Quang minh giáo đình tại tu chân thế giới
Chương 466 : vật quy về chủ
Càng điều hành Quang Minh Giáo Đình càng lâu, thì Thanh Vũ mới nhận thấy Giáo Đình có nhiều chuyện cần phải hoàn thành, tất cả đối với Giáo Đình chỉ là một bước đi khởi đầu, chuyến hành trình này rất dài, cần phải đi từng bước một chứ không nhảy cóc bỏ qua giai đoạn được.
Bây giờ Giáo Đình ở Hành Tinh Gaia trông rất ổn định và đang trên đà phát triển cấp tốc, còn ở Tu Chân Giới thì vừa định hình xong, vẫn chưa có tiến triển về bước tiếp theo.
Thanh Vũ vẫn nhớ có một nhiệm vụ gọi là “Uy nghiêm của Giáo Đình” với yêu cầu nôm na là Giáo Đình trở nên nổi tiếng trong hơn một trăm thế lực một sao, mười thế lực hai sao, phần thưởng thì hơi lạ với Thanh Vũ.
Một bản vẽ chế tạo Huyết Sắc Sáo Trang, bao gồm một bộ Huyết Sắc Thánh Giáp và Huyết Sắc Thánh Kiếm.
“Hệ Thống, tại sao ngươi không đưa ra phần thưởng là bản vẽ Hồng Y Giáo Chủ Sáo Trang, lại đưa ra một bản vẽ kỳ lạ đến thế?” Thanh Vũ suy nghĩ một hồi rồi hỏi Hệ Thống.
Hệ Thống lạnh nhạt trả lời: “Có Hồng Y Giáo Chủ, tất nhiên phải có chức danh của Thánh Kỵ Sĩ, đó chính là Huyết Sắc Thánh Kỵ Sĩ, người sử dụng Huyết Sắc Sáo Trang.”
“Thì ra là vậy, đó cũng là lý do tại sao trong Hồng Y Giáo Chủ Sáo Trang lại không có giáp hay vũ khí.” Thanh Vũ cười gật đầu nói.
“Những người như Quân Đoàn Trưởng, Nguyễn Vu thích hợp với chức danh Huyết Sắc Thánh Kỵ Sĩ hơn là Hồng Y Giáo Chủ, nhờ vào bộ giáp đặc biệt kia thì sức chiến đấu của họ cũng tăng cao hơn nhiều lần.”
Thanh Vũ đi cùng Mặc Hàn trong khoảng năm phút mới tới căn phòng họp, vẫn là căn phòng rộng rãi cùng thông thoáng như hồi Thanh Vũ tổ chức cuộc họp với các Quân Đoàn Trưởng, khác biệt chỉ có một, đó là có nhiều người ở trong căn phòng hơn.
Ngoại trừ Dieter, Richard, Rinka, Lilith, Linda, và hai Quân Đoàn Phó Lucas, Derek, hai anh em sinh đôi là Fergal, Fergus, còn có thêm những người đến từ Tu Chân Giới, họ vừa đặt chân lên Hành Tinh Gaia và kết bạn với nhiều người ở Thập Linh Hỏa Thành.
Bao gồm: Nguyễn Thanh, Vũ Hy, Nguyễn Vu, Lý Quỳnh Chi, Vương Tinh, Thanh Vũ không nhìn thấy mặt những người khác.
“Tham kiến Giáo Hoàng.” Theo như thường lệ, mọi người đứng lên rồi chào hỏi Thanh Vũ ngay khi Thanh Vũ đi vào căn phòng.
“Chúng ta bắt đầu đi.” Thanh Vũ gật đầu nhẹ đáp lại rồi bước đến vị trí trung tâm, ngồi lên cái ghế ở giữa rồi bình tĩnh lên tiếng.
Còn Mặc Hàn thì ngồi ở bên phải, ông vừa là Hồng Y Giáo Chủ vừa là Đường Chủ của Trận Pháp Đường, lại đảm nhiệm việc quả lý sản nghiệp của Giáo Đình là tiệm tạp hóa, địa vị cao cả, ngoài Thanh Vũ ra thì không ai bằng ông được.
Và những đóng góp của ông cho Giáo Đình thể hiện rõ mồng một, chẳng ai lại bài xích Mặc Hàn và ngược lại, họ còn dành cho ông một lòng kính trọng.
“Hôm nay, ta triệu tập mọi người đến đây là để phân phát một số Thánh Vật và Thiên Phú Chi Tinh.” Thanh Vũ nói với giọng từ tốn trong khi tay đặt từng Thánh Vật lên cái bàn hình chữ nhật dài.
Luyện Đan Thánh Đỉnh, Luyện Khí Thánh Chùy, Tuần Thú Thánh Bổng, Luyện Phù Thánh Bút, Trận Pháp Thánh Nhãn, Huyễn Linh Giới Chỉ - chiếc dẫn mở ra con đường đi đến Huyễn Linh Chiến Trường, một cái khuôn hình vuông đang chứa đầy đất màu nâu sáng – Vạn Vật Thánh Thổ!
Kèm theo đó là từng viên Thiên Phú Chi Tinh rực rỡ làm hút hồn mọi người. Nhiều vật phẩm tỏa ra cảm giác thánh khiết và lấp lánh ánh sáng màu trắng tinh khôi, mỗi một vật đều có vẻ đẹp riêng và rất huyền ảo, nhất là những ký hiệu bí ẩn cứ loáng thoáng hiện lên làm họ hoa mắt vì độ thâm ảo của nó, chứng minh bọn chúng là vật phẩm cao cấp, xứng đáng với tên gọi là Thánh Vật.
“Mỗi một Thánh Vật đều có quyền năng riêng biệt ứng với từng nghề nghiệp bao gồm Luyện Đan, Luyện Khí, Luyện Phù, Tuần Thú, Trận Pháp, Linh Dược và có cả tác dụng với Quân Đoàn.”
“Còn Thiên Phú Chi Tinh là một vật phẩm thần kỳ, tăng cao toàn bộ thiên phú của một người lên một sao vô điều kiện, có được nó nghĩa là vĩnh viễn trở thành một thiên tài một sao.” Thanh Vũ cười nhẹ giải thích.
Nói xong, Thanh Vũ nhìn mọi người một vòng, thu toàn mộ ánh mắt kinh ngạc của bọn họ vào đáy mắt và cảm nhận được nội tâm của bọn họ cũng không bình tĩnh như vẻ ngoài.
Sau đó Thanh Vũ mới chậm rãi lên tiếng nói: “Nguyễn Thanh Đường Chủ có công quản lý Đan Đường, ban thưởng một viên Thiên Phú Chi Tinh và Luyện Đan Thánh Đỉnh.”
Nguyễn Thanh lắng nghe tên của cô, và cô hơi bất ngờ, nhưng sau đó Nguyễn Thanh làm đúng như lễ nghi, tỏ lòng kính trọng cho một Giáo Hoàng, dù cô với Thanh Vũ cũng rất thân thiết.
“Cảm ơn Giáo Hoàng ban thưởng!” Nguyễn Thanh hơi cúi đầu rồi nói.
“Đó là phần thưởng xứng đáng dành cho chị.” Thanh Vũ mỉm cười thân thiết nói, và dùng linh lực nâng Luyện Đan Thánh Đỉnh cùng một viên Thiên Phú Chi Tinh bay đến trước mặt của Nguyễn Thanh.
Nguyễn Thanh nhìn Thánh Đỉnh to cỡ lòng bàn tay và viên Thiên Phú Chi Tinh, lòng cô rung động không thôi và trái tim cô thì đập nhanh hơn nhiều, bởi vì cô có một khát vọng mãnh liệt với hai vật phẩm kia, khát vọng bắt nguồn từ nghề nghiệp Luyện Đan Sư với Thánh Đỉnh và từ chính bản thân cô với Thiên Phú Chi Tinh.
Một Luyện Đan Sư nào không xiêu lòng trước Luyện Đan Thánh Đỉnh?
Một con người nào không bị Thiên Phú Chi Tinh mê hoặc?
Cuối cùng, Nguyễn Thanh hít sâu một hơi đè nén toàn bộ cảm xúc kia xuống, cô vươn tay ra chạm vào Thánh Đỉnh và Thiên Phú Chi Tinh, rồi nhìn Thanh Vũ một lần nữa với ánh mắt cảm kích.
Mọi người nhìn thấy cảnh này, nhất là các Đường Chủ đều chấn động!
Mọi chuyện vừa diễn ra y như một giấc mơ đối với họ vậy!
“Vũ Hy Đường Chủ có công quản lý Luyện Khí Đường, tạo ra nhiều công lao to lớn, ban thưởng Luyện Khí Thánh Chùy và một viên Thiên Phú Chi Tinh.” Thanh Vũ nhìn tới Vũ Hy rồi bình tĩnh lên tiếng nói.
Vũ Hy lập tức đứng lên rồi khom người: “Cảm ơn Giáo Hoàng ban thưởng.”
“Vũ Hy sẽ tận tâm đóng góp phần sức mọn của mình cho Giáo Đình.”
“Ta coi trọng cậu, Vũ Hy.” Thanh Vũ nở nụ cười.
Người làm Thanh Vũ an tâm nhất ở đây là Vũ Hy, một người được các thành viên trong Giáo Đình thân thiết và đặt cho một biệt danh gọi là Vũ Hy Đại Thiện Nhân!
Thanh Vũ ấn tượng với Vũ Hy và quyết định đưa cậu nắm giữ quyền quản lý Luyện Khí Đường vì Vũ Hy có thiên phú, lòng thì hướng tới cái tốt cái đẹp và cũng là người thuyết phục mấy trăm Luyện Khí Sư ở một ngôi làng khác gia nhập Giáo Đình.
Một người trẻ tuổi với sức sống bừng cháy mãnh liệt và tài năng thì trên cả tuyệt vời! Mầm móng như Vũ Hy có thêm Thiên Phú Chi Tinh góp sức thì tương lai vô khả hạn lượng. Thanh Vũ khá chờ mong đối với Vũ Hy.
“Lý Quỳnh Chi Đường Chủ, có công xây dựng Tuần Thú Đường, nuôi dưỡng nhiều hung thú phục vụ cho Giáo Đình, công lao thầm lặng nhưng rất quan trọng, vì thế ta quyết định ban thưởng Tuần Thú Thánh Bổng và một viên Thiên Phú Chi Tinh.” Thanh Vũ mỉm cười nhìn Lý Quỳnh Chi.
Lý Quỳnh Chi hơi ngạc nhiên vì cô cũng nhận được phần thưởng, nhiệm vụ của cô đó giờ là nuôi dưỡng hung thú lấy thịt hay hung thú dùng để cưỡi, chưa bao giờ cô nghĩ rằng bản thân cô cũng nhận được phần thưởng quý giá đến như thế này.
“Cảm ơn.” Lý Quỳnh Chi nói với giọng không lưu loát lắm, khác hẳn với vẻ bề ngoài thoải mái y như lúc Thanh Vũ gặp cô ở trang trại chăn nuôi.
Cô cầm Tuần Thú Thánh Bổng và Thiên Phú Chi Tinh trên tay nhưng tinh thần cô vẫn ở trên mây trắng nào đó.
“Lý Quỳnh Chi, hoàn cảnh ở Hành Tinh Gaia thế nào? Giống như lời ta nói với cô chứ?” Thanh Vũ cười nhẹ một tiếng.
Lý Quỳnh Chi vội vàng gật đầu nói: “Đúng như lời anh nói, môi trường ở đây rất thích hợp cho các hung thú sinh sống, và tôi rất thích món quà là bầy sói xám của Đại Cẩu, bọn chúng giúp đỡ tôi khá nhiều.”
“Bầy của Đại Cẩu đang làm việc cho cô?” Thanh Vũ mở to mắt ra khỏi.
Lý Quỳnh Chi gật đầu: “Bọn chúng làm việc rất chăm chỉ.”
Rinka, Dieter, Richard thì cười khổ, ba người là Quân Đoàn Trưởng được cấp quyền thu phục bầy của Đại Cẩu, nhưng phần lớn người trong Quân Đoàn đều thất bại, còn Lý Quỳnh Chỉ thì sử dụng thủ đoạn gì đó làm cả bầy Đại Cẩu nghe lời răm rắp.
Đến mức bọn chúng không thèm ngó ngàng gì đến Quân Đoàn Gaia nữa, may là Lý Quỳnh Chi còn có lương tâm, cho đám sói xám lông dài này giúp đỡ Quân Đoàn Gaia trong các cuộc viễn chinh hay bảo vệ Thập Linh Hỏa Thành, còn giúp cả Trinh Sát Đoàn trong việc thăm dò nơi rừng sâu nữa.
“Cô rất giỏi.” Thanh Vũ khen ngợi một tiếng làm cho Lý Quỳnh Chi đỏ mặt.
“Vương Tinh Đường Chủ, cô công quản lý Linh Dược Đường, ban thưởng một mẫu Vạn Vật Thánh Thổ và một viên Thiên Phú Chi Tinh.” Thanh Vũ tiếp tục nói.
Vương Tinh kinh ngạc đến ngây người: “Tôi cũng có phần?”
“Đúng vậy, hãy nhận lấy nó.” Thanh Vũ bình tĩnh trả lời.
“Cái này có phải mơ không?” Vương Tinh xoa xoa đôi mắt mơ màng, vừa gặp Giáo Hoàng ở Không Vũ quốc, sợ rằng Giáo Hoàng biết chuyện mình trốn việc ở Hành Tinh Gaia, nào ngờ vừa qua vài ngày lại nhận được phần thưởng?
Linh Dược Sư là một nghề nghiệp cầu kỳ, đòi hỏi nhiều yêu cầu cùng sự cẩn thận, tỉ mỉ đến từng chi tiết, nếu không sẽ làm linh dược hư hại chết đi, Vương Tinh trồng cây vài tháng, có tính toán sâu xa hơn nhiều, nghĩ ra chiêu trò trốn việc hay đi khỏi nơi nguy hiểm như Hành Tinh Gaia,
Nhưng khi nhìn vào ánh mắt thản nhiên, phảng phất ẩn chứa niềm hi vọng lớn lao dành cho Vương Tinh của Thanh Vũ, Vương Tinh liền cảm động, hét lớn: “Cảm ơn Giáo Hoàng ban thưởng, tôi Vương Tinh nguyện thề trung thành và làm việc hết mình, trồng linh dược cho Luyện Đan Đường và cho cả tiệm tạp hóa buôn bán, tạo ra nhiều phúc cho sinh linh, một ngày làm việc tốt mười lần…”
Nghe một tràng lời nói của Vương Tinh, Thanh Vũ liền đưa tay lên ngăn chặn, giọng nói nhàn nhạt:
“Ta biết tấm lòng của ngươi, Vương Tinh, hãy tiếp tục cố gắng!”
“Cảm ơn ngài rất nhiều.” Vương Tinh khom người muốn đụng vào cái bàn, tay thì nhanh nhẩu đặt hai vật kia vào nhẫn chứa đồ.
“Rinka, Richard, Dieter, ba người khổ cực rất nhiều, làm cho Quân Đoàn Gaia trở thành một niềm tự hào của Giáo Đình, vì vậy ta quyết định ban thưởng cho Quân Đoàn Gaia một Huyễn Linh Giới Chỉ.” Thanh Vũ nhìn ba người Quân Đoàn Trưởng rồi lên tiếng.
Đáng tiếc, bọn họ có công lao nhiều nhất ở đây, ngày ngày chém giết với quái vật, nhưng Hệ Thống lại chỉ ban thưởng một viên Thiên Phú Chi Tinh và Huyễn Linh Chiến Trường. May là các nhiệm vụ sau có phần thưởng lớn hơn, nhưng đòi hỏi cũng lớn không kém là bao.
Dù ba người có năng lực tiến hóa mạnh mẽ, chiến đấu vượt một cấp và có không gian phát triển tốt hơn nhờ vào thu thập tinh thể biến dị cùng loại với năng lực, nhưng Thanh Vũ vẫn cảm thấy hổ thẹn.
“Thôi được rồi.” Thanh Vũ cười cười nói thầm.
“Và tất nhiên, mỗi người cũng nhận được một viên Thiên Phú Chi Tinh.” Thanh Vũ tiếp tục nói với giọng thản nhiên.
“Cảm ơn Giáo Hoàng đã ban thưởng.” Rinka, Dieter, Richard đứng lên rồi nói đồng thanh.
“Xin hỏi Giáo Hoàng, Huyễn Linh Giới Chỉ này có công dụng gì?” Rinka cười hỏi với âm thanh trong trẻo, ẩn trong lời nói kia là một sức mạnh cứng cỏi không thua kém gì phái mạnh cả. Cô là một chiến binh quả cảm, đồng thời là vị Quân Đoàn Trưởng có danh vọng cao, được nhiều người tôn sùng nhất trong Giáo Đình.
Nếu tính tổng số người hâm mộ ở Hành Tinh Gaia này, thì Thanh Vũ thua xa Rinka rất nhiều.
“Huyễn Linh Giới Chỉ là một vật phẩm dùng để mở ra Huyễn Linh Chiến Trưởng, một thế giới nằm giữa hư và thực, để cho Quân Đoàn luyện binh, chiến đấu với huyễn ảnh khát máu, tốc độ thời gian trôi nhanh hơn bên ngoài gấp năm mươi lần.” Thanh Vũ từ tốn giải thích.
“Năm mươi lần?” Lần này, cả phòng đều trầm trồ thốt lên, lòng họ kinh ngạc đến rung động.
“Một thế giới khác với thời gian nhanh hơn gấp năm mươi lần?” Mặc Hàn cũng kinh ngạc thành lời.
Truyện khác cùng thể loại
63 chương
31 chương
76 chương
72 chương
45 chương
3274 chương
39 chương