Quang minh giáo đình tại tu chân thế giới
Chương 157 : có gì đó không đúng!!
Âm thanh mang theo cảm giác khinh miệt và không để người ở trong Thập Linh Hỏa thành vào mắt, cho dù là một người bình thường, nghe được âm thanh như vậy, cũng sẽ tức giận.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí ngột ngạt làm cho người ta hít thở không thông.
“Rurure là ai vậy? Thật là bá đạo, dám để cho người ở trong này ra tiếp đón.”
“Bọn chúng đến nhầm thời điểm rồi!”
“Không biết Quân Đoàn Gaia sẽ làm gì tiếp theo đây.”
Cho dù bọn họ có hơi tức giận, nhưng vẫn không muốn hành động gì, mà ngược lại, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Quân Đoàn Gaia, bọn họ không biết được Quân Đoàn Gaia sẽ đối phó với tình huống này như thế nào.
Sát khí như thủy triều bốc lên từ Quân Đoàn Gaia, vừa mới tuyên thệ xong, lại gặp kẻ đến khiêu khích, làm sao có thể không bực bội cho được? Chỉ trong giây lát mà thôi, sát khí giống như được ngưng tụ thành thực chất rồi.
Rinka, Dieter và Richard không thèm quay đầu để nhìn về phía bên ngoài, với một nụ cười nhàn nhạt trên môi, bọn họ đang cười vì mưu kế đã thực hiện thành công.
Thật ra, từ khi Quân Đoàn Gaia xuất hiện đến giờ phút này, Lưu Úc đã che đi âm thanh từ Thập Linh Hỏa thành, tránh để nó vang ra ngoài làm hơn một trăm tên cướp đang dàn trận sợ hãi, nếu không thì có lẽ bọn chúng sẽ chạy trốn mất rồi, làm sao có gan để chống lại một đội quân đã được tổ chức chặt chẽ như vậy?
“Có người đang khiêu khích uy nghiêm của Quân Đoàn Gaia, mưu đồ không tốt đối với Thập Linh Hỏa thành, các ngươi cần phải làm gì?” Richard lại hỏi thêm một câu nữa bằng giọng nói cực kỳ lớn.
“Giết!” Ba trăm người đồng thanh trả lời, sát khí trực thẳng lên trời, tạo thành một vùng không gian đặc biệt có thể ảnh hưởng đến tâm tình của người khác nếu họ bước vào đó.
“Tốt lắm, vậy thì hãy theo chúng ta ra bên ngoài để nhìn xem kẻ nào lại to gan đến như vậy!” Richard gật đầu rồi lạnh lùng nói.
Ánh mắt giống như muốn giết người của ba trăm người đều nhìn về phía tường thành, không, hay nói đúng hơn là bọn họ đang nhìn về phía bọn cướp đang ở ngoài kia. Khuôn mặt đắc ý và dữ tợn của bọn cướp làm Quân Đoàn Gaia sôi máu.
…
“Thật là một tòa thành lộng lẫy và đẹp đẽ làm sao, nếu ta có thể chiếm lấy nó thì sợ gì không có một chổ cắm dùi ở tương lai?” Rurure liếm môi rồi nói một cách tham lam, cơ thể của hắn to lớn và cao làm nổi bật lên khí chất của kẻ cầm đầu, đặc biệt là cây đao sắc bén lớn đến dọa người kia con vấn vươn mùi máu tanh càng tôn lên vẻ khát máu, dữ tợn của Rurure, chỉ nhìn sơ qua mà thôi, liền có thể biết được hắn không phải là hạng người hiền lành gì.
Hơn một trăm tên cướp bị chấn động mãnh liệt khi nhìn thấy tòa thành làm bọn chúng quên mất đi những người ở trong đó, nói đúng hơn là bọn chúng không biết được là ai đã xây tòa thành này, ai là chủ của tòa thành này, chỉ nghe được một tin tức là tòa thành đột nhiên xuất hiện.
Trong đầu bọn cướp đều có chung một suy nghĩ, tòa thành này là kết quả của một năng lực tiến hóa đặc biệt, chắc hẳn có người có năng lực tiến hóa đó và tạo thành một tòa thành trì, thế giới đều thay đổi, cho dù có chuyện vô lí hơn xảy ra, bọn cướp vẫn không ngạc nhiên gì.
“Đại ca, chúng ta phải làm thế nào đây?” Một tên cướp hỏi Rurure với giọng cung kính, ánh mắt toát lên vẻ sợ hãi khi nhìn về phía Rurure, đủ để biết được là uy nghiêm của Rurure trong lòng hắn lớn đến mức nào.
Bị tòa thành này làm cho rung động và thiêu đột lên một dục vọng mãnh liệt từ sâu trong lòng, nhưng Rurure không phải là một kẻ ngu đần gì, hắn biết được rằng, có thể tạo nên một tòa thành trì khổng lồ và nguy nga như thế này, chắc là tên thủ lĩnh cực kỳ mạnh.
“Chủ nhân của tòa thành trì này là ai? Có thực lực gì?” Rurure nắm lên Nuca đang hưng phấn vì sắp đạt được mục đích và hỏi một cách thô bạo.
Nuca lắp bắp trả lời bằng giọng nói hơi run rẩy: “Tòa thành trì này đột nhiên xuất hiện, và chủ nhân của tòa thành trì này thuộc về ba vị thủ lĩnh, thực lực của họ đều đạt đến tiến hóa cấp hai.”
“Tốt lắm.” Rurure nhìn Nuca một chút rồi thỏa mãn nói, với một ít trí lực, Rurure có thể suy đoán ra hành động bán tin tức về tòa thành trì này của Nuca là một hành động mang tính trả thù.
Vết thương bên vai của Nuca vẫn chưa ngừng chảy máu, chứng tỏ hắn bị thương chưa lâu, cộng với ánh mắt toát lên sự thù hằn kia, Rurure liền biết được thằng Nuca này muốn mượn đao giết người, hoặc là làm cho Rurure chiến đấu sống còn với ba vị thủ lĩnh ở trong kia để Nuca hả giận.
Nhưng Rurure làm sao có thể bị một kế hoạch cỏn con này gạt? Rõ ràng, chiến đấu với ba vị thủ lĩnh ở hoàn cảnh này là một hành động ngu dốt đến cực điểm, hắn chỉ là một người tiến hóa đạt đến cấp ba, không có năng lực đặc biệt gì, nhưng thân thể to lớn chính là lợi thế của Rurure làm cho hắn trở thành một thủ lĩnh của băng cướp này, hắn biết được một thông tin, một người tiến hóa cấp hai có năng lực tiến hóa sẽ có thể chiến đấu được với một người tiến hóa cấp ba.
Khi đó, Rurure sẽ bị vây công bởi ba người thủ lĩnh, chắc chắn, cho dù Rurure có thể chiến thắng, thì cũng trọng thương, lúc đó là một thời cơ quan trọng để một số người có âm mưu bắt đầu hành động.
Suy nghĩ trong giây lát, Rurure liền nhìn Nuca với ánh mắt chán ghét, thế là Rurure quăng tên Nuca xuống đất với một lực mạnh làm cho Nuca kêu rên thảm thiết, vết thương chảy ra càng nhiều máu tươi.
Nhìn thấy ánh mắt thù hận của Nuca nhìn về phía mình, Rurure cười gằn nói: “Chúng ta không cần một tên phế vật đã không có giá trị lợi dụng, giết nó đi.”
Sau khi nói xong, Rurure không quay đầu lại để nhìn khuôn mặt đang thay đổi của Nuca, hắn nhìn Thập Linh Hỏa thành và tính toán kế hoạch trong đầu.
Nuca biến sắc khi nghe được mệnh lệnh của Rurure, hắn không ngờ tên thủ lĩnh này lại ra lệnh giết hắn, thế là, từ ánh mắt thù hận trở thành tức giận, sau cùng là tuyệt vọng khi Nuca nhìn thấy một cây đao đang chém xuống đầu hắn.
“Đừng mà!!!” Nuca tuyệt vọng nói.
“Tòa thành này rất là im lặng, giống như không có một ai ở trong vậy.” Rurure khẽ cau mày nói.
“Mày lên gọi người ở trong đi ra!” Rurure lại ra lệnh cho một tên thuộc hạ.
“Thủ lĩnh Rurure vĩ đại đã đến, người ở trong thành mau đến tiếp đón!” Tên thuộc hạ nghe được mệnh lệnh từ Rurure, hắn hưng phấn lên, bằng suy nghĩ phải làm cho thật tốt để được Rurure khen thưởng, hắn nhìn về phía Thập Linh Hỏa thành và gào thét đến khàn giọng.
Sau đó hắn quay đầu lại và nhìn về phái Rurure để chờ đợi sự đánh giá từ Rurure, cái hắn nhận được là một ánh mắt tán thưởng của Rurure làm hắn vui vẻ lên.
Ngay khi tiếng nói vừa dứt chưa được bao lâu, Thập Linh Hỏa thành đã từ một tòa thành hoang, từ từ chuyển biến thành một con thú lớn đang bị đánh thức khỏi giấc ngủ say nồng, kèm theo sự thức tỉnh đó là một sự tức giận khi bị làm phiền.
Luồng khi thế đột ngột bốc lên từ Thập Linh Hỏa thành làm cho một trăm tên cướp trở nên ngưng trọng.
Cái cổng thành khổng lồ từ từ hạ xuống để kết nối thành trì với mặt đất ở bên ngoài, vượt qua một rảnh nước lớn ở bên ngoài thành trì.
Trong ánh mắt kinh ngạc của bọn cướp, Quân Đoàn Gaia từ từ bước khỏi cổng thành và dàn thành một đội ngũ đứng trước mặt của bọn cướp, nhưng khác với ánh mắt khó hiểu của bọn chớp, Quân Đoàn Gaia dùng ánh mắt lạnh băng nhìn bọn chúng.
“Cái này…!” Rurure bị ánh mắt lạnh băng từ ba trăm người mặc giáp làm hắn khó hiểu, ít gì hắn cũng là một người tiến hóa cấp ba, bọn mặc giáp này phải cảm nhận được sức mạnh của hắn rồi chứ? Tại sao bọn chúng không cảm thấy sợ hãi? Mà lại giống như có một mối thù không đội trời chung với Rurure.
Kế hoạch của Rurure là để người ở trong thành, kể cả những thủ lĩnh chiêm ngưỡng sức mạnh của hắn, và dùng nó như một cái bàn đạp để có thể chen một chân vào tòa thành trì này như một thế lực thứ tư.
Tại sao Rurure lại cảm thấy có gì không đúng? Ba trăm người mặc giáp có đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Rurure, nếu ở đây chỉ có một mình hắn, tất nhiên hắn sẽ rời khỏi, nhưng bây giờ, sau lưng Rurure là một trăm tên thuộc hạ, hắn không sợ ba trăm ngươi mặc giáp này.
Rurure tin rằng, bọn họ sẽ không tấn công tổng lực với băng cướp của Rurure, làm vậy sẽ không có lợi ích gì ngoài nhận lấy trọng thương, làm suy giảm thực lực của thế lực.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
96 chương
36 chương
87 chương
70 chương