ ở cự ly cực gần so với Thanh Vũ và Nguyễn Thanh thì may ra nghe thấy cuộc đối thoại này. “Không cần nhờ vào quyền năng của Thánh Vật mà chị vẫn đan dược vẫn có phẩm chất cao đến như vậy, đây đúng là một tin tức tốt đối với toàn thể Giáo Đình!” Thanh Vũ vui vẻ nói. “Không những mỗi một mình chị tiến bộ rõ rệt, mà những thành viên khác cũng thế, bằng tài nguyên vô hạn và thời gian gia tốc ở Huyễn Linh Chiến Trường, toàn thể Luyện Đan Sư của Giáo Đình đều có tốc độ học tập cực kỳ nhanh chóng!” Nguyễn Thanh nhẹ nhàng nói ra, cô không quên báo cho Thanh Vũ về sự cố gắng, nỗ lực của những Luyện Đan Sư khác. Từ trước đến giờ, Nguyễn Thanh bằng vào Thiên Phú Chi Tinh và Thánh Vật cho nên tất cả vầng sáng của Luyện Đan Đường đều tập trung vào một mình cô, nhưng điều đó không nghĩa là những thành viên khác đều vô dụng. Một mình Nguyễn Thanh có thể luyện chế ra đan dược cho toàn bộ thành viên của Giáo Đình sử dụng ư? Như đan dược phục vụ cho việc tu luyện là Nguyên Linh Đan dùng đê gia tăng linh lực, Bạo Ma Đan có tác dụng tăng sức chiến đấu cho tu sĩ trong khoảng thời gian ngắn, Tốc Hành Đan, Giải Độc Đan dùng để phòng thân… Đó là chưa kể đến Trúc Cơ Đan, Kết Kim Đan, Phá Ma Đan dùng để chống lại ma niệm quấy rối hay Phá Chướng Đan dùng để trùng kích bình cảnh khi đột phá cảnh giới cao hơn… Rất nhiều, mỗi một thành viên của Giáo Đình đều cần sử dụng đan dược, dù Nguyễn Thanh dùng Luyện Đan Thánh Đỉnh đâm đầu vào việc luyện chế không ngừng nghỉ thì cũng không đủ đáp ứng nhu cầu của mọi người. Bởi thế, những thành viên trong Luyện Đan Đường đã gánh vác trách nhiệm đó! “Giáo Đình đã nhìn thấy tất cả những gì họ làm!” Thanh Vũ điềm tĩnh nói ra, không hứa hẹn gì nhưng cũng đủ biểu thị hết thảy. Giáo Đình tôn trọng sự đóng góp của mọi người, và sẽ tiến hành ban thưởng dựa theo các thành tích đó, không thiếu một ai. Trước khi Hắc Viên và Thiết Thạch Nghĩ tiến hành Ước Pháp Tam Chiến thì Thanh Vũ đã bàn bạc với Hắc Tinh, Hắc Ni Tộc Trưởng, dự đoán được chuyện này sẽ xảy ra. Vì thế, Thanh Vũ yêu cầu Nguyễn Thanh luyện chế ra Nguyên Vương Đan. Đan dược đến chậm vì Nguyễn Thanh không đủ dược liệu, cô phải nhờ Ảnh Bộ thông báo cho Hạc Vĩnh Tuân để cậu ta tiến hành thu mua rồi vận chuyển trở về Giáo Đình. Chuyện đó tốn một khoảng thời gian kha khá vì Hạc Vĩnh Tuân đang bị chèn ép bởi Phi Hạc Thương Hội, bọn họ không muốn nhìn thấy Hạc Vĩnh Tuân nắm giữ quyền hành ở thương hội nữa. Rất tốt, mọi thứ đã ăn khớp với tính toán của Giáo Đình và Hắc Viên tộc. Giờ đây, Hắc Tinh đang áp chế linh áp của cậu, chỉ lộ ra cảnh giới Tứ Dương sơ kỳ. Thiết Ma Hạo tuy mạnh hơn Hắc Tinh ở cảnh giới tu vi, dẫu vậy, hắn ta thừa biết Hắc Tinh là thiên tài đáng gờm, đủ trở thành nhân vật được thế lực ba sao dồn tài nguyên để bồi dưỡng hết mình. Cảnh tượng trước mắt làm Thiết Ma Hạo lo lắng. “Tộc Trưởng đại nhân, hãy rửa sạch nỗi nhục cho chúng tôi!” Bỗng nhiên, vài tiếng kêu gào phát ra từ những cái lồng sắt ở gần vị trí của Hắc Viên tộc, đó là những Yêu Vương của Thiết Thạch Nghĩ tộc, bọn họ bị Hắc Tinh đánh bại nên rất căm hận Hắc Tinh. Bây giờ họ nhìn thấy Thiết Ma Hao nắm lợi thế một cách áp đảo cho nên bọn họ mới dùng sức la hét! “Tộc Trưởng đại nhân, ngài hãy làm chủ cho chúng tôi!” Thiết Xa Yêu Vương nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào bóng lưng của Hắc Tinh. Thiết Ma Hạo nhìn bọn họ một chút rồi gật đầu, nội tâm hắn ta đã bình tĩnh, hắn ta cho rằng những gì vừa xảy ra chỉ là ảo giác do Hắc Tinh tạo ra. Một Yêu Vương sơ kỳ lại gì có thể uy hiếp hắn chứ? “Đúng là một thủ đoạn lừa lọc ngu xuẩn!” Thiết Ma Hạo cười gằn, từng bước một đi về phía Hắc Tinh, vẻ mặt bắt đầu thay đổi thành lạnh nhạt như thể một người đang đứng trên cao nhìn xuống phía dưới con kiến hôi. “Ngày mai, Hắc Viên tộc sẽ không còn tồn tại!” Thiết Ma Hạo nhàn nhạt nói ra. Toàn thể mọi người đang quan chiến đều im lặng, bọn họ cũng không biết kết quả của trận chiến rồi sẽ đi đâu nhưng Thiết Ma Hạo đã nắm giữ tỷ lệ thắng lên tới chín phần mười! Liệu rằng Hắc Tinh có tạo ra kỳ tích nữa không? “Cố lên… nếu Hắc Viên tộc có thể chiến thắng vậy thì liên minh của Minh Hàng Sâm Lâm sẽ tạm ngừng kêu gọi các yêu tộc nhỏ bé tham dự vào chiến tranh đoạt tài nguyên ở vực sâu nữa!” Một Tộc Trưởng của bộ tộc nhỏ âm thầm cổ vũ cho Hắc Tinh. Những yêu tộc nhỏ yếu khác đều nghĩ như vậy ở trong lòng, tuy nhiên họ lại không dám thể hiện ra vì sợ Thiết Thạch Nghĩ tộc tới tìm họ gây phiền phức. “Ta ghét nhất những kẻ ngạo mạn như ngươi!” Hắc Tinh chậm rãi cất tiếng nói, chạm tới quyền lợi của Hắc Viên tộc nghĩa là chạm tới những gì Hắc Tinh yêu quý nhất, Thiết Ma Hạo đã thành công chọc giận Hắc Tinh. Và điều đó chính là một trong những điều tối kỵ do Lâm Phong tạo ra để nhắc nhở mọi người khi họ đến thăm vùng đất của Hắc Viên tộc. Không thể chọc giận Hắc Tinh!  Hậu quả là một thứ chẳng thể nào tưởng tượng nỗi! Nếu Lâm Phong ở đây, cậu ta sẽ mặc niệm cho Thiết Ma Hạo, hi vọng sau này hắn ta có thể giữ vững tâm thái như thế khi đứng trước Hắc Tinh. “Hahaha!” Thiết Ma Hạo cười lớn trong khi yêu lực phóng thẳng lên bầu trời cao, đánh bay hết những áng mây trắng, linh lực cuồng bạo tạo thành những cơn gió cực mạnh đẩy lùi mọi người. Uy thế của Đại Yêu Vương toàn diện bạo phát ra! “Hắc Tinh, Yêu Vương? Ngươi cũng chỉ là một kẻ vô tri ngu muội, căn bản không biết Đại Yêu Vương đáng sợ đến nhường nào!” “Hôm nay, ngươi sẽ được chứng kiến sức mạnh của Đại Yêu Vương, và cũng là ngày cuối cùng mà người còn sống!” Bành! Bành!! Những tiếng nói của Thiết Ma Hạo, từng chữ một rơi vào tai mọi người, nó mang theo một uy nghiêm đáng sợ, tựa hồ những tiếng nổ tung bạo tạc vào tâm linh của sinh vật đang ở gần đây. Người bị ảnh hưởng mạnh nhất là Hắc Tinh. Nhưng khác với tình cảnh vật vật, khó chịu của những sinh vật kia, Hắc Tinh lại đứng vững vàng, vẻ mặt vẫn y như cũ, lạnh nhạt, hờ hững nhìn vào Thiết Ma Hạo. Ngay tại thời điểm này, trước những đôi mắt kinh hãi, Hắc Tinh nhấc chân rồi bước ra một bước về phía trước! Ầm!! Quang Minh Chiến Đài rung động mạnh! Tiếng nó vang rầm trời, uy thế của Hắc Tinh bắt đầu phóng lên cao, trực tiếp đánh vào uy thế của Thiết Ma Hạo. Yêu Vương trung kỳ! Chưa ngừng lại ở đó, Hắc Tinh dường như đang phát tiết sự tức giận của mình, cậu ta lại tiếp tục bước thêm bước nữa! Ầm!! Quang Minh Chiến Đài bắt đầu rạn nứt! Yêu Vương hậu kỳ! Ầm!! Quang Minh Chiến Đài tan vỡ thành từng mảnh trước sự hoảng sợ của mọi người, ngay cả Thiết Ma Hạo cũng vậy! Yêu Vương đỉnh phong! Ba bước, Hắc Tinh tăng ba cảnh giới nhỏ, từ Yêu Vương sơ kỳ đến Yêu Vương đỉnh phong! “Nhất định là hắn đã ẩn tàng thực lực!” Thiết Ma Hao kiên định với ý nghĩ này, hắn cho rằng Hắc Tinh đang muốn dùng uy thế đến chấn vỡ tâm linh của hắn. Một trong những thủ đoạn thường thấy của Tu Chân Giới! Uy thế chiến! “Không thể nào như vậy!” Điệp Uyển, Hùng Bá nói với vẻ mặt khó tin. “Chẳng lẽ hắn lại ẩn dấu tu vi?” Điệp Lãng, Hùng Thành Kiệt, hai Đại Yêu Vương cũng nghi hoặc. “Hắc Tinh… cậu ta lại không giữ được bình tĩnh!” Thanh Vũ cười khổ một tiếng. “Không thể trách Hắc Tinh, rõ ràng Thiết Ma Hạo đã uy hiếp đến thứ mà Hắc Tinh trân trọng nhất, sự tức giận của cậu ấy là đúng đắn!” Nguyễn Thanh từ tốn nói ra. Thiết Thạch Nghĩ tộc bắt đầu rối loạn, còn Hắc Viên tộc thì lại hưng phấn hò hét! Giữa Quang Minh Chiến Đài đã bị chấn động đến vỡ nát, giọng nói nhàn nhạt vang lên từ Hắc Tinh: “Thiết Ma Hạo, ta cũng có một lời đáp lại cho ngươi!” “Hôm nay, con đường quật khởi của Hắc Viên tộc bắt đầu từ ngươi!” “Cút khỏi chiến đài!” Sau cùng là một tiếng rít gào rống giận từ Hắc Tinh. Ầm! Âm thanh hòa lẫn với uy thế của Hắc Tinh đánh thẳng vào uy thế của Thiết Ma Hạo. Bịch! Thiết Ma Hạo lùi lại một bước, lúc này, hắn đã nhận ra Hắc Tinh là một đối thủ cực kỳ nguy hiểm, cho nên hắn phải phản kích. “Thiết Nghĩ Yêu Giáp!” Một hư ảnh hiện lên bao phủ Thiết Ma Hạo vào trong, một yêu thuật phòng ngự, tấn công cực kỳ tốt của Thiết Thạch Nghĩ tộc.  “Phá cho ta!” Thiết Ma Hạo tiếp tục hét dài, hư ảnh cao hơn năm mươi mét giơ đôi càng khổng lồ rồi đập xuống, nhắm thẳng vào uy thế của Hắc Tinh. Ầm! Ầm! Những chấn động kinh khủng cứ lan tran ra bên ngoài, Quang Minh Chiến Đài nay chỉ còn lại một đống phế tích, mặt đất bị thổi bay, những sinh vật khác nhanh chóng lùi lại ra thật xa để rời khỏi khoảng cách ảnh hưởng của những luồng sóng năng lượng mạnh mẽ này. “Hắc Tinh không bị đẩy lùi?” Hàng loạt tiếng kinh hô truyền ra khắp bốn phương tám hương. Mọi người cảm thấy ngây ngốc vì Hắc Tinh đang kháng cự với Thiết Ma Hạo một cách trực diện! “Chiến lực của Hắc Tinh cũng là Đại Yêu Vương sơ kỳ!” Điệp Lãng, Hùng Thành Kiệt ngưng trọng. “Thật là đáng sợ, Hắc Viên tộc đã có đủ tư cách ngồi ngang hàng với chúng ta!” Điệp Uyển, Hùng Thành Kiệt nghiêm túc nói. Hắc Tinh cười nhạt một tiếng, cậu ta không để đòn tấn công toàn lực của Thiết Ma Hạo vào trong mắt, trận chiến uy thế thường kết thúc rất nhanh, uy thế của bên nào bị phá vỡ thì bên đó sẽ bị thương nặng. Tất cả tại vì Thiết Ma Hạo muốn lấy uy thế đè lên Hắc Tinh mà thôi. Giờ phút này, Thiết Ma Hạo không thể thu lại trận chiến uy thế này nữa. Thiết Ma Hạo gồng sức mạnh, thúc dục yêu lực nhằm đánh bại Hắc Tinh nhưng hắn lại cảm thấy trước mặt hắn là một bức tường có thể chống trời, không có cách nào vượt qua được, quá cứng rắn, quá kiên cường! “Tại sao lại như thế?” Thiết Ma Hạo cố gắng suy nghĩ nhưng tâm trí hắn lại rơi vào trạng thái rối bời. Vào lúc này, Hắc Tinh lại tiếp tục động! “Không phải ta đã nói rồi sao? Cút ra khỏi chiến đài!” Hắc Tinh bình tĩnh giơ một nắm đấm lên rồi vung vẩy về phía trước, một quyền này không mang theo nhiều sức mạnh nhưng nó lại làm Thiết Ma Hạo kinh hãi tới biến sắc. Thánh Viên Thông Linh Quyền! Một Thần Thông Chủng Tộc mà toàn thể Thánh Viên tộc lấy làm kiêu ngạo! Nguy hiểm buông xuống, bao phủ lấy Thiết Ma Hạo, nếu hắn không làm gì thì hắn sẽ thua trận. Cho nên, Thiết Ma Hạo vội vàng phun ra một ngụm máu tươi, hư ảnh Thiết Thạch Nghĩ nhanh chóng hấp thụ hết máu tươi, hư ảnh nhanh chóng thu nhỏ lại, nó hội tụ vào miệng của Thiết Ma Hạo và nó phát ra ánh sáng chói lóa. Một luồng dao động linh lực không ổn định nhưng lại cường đại tỏa ra từ tia sáng đó! Thiết Ma Hạo sử dụng Thần Thông Chủng Tộc, một đòn sát thủ mà hắn không nỡ sử dụng nếu không gặp phải nguy hiểm sinh tử. “Thiết Thạch Nộ Hống!” Ầm!! Năng lượng lớn lao bắn ra từ miệng Thiết Ma Hạo, nó lao vùn vụt xẹt qua không gian rồi nổ tung trước nắm đấm của Hắc Tinh. Ầm! Ầm! Ầm!! Vụ nổ kinh động đất trời, nhiệt lượng cao nhất làm cho mọi thứ trở nên hỗn loạn, sóng nhiệt trùng kích ra xung quanh, một cây nấm hủy diệt to hơn trăm mét xuất hiện trong con ngươi của mọi người. Điệp Lãng và Hùng Thành Kiệt liền dùng linh lực tạo thành linh lực hộ thuẫn bảo vệ Thiết Thạch Nghĩ tộc và những sinh vật khác, còn Thanh Vũ thì bảo vệ Hắc Viên tộc. Dù hoảng sợ, thế nhưng mọi người vẫn chú ý vào tình cảnh của trận chiến gay cấn, ác liệt này! Bọn họ nhìn thấy một bóng người bắn ngược ra từ trung tâm vụ nổ, máu tươi màu đỏ hồng lấp lánh dưới ánh sáng Mặt Trời, nó rất diễm lệ nhưng cũng đồng thời thông báo cho mọi người một tin tức. Một kẻ thất bại! Đó chính là Thiết Ma Hạo! Đôi mắt trắng dã, toàn thân đầy rẫy vết thương sâu, trước ngực có một dấu vết do nắm đấm để lại! “Xin nhờ hai vị Đại Yêu Vương tuyên bố kết quả!” Hắc Tinh bước ra từ khói bụi, giọng nói bình tĩnh vang vọng khắp trời đất. Điệp Lãng và Hùng Thành Kiệt nghe vậy, rồi nhìn nhau rồi cùng gật đầu. Hùng Thành Kiệt liền định cất cao giọng tuyên bố kết quả chung cuộc, bỗng dưng một tiếng nói như sấm nổ bên tai phát ra từ lãnh địa trung tâm của Thiết Thạch Nghĩ tộc. "Nhóc con, ta cho ngươi một cơ hội, cầm lấy một triệu Linh Thạch hạ phẩm rồi cút, nếu không thì..." "Hắc Viên tộc không cần phải tồn tại!" Một người có ngoại hình như Thiết Thạch Nghĩ đạp không bước tới, yêu lực cuồn cuộn không dứt, bao phủ luôn cả một vùng trời rộng lớn, sát cơ phủ xuống, bao trùm luôn cả mặt đất. "Thạch Ma Khải!!" Điệp Lãng, Hùng Thành Kiệt giật mình. "Ngũ Dương trung kỳ!" Thanh Vũ thì cảm nhận được sức mạnh của người mới tới. "