Quang minh giáo đình tại tu chân thế giới

Chương 171 : trận chiến bảo vệ tường thành! (7)

Đôi mắt của Thanh Vũ đột ngột thay đổi, ánh lên cái nhìn sắc bén và lạnh lùng tập trung vào Venger biến dị đang gầm gừ ở đằng trước. Mặt đất không còn hình dạng như lúc đầu, ở trên nó đã có thêm nhiều vết tích như hố to vì bị ảnh hưởng bởi trận chiến ở cấp độ không còn thuộc vê người bình thường. Mỗi lần tăng lên một cảnh giới lớn, hay tiến hóa thêm một cấp, sức mạnh sẽ được tăng lên theo chất lượng, đến cấp độ hiện tại, sức phá hủy của bọn họ không khác gì những quả bom loại nhỏ, đủ sức để hủy diệt một khu vực rộng lớn. “Rất tiếc là trận chiến của chúng ta nên dừng lại ở đây thôi, ta không có thời gian để tiêu hao với ngươi.” Thanh Vũ nhàn nhạt nói với Venger biến dị, dẫu cho nó không hiểu được ngôn ngữ của Thanh Vũ, nhưng nó có thể cảm nhận được Thanh Vũ không coi nó vào mắt, làm cho nó càng hung tợn hơn. Một chân của Venger biến dị đá tới, như một ngọn núi to áp đến Thanh Vũ, áp lực khổng lồ đè nặng vào thân thể của hắn, không khí bị sức mạnh của bàn chân to lớn kia đánh bạo, tạo ra những tiếng nổ lớn. Đứng trước bàn chân khổng lồ, Thanh Vũ giống như một con kiến bé nhỏ đang đứng trước ngọn núi nguy nga, hùng vĩ. Nhưng sức mạnh của con kiến kia lại vượt qua những gì mà người khác có thể tưởng tượng. Ầm!! Cái khiên hoàng kim chặn đứng bàn chân khổng lồ, cho dù sức mạnh của bàn chân khổng lồ cực kỳ to lớn, nhưng cái khiên lại chặn nó một cách dễ dàng, ngay cả run động hay bị đẩy lùi cũng chưa từng xuất hiện, cái khiên đang chứng minh sức phòng ngự khủng bố của nó trước Venger biến dị. Bàn chân khổng lồ bị lực phản chấn đánh bật ra ngoài, thân thể của Venger biến dị quá khổ làm cho nó mất cân bằng và muốn ngã về một bên. Ngay tức khắc, Venger biến dị thực hiện một động tác nhanh nhẹn, dùng một chân còn lại làm trụ và giữ vững thăng bằng, để nó tránh khỏi một lần ngã này, xem ra thân thể khổng lồ của nó cũng khá linh hoạt. “Đây là…!” Thanh Vũ liếc nhìn, vô tình nhìn thấy được một vết màu trắng ở trên hông của con Venger biến dị, vì lúc chiến đấu, nó luôn hướng về phía Thanh Vũ, cho nên hắn không nhìn thấy được vết màu trắng này, một phần là nó rất nhỏ, Thanh Vũ không để ý. “Vết sẹo ở trên hông?” Thanh Vũ lẩm bẩm. Sau đó ánh nhìn của hắn trở nên sắc bén, tập trung vào vết màu trắng của Venger biến dị. Tựa hồ Venger biến dị càng đánh càng hăng, lúc này nó đang tấn công Thanh Vũ một cách điên cuồng, dẫu cho những đòn tấn công của nó đều bị cái khiên hoàng kim vô hiệu hóa, nhưng nó vẫn không ngừng tiến lên, dường như nó muốn dùng nhịp điệu này để nhấn chìm Thanh Vũ. Các đòn đánh của Venger không phải không làm gì được Thanh Vũ, bởi vì, mỗi lần ngăn chặn đòn đánh, Thanh Vũ đều bị tiêu hao một lượng linh lực cực lớn, nếu bị tấn công trong khoảng thời gian dài, lớp phòng ngự của Thanh Vũ sẽ bị đánh nát và thân thể trần của hắn sẽ trực diện với Venger biến dị, thật may cho Thanh Vũ, Thánh Dực có chức năng rất đặc biệt là nó có thể chứa đựng một lượng linh lực gấp mười lần Thanh Vũ và không ngừng cung cấp, bổ sung cho hắn trong lúc chiến đấu. “Nếu có vết sẹo, chứng tỏ rằng trước đây nó đã từng bị thương ở nơi đó, vì vậy, vết sẹo kia chính là điểm yếu của nó, nơi có phòng ngự thấp nhất, nếu ta có thể dồn một đòn tấn công toàn lực vào đó, chắc chắn sẽ tiêu diệt được nó.” Thanh Vũ khẽ nói FNDVbQO trong lúc điểu khiển thanh kiếm khổng lồ tấn công Venger biến dị. Thánh Dực khẽ vỗ nhẹ một lần, Thanh Vũ xuất hiện ở bên hông của Venger biến dị, dự định tấn công vào vết sẹo đó bằng một pháp thuật hệ kim. Thanh Vũ mở ra miệng và thổi nhẹ một hơi, linh lực ở trong cơ thể hắn lập tức nhộn nhạo, vận chuyển và tạo thành một pháp thuật từ miệng và bắn thẳng về phía con Venger biến dị, trong lúc này, nó đã kịp phản ứng, cảm giác nguy hiểm từ bên hông kích thích thần kinh của nó, làm cho nó nhảy ra thật xa, tránh khỏi pháp thuật hệ kim có hình dạng như các mũi kim ánh sáng. “Vậy đây chính là điểm yếu của ngươi.” Thanh Vũ nở nụ cười nói, từ cách mà nó hành động, chứng tỏ nó đang sợ hãi, tránh đi đòn tấn vào thẳng vào vết sẹo đó. “Gào!!” Con Venger biến dị mở miệng gầm thét, nước dãi chảy xuống như mưa, mùi tanh hôi từ miệng nó lan tỏa ra làm cho Thanh Vũ phải nhăn mày lại. Venger biến dị không đủ trí thông minh để biết được kẻ địch của nó đã phát hiện ra nhược điểm và dự định tấn công vào nhược điểm đó để tiêu diệt nó, lúc này, nó chỉ hành động theo bản năng, cơn giận dữ làm thần trí nó càng mơ hồ hơn. Cảm giác nguy hiểm khi nãy rất mãnh liệt, ấp tới như một cơn sóng thần hủy diệt, làm cho thần kinh của nó căng cứng lên, dường như nó đang bị kích thích đến một mức nào nó. Làn da con Venger đỏ hồng hơn nữa, thân thể của nó càng tăng cao và to lớn hơn, chỉ trong một giây, nó đã cao đến hai mươi hai mét, khí tức càng trở nên mạnh mẽ hơn lúc trước. Thanh Vũ vừa nhìn thấy cảnh này, cảm nhận được nguy hiểm từ con Venger biến dị càng lớn hơn, trong lòng hắn liền tính toán, không thể để nó ở trạng thái này được, nếu như sức mạnh của nó tăng lên như vậy, chắc chắn nó sẽ vượt qua Thanh Vũ, lúc đó, Thanh Vũ chỉ còn cách sử dụng danh hiệu và tiêu diệt nó. Nhưng một khi Thanh Vũ sử dụng danh hiệu, nếu con Cá Sấu khổng lồ có thể chiến đấu với Tứ Dương sơ kỳ tấn công tới Thập Linh Hỏa thành thì Thanh Vũ sẽ dùng gì đế chống lại nó đây? Càng nghĩ càng cảm thấy bế tắc, thế là, Thanh Vũ lạnh lùng nhìn thằng vào con Venger biến dị, trong lúc này, Thanh Vũ muốn tiêu diệt Venger biến dị trước khi quá muộn. Đôi cánh hoàng kim trên lưng của Thanh Vũ mở ra hết cỡ, nó càng lúc càng to lớn, cho đến khi chiếm một khoảng không gian ở trên vùng trời, làm cho tất cả mọi người đều phải chú ý đến Thanh Vũ. Thanh Vũ đang kích hoạt chức năng của Thánh Dực, tăng gấp mười lần lực chiến đấu! Kế tiếp, Thanh Vũ vươn tay ra, thanh kiếm khổng lồ màu hoàng kim đang ở trên không bị Thanh Vũ triệu hồi đến bàn tay, nó nhỏ đi, kích cỡ của nó giống như một thanh kiếm bình thường, ánh sáng càng ngưng thực hơn. Cái khiên hoàng kim cùng bộ giáp hoàng kim đang bảo vệ Thanh Vũ lần lượt biến mất, trở thành linh lực quay về thân thể của Thanh Vũ. Thanh Vũ tập trung vào con Venger biến dị, lúc này, nó đã hoàn toàn biến thành một con quỷ dữ màu đỏ hồng, có nhiều hơi nước bốc lên từ thân thể của nó, nhất là các huyết quản đều nổi lên trông cực kỳ xấu xí, sức mạnh của Venger biến dị đang ở mức Tam Dương hậu kỳ, gần chạm đến Tam Dương đỉnh phong. “Đến đây là kết thúc.” Thanh Vũ hít một hơi thật sâu rồi nói nhỏ. Hắn sử dụng hai tay để cầm chặt lấy thanh kiếm hoàng kim, sau đó, Thanh Vũ điều khiển toàn bộ linh lực mà hắn có thể sử dụng được đổ dồn vào trong thanh kiếm, ánh sáng màu hoàng kim lóe ra, nhuộm cả cùng trời có thêm một màu sắc vàng rực rỡ, lộng lẫy. Dương như có một luồng khí mạnh mẽ phát ra từ Thanh Vũ, thổi đến chiến áo khoác tung bay, một áp lực nặng nề xuất hiện, mà trung tâm là thanh kiếm kia, ai cũng có thể cảm nhận được khí tức của thanh kiếm đáng sợ đến mức nào. “Tuyệt Quang Trảm!” Thanh Vũ nói khẽ trong lúc dùng hết sức để chém xuống, thanh kiếm nặng nề không khác gì một tòa núi cao, rất vất vả lắm, Thanh Vũ mới di chuyển được và chém xuống một cái, thẳng về phía Venger biến dị ở đằng xa. Lúc này, nó đang trong trạng thái kỳ dị, tăng lên sức mạnh cực kỳ, nhưng làn dà của nó bị căng lên, nứt nẻ nhìn cực kỳ khủng khiếp, máu tươi chảy ra từ khe hỡ, trọng nó y hệt như một ác ma bước ra từ địa ngục. Xẹt!! Một luồng sống xung kích màu hoàng kim từ xa bắn tới với tốc độ cực nhanh, con Venger biến dị chỉ vừa phản ứng kịp, thì luồng sóng đó đã va chạm vào thân thể của nó, đây là một vết cắt nằm ngang, chém thẳng vào hông của nó, men theo vết sẹo, luồng sóng xung kích cắt ngang thân thể của nó. Với ánh mắt khó hiểu, con Venger biến dị nhìn thấy được phần thân dưới của nó đang đứng ở trên mặt đất, nhưng phần trên lại mất đi, cảnh vật xung quanh từ từ chuyển động cho đến khi đôi mắt của nó bị một màu đen nhấn chìm, ý thức tan rã và biến mất. Venger biến dị chết!