Quang minh giáo đình tại tu chân thế giới
Chương 120 : lưu úc và rắn khổng lồ
Cấp bậc của Lưu Úc ở Quang Minh Giáo Đình là Thánh Sứ, bằng với Mặc Hàn và Không Thiên Hà, nhưng cảnh giới của hắn thấp hơn, cho dù hắn thuộc nhóm người đầu tiên tham gia vào Quang Minh Giáo Đình đi nữa, thì tiếng nói của Lưu Úc vẫn thấp hơn so với Mặc Hàn.
Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ đoàn chỉ là một đoàn có trách nhiệm duy trì trị an và thực thi pháp luật ngay tại lãnh thổ của Giáo Đình chứ không phải dùng để chiến đấu trên chiến trường, đương nhiên bọn họ sẽ đứng ra bảo vệ lãnh thổ của Giáo Đình.
Còn việc quân viễn chinh thì Thanh Vũ đã có một kế hoạch khác.
Lưu Úc nhìn con rắn không lồ đang quan sát hắn bằng cặp mắt lạnh băng, cái lưỡi của nó cứ đưa ra và thụt vào liên tục phát ra âm thanh xì xì.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn chiến đấu với dạng quái vật, trước đó, Lưu Úc đã cùng nhiều Hắc Viên tộc dưới trướng của Tiểu Hắc để luyện tập, bởi vì được cung cấp nhiều tài nguyên cho nên nhiều Hắc Viên đã đột phát trở thành Trúc Cơ kỳ, số lượng này đang ngày càng tăng lên.
Lưu Úc cảm thấy đây là một cơ hội tốt để chứng minh rằng hắn không phải là người vô dụng, bởi vì, từ lúc đặt chân đến thế giới mới này, những việc hắn làm đều là việc nhỏ, ngay cả chiến đấu cũng rất ít.
Điều này làm cho Lưu Úc cảm thấy hắn là một kẻ thất bại.
Và bây giờ, con rắn không lồ chính là thứ mà Lưu Úc dùng để chứng minh hắn.
Thanh kiếm to lớn được rèn từ nguyên liệu là Hắc Tiêu Thiết mà Vũ Hy đang khai thác và chế tạo. Sau khi phát hiện Hắc Tiêu Thiết thì những trang bị của các thành viên trong Giáo Đình chủ yếu được tạo nên bởi nó.
Trọng lượng của thanh kiếm rất lớn, nhờ sự luyện tập chăm chỉ hằng ngày, Lưu Úc đã quen với việc cầm nó.
Con rắn khổng lồ phát hiện con mồi chỉ là một con người nhỏ bé lại dám đi vào vùng lãnh thổ của nó, ngay lập tức, nó dùng chiếc đuôi nặng hơn một tấn của nó quất thẳng đến Lưu Úc, nó muốn dùng sức mạnh nghiền ép tên bé nhỏ này.
‘’Hừ!” Lưu Úc hắng giọng một cái, hai tay hắn nắm chặt lấy thanh kiếm và chém ra bằng tất cả sức mạnh.
Lưu Úc chủ yếu tu luyện thân thể, bây giờ hắn không ngại va chạm trực tiếp với con rắn khổng lồ.
Keng! Keng!
Âm thanh chói tai phát ra, chiếc đuôi khổng lồ đập thẳng từ trên xuống đã bị chặn lấy bởi thanh kiếm, mặt đất dưới chân của Lưu Úc bị đập nát.
Một luồng sóng khí cuốn theo bụi mù từ chổ Lưu Úc phát ra xung quanh.
Có lẽ tiếng động to lớn này sẽ hấp dẫn sự chú ý của một số sinh vật biến dị.
‘’Woa! Chú ấy thật mạnh, không ngờ chú ấy có thể ngăn cản được chiếc đuôi đó.’’ Linda bất ngờ nói.
‘’Lợi thế của con rắn khổng lồ là thân thể, chú ấy có thể ngăn chặn lợi thế to lớn của con rắn bằng chính thân thể, sức mạnh này thật đáng kinh ngạc.’’ Lilith gật đầu nói.
‘’Đây là Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ, một loại tu luyện khác với Quang Minh Thánh Điển.’’ Mặc Hàn giải thích.
‘’Ngươi chỉ có nhiêu đó thôi sao?’’ Lưu Úc lạnh nhạt nói trong khi đỡ lấy chiếc đuôi to lớn.
Hắn đã xác định được sức mạnh của con rắn này, bây giờ chính là thời khắc phản công.
Một luồng ánh sáng màu trắng bao phủ lấy toàn thân Lưu Úc, ngay cả thanh kiếm cũng không ngoại lệ, Lưu Úc giống như được tiếp thêm sức mạnh, thanh kiếm to lớn kia đánh bật chiếc đuôi khổng lồ ra xa.
‘’Xì, xì~~!’’ Con rắn không lồ bị mất đi cân bằng và lảo đảo.
‘’Chết đi!” Lưu Úc nhân cơ hội này, hắn dùng sức mạnh dồn nén vào hai chân và bộc phát thẳng đến đầu của con rắn với tốc độ cực nhanh.
Một kiếm như trời giáng chém thẳng vào đầu của con rắn khổng lồ trong khi nó chẳng thể nào nhìn thấy được Lưu Úc.
Keng! Xẹt!
Thanh kiếm chém nát lớp vảy màu đen cứng cỏi và cắt sâu vào thịt của con rắn khổng lồ, màu tươi chảy ra ồ ạt.
Đầu của con rắn bị lực chấn động và đập vào mặt đất.
Lưu Úc cảm nhận được con rắn không lồ còn chưa chết, nò vùng vẫy mạnh mẽ làm cho Lưu Úc lảo đảo, biết rằng tình cảnh này không có lợi, Lưu Úc đạp một chân vào đầu con rắn để lấy thanh kiếm và lùi về sau giữ khoảng cách.
Máu tươi của nó chảy xuống ăn mòn những thực vật xung quanh.
‘’Ngay cả máu cũng ghê đến như vậy!’’ Lưu Úc cảm khái một câu, bởi vì áo giáo của hắn đang bị ăn mòn bởi máu của con rắn, nhưng không ăn mòn hết được áo giáp.
Phần lớn sinh vật tiến hóa phụ thuộc vào hoàn cảnh, trong thời gian tiến hóa cao tốc gần đây, xung quanh toàn những mối nguy hiểm, khiến cho đa số sinh vật đã tiến hóa theo chiều hướng trở nên mạnh hơn với tốc độ nhanh, nó sẽ càng nhanh hơn nếu hoàn cảnh càng khó khăn.
Đây là lý do vì sao chỉ trong nửa năm mà xuất hiện nhiều quái vật mạnh đến như thế.
Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ có nhiều kỹ năng cơ bản, như dũng mãnh, kiên cường, nhiệt huyết, giận dữ và chiến ý.
Lưu Úc đã sử dụng dũng mạnh có tác dụng tăng lên sức mạnh của bản thân gấp hai lần để đánh bật cái đuôi của con rắn khổng lồ. Khả năng của dũng mãnh cho phép người sử dụng tăng lên sức mạnh từ hai đến mười lần, tuy nhiên, áp lực mà họ phải chịu cũng rất lớn.
‘’Này, Lưu Úc, ngươi hãy nhanh lên!” Mặc Hàn nhíu mày truyền âm cho Lưu Úc, một số sinh vật biến dị đã rụt rịt tiến lại gần đây.
Bọn họ có thể tiêu diệt hết bọn chúng, nhưng mùi máu tươi sẽ càng lan xa và dẫn dụ một đám sinh vật mạnh mẽ hơn tới, khi đó, muốn thoát thân là một chuyện rất khó khăn.
Lưu Úc gật đầu khi nhận được truyền âm.
‘’Ta không có thời gian chơi với ngươi nữa.’’ Lưu Úc nhìn con rắn khổng lồ đang dè chừng hắn nói.
Một luồng linh lực từ từ tràn ra khỏi cơ thể Lưu Úc và tạo cho con rắn một áp lực đến ngạt thở.
Chỉ trong một giây ngắn ngủi, thanh kiếm của Lưu Úc đã phát ra ánh sáng màu trắng, trên đầu của hắn còn xuất hiện một hư ảnh của thanh kiếm, nhưng nó cực kỳ to lớn.
‘’Nhất Dương Trảm Ma.’’ Lưu Úc lạnh lùng nói.
Hư ảnh kiếm trên đầu của Lưu Úc chém thẳng đến con rắn khổng lồ, nó không thể nào né tránh bởi vì thân hình của nó quá đồ sộ.
Thanh kiếm xé tan lớn vảy cứng một cách dễ dàng và chém con rằng thành hai khúc, máu tươi chảy lênh láng dưới mặt đất.
Đây là kỹ năng mà bất kỳ người nào cũng có thể học được, một kỹ năng cơ bản của Thánh Kỵ Sĩ.
Ngọc Trang đã từng sử dụng nó để chiến đấu với một tên ác nhân.
Lưu Úc thở dài một hơi và nhanh chóng chém ra thân thể của con rắn để tìm kiếm tinh thể tiến hóa.
Trong khi đó, Lilith và Linda đang có biểu hiện ngạc nhiên trên mặt.
‘’Đây là sức mạnh của Thánh Kỵ Sĩ sao?’’ Linda nói nhỏ
‘’Nó còn mạnh hơn cả nhiều năng lực mà tôi từng thấy.’’ Lilith cảm khái.
‘’Đây chỉ là một phần sức mạnh thật sự của Thánh Kỵ Sĩ mà thôi.’’ Mặc Hàn cười nói.
‘’Được rồi, chúng ta mau đi nhanh, nhiều con quái vật đã không muốn chờ đợi rồi.’’
Nhóm người nhanh chóng di chuyển rời khỏi đây, để lại một cái xác đang tỏa ra mùi tanh của máu tươi như mời gọi những thú săn mồi đến.
Mặt đất đang run rẩy bởi các thân hình to lớn đang di chuyển nhanh, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, nơi đây đã trở thành một bãi chiến trường của các quái vật, mà chiến lợi phẩm là thân thể của con rắn khổng lồ kia.
‘’Làm tốt lắm, Lưu Úc, xem ra ngươi đã có tiến bộ cực kỳ nhanh.’’ Thanh Vũ nhìn Lưu Úc rồi cười nói.
‘’Không phụ lòng Giáo Hoàng đã nâng đỡ, đây là tinh thể tiến hóa của con rắn kia.’’ Lưu Úc đưa ra viên tinh thể tiến hóa mà hắn đã lấy được cho Thanh Vũ.
‘’Không cần, đây là thứ mà ngươi đã dùng sức mạnh để lấy được, hãy giữ nó đi.’’ Thanh Vũ nhẹ nhàng lắc đầu từ chối.
‘’Nhưng mà—‘’ Lưu Úc ấp úng. Ở hắn xem ra, con rắn kia có thể bị giết nhanh chóng bởi Mặc Hàn hay Không Thiên Hà mà không tốn thời gian dài như hắn, cho nên hắn không cho phép mình lấy viên tinh thể biến dị này.
‘’Đừng có nhưng nhị gì nữa, Giáo Hoàng đã nói rồi, ngươi cứ giữ lấy đi.’’ Mặc Hàn nhìn thấy vậy, hắn cười khuyên bảo.
‘’Vậy thì, cảm ơn Giáo Hoàng đại nhân.’’ Lưu Úc chần chờ một chút rồi gật đầu.
‘’Này, chú thật là ngầu khi chiến đấu với con rắn kia đấy.’’ Linda đi đến bên cạnh Lưu Úc hâm mộ nói.
‘’Cảm ơn cô đã khen, nhưng mà, tôi vẫn còn yếu lắm, không thể so sánh với những người trong Giáo Đình được.’’ Lưu Úc cười lắc đầu nói.
‘’Cô cũng có thể sở hữu sức mạnh như thể khi tu luyện xong Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ.’’
Linda hưng phấn nói: ‘’Là thật sao?’’
Lưu Úc gật đầu trả lời: ‘’Tất nhiên rồi.’’
Linda đã có năng lượng tiến hóa ở mức Trúc Cơ sơ kỳ, sau khi trải qua nhiều ngày chuyển hóa, có lẽ, rất nhanh thôi, Linda sẽ có sức mạnh ở mức Trúc Cơ sơ kỳ.
Và cô cũng có thể tu luyện Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ mà Thanh Vũ đã đưa cho.
Và lời nói của Lưu Úc là thật, trong Giáo Đình, cảnh giới Nhị Dương trung kỳ có rất nhiều người đạt được, điển hình là các thuộc hạ của những thành chủ, hay những vị thành chủ trẻ.
Hắn không thể nào so sánh với họ được, và hắn đang giữ chức vụ to lớn trong Giáo Đình, một số tin đồn về Lưu Úc không xứng đáng giữ lấy chức vụ đã được bàn tán, nếu không phải Lưu Úc là nhóm đầu tiên của Giáo Đình, thì hắn sẽ rớt khỏi chức vụ này rồi.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
96 chương
36 chương
87 chương
70 chương