Quan Vận

Chương 41 : Cao chiêu của Lý Vĩnh Xương

Hội nghị thường vụ họp không đến nửa giờ là kết thúc Cuối cùng nhất trí thông qua quyết định, dự án đập nước sông Lưu Sa thành lập hai nhóm chỉ huy, nhóm chỉ huy thứ nhất do Lý Vĩnh Xương, Quách Vĩ Toàn dẫn đầu phụ trách, chủ yếu phụ trách công tác tài chính và xây dựng, nhóm chỉ huy thứ hai là Quế Hiểu Kiệt, Tống Dục Thành phụ trách, công tác chủ yếu là phối hợp và lien kết công việc. Đến bây giờ, đầu tư lớn nhất của huyện Khổng, quy mô xây dựng cơ bản lớn nhất chính thức bắt đầu rầm rộ. Về sau, tổ lãnh đạo thành lập đại hội mời dự họp, Lý Vĩnh Xương chủ trì hội nghị, vài tên chủ yếu thành danh tham dự hội nghị, cuối cùng thảo luận quyết định, các thiết bị văn phòng cho tổ lãnh đạo, điều động nhân viên Văn phòng Huyện ủy và văn phòng Ủy ban nhân dân đến văn phòng công tác, phụ trách tổ lãnh đạo công tác hằng ngày và đối ngoại liên lạc, không ngoài dự kiến chính là, Vương Xa Quân như ý được lên làm người phụ trách văn phòng nhóm chỉ huy thứ nhất, chủ yếu phụ trách lien lạc với ngân hàng và công tác tài chính. Trước đây Vương Xa Quân ở có thân phận người tâm phúc thứ nhất Huyện ủy tuy rằng nổi danh, nhưng vẫn là danh phù kỳ thực, chỉ là hư danh, thực quyền không lớn lợi ích thực tế rất ít, nhưng khi Vương Xa Quân đảm nhiệm người phụ trách văn phòng nhóm chỉ huy thứ nhất, tay cầm quyền tài chính, rốt cục nhìn lại lúc trước bị ảnh hưởng tiêu cực vì mất ghế Phó phòng, nay lại trở thành nhân vật quyền thế trong Huyện ủy! Mà Quan Doãn và Ôn Lâm không ngoại lệ đều không ở tổ lãnh đạo đảm nhiệm chức vụ gì, tương đương là hoàn toàn bị ra rìa trong dự án lớn nhất tại huyện Khổng. Hành động của huyện Khổng sắp tới thậm chí tương đương một công tác trọng điểm trong thời gian dài, rời xa dự án đập chẳng khác nào rời xa trung tâm quyền lực. Quyền lực lớn nhất có nghia là nắm trong tay quyền nhân sự và quyền sở hữu tài sản, nếu hai quyền lực cũng không dính dáng, chẳng khác nào không có thực quyền. Bởi vậy, sau khi tin tức tuyên bố bổ nhiệm Quan Doãn làm Trưởng phòng Văn phòng thư ký Huyện ủy, cũng không tạo ra quá lớn gợn sóng, Ở huyện ủy tất cả ánh mắt đều bị dự án đập nước sông Lưu Sa hấp dẫn, tất cả mọi người chăm chú theo dõi, sẽ là một mùa thu với khí thế ngất trời trong lịch sử huyện Khổng, cùng với dự án đập lớn chuẩn bị khởi công, cứ như vậy tiến lên . Một ngày sau, Lãnh Phong về thăm nhà. Lãnh Phong đi rồi ngày hôm sau, Lý Dật Phong cũng lấy lý do đi thăm người thân, trở về tỉnh thành. Nhân vật số 1 số 2 huyện ủy không hẹn mà cùng một trước một sau rời xa trung tâm chính trị huyện Khổng, ở mặt ngoài là trùng hợp, bên trong có huyền cơ khác hay không, người bình thường hoặc là đoán không đến, hoặc là nghĩ cũng không muốn. Tuy nhiên nếu theo hoàn cảnh của Lãnh Phong và Lý Dật Phong là đều hơn hai tháng chưa có về nhà, nên khi vừa xong việc lớn ở huyện Khổng, về nhà nghỉ ngơi hai ngày cũng là hành động bình thường. Lại suy nghĩ sâu xa một chút, Lãnh Phong về nhà thăm người thân còn có nguồn gốc của nó, Lý Dật Phong thì không phải mấy ngày hôm trước con gái vừa tới, sao y phải vội vàng trở về, đạo lý gì đây? Cuối cùng là có lý do gì, mặc kệ người khác có liên tưởng này nọ hay không, Quan Doãn thì ít nhiều đã nghiền ngẫm tới rồi, hắn biết ở trong lòng, ai cũng chưa nói, ngay cả Ôn Lâm cũng không có nói, không phải hắn không tin Ôn Lâm, mà là hắn cho rằng có một số việc Ôn Lâm biết được càng ít càng tốt. Biết được càng ít, sẽ càng an toàn. Sau hôm Lý Dật Phong đi một ngày, dự án đập lớn bản dự toán giá trị được đưa ra, thu nhập tài chính một năm của huyện Khổng không bằng một phần ba giá trị xây dựng đập lớn! Nói cách khác là, ba năm thu nhập tài chính của huyện Khổng mới có thể xây dựng một đập nước sông Lưu Sa, dự toán vừa đưa ra, Huyện ủy một mảnh ồn ào, tuy nhiên chỉ là một con đập điều hòa thủy lợi, thoát lũ, giá trị xây dựng sao lại cao đến thế? Cũng hơi thái quá. Mặc dù phụ trách dự toán giá trị xây dựng là Lý Vĩnh Xương và Quách Vĩ Toàn luôn giải thích, công bố giá trị xây dựng cao là bởi vì đập lớn ngoại trừ tác dụng thoát lũ, khai thông dòng chảy, còn kiêm cả phát điện, nhưng vẫn xôn xao, tạo lên những nghi ngờ, Lý Vĩnh Xương lại vung tay lên, loại bỏ nghị luận, nghênh khó mà lên, không hề để ý tới một ít tiếng nói không hài lòng, cường lực cùng cưỡng ép thúc đẩy tiến trình dự án đập lớn. Lúc này mới có người nghĩ ra, thấy rõ tình thế, Lãnh Phong và Lý Dật Phong kẻ trước người sau về nhà thăm người thân, hóa ra là uỷ quyền, là muốn mượn tay Lý Vĩnh Xương mạnh mẽ thúc đẩy dự án đập lớn tiến triển, đồng thời không quan tâm đến, không phải chịu bị bêu danh. Mới nghĩ như vậy, Lý Vĩnh Xương đã lại có động tác mới, sau khi công bố dự toán, tiếng nói nghi ngờ còn sôi nổi, hắn liền triệu tập người phụ trách Ngân hàng Xây dựng và ngân hàng Nông nghiệp đến Huyện ủy họp, dự án đập nước sông Lưu Sa, phải Giám đốc hai ngân hang lớn huyện Khổng tỏ thái độ. Không ít người liền cảm thán, cũng chỉ có Lý Vĩnh Xương dám làm như vậy, nếu đổi là Lý Dật Phong và Lãnh Phong, ai cũng sẽ không ngược gió mà lên, dù sao cũng để cho tiếng nói phản đối suy yếu mới có thể thúc đẩy tình thế về phía trước. Hội nghị mở thật sự tinh tế, Lý Vĩnh Xương ngồi ở phòng họp ở giữa, Quách Vĩ Toàn ngồi ở phía dưới, có Phó bí thư kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Vũ Văn Kiện cùng ngồi. Hai vị giám đốc Ngân hàng Xây dựng huyện Khổng và ngân hàng Nông nghiệp huyện Khổng là mặt mày nhăn nhó ngồi đối diện Lý Vĩnh Xương, đều cúi đầu không nói, mặc kệ Lý Vĩnh Xương giới thiệu và giảng giải dự án, đều bịt tai không thèm nghe. Dù có nói như thế nào, trong lòng hai vị giám đốc ngân hàng cũng biết, cho dự án đập nước sông Lưu Sa vay tiền, hơn phân nửa là bánh bao thịt đả cẩu đã đi không trở về, cho nên, ai cũng không muốn nói. Cho vay nếu thu về không được, tương đương là quyết sách sai lầm, đến lúc đó cấp trên truy cứu trách nhiệm, ở huyện lại không có cách nào hòa giải, vì ngân hàng là lãnh đạo từ trên, quyền nhân sự còn ở trên lãnh đạo một bậc. Lý Vĩnh Xương cũng đã sớm có chuẩn bị, thấy hai vị Giám đốc ngân hàng đều giả câm vờ điếc, liền giơ tay đưa ra một gói thư tín, cầm trên tay, ước chừng trên dưới một trăm phong thư được buộc chắc chắn, rồi dừng ở trước mặt hai giám đốc, dùng sức đập mạnh một cái, khiến cái bàn cũng phải rung rung. - Anh Ngưu, anh Mã trước kia lúc uống rượu tôi đã nói qua, về sau ở huyện Khổng có chuyện gì tìm Lý Vĩnh Xương tôi, nếu tôi Lý Vĩnh Xương có thể làm đến mà không đi xử lý, các anh cứ mắng ta là khốn khiếp, là tôi không nói ân tình không nói giao tình, chỉ nói suông, tôi đều nhận hết. Hiện tại, đưa thư báo tới trước mặt các anh, là tôi liều mạng đoạt từ trong tay Chủ nhiệm Vũ, các anh đều cầm lại đi, muốn chùi đít thì chùi đít, cần nhóm lửa cứ đốt, tóm lại một câu, các anh phải nhận rõ tôi đối nhân xử thế, Lý Vĩnh Xương tôi không phải nói mạnh miệng rồi bỏ đó đâu! Một câu nói được vừa đấm vừa xoa, vừa có giọng quan, lại có ác khí, khó được chính là đem hai người hoàn mỹ địa kết hợp cùng một chỗ, khiến cho hai giám đốc Mã và Ngưu không rét mà run. Đúng vậy, ngân hàng hệ thống tuy rằng là bị lãnh đạo từ trên, nhưng căn cứ quy định liên quan, lãnh đạo ngân hàng phải chịu Ủy ban Kỷ luật địa phương giám sát, nói cách khác, địa phương có một quyền duy nhất chế ước hệ thống ngân hàng chính là Ủy ban Kỷ luật có quyền điều tra ngân hàng. Mà mỗi vị lãnh đạo ngân hàng sẽ không chịu nổi điều tra, mặc kệ Lý Vĩnh Xương đưa thư báo cáo là thật là giả, Hai giám đốc Ngưu Mã lại liếc nhau, trong lòng hiểu được, hôm nay một cửa không dễ chịu lắm. Phó bí thư kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Vũ Văn Kiện ở một bên chỉ có trầm mặc không nói, ngoài cười nhưng trong không cười, giống như một pho tượng ôn thần. Ngưu Giám đốc ngân hàng và mã Giám đốc ngân hàng không có cách nào, cúi đầu nói nhỏ vài câu, hai người phân biệt thu hồi chỗ thư tố cáo về mình. - Bí thư Lý, thư, chúng tôi nhận, cảm ơn. Vấn đề cho vay, chúng tôi trở về nghiên cứu một chút. Lý Vĩnh Xương vừa lòng mỉm cười, gã biết, vấn đề cho vay đã giải quyết xong.