Quan Vận
Chương 87 : Khiêu chiến không nhỏ
Lãnh đạo cấp trên xuống dưới thị sát công tác, từ nhân viên cùng đi đến ăn cơm, dừng chân, cùng với mỗi một chi tiết nên do ai đến tiếp đón, trên cơ bản sự vô toàn diện, trước đó đều đã do Văn phòng Huyện ủy và văn phòng Thành ủy kết nối, sau khi đạt thành nhận thức chung, cuối cùng do song phương xác nhận, chuyến thị sát của Tưởng Tuyết Tùng mới có thể chính thức khởi động.
Đợi khi cụ thể chứng thực, sẽ từng bước dựa theo trình tự đã sắp sẵn, thì giống như một vở tuồng đã được tập dợt trước, không thể có chút sơ xuất trong lúc diễn. Trước đó khi sắp xếp do ai giới thiệu tiến triển tình hình hạng mục đập lớn cho Tưởng Tuyết Tùng, sau khi Lý Dật Phong và Lãnh Phong họp bàn xong, cảm thấy vẫn là do Lý Dật Phong ra mặt khá thích hợp, cũng chỉ có Lý Dật Phong có thể thay huyện Khổng lên tiếng.
Đương nhiên, Lý Vĩnh Xương vốn định do y ra mặt giới thiệu tình hình, dù sao y là người phụ trách chủ yếu của dự án đập lớn, nhưng Lãnh Phong đề nghị do Lý Dật Phong ra mặt, y còn muốn làm náo động, cũng phải tuân thủ quy củ quan trường.
Nhưng vừa rồi ở Huyện ủy sau khi cướp lời Lý Dật Phong, Lý Dật Phong không tỏ vẻ, Tưởng Tuyết Tùng cũng là thái độ ngầm đồng ý, lá gan Lý Vĩnh Xương liền lớn hơn, dựa vào ưu thế thiên thời là Tưởng Tuyết Tùng được do y mời đến thị sát công tác, lại bằng thêm địa lợi và nhân hòa của y ở huyện Khổng, tương đương là thiên thời địa lợi nhân hoà toàn bộ có đủ, lúc này không tranh, thì đợi khi nào?
Tin tưởng Lý Dật Phong cũng không làm gì được y!
- Vẫn là do tôi đến giới thiệu là khá thích hợp, dù sao dự án đập lớn do tôi phụ trách cụ thể, tôi nắm khá rõ mỗi một chi tiết
Lý Vĩnh Xương chủ ý đã định, liền không đợi Lý Dật Phong lên tiếng, việc nhân đức không nhường ai liền đứng ra, Mao Toại tự tiến cử (một thành ngữ TQ chỉ người có tài dũng cảm giới thiệu mình với người khác).
Tình luôn lần trước cướp lời Lý Dật Phong, trong vòng không đến một giờ Tưởng Tuyết Tùng đi vào huyện Khổng, Lý Vĩnh Xương đã là lần thứ hai với thân phận của nhân vật số 3, lướt qua nhân vật số 2, trực tiếp một mình đấu quyền uy của nhân vật số 1
Quả nhiên đủ vênh váo, không hổ là núi Bình Khâu không đổ của huyện Khổng
Lời này vừa nói ra, Lý Dật Phong sắc mặt hơi không vui, thế nhưng vẫn duy trì phong độ, nhưng Lãnh Phong rốt cục biến đổi sắc mặt, vô cùng bất mãn liếc mắt nhìn Lý Vĩnh Xương một cái. Với sự bình tĩnh của Lãnh Phong còn không kìm nổi tức giận, có thể thấy được Lý Vĩnh Xương quả thật hơi quá đáng.
Tuy nhiên ý vị sâu xa chính là, Tưởng Tuyết Tùng vẫn vậy bất động thanh sắc, đối với hành động công nhiên khiêu chiến quyền uy của Lý Dật Phong và Lãnh Phong của Lý Vĩnh Xương làm như không thấy, thật sự rõ ràng là thiên vị Lý Vĩnh Xương, đến cả Tăng Vĩ Hiến và Lãnh Nhạc cũng không hẹn mà cùng liếc mắt nhìn Lý Vĩnh Xương một cái, hơi hơi toát ra vẻ mặt không kiên nhẫn.
Lý Vĩnh Xương ngạo nghễ mà đứng, không để ý tới ánh mắt người khác, chỉ chờ Tưởng Tuyết Tùng cho phép.
Ánh mắt Tưởng Tuyết Tùng không dừng ở bất cứ một người nào, mà là lướt qua mọi người, chăm chú nhìn đập lớn xa xa. Hiện trường công trình đập lớn, đã lập giàn giáo khá cao, cần cẩu cao lớn, cùng với hình thức quy mô sơ bộ của đập lớn, đứng sừng sững ở vùng đất bằng của huyện Khổng trong trời thu mênh mông, liền có ý thơ và mỹ cảm khác
- Vi hữu hi sinh đa tráng chí, cảm khiếu nhật nguyệt hoán tân thiên
Tưởng Tuyết Tùng bỗng nhiên liền ngâm một câu thơ, cười ha hả, hào khí ngút trời nói,
- Ai giới thiệu hạng mục đập lớn cũng không quan trọng, quan trọng là, người đó sẽ phải dùng ngôn ngữ thơ ca để giới thiệu? Tôi là xuất thân trí thức, thích núi sông tráng lệ và câu thơ uyển chuyển
Tưởng Tuyết Tùng vừa dứt lời, Lý Dật Phong và Lãnh Phong trong lòng vừa động, đồng thời thốt ra:
- Quan Doãn ... Quan Doãn là sinh viên đại học Bắc Kinh hệ tiếng Trung
Hai người đồng thời nói ra tên Quan Doãn, đầu tiên là sửng sốt theo sau nhìn nhau cười, chỉ cười một tiếng liền hiểu rõ tâm ý đối phương, với mục đích mượn tay Quan Doãn đả kích sự kiêu ngạo của Lý Vĩnh Xương, tâm ý hai người đạt tới sự ăn ý trước nay chưa từng có.
- Bí thư Tưởng, Quan Doãn không có tham dự cụ thể vào dự án đập lớn, hắn đối với tiến triển cụ thể của dự án đập lớn có lẽ không hiểu cho lắm
Lý Vĩnh Xương nóng nảy, vội vàng nói ra thiếu sót của Quan Doãn, ý đồ dập tắt cơ hội Quan Doãn có thể xuất đầu lộ diện. Ngàn vạn lần không thể khiến Quan Doãn lộ diện ở trước mặt bí thư Tưởng, nếu chẳng may Quan Doãn để lại ấn tượng sâu sắc cho bí thư Tưởng, ở sự tình liên quan đến việc lớn bí thư Tưởng chọn thư ký, nói không chừng sẽ xuất hiện biến cố y không muốn nhìn thấy nhất
Thấy Lý Vĩnh Xương thiếu chút nữa đỏ mặt tía tai, Lý Dật Phong và Lãnh Phong lại liếc nhau, hiểu ý âm thầm cười, là người đều có điểm yếu, Lý Vĩnh Xương sợ nhất nhìn thấy Quan Doãn quật khởi, , bởi vì từ đầu đến cuối tuy rằng Lý Dật Phong và Lãnh Phong áp chế Quan Doãn một thời gian, nhưng đều để lại đường sống, Lý Vĩnh Xương lại không giống vậy, y chẳng những sợ Quan Doãn sẽ cưỡi lên đầu Vương Xa Quân, còn lo lắng Quan Doãn sẽ khiêu chiến quyền uy thổ Hoàng đế ở huyện Khổng của y, bởi vậy, Quan Doãn mới là thảm hoạ lớn thật sự trong lòng y
Tưởng Tuyết Tùng lại cười khoát tay:
- Huyện Khổng không lớn, dự án đập nước sông Lưu Sa sợ là ở huyện mỗi người đều biết, Quan Doãn cho dù không tham dự cụ thể, tình huống đại khái khẳng định cũng biết một ít chứ? Để hắn đến giới thiệu cho tôi một chút cũng tốt, nghe qua ý tưởng của người trẻ tuổi, cũng có thể cảm nhận được sức sống của tuổi trẻ. Vĩnh Xương, chút nữa tiến triển công tác lấp mộ phục hồi đất trồng, tôi nhất định phải nghe anh cụ thể giới thiệu tiến triển, người khác giới thiệu, tôi cũng sẽ không nghe.
Lý Dật Phong lại cùng Lãnh Phong liếc nhau, Lãnh Phong khẽ lắc đầu, ý tứ là ông cũng không biết Tưởng Tuyết Tùng là dụng ý gì, vốn tưởng rằng Tưởng Tuyết Tùng này đến huyện Khổng là vì Lý Vĩnh Xương tạo thế, dù sao Tưởng Tuyết Tùng đồng ý đến huyện Khổng thị sát công tác, là kết quả một tay Lý Vĩnh Xương thúc đẩy, thế nhưng bên trong thái độ dung túng của Tưởng Tuyết Tùng đối với Lý Vĩnh Xương, dường như lại có ý xa cách.
Nhìn không thấu, không nghĩ ra, Tưởng Tuyết Tùng đầu tiên là điểm danh Quan Doãn, hiện tại lại đồng ý để Quan Doãn giới thiệu tiến triển dự án đập lớn với ông, rốt cuộc thì Tưởng Tuyết Tùng đang tính toán cái gì đây? Lý Dật Phong và Lãnh Phong đều âm thầm lắc đầu, cũng không biết Quan Doãn là gặp vận may, hay là lại bị Tưởng Tuyết Tùng thay đổi biện pháp thu thập
Tuy nhiên Tưởng Tuyết Tùng cố ý điểm danh để Lý Vĩnh Xương kế tiếp giới thiệu tiến triển công tác lấp mộ phục hồi đất trồng, thâm ý sâu sắc à nha.
Có trò hay để xem rồi, Tưởng Tuyết Tùng lúc này đây đến huyện Khổng, xem ra không chỉ có là vì Lý Vĩnh Xương chống lưng, ông ta khẳng định còn có dụng ý khác.
Tình huống, biến đổi phức tạp rồi
Lý Vĩnh Xương chỉ có thể nói:
- Vâng, tôi lát nữa sẽ báo cáo tiến triển công tác lấp mộ phục hồi đất trồng với bí thư Tưởng
Ở mặt ngoài rất thuận theo, kỳ thật nội tâm cũng là hận được không được, sao lại để Quan Doãn giành mất đầu giải, sai lầm, thật sự là sai lầm, sớm biết rằng như vậy, trước kia chi bằng tìm một cơ hội khiến Quan Doãn đi làm việc khác, không cho hắn theo tới thì mọi sự đại cát rồi
Chánh văn phòng Huyện ủy Liễu Tinh Nhã thấy mấy lãnh đạo chủ yếu đạt thành nhận thức chung, liền vội không ngừng từ bên trong đám người dẫn Quan Doãn đi tới trước mặt Tưởng Tuyết Tùng, y cũng muốn mượn cơ hội lộ mặt, khiến cho bí thư Tưởng nhớ kỹ y
- Bí thư Tưởng, tôi là Chánh văn phòng Huyện ủy Liễu Tinh Nhã...
Liễu Tinh Nhã nói còn chưa xong, đã bị Tưởng Tuyết Tùng đánh gãy, Tưởng Tuyết Tùng cũng không nói chuyện với y, mà trực tiếp hỏi Quan Doãn:
- Quan Doãn, cậu tốt nghiệp đại học Bắc Kinh hệ tiếng Trung hả?
Quan Doãn đột nhiên bị gạch từ trên trời rơi xuống đập trúng, cũng không hưng phấn như trúng thưởng, ngược lại, hắn sớm đã biết đãi ngộ của hắn ở huyện Khổng có liên quan đến vị nhân vật số 1 Thành ủy trước mắt này, cho nên cũng không có ôm ảo tưởng không thực tế gì đối với sự tương tác giữa Tưởng Tuyết Tùng và hắn, chỉ cần bí thư Tưởng không trước mặt mọi người quát hắn, khiến tình cảnh hắn càng thêm họa vô đơn chí thì đã tốt lắm rồi, về phần chuyện tốt gì đó, nghĩ của không dám nghĩ đến nữa là
- Vâng
Quan Doãn thành thật trả lời.
- Nghe nói cậu còn là học sinh đầu tiên đậu vào đại học Bắc Kinh trong lịch sử huyện Khổng, đến nay vẫn chưa có người vượt qua cậu?
- Tôi tin tưởng huyện Khổng về sau nhất định sẽ còn có người thi đậu vào đại học Bắc Kinh. Huyện Khổng là một địa phương tốt bồi dưỡng ra nhân tài, dưới sự lãnh đạo của bí thư Lý và Chủ tịch huyện Lãnh, trình độ phát triển sự nghiệp giáo dục của huyện Khổng từng năm được đề cao...
Tưởng Tuyết Tùng cười ha hả:
- Tốt lắm, không nói lời nói khách sáo, cậu giới thiệu một chút tiến triển dự án đập lớn cho tôi đi, phải chú ý nhất định phải dùng từ tuyệt đẹp, tôi rất bắt bẻ, không thích kiểu cách văn chương chỉ có xương cốt không có máu thịt
Khó khăn không nhỏ, dùng ngôn ngữ tuyệt mỹ giới thiệu một dự án Chính phủ, quả thật là một quả thật là một, nhất là đối với thư ký văn phòng làm việc lâu dài quanh năm suốt tháng ở cơ quan chính phủ mà nói, sớm đã thành thói quen ngôn ngữ và cách thức nói chuyện theo kiểu thư ký văn phòng, muốn hắn chuyển biến ý nghĩ, dùng ngôn ngữ thơ từ đến báo cáo công tác, quả thực chính là một loại tra tấn.
Cũng may... Quan Doãn chưa bao giờ buông thư pháp và thơ cổ —— thơ cổ, Quan Doãn bỗng nhiên trong lòng lóe lên một ý tưởng, nhớ tới thời gian trước ông cụ Dung bảo hắn luyện lại thư pháp và đọc thuộc thơ cổ, chẳng lẽ nói ông cụ Dung lo trước tính sau, là vì hắn chỉ đường?
Quả thật, có ngọn đèn chỉ đường như ông cụ Dung đây quả thật có thể khiến Quan Doãn có được tiên cơ trước người một bước, cuối cùng vẫn phải là chính mình rải đường và chính mình làm đến nơi đến chốn bước đi mới được, cũng may, mấy ngày gần đây thư pháp của Quan Doãn chẳng những tiến bộ không nhỏ, còn học thuộc rất nhiều bài thơ cổ, đối với hắn vẫn nhiệt tình yêu thích văn học và có bản lĩnh văn học nhất định mà nói, luyện chữ và đọc thơ không chỉ là ứng phó sự tình, còn là một sở thích của hắn
Người có thể đem sở thích chuyển hóa thành động lực trong cuộc thực tế và trợ giúp cho sự trưởng thành, là người thông minh.
- Vào mùa thu hưng thịnh nhất trong lịch sử huyện Khổng, dưới sự ủng hộ mạnh mẽ của bí thư Huyện ủy Lý Dật Phong và Phong Chủ tịch huyện Lãnh, dưới sự đích thân lãnh đạo của Phó bí thư Lý Vĩnh Xương, phía trên vùng quê một màu vàng óng ánh, với nguồn nước sông dư thừa, hai bên sông Lưu Sa đồng cỏ tốt tươi, một đập nước lớn tượng trưng cho ý chí phấn đấu bất khuất của tinh thần huyện Khổng và nhân dân huyện Khổng, sắp khánh thành một tấm bia to tráng lệ nhất huyện Khổng…
- Lúc này vào mùa thu hoạch, mảnh đất huyện Khổng đủ các hoa màu như gấm, nhân dân huyện Khổng khí thế ngất trời, dân chúng huyện Khổng vừa múa vừa hát, nghênh đón người khách tôn quý nhất trong lịch sử huyện Khổng - bí thư Thành ủy Tưởng Tuyết Tùng Tưởng, vì thế, huyện Khổng khắp nơi khắp chốn tình thơ ý hoạ, nhân dân huyện Khổng một mảng tiếng hoan nghênh vui cười, mùa thu huyện Khổng, liền thành đại dương tươi đẹp, thế giới tuyệt mỹ
- Vạn trượng hồng trần tam bôi tửu, thiên thu đại nghiệp nhất hồ trà (trần gian muôn trượng ba chén rượu, sự nghiệp đời đời một bình trà) - Tưởng bí thư đã đến, trong ánh nắng chan hòa, đập nước sông Lưu Sa đột ngột từ mặt đất mọc lên, trong nháy mắt, sóng cả sông Lưu Sa cuồn cuộn chảy, trong lúc nói chuyện, dự án đập nước sông Lưu Sa đã hoàn thành một phần ba lượng công trình...
Quan Doãn chậm rãi mà nói, lấy ngôn ngữ ý thơ bình thường làm khúc dạo đầu, sinh động miêu tả ra cảnh mùa thu hưng thịnh của huyện Khổng, vừa đề cao lãnh đạo chủ yếu của Huyện ủy, lại làm nổi bật cao độ việc Tưởng Tuyết Tùng thị sát, tóm lại, hắn tự thuật giống như một lời tả thực sống động, mặc dù nghe trong tai Lý Vĩnh Xương, Quách Vĩ Toàn thì chẳng ra cái gì cả hơn nữa còn cố làm ra vẻ, nhưng ai nấy đều biết, chẳng sợ Lý Dật Phong và Lãnh Phong nghe xong không thích cũng không sao, chỉ cần Tưởng Tuyết Tùng vừa lòng là được.
Trong quan trường là ông lớn ưu tiên hệ thống nguyên tắc, lúc này, ở trong này ông lớn bự nhất là Tưởng Tuyết Tùng.
Quan Doãn nói xong, cũng không đợi Tưởng Tuyết Tùng tỏ thái độ, lấy tay chỉ hình thức đập lớn sợ bộ phía xa, đưa ra một yêu cầu vô cùng quá mức đến cả Lý Vĩnh Xương, Lý Dật Phong cũng không dám giáp mặt đề cập với Tưởng Tuyết Tùng:
- Bí thư Tưởng, đập lớn sộng Lưu Sa chắc chắn trở thành tấm bia to của huyện Khổng, nếu do ngài viết lưu niệm, khẳng định có thể lưu lại một nét bút đậm ở trong lịch sử huyện Khổng
Mọi người lập tức lâm vào cả kinh!
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
19 chương
90 chương
75 chương
607 chương
16 chương