Quan Vận
Chương 77 : Huyện Khổng không người bội thu
Sau hội nghị công việc Bí thư, về việc Lý Dật Phong và Lãnh Phong sẽ đổi văn phòng cho nhau, dự án đập nước phải khởi công lại một lần nữa, lại có Bí thư Tưởng sắp đến huyển Khổng thị sát công việc, tất cả những chuyện tin đồn đan vào với nhau, từ đó làm cho mùa thu này là mùa thu rực rỡ nhất trong lịch sử huyện Khổng, chính thức tiến vào giai đoạn thứ hai.
Hiệu quả công việc của Lý Vĩnh Xương và Quách Vĩ Toàn cực kỳ cao, chỉ mở một cuộc họp hội ý liền có thể đưa ra ý kiến chỉ đạo cụ thể về việc san lấp mộ khôi phục lại đất canh tác của huyện Khổng. Một là cố gắng hết sức điều động với quy mô lớn tác dụng đi đầu của các cán bộ Đảng viên, thực hành chế độ phân vùng chịu trách nhiệm, mỗi cán bộ Đảng viên phụ trách một phần, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ đúng thời hạn. Hai là tiền bồi thường đất san lấp mộ cho mỗi hộ gia đình là 60 tệ, do phòng Tài chính của huyện gánh vác.
Ý kiến chỉ đạo nộp lên Hội nghị thường vụ nghiên cứu, Lý Dật Phong không có ý kiến gì, Lãnh Phong cũng gật đầu tỏ thái độ chấp nhận, liền nhất trí được thông qua. Sau đó lại mở đại hội thành lập tổ lãnh đạo tiến hành san lấp mộ lấy đất canh tác, Tổ trương Lý Vĩnh Xương, Phó tổ trưởng Quách Vĩ Toàn, một số tổ viên, đồng thời cũng mở đại hội động viên tiến hành san lấp mộ lấy đất canh tác.
Một thân kiêm nhiệm chức Tổ trưởng và Phó tổ trưởng của hai tổ lãnh đạo, uy thế và khó khăn của Lý Vĩnh Xương và Quách Vĩ Toàn, một lúc đều có cả hai!
Nhất là Lý Vĩnh Xương, sau khi chịu ảnh hưởng tiêu cực của xung đột đình công ở đập lớn, vấn đề liên lụy với Tiền Ái Lâm và việc Thôi Ngọc Cường không giữ vững lập trường, lại thành công trong việc mượn dùng việc Tưởng Tuyết Tùng sắp đến thị sát công việc và chính sách san lấp mộ lấy lại đất canh tác, không nói đến việc khắc phục khó khăn một cách dễ dàng, lại một lần nữa nhảy lên trên đầu, ép Lý Dật Phong và Lãnh Phong chỉ có thể chống đỡ mà không có lực trả đòn!
Không, thậm chí có người cho rằng, Lý Dật Phong ngoài tính tượng trưng đem đổi văn phòng với Lãnh Phong, dường như đã không còn cách nào khác.
Không ít người bàn tán sau lưng, chẳng lẽ huyện Khổng rời Lý Vĩnh Xương thì sẽ không còn cơ hội phát triển gì nữa? Sao mọi việc đều phải do Lý Vĩnh Xương dẫn đầu vậy? Đường đường là nhân vật số một và số hai Huyện ủy, mọi việc đều không nắm trong tay, cũng không biết rốt cục muốn thế nào, thật sự là muốn để mặc Lý Vĩnh Xương nắm trong tay toàn bộ huyện Khổng sao?
San bằng mộ phục hồi đất canh tác là chính sách của huyện, Bí thư và Chủ tịch huyện không chủ động nắm lấy, không thừa thời cơ nắm lấy chiến tích lại chắp tay tặng cho Lý Vĩnh Xương, Lý Dật Phong cũng được, Lãnh Phong cũng không sao, chẳng lẽ đầu óc bị nước vào?
Không chỉ người ngoài không hiểu, Quan Doãn cũng nhất thời mê muội, lần trước lúc Lãnh Phong tiết lộ văn kiện có liên quan đến việc tỉnh muốn đưa ra chính sách san bằng mộ khôi phục đất canh tác, hắn liền tưởng văn kiện gửi đi rồi thì Lãnh Phong sẽ mượn cơ hội tự mình nắm lấy chính sách san lấp mộ khôi phục đất canh tác, mượn gió Đông san lấp mộ khôi phục đất canh tác này, từng bước nắm giữ quyền chủ động của dự án đập nước. Không ngờ sau khi văn kiện chính thức phát đi, không những Lý Dật Phong không tiếp nhận, Lãnh Phong cũng không tự mình nắm giữ ấn soái, còn đem trọng trách đặt lên người Lý Vĩnh Xương, sau lưng… lại có nội tình gì đây?
Tuy nhiên liên tưởng đến bối cảnh của Lý Dật Phong và Lãnh Phong, không hẹn mà cùng không tiếp nhận trọng trách san lấp mộ khôi phục đất canh tác, khẳng định là hai người đều nhìn ra gì đó. Nếu nói dự án đập nước không phải tấm bia to thì chính là sấm sét --- ít nhất vẫn là một nửa cơ hội một nửa phiêu lưu --- Vậy thì có thể việc san lấp mộ khôi phục đất canh tác hoàn toàn là một hố to, vì vậy Lý Dật Phong và Lãnh Phong mới tránh xa như vậy.
Một ngày sau, dưới sự chủ trì của Lý Vĩnh Xương, dự án đập nước sông Lưu Sa một lần nữa khởi công, trong tiếng gầm rú ù ù của máy móc, khuôn mặt của Lý Vĩnh Xương bị nắng gắt mùa thu chiếu đến nỗi đỏ bừng, dường như trẻ lại hơn chục tuổi, hiện trường không ít người bàn tán, mùa thu năm nay, diễn viên chính của huyện Khổng lại chỉ có một người, ngoài Lý Vĩnh Xương ra, huyện Khổng không người bội thu hoạch
Sau khi dự án đập nước Lưu Sa một lần nữa khởi công, vấn đề san bằng mộ liền chính thức tiến hành. Bây giờ đang là mùa thu hoạch vụ thu bận rộn nhất, bây giờ đặt cơ sở cho việc san bằng mộ, nếu nhanh thì một tuần sẽ đem toàn bộ số mộ san bằng hết, còn có thể gieo trồng lúa mì vụ đông hoặc là các cây khác, có thể nâng cao trên diện rộng sản lượng lương thực của năm sau, tuyệt đối là chiến tích vô cùng lớn lao.
Hội nghị công tác san bằng mộ khôi phục đất canh tác mở ra ở lễ đường Huyện ủy, Lý Vĩnh Xương chủ trì hội nghị, cùng với các nhân viên tham dự hội nghị bao gồm các cán bộ cấp trung tầng lớn nhỏ của huyện Khổng, bao gồm cả các nhân vật số một, số hai của các xã, thị trấn, Cục trưởng các cục và người phụ trách các ban ngành có liên quan.
- Người dân trong thôn tự san bằng mộ của mình, có thể được hưởng bồi thường 60 tệ. Nếu do tổ công tác ra mặt san bằng, một phân tiền bồi thường cũng không cho.
Lý Vĩnh Xương ngồi ở trên đài chủ tịch, chỉ huy phải làm như thế nào, chỉ đạo phương hướng, đập bàn rất mạnh, nhấn mạnh nói:
- San lấp mộ khôi phục đất canh tác là nhiệm vụ chính trị bắt buộc phải hoàn thành, cán bộ trong thôn không làm gương thì cách chức, Giáo viên không đi đầu thì ngừng giảng dạy. Đảng viên không đi đầu thì hủy bỏ tư cách Đảng viên. Nhân dân trong thôn không chủ động về nhà san bằng mộ, liền dùng xe xúc cả nấm một lên, nói tóm lại một câu, không tiếc bất cứ giá nào, san bằng hết nấm mộ ở huyện Khổng!
Thực ra trong quá trình chấp hành cụ thể các chính sách, oanh oanh liệt liệt cũng tốt, khí thế ngất trời cũng tốt, đều là bữa tiệc lớn mà cấp dưới tỉ mỉ chuẩn bị cho cấp trên, còn về phía sau bữa tiệc lớn đó hao phí bao nhiêu tài lực vật lực, có làm thực sự hay không cấp trên cũng không rõ, cán bộ cấp cơ sở trong lòng đều biết.
Chính sách của Lý Vĩnh Xương vừa công bố, Huyện ủy, trường học và các xã, thị trấn một mảng tiếng chửi mắng, không ít người nhảy chân mắng Lý Vĩnh Xương quên nguồn quên gốc, bản thân là người của huyện Khổng lại đào mộ tổ của huyện Khổng lên, không ra cái gì cả.
Tiếng mắng còn chưa rơi xuống, Lý Vĩnh Xương làm ra chuyện khiến vô số người khiếp sợ, lập tức làm cho tiếng mắng lặng ngắt như tờ --- Lý Vĩnh Xương dẫn đầu san lấp tổ mộ nhà mình, không những dẫn đầu mà còn đích thân động thủ, một nhát xẻng, mộ tổ ba đời nhà y đều bị san bằng hết!
Lợi hại, quả nhiên là nhân vật lợi hại, dám ra tay độc ác với cả bản thân, cũng không biết nếu tổ tông nhà y dưới suối vàng biết thì có mắng y là con cháu bất hiếu hay không.
Sức mạnh của tấm gương là vô cùng, Lý Vĩnh Xương đích thân san bằng mộ tổ nhà mình, làm cho rất nhiều thôn dân mang ảo tưởng ngoan cố phản kháng hoàn toàn bị dập tắt, quyết định không chống đỡ đến cùng. Đương nhiên, cũng có cá biệt người dân ương bướng nói ra, mộ còn người còn, mộ san bằng thì người chết, phải đấu tranh đến cùng.
Lý Vĩnh Xương nghe xong chỉ thản nhiên cười nói:
- Làm loạn lung tung, người sống quan trọng hay người chết quan trọng? Ai dám ngăn cản, lôi sang một bên, cho gã nhìn xem, trực tiếp dùng máy ủi san bằng mộ, xem gã chết hay sống.
Dưới sự thúc đẩy cưỡng ép tiến hành san bằng mộ của Lý Vĩnh Xương, mở đầu không tồi. Ngay cả Lý Dật Phong và Lãnh Phong sau khi nghe được tin cũng vô cũng kinh sợ, không ngờ Lý Vĩnh Xương dám lấy phần mộ tổ tiên nhà mình làm gương, thật là đã quá coi thường y.
Kỳ thật nếu bàn về thủ đoạn lừa gạt dân chúng dối trên lừa dưới, Lý Vĩnh Xương tự nhận đứng thứ hai ở huyện Khổng, không ai dám nhận thứ nhất. Quan Doãn đối với chuyện Lý Vĩnh Xương đi đầu việc san bằng phần mộ tổ nhà mình, lúc mới nghe xong cũng hơi giật mình, nhưng đợi sau khi khảo sát thực địa phần mộ tổ nhà Lý Vĩnh Xương, liền hàm súc mà mỉm cười, trở về Huyện ủy, gõ cửa phòng Lãnh Phong.
- Chủ tịch huyện, thực chất hành động san bằng mộ không phải là san bằng mộ, là thiết lập quan niệm hỏa táng trong lòng thôn dân, thay đổi phong tục, thay đổi quan niệm thổ táng cũ, mà không phải chỉ là san bằng mà thôi.
Lãnh Phong đang vùi đầu xem một phần văn kiện, vừa nghe thấy lời Quan Doãn liền biết hắn có hàm ý khác, hỏi:
- Có chuyện gì thì cậu cứ nói, đừng có dông dài.
- Tổ mộ nhà Bí thư Lý đã san bằng rồi, nhưng chỉ là san bằng một phần, quan tài phía dưới không động đến, chủ yếu là bia mộ cũng không bị chuyển đi.
Quan Doãn vừa nói vừa thay Lãnh Phong thêm nước.
- Ồ?
Lãnh Phong nghe ra ý tại ngôn ngoại, rất hứng thú nhìn Quan Doãn một cái:
- Bia mộ không chuyển đi là dụng ý gì?
- Trực tiếp chôn ở mộ phần, bất cứ lúc nào cũng có thể đắp mộ phần để dựng bia mộ.
- Hóa ra là mèo giấu phân.
Lãnh Phong khẽ gật đầu:
- Có bài bản, thực có bài bản. Làm việc ở cấp cơ sở lâu rồi, thủ pháp làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Quan Doãn im lặng cười, tin tưởng thủ pháp của Lý Vĩnh Xương quả thực che mắt được Lãnh Phong và Lý Dật Phong, lại nghĩ một lát, vẫn là không nhịn được hỏi:
- San bằng mộ khôi phục đất canh tác là văn kiện do Ủy ban nhân dân tỉnh trực tiếp phát xuống, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện càng nên coi trọng mới đúng.
Ngụ ý của việc càng coi trọng chính là Lý Dật Phong hoặc Lãnh Phong nên có một người ra mặt nắm giữ ấn soái phụ trách mới đúng.
Lãnh Phong không nói gì, đứng lên, bưng cốc nước lên, trong lúc vô ý, dấu hằng trên tay anh ta dừng lại trong mắt Quan Doãn, tâm tư Quan Doãn lại dao động. Chốn quan trường, bối cảnh của mỗi người đều che giấu kín đáo, không dễ gì nhìn rõ, nhưng có lúc dựa vào quan sát tỉ mỉ và tổng hợp phân tích cũng có thể theo dấu vết để lại phát hiện ra tin tức hữu dụng.
Lãnh Phong lai lịch sâu không lường được, tuy rằng anh ta 35 tuổi đảm nhiệm Chủ tịch huyện dường như cũng không tính là quá nổi trội, nhưng Quan Doãn có lý do để tin tưởng, đường quan mà Lãnh Phong đi không giống người bình thường, không thể là cấp độ bình thường.
- Lần trước tài liệu tham khảo nội bộ cậu cũng đã xem qua, biết Chủ tịch tỉnh Trần là phe Hải Quy (phe mới từ nước ngoài về). Những người phe Hải Quy về tư tưởng thông thoáng, ý nghĩ sinh động, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, chính là kinh nghiệm công tác cơ sở không đủ, không hiểu rõ tình hình trong nước.
Lãnh Phong rất thích uống nước, tách trà gần như không lúc nào rời tay, lại nói:
- Chính sách san bằng mộ khôi phục đất canh tác là chuyện tốt, nhưng chuyện tốt đến đâu cũng phải chú ý một chút đến chiến lược phương pháp, Tăng Quốc Phiên từng nói, vội vàng quá sẽ hỏng việc, suy nghĩ phải từ từ, chốn quan trường có một số việc từ từ lại cần xử lý gấp, mà một số việc gấp lại cần xử lý từ từ.
Quan Doãn gật đầu, cho tới nay quan điểm về rất nhiều vấn đề, lập trường của hắn và Lãnh Phong luôn giống nhau kinh người, cũng là nhân tố mấu chốt để hắn quyết định hoàn toàn ngả về phía Lãnh Phong. Nếu chuyện gì hắn cũng có cách nhìn khác với Lãnh Phong, cho dù Lãnh Phong có bối cảnh, hắn cũng sẽ không gắt gao đi theo chân Lãnh Phong, cho dù dựa vào cấp bậc hiện tại của hắn mà nói đến lý tưởng, nói ra còn làm người khác cười rụng răng, nhưng Quan Doãn vẫn tán thành lời của ông cụ Dung, thà buổi tối vài năm đợi một đồng chí chỗ dựa vững chắc cùng chung chí hướng, cũng không thể bệnh nguy cấp mà tìm bừa bác sĩ, đi theo một chỗ dựa không có cùng ý kiến chính trị.
- Trong quan niệm của người Trung Quốc, mộ phần có sự ký thác tình cảm đặc biệt, san bằng mộ tuy là xu thế nhưng quy mô lớn thế này, hành động san bằng vội vã là không nên, cần phải có thời gian giảm xóc, một quá trình khiến nhân dân tiếp nhận. Phần mộ dễ san nhưng lòng người khó giải quyết được.
Lãnh Phong đột nhiên xoay người lại, ánh mắt vô cùng kiên định nói:
- Tôi cho rằng chính sách san bằng mộ khôi phục đất đai của Ủy ban nhân dân tỉnh không vấn đề gì, vấn đề là thời gian đưa ra không hợp, vấn đề là Chủ tịch tỉnh Trần không nhìn rõ tình thế của Tỉnh ủy!
Dựa vào cảnh giới hiện tại của Quan Doãn, đối với thế cục của Thành ủy vẫn là ngắm hoa trong sương, vừa nghe Lãnh Phong lần đầu tiên phân tích thế cục Tỉnh ủy, lập tức vểnh tai lên nghe, muốn xem cách nhìn nhận của Lãnh Phong đối với thế cục Tỉnh ủy có không mưu mà hợp với mấy lời nhận xét ba xạo mà ông cụ Dung từng nói qua hay không!
Truyện khác cùng thể loại
501 chương
390 chương
563 chương
264 chương