Quan Vận
Chương 57 : Thể hiện bản lĩnh.
Thôi Ngọc Cường ở huyện Khổng dù sao cũng có tên tuổi, quân nhân chuyển nghề, gã làm trong hệ thống công an cũng hơn 20 năm, từ tiểu binh làm đến trưởng phòng, có thể nói toàn bộ hệ thống công an huyện Khổng đều có lực lượng của gã, mà gã đối nhân xử thế lại là mạnh vì gạo, bạo vì tiền, mấy lần thay đổi bí thư và Chủ tịch huyện mà gã đều sừng sững không ngã, chẳng những không ngã, mà địa vị càng thêm củng cố, có tên tuổi gần ngang với Lý Vĩnh Xương ở huyện Khổng.
Thôi Ngọc Cường và Lý Vĩnh Xương quan hệ có chút kỳ quái, hai người dường như là đồng minh thân mật khăng khít, lại dường như là đối thủ đề phòng lẫn nhau, ai cũng không làm rõ được Thôi Ngọc Cường rốt cuộc là gắt gao đi theo bước chân Lý Vĩnh Xương, hay là bằng mặt không bằng lòng với Lý Vĩnh Xương, tóm lại từ sau khi Lý Dật Phong đến nhận chức, số lần Thôi Ngọc Cường đến chỗ Lý Dật Phong báo cáo công tác rõ ràng gia tăng, nghe nói còn vì thế chọc giận Lý Vĩnh Xương, Huyện ủy còn có tin đồn Lý Vĩnh Xương và Thôi Ngọc Cường vì thế ầm ĩ một trận.
Về phần là có chuyện cãi nhau, cách nói không đồng nhất, không thể nghiệm chứng, nhưng từ đó về sau số lần Thôi Ngọc Cường đến Lý Dật Phong báo cáo công tác giảm bớt, đồng thời, số lần Thôi Ngọc Cường ra vào văn phòng Lý Vĩnh Xương so với trước kia rõ ràng tăng nhiều, khiến tất cả mọi người đều đồn đại Lý Vĩnh Xương tạo áp lực cho Thôi Ngọc Cường.
Nhưng ở mặt ngoài Thôi Ngọc Cường tuy rằng xa Lý Dật Phong gần Lý Vĩnh Xương, nhưng gã lại có chỗ thông minh, việc nhỏ có lẽ trước hết mời Lý Vĩnh Xương, chuyện quan trọng vẫn muốn hướng Lý Dật Phong báo cáo trước, bởi vậy danh hiệu của gã là ở phái lưng chừng, trở thành một bóng ma giữa Lý Dật Phong và Lý Vĩnh Xương.
Đương nhiên, giữa Lý Dật Phong và Lý Vĩnh Xương vốn cũng không có khả năng mâu thuẫn, nhưng phần lớn mâu thuẫn đều giấu ở sau lưng, không phải người trong cuộc sẽ không thể biết được rõ ràng. Thôi Ngọc Cường gần như là có khả năng làm một mồi lửa dẫn phát xung đột giữa Lý Dật Phong và Lý Vĩnh Xương.
Từ sự kiện Lưu Bảo Gia mà tác động Tiền Ái Lâm, cũng sẽ tác động ích lợi Lý Vĩnh Xương, Thôi Ngọc Cường, đến lúc đó làm lớn sự việc, Lý Vĩnh Xương tất nhiên nhảy ra bảo hộ Tiền Ái Lâm, mà Thôi Ngọc Cường làm người trung gian giới thiệu Tiền Ái Lâm và Lý Vĩnh Xương với nhau, quan hệ của gã và Tiền Ái Lâm khẳng định không phải bình thường, mà lập trường gã thế nào cũng rất đáng xem.
Mà cũng cần xem chính là, Lý Dật Phong có thể thừa cơ một phen, lợi dụng sự kiện Lưu Bảo Gia vì quan hệ giữa Lý Vĩnh Xương và Thôi Ngọc Cường, chế tạo một rắc rối thật lớn hay không?
Quan Doãn quả là giỏi, chỉ bỗng chốc đem một sự kiện Lưu Bảo Gia đơn giản bay lên thành đao quang kiếm ảnh giữa các lãnh đạo chủ chốt Huyện ủy, rất khéo léo, rất có thủ đoạn, hoàn toàn chính là bốn lạng bạt ngàn cân.
Lãnh Phong trong nháy mắt gần như đã nghĩ thông suốt, trong lòng không khỏi bị sốc, liên tiếp đánh giá Quan Doãn vài lần, trong lòng càng thêm ngạc nhiên thán phục từ sau khi y và Quan Doãn đến gần, Quan Doãn đã tài cán vì y mang đến niềm vui bất ngờ, trước kia thật đúng là bỏ qua một nhân tài không để lộ tài năng như vậy.
Lãnh Phong suy nghĩ sâu xa, càng thêm hoài nghi phía sau Quan Doãn giấu một cao nhân, nếu không lấy tuổi của Quan Doãn, không thể có lòng dạ và ánh mắt nhìn toàn cục như vậy được, y cũng không vội mà tỏ thái độ sự kiện Lưu Bảo Gia, mà lại có hứng thú hỏi:
- Quan Doãn, ba cậu làm giáo viên dậy gì?
- Dậy chính trị và lịch sử.
Quan Doãn tâm niệm vừa động, đoán được nguyên nhân Lãnh Phong hứng thú với hắn dần dần lớn dần chỉ sợ là hoài nghi cách làm thận trọng, sau lưng là có cao nhân chỉ điểm .
- Một người có thể hiểu rõ chính trị hiện tại và nghiên cứu thấu lịch sử cổ đại, là đã rất giỏi.
Lãnh Phong nói một câu đầy thâm ý, y cực kỳ hoài nghi Quan Doãn sau lưng cao nhân chính là Quan Thành Nhân.
- Có thể không có gì giỏi cả, chỉ là một ông giáo dạy học, dạy chữ cả đời, làm mờ cả đôi mắt, thân thể mệt muốn chết rồi, vui mừng lớn nhất chính là học trò khắp thiên hạ.
Quan Doãn rất tôn kính nghề nghiệp của ba mình, đối với cách ba mình đối nhân xử thế cũng rất kính ngưỡng, cả đời không màng danh lợi, yêu cầu cuộc sống rất thấp, nhưng dạy dỗ học sinh lại đều rất ưu tú.
Lãnh Phong gật gật đầu:
- Một giáo viên chân chính có thể là gương tốt về đối nhân xử thế, là của cải xã hội, là hy vọng của quốc gia.
Y nói một câu như vậy liền kết thúc đề tài, giơ tay lấy một phần văn kiện, là tài liệu tham khảo nội bộ, lấy tay nhẹ nhàng chỉ.
- Cậu xem một chút.
Phía trên tài liệu tham khảo nội bộ có ghi chú rõ giới hạn cán bộ huyện cấp Cục trở lên được xem, Quan Doãn liền chần chừ một chút, Lãnh Phong lại như cũ đem văn kiện về đẩy nhẹ nhàng phía trước, Quan Doãn không dám từ chối tiếp, trực tiếp cầm ở trong tay.
Tài liệu tham khảo nội bộ thượng có bột bài được Lãnh Phong thêm chú giải phê bình, là một bài phỏng vấn của phóng viên với Quyền Chủ tịch tỉnh Trần Hằng Phong, vừa đơn giản mà rõ ràng lý lịch Trần Hằng Phong, lại lấy hình thức vấn đáp để trình bày quan niệm chính trị Trần Hằng Phong, nội dung bài văn sinh động, hình thức phỏng vấn linh hoạt hay thay đổi, mà Trần Hằng Phong trả lời cũng là hài hước khôi hài, bày ra một mặt khác với một hình tượng Chủ tịch tỉnh ở trên cao nhìn xuống
Chữ từ tâm sinh ra, phong cách thể hiện bài văn không phải phong cách của phóng viên, mà là phong cách người được phỏng vấn. Quan Doãn lần đầu tiên tiếp xúc với tài liệu tham khảo nội bộ cho cán bộ huyện cấp Cục trở lên, lại lần đầu tiên biết phong cách hành văn trong tài liệu tham khảo nội bộ, hắn từ đầu tới đuôi cẩn thận xem hết bài văn, cũng không có lật xem nội dung khác, sau khi nhẹ nhàng khép lại, đem tài liệu tham khảo nội bộ trả lại cho Lãnh Phong.
Lãnh Phong chỉ để hắn xem tin tức về Trần Hằng Phong, hắn sẽ không thể liếc mắt xem một cái nội dung khác.
- Có nhận xét thế nào?
Lãnh Phong ít khi chủ động hỏi Quan Doãn một câu.
Lúc này Quan Doãn đang đắm chìm trong quá trình làm việc của Trần Hằng Phong, từ mặt ngoài, lý lịch Trần Hằng Phong cũng không có gì nổi bật, đầu tiên là ở các bộ và uỷ ban trung ương nhậm chức, vẫn thuận buồm xuôi gió, sau ra ngoài làm lớn nhất chính là Chủ tịch tỉnh Yến. Bổ nhiệm làm Quyền Chủ tịch tỉnh tới nay, làm việc khiêm tốn, số lần công khai lộ diện không nhiều lắm, từ những lần y công khai phát biểu, tạm thời còn nhìn không ra phong cách chấp chính.
Quá trình đảm nhiệm chức vụ của Trần Hằng Phong cũng không khiến cho Quan Doãn đặc biệt chú ý, nhưng lần xuất ngoại lưu học lại hấp dẫn ánh mắt Quan Doãn. Quả thật, ở đất nước càng ngày càng chú trọng cao bằng cấp, đề bạt cán bộ không lấy đức làm tiêu chuẩn tham khảo thứ nhất, mà là lấy cứng nhắc bằng cấp chỉ tiêu làm cánh cửa thứ nhất, làm cán bộ phát triển kinh tế yếu tố thứ nhất khi lên chức, là cán bộ có xuất ngoại lưu học, dần dần được trọng dụng.
Nhưng có một chút trong lòng Quan Doãn cũng biết, càng là cán bộ học tập ở nước ngoài, tư tưởng lại càng mở ra, tư tưởng mở ra không có gì không tốt, chỉ có điều thường thường ở chỉ dẫn mục tiêu quá mức to lớn, mà bỏ qua một vấn đề căn bản nhất—— Trung Quốc là một nước nông nghiệp truyền thống, nông dân là chủ thể quốc gia, công tác cơ sở và cao tầng chính sách mạnh như thác đổ vĩ đại hoàn toàn là khái niệm khác nhau, quốc gia ra chính sách hạng nhất cho nông dân, cũng muốn cụ thể từ ở huyện chứng thực, nhưng ở trong quá trình chứng thực, thường thường sẽ xuất hiện rất nhiều tưởng tượng dẫn đến lệch lạc.
Không trải qua công tác cơ sở, chế định chính sách có khi lại lý tưởng hóa —— từ các phát biều của Trần Hằng Phong thì Quan Doãn cho ra một kết luận, tỉnh Yến ở phía bắc từ xưa quan niệm luôn luôn bảo thủ, có Trần Hằng Phong đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, chưa chắc là phúc cho tỉnh Yến.
- Tôi cũng không dám nói lung tung.
Quan Doãn khiêm tốn nói, trong lòng bỗng nhiên nhớ tới chỉ điểm lúc sáng của Ông cụ Dung đối với hắn, không khỏi càng thêm tâm phục khẩu phục Ông cụ Dung, hắn cũng biết, Ông cụ Dung vừa mới nói đến Trần Hằng Phong, Lãnh Phong đưa ra tài liệu tham khảo nội bộ về Trần Hằng Phong cho hắn xem, chỉ là một trùng hợp thôi.
Nhưng đằng sau sự trùng hợp, hành động của Lãnh Phong khẳng định có thâm ý.
Thâm ý của Lãnh Phong, chính là dụng ý Ông cụ Dung chỉ điểm hắn lưu ý Trần Hằng Phong, cũng là khả năng hắn và Trần Hằng Phong xuất hiện mấu chốt điểm. Hiện tại Quan Doãn biết được gì, giữa hắn và Trần Hằng Phong đương nhiên không có trực tiếp cùng xuất hiện, nhưng gián tiếp cùng xuất hiện, hoặc là nói khi ảnh hưởng chính sách của tỉnh lan đến huyện Khổng cũng sinh ra ảnh hưởng đối với bản thân hắn, chẳng khác nào là có cùng điểm chung.
Quả nhiên, Lãnh Phong không tiếp tục bắt Quan Doãn nói ra nhận xét, mà là trực tiếp chỉ ra chủ đề:
- Có tin tức nói, sau khi Chủ tịch tỉnh nhậm chức việc đầu tiên làm sẽ là hủy bỏ việc chôn cất trên những cánh đồng của nông dân, mà sẽ xóa bỏ hết, yêu cầu trong vòng 3 năm hoàn thành toàn bộ nghĩa trang công ích nông thôn, tất cả sẽ hỏa táng 100%, từng bước hủy bỏ mộ phần cũ, không hề xuất hiện cái mới. . . Văn kiện đại khái sắp tới sẽ đưa xuống.
Quả là một cách làm được! Quan Doãn nghe được tin tức sau liền có ý niệm trong đầu không phải vì Lãnh Phong đối với hắn tín nhiệm mà có niềm vui bất ngờ, mà là khiếp sợ ánh mắt chính trị nhạy bén của Ông cụ Dung. Ông cụ như một cao nhân đứng ở đỉnh cao nhất, thờ ơ lạnh nhạt thế sự hỗn loạn, rẽ mây nhìn thấy mặt trời, tuệ nhãn xem hồng trần, một lời giá trị thiên kim!
Quan Doãn ngay lập tức ngầm hiểu Lãnh Phong ám chỉ, sự tình bởi vì sự kiện Lưu Bảo Gia đột phát, phải trước tiên dẫn nổ, hơn nữa cũng là vì phối hợp chính sách ở tỉnh, tuy nhiên... Đến giờ phút này Lãnh Phong còn không có cụ thể cho thấy lập trường của ở trong sự kiện Lưu Bảo Gia.
- Như vậy đi... Quan Doãn , cậu ngồi xe của tôi đi đến đồn công an thị trấn, hỏi thăm một chút sự kiện Lưu Bảo Gia.
Lãnh Phong thản nhiên nói một câu, khoát tay chặn lại,
- Lúc về, thuận đường đi phòng Công an huyện một chút, bảo Thôi Ngọc Cường đến xem thế nào.
- Vâng, tôi đã hiểu.
Kiềm chế niềm vui trong lòng, Quan Doãn bước đi kiên định rời khỏi văn phòng Lãnh Phong.
Quả dung như lời Ông cụ Dung, Lãnh Phong không phải một người giỏi ngủ đông, khoảng thời gian gần đây là thời kì yên tĩnh hắn tạm thời không có cơ hội xuất thủ, hiện tại thì tốt rồi, Lý Vĩnh Xương tinh lực quá thừa, một dự án đập lớn còn không thể ràng buộc toàn bộ lực chú ý của gã, còn muốn âm thầm chế tạo rối loạn, được, rất tốt.
Lý Vĩnh Xương sẽ không nghĩ đến là, Quan Doãn hiện tại vừa lộ ra chút bản lĩnh, mà Lãnh Phong đã bắt đầu động, hai người lần đầu tiên liên kết phát lực đánh trả !
Khi Quan Doãn ngồi trên xe chuyên dụng số 2 Huyện ủy nghênh ngang mà đi, Vương Xa Quân vừa mới từ văn phòng Lý Dật Phong đi ra, vừa kịp thấy, gã liền si ngốc tại chỗ, một lòng kinh hoàng không ngừng, day day ánh mắt, xác nhận người ngồi trên xe đúng là Quan Doãn vui vẻ tươi cười, gã bỗng nhiên cảm giác dường như trước mắt rồi đột nhiên xuất hiện một trận sương mù, mà bên trong sương mù, hình tượng Quan Doãn trở nên mơ hồ và cao lớn rất nhiều, khiến gã tái khó nhìn thấy tướng mạo Quan Doãn.
Quan Doãn ... làm sao lại ngồi trên xe chuyên dụng của Chủ tịch huyện Lãnh? Vương Xa Quân trong lòng hiểu được, nếu Quan Doãn chính mình ra ngoài, mặc kệ đi đâu làm gì, mặc dù có thân phận thông tín viên của Lãnh Phong, nhưng khi hắn nói chuyện làm việc cũng không được người coi trọng, nhưng một khi xe chuyên dụng Lãnh Phong xuất động ý nghĩa sẽ không tầm thường, nhất cử nhất động Quan Doãn sẽ đại biểu không là chính hắn, mà là ý đồ nhân vật số 2 Huyện ủy Lãnh Phong.
Như vậy... Quan Doãn muốn đi đâu, và muốn đi làm cái gì? Vương Xa Quân nheo lại đôi mắt nhỏ, một trận gió thổi qua, bỗng nhiên cảm giác cả người phát lạnh, gã rùng mình một cái, nhớ tới gì đó, vội vàng trở lại lại phòng Lý Vĩnh Xương mật báo .
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
45 chương
156 chương
170 chương
28 chương
43 chương