Lâu Minh Tuyết phát tiếng rên rỉ, hoa huy*t vừa bị làm ê ẩm sưng càng hư không, chủ động đẩy ra cái mông, lộ ra cúc huyệt đang khát khao khó nhịn, phấn nộn phun trào *** thuỷ. Tạ Ngự Khi ùng ục một tiếng, nuốt từng ngụm nước bọt. Khí cụ mớivừa phát tiết qua lại một lần nữa cao cao giương lên lên, đồng thời nhìn chằm chằm hậu huyệt người dưới thân, giật giật muốn xâm nhập. “A… Không chịu được… Cho ta… Nha nha…” Lâu Minh Tuyết không chịu được đâm tiến vào huyệt của chính mình: “Ừm… A… Không đủ… Muốn… A…” Chịu không nổi nữa người trước mắt mê hoặc, hắn trực tiếp ra trận, kéo ngón tay đang thọc ra thọc vào nơi cửa huyệt, trực tiếp đỉnh tiến vào, nhưng mà địa phương xưa nay chưa từng bị tiến vào, hơn nữa cũng không phải để hầu hạ loại sự tình này, càng là không thể. “Ừm…” Tạ Ngự Khi hừ một tiếng, nhẫn nại sự chặt chẽ căng mịn, đại thủ (bàn tay to) cầm lấy một bên mông đang vểnh lênh bắt đầu xoa nắn, ý đồ làm thanh niên thả lỏng, rất nhanh hắn liền cảm nhận được thanh niên phối hợp. Dựa thế đỉnh vào thêm một chút liền cảm nhận được vách ruột nóng tực chặt chẽ bao lấy. Tạ Ngự Khi nặng nề hít thở, nơi này bất đồng hoa huy*t phía trước, cứ như người này có thiên phú, bên trong hậu huyệt cũng có thể chảy ra *** thủy. Không giống với hoa huy*t trơn trượt ướt át, hậu huyệt sau khi đâm vào phảng phất như đắm mình vào ôn tuyền. Vách bên vừa khô khốc nhưng cũng vừa ẩm ướt, vừa vặn có thể làm cho hắn hảo hảo cảm nhận được tường ruột đang an ủi, càng làm cho hắn có cảm giác đang thao hoa huy*t. “A… Thật lớn… Hảo đầy… Thoải mái…” Sau khi thích ứng, y liền không nhịn được đĩnh động phần eo, chốc chốc phun ra nuốt vào khổng lồ của nam nhân. Hắn nhìn hoàn toàn đắm chìm trong dục vọng, đem chân của thanh niên khiêng lên trên vai, liền bắt đầu thẳng thắn thoải mái đánh xuyên. “Ừm… Thật sâu… Cũng bị xuyên hỏng… A… Hừ hừ…” Bắp đùi bị bốn ngón tay bấm lại, cái mông trắng nõn hồng hồng phủ kín dấu vết nam nhân nhưng Lâu Minh Tuyết đang hoàn toàn đắm chìm vào dục vọng sâu như bể đại dương không thể thoát ra, vẫn giương đùi mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, ra vào tại trong cơ thể mình. Phong thái *** đãng so với kỹ nữ còn muốn hạ tiện hơn. Tạ Ngự Khi lại làm như chưa có chơi đã, ánh mắt đỏ ngầu nhìn miệng huyệt phun ra nuốt vào cự đại, hoàn toàn bị kéo căng không có nửa điểm nhăn nheo, theo động tác của hắn *** thuỷ như bọt biển, mỗi lần thẳng tiếng hay rút ra đều phát ra âm thanh xì xì. “A… Không nên đụng nơi đó… Muốn hỏng… Ân…” Cơ thể mẫn cảm lại bị đối phương liên tiếp đánh vào, y không nhịn được khóc lên, hai tay nắm thật chặt ráp trải giường bên dưới, cau mày nhưng lại vui thích thừa nhận rằng hắn phảng phất có thể chạm đến linh hồn mình. Tính khí phía trước không biết đã bắn bao nhiêu lần, lần này phun ra chỉ là dịch lỏng mỏng manh. “Nha… Muốn tới… Không chịu được…” Y thân thể căng thẳng, bên trong khoang huyệt bị nam nhân làm đến không nhịn được co gân, thân thể cũng theo đó run rẩy. Hắn đột nhiên bị siết chặt đến tê cả da đầu, thở hổn hển đè lại đùi người dưới thân, mạnh mẽ đỉnh đến phảng phất huyệt khang sắp khép chặt lại, chăm chú nhìn thanh niên bởi vì sắp cao trào mà biểu hiện ra thái độ mê say. Xạ hương nhàn nhạt phảng phất trong không khí lại khiến người ta quên không được sự tình, rốt cục không nhịn được, đem chất lỏng nóng rực phun vào thân thể thanh niên. “A…” Lâu Minh Tuyết theo bản năng thẳng người tiếp nhận hắn một lần nữa phóng tinh, cuối cùng cũng chịu không nỗi mà hôn mê bất tỉnh. Nằm úp sấp lên người y, Tạ Ngự Khi hưởng thụ dư vị sau khi cao trào, thân thể đột nhiên cứng đờ, trong mắt loé ra một vẻ kinh ngạc, địa phương kết nối chảy ra chất lỏng, không nghĩ đến người này cư nhiên bị mình làm đến không thể khống chế. Trong mắt lướt qua ý cười, rút khí cụ ra, liếc mắt nhìn sắc trời qua song cửa sổ, hắn nhất định phải đem sự tình cấp báo cho huynh trưởng trước hừng đông, cúi đầu nhìn nơi riêng tư của thanh niên đã rối tung rối mù: “Chỉ có thể oan ức ngươi, đợi ta giải quyết xong xuôi sự tình, nhất định sẽ đi tìm được ngươi.” Một bên thu dọn ráp trải giường, xoa lung tung nơi riêng tư của người kia liền đắp chăn lên. Nhìn Lâu Minh Tuyết ngủ mê man thật kỹ, Tạ Ngự Khi mặc quần áo tử tế, đẩy cửa sổ ly khai. Sáng sớm, Lâu Minh Tuyết tỉnh lại trong nháy mắt, chỉ cảm thấy khắp toàn thân từ trên xuống dưới phảng phất giống như bị hủy cốt, mở ra đôi mắt sưng đau, đập vào mắt hoàn cảnh xa lạ khiến y nhất thời không rõ mình đang ở nơi nào. Qua một hồi lâu, đại não mới dần dần quay lại, những kí ức đêm qua như cơn bão ùa về. Cơ hồ là trong nháy mắt, y cứng ngắc nhíu mày, bất kể là trên người truyền tới bủn rủn, hay trong không khí đầy vị ***, còn có chỗ riêng tư truyền ra ê ẩm sưng đau, cực kỳ chứng minh, Lâu Minh Tuyết y bị phá thân. Trong mắt loé ra một tia tàn nhẫn, bất kể là ai, y nhất định muốn giết đối phương! Nhẫn nhịn đau nhức, Lâu Minh Tuyết gọi tới một thùng nước nóng, chỉ cần vừa nghĩ tới dịch thể người kia còn trong thân thể mình, y liền hận không thể hiện tại ngay lập tức giết đối phương! Để người hầu cẩn thận đem thùng gỗ trang bị nước nóng đầy đủ, trực tiếp đem người ném ra ngoài, rút đi quần áo, khi thấy hạ thân dấu vết này kia, y giận dữ và xấu hổ nghĩ chờ bắt được người, nhất định muốn đem băm thành tám mảnh lấy cho chó ăn để giải mối hận trong lòng, ngồi vào trong thùng gỗ: “Ừm…” Nơi riêng tư bị nước nóng kích thích khoái cảm càng làm y nhịn không được tức giận. Thân thể của y khi nào trở nên nhạy cảm như vậy quá, chỉ bị nước đụng tới liền không chịu được. Nghĩ đến lời nói của sư phó, Lâu Minh Tuyết biết nam nhân đó mình không thể không giết bằng không sau này y nhất định sẽ biến thành loại người *** tiện chịu không nổi, y làm sao có khả năng trở thành loại người như vậy… “Ừm… Đáng chết… A… Ta nhất định muốn… Hừ hừ… Giết hắn…” Lâu Minh Tuyết một mặt xấu hổ, một bên mắng một bên dùng tay lấy ra dịch thể đối phương bắn vào.  Nhưng mà nam nhân này bắn thực sự quá sâu, làm cho y chỉ có thể dạng chân quỳ gối trong thùng gỗ, dùng hai ngón tay móc móc hoa huy*t mới làm cho dịch thể bên trong chảy ra một chút. Quá trình dài đằng đẵng, dằn vặt người thật lâu, vất vả lắm mới làm sạch được nơi đó. Lâu Minh Tuyết không còn khí lực nằm nhoài thùng gỗ thở dốc một hồi lâu, xấu hổ mò tới hậu huyệt, y theo phương pháp lúc trước mà dọn dẹp hậu huyệt. Tính khí phía trước lại vì vậy mà sướng thêm một lần. Thật vất vả đem hai cái huyệt dọn dẹp sạch sẽ, nước đã vẩn đục, Lâu Minh Tuyết chán ghét nhảy vào một bên nước trong tắm táp, một bên hung tợn nghĩ chờ bắt được nam nhân nên dằn vặt đối phương như thế nào.