Quan Vận

Chương 196 : Sông có khúc người có lúc

Hạ Đức Trường trước mắt, càng già hơn, tiều tụy hơn, tinh thần sa sút hơn so với bất cứ lúc nào Quan Doãn gặp trước kia, ông ta chưa cạo râu, quần áo cũng đầy nếp nhăn, hai mắt sưng đỏ đầy tơ máu, vừa nhìn, cùng với Hạ Đức Trường năm đó ý chí hăng hái tại Bắc Kinh thì già hơn mười tuổi! Chính là so với Hạ Đức Trường uy phong gặp ở trước Vọng Giang Lâu thì già hơn bảy tuổi, hai tay ông ta run nhè nhẹ, trong mắt đầy nước, bỗng nhiên đứng thẳng người, trịnh trọng cúi gập chín mươi độ với Quan Doãn: - Quan Doãn cảm ơn cậu đã cứu Hạ Lai! Quan Doãn nhất thời cảm xúc ngổn ngang, trong lòng đủ loại cảm xúc lẫn lộn, không biết phải hình dung tâm tình của hắn như thế nào. Ân oán giữa Hạ Đức Trường và hắn —Có lẽ cũng không thể gọi là ân oán, chỉ có thể nói là sự đấu tranh của một người đàn ông bảo vệ con gái quá mức và một người đàn ông khác muốn cướp con gái ông ta đi — kỳ thật cũng không sâu đậm, cũng không phải tính chất nguyên tắc, chẳng qua, Hạ Đức Trường không có quang minh chính đại đọ sức với hắn, mà lợi dụng sự tôn trọng và tín nhiệm của hắn đối với ông ta để lừa gạt hắn, cũng khiến cho Hạ Đức Trường trước mặt hắn mất hết nhân cách. Hiện tại Hạ Đức Trường hạ người xuống, không lấy thân phận trưởng bối và Phó trưởng ban tổ chức thường trực tự cho mình là đúng, khom lưng với hắn, nhất thời cũng khiến Quan Doãn xúc động rất lâu, nhưng ân oán hơn một năm không thể hóa giải được luôn, Quan Doãn cũng thản nhiên nhận cái cúi người vừa rồi của Hạ Đức Trường, cũng không quá khách khí: - Trưởng ban Hạ không cần khách khí, chỉ cần Hạ Lai yêu tôi một ngày, thì tôi có trách nhiệm có nghĩa vụ cứu cô ấy, đàn ông bảo vệ người phụ nữ của mình là chuyện hoàn toàn chính đáng. Kim Nhất Giai thấy thế, lặng yên nhìn Lãnh Thư một cái, hai người đứng dậy ra khỏi phòng bệnh. Trong phòng chỉ còn một mình Quan Doãn và Hạ Đức Trường đối diện nhau, sông có khúc người có lúc. Khí thế hiện tại của Quan Doãn hơi thịnh, uy thế của Hạ Đức Trường hoàn toàn biến mất, bầu không khí hơi có chút khó xử. - Phó Trưởng ban Hạ, mời ngồi. Quan Doãn thấy Hạ Đức Trường còn đứng, liền nhấc người nhường chỗ cho ông ta. - Cậu nằm đi, đừng cử động. Hạ Đức Trường vội vàng đưa tay ấn Quan Doãn một cái, tay đặt trên vai Quan Doãn, lại thu về như bị điện giật, dù sao ông ta với Quan Doãn ngoài bắt tay ra thì chưa từng có tiếp xúc trên thân thể nào. Lại thấy vẻ mệt mỏi không che giấu được trên trán Quan Doãn, nhớ đến việc chấn động lòng người hắn theo dọc đường hộ tống Hạ Lai, vì cứu Hạ Lai, sút nữa cũng mất cả mạng, hắn đối với tình yêu của Hạ Lai, thực sự là thật tâm thật ý, không có chút giả dối, trong lòng lần đầu tiên có sự áy náy đối với người thanh niên trước mắt. Yêu nhau say đắm giữa người trẻ tuổi rất bình thường, Quan Doãn và Hạ Lai lại là bạn học, tình yêu thời đại học, chỉ cần tâm đầu ý hợp là được, ai có thể suy nghĩ quá nhiều yếu tố xuất thân với gia đình chứ? Ông ta lúc ấy đương nhiên cho rằng một tên nhà nghèo, mục đích hắn thích Hạ Lai chắc chắn không thuần khiết, pha lẫn quá nhiều yếu tố chính trị, nhìn trúng chính là xuất thân của Hạ Lai, muốn ở lại Bắc Kinh, sau đó mượn thế lực của nhà họ Hạ để leo lên. Giống với suy nghĩ năm đó cưới mẹ Hạ Lai của ông ta, không thể nói hoàn toàn không có tình yêu, nhưng ngoài tình yêu ra còn thêm rất nhiều nguyên nhân chính trị, ông ta liền cam lòng cho rằng Quan Doãn cũng chẳng qua là lấy Hạ Lai làm cái cây để leo lên. Vì thế, ông ta kiên quyết phản đối tình yêu của Quan Doãn và Hạ Lai, ông ta biết Hạ Lai quá đơn thuần. Thế giới trong mắt con bé tốt đẹp đến mức giống như truyện cổ tích, rất dễ bị con nhà nông có dụng tâm lừa gạt. Ông ta gặp quá nhiều sinh viên đại học xuất thân nông thôn vì ở lại Bắc Kinh mà bạt mạng muốn tìm bạn gái xuất thân ở Bắc Kinh, vì bảo vệ con gái không bị tổn thương, vì không để Quan Doãn thực hiện âm mưu, ông ta nói gì cũng phải ngăn cản mưu đồ của Quan Doãn, chẳng những không để Quan Doãn ở lại Bắc Kinh, còn muốn hủy hoại tiền đồ của Quan Doãn, khiến Quan Doãn hoàn toàn chặt đứt ý nghĩ muốn ở cùng một chỗ với Hạ Lai. Thiên kim nhà họ Hạ yêu con nhà nông, bị người ta biết liền trở thành truyện cười của thiên hạ, ông ta làm sao có thể làm người trong giới thế gia ở Bắc Kinh? Chính là một lòng nhận định cách nghĩ Quan Doãn có ý tưởng bất lương, Hạ Đức Trường lấy thủ đoạn đối phó đối thủ chính trị để chèn ép Quan Doãn, đem Quan Doãn trở thành một đối thủ chính trị mạnh mẽ, hoàn toàn quên Quan Doãn chỉ là một sinh viên mới ra đời, có lẽ Hạ Đức Trường quá thích đùa bỡn quyền mưu mà không tự biết rằng sự căm thù của ông ta đối với Quan Doãn, là chuyện bé xé ra to rồi. Nhưng phàm là chuyện đều có tính hai mặt, cũng chính là do ông ta tận hết sức lực chèn ép Quan Doãn, mới khiến một năm Quan Doãn chìm nổi ở huyện Khổng, không những quen biết ông cụ Dung, cũng luyện được tính cách bất khuất, trấn tĩnh thong dong. Khiến cho bước đầu tiên của cuộc đời Quan Doãn, dưới trạng thái áp lực cực độ, dùng một năm vượt qua sự gian khổ mà người khác mất ba năm năm năm thậm chí mười năm mới có thể vượt qua. Không trải qua mưa gió thì không thể thấy cầu vồng. Không tự mình trải qua gian khổ, sẽ không thiết thân thể nghiệm sự hung hiểm chìm nổi của quan trường, ai cũng không thể ngờ tới, Quan Doãn bị cường thế đè ép một năm không những không trầm luân như vậy, ngược lại rất có xu thế bay cao lên, từ một gã thông tín viên của Chủ tịch huyện mà lên, sắp trở thành thư kí của Bí thư Thành ủy, bước một bước lớn như vậy trên quan trường, không thể nói có một không hai, ít nhất cũng cực kì hiếm thấy! Giờ khắc này, khi Hạ Đức Trường đánh giá khuôn mặt đẹp trai mà gầy yếu của Quan Doãn nằm trên giường, nhớ đến Quan Doãn trả giá tất cả vì Hạ Lai, ông ta mới biết, ông ta trước đây thực sự hiểu lầm Quan Doãn rồi, Quan Doãn yêu Hạ Lai, là tình yêu thật sự tình sâu nghĩa nặng, không có liên quan gì đến chính trị, càng không có liên quan đến lợi ích! Nhà họ Kim còn quyền thế ngập trời hơn nhà họ Hạ, hành động đút táo cho Quan Doãn của Kim Nhất Giai lúc nãy, tự nhiên lại thật tình bộc lộ, càng đúng với suy đoán của ông ta — Kim Nhất Giai đã thích Quan Doãn. Nếu như trước đây, ông ta có lẽ còn sẽ mừng thầm, thiên kim nhà họ Kim yêu một tên nhà nghèo, truyền ra ngoài thì nhà họ Kim sẽ trở thành chuyện cười, không còn ai xem chuyện cười nhà họ Hạ rồi. Nhưng hiện nay ông ta đã thay đổi chủ ý, dưới tình hình Kim Nhất Giai thích Quan Doãn, Quan Doãn còn mạo hiểm hộ tống Hạ Lai, cho thấy cái gì? Cho thấy tình yêu Quan Doãn đối với Hạ Lai, tình thật ý thật, hơn nữa cùng sinh cùng tử! Bảo vật vô giá dễ cầu, người tình thật lòng thì khó có, cả đời Hạ Lai có sự chăm sóc của Quan Doãn, làm cha như ông ta cũng vui mừng rồi. Đương nhiên vẻn vẹn xuất phát từ góc độ Quan Doãn yêu sâu sắc Hạ Lai, Hạ Đức Trường cũng sẽ không thay đổi thái độ, từ phản đối tình yêu của Quan Doãn chuyển ngược thành ủng hộ, một nguyên nhân quan trọng khác khiến lập trường của Hạ Đức Trường thay đổi là, thế thăng tiến của Quan Doãn đã sắc bén không thể đỡ, hắn hoàn toàn dựa vào thực lực của chính mình, năm hai mươi ba tuổi liền trở thành thư ký số một của Thành ủy, không còn nghi ngờ gì, tiền đồ không thể lường được, tưởng tượng hai ba năm sau chính là quyền Phó cục trưởng, ba năm tiếp theo có thể là Chủ tịch một huyện, tới lúc đó Quan Doãn mới hai mươi bảy tuổi, nếu như thuận lợi, hai mươi bảy tuổi có thể bước vào chức Phó giám đốc sở, không thể không… Chính là ý thức được tiềm lực to lớn của Quan Doãn, đối mặt với một ngôi sao chính trị mới đang lên, ông ta sao có thể chắp tay cho người khác? Càng huống hồ ông ta là Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, có thể dựa vào quyền hạn trong tay, đưa Quan Doãn liệt vào đối tượng cán bộ bồi dưỡng trọng điểm của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tăng tốc độ trưởng thành của Quan Doãn. Còn có một lý do khiến Hạ Đức Trường quyết tâm từ đè ép Quan Doãn chuyển thành tận hết sức lực để bồi dưỡng Quan Doãn chính là thế cục Hoàng Lương! Không rửa sạch họ Trịnh ở Hoàng Lương, ông ta khó có thể hả giận! Không dẹp yên học viện tiến thủ, ông ta uổng làm phụ mẫu của dân! Nhưng thủ đoạn của Tưởng Tuyết Tùng mềm dẻo, họ Trịnh ở Hoàng Lương lại có gốc gác sâu, muốn lật đổ họ Trịnh báo thù cho Hạ Lai, còn cần có một nhân vật điểm tựa mấu chốt, người này còn ai khác ngoài Quan Doãn. Quan Doãn chẳng những là thư ký của Tưởng Tuyết Tùng, lại là bạn trai của Hạ Lai, Hạ Lai bị thương nặng như vậy, giữa Quan Doãn và họ Trịnh ở Hoàng Lương cũng nhất định thù sâu như biển, vì thế ông ta và Quan Doãn có chung mối thù, có cơ sở liên thủ đối địch. Còn nữa Quan Doãn ở trong thế cục rung chuyển của cục diện chính trị huyện Khổng, đã biểu hiện đầy đủ tài năng chính trị không tầm thường, hắn tới Hoàng Lương nhất định có thể khuấy đảo thể cục Hoàng Lương. Chính là dựa vào ý kiến trên, Hạ Đức Trường vừa gặp Quan Doãn, mới không tiếc hạ mình, cúi người với Quan Doãn, một là vì cảm tạ tất cả những thứ Quan Doãn làm cho Hạ Lai, hai chính là có sự mở đầu tốt đẹp giữa ông ta và Quan Doãn, người làm việc lớn không quan tâm tiểu tiết, huống hồ ông ta đè ép Quan Doãn vốn dĩ đã sai, cúi đầu nhận sai với Quan Doãn một lần cũng không có gì. Nếu Quan Doãn có thể tiêu diệt họ Trịnh ở Hoàng Lương, ông ta cho dù quỳ xuống với Quan Doãn thì làm sao? Mối hận giết con gái, không đội trời chung! - Quan Doãn, nhiều chuyện trước kia là chú làm không đúng, cháu ghi hận chú thì chú cũng không trách cháu. Hạ Đức Trường cũng không còn ngạo khí trước kia nữa, lúc nói chuyện với Quan Doãn dùng giọng điệu bình đẳng thậm chí nhún nhường. - Tình hình hiện nay của Hạ Lai rất không tốt, bác sĩ nói, có lẽ chỉ có người con bé để ý nhất mới có thể gọi con bé tỉnh… Quan Doãn hiểu Hạ Đức Trường muốn nói gì, nói: - Trưởng ban Hạ, chuyện trước đây cũng không phải lỗi của Hạ Lai, tôi làm sao có thể áp đặt lên người cô ấy? Tôi sẽ luôn bên cô ấy cho đến khi cô ấy tỉnh lại. - Nếu con bé vẫn không tỉnh lại thì làm sao đây? Hạ Đức Trường truy hỏi Quan Doãn, nhìn thẳng vào hai mắt Quan Doãn, có ý khảo nghiệm. Ánh mắt Quan Doãn thản nhiên, giọng điệu bình tĩnh: - Tôi sẽ chờ đợi cô ấy cả đời. - Được! Suy nghĩ của Hạ Đức Trường đã định, ông ta tin Quan Doãn nói lời giữ lời, lại hỏi. - Nếu như con bé tỉnh lại? - Nếu như ngài đồng ý thì tôi sẽ cưới cô ấy làm vợ. Quan Doãn cắn răng, vứt tình cảm dịu dàng của Kim Nhất Giai ra sau đầu, mối tình đầu khó quên nhất, nhất là sau khi Hạ Lai gặp đại biến, nếu như hắn rời khỏi cô như lúc trước, sẽ khiến cô càng bị thương nặng hơn, hắn không đành lòng. - Chú đồng ý! Hạ Đức Trường lập tức đồng ý. - Hạ Lai có thể có cháu ở cùng con bé cả đời, chú hoàn toàn yên tâm. Hạ Đức Trường vốn vẫn đứng không ngồi, đợi sau khi Quan Doãn chính miệng nói ra muốn cưới Hạ Lai làm vợ, ông ta mới như trút được gánh nặng ngồi ở trên ghế, hai tay để trên ngực, bày ra tư thế nói chuyện lâu. Tuy Quan Doãn đồng ý vô cùng sảng khoái, không chút do dự nói nguyện cưới Hạ Lai làm vợ, nhất là trong tình hình hắn hoàn toàn có thể không cần Hạ Lai mà chọn Kim Nhất Giai, càng cho thấy ý chí trách nhiệm và tấm lòng rộng lớn của hắn, nhưng trong lòng Hạ Đức Trường vẫn hơi hụt hẫng, gặp gỡ cuộc đời khiến người ta bất đắc dĩ, nhớ tới năm đó ông ta trăm phương nghìn kế cản trở tình yêu của Quan Doãn và Hạ Lai, bây giờ lại e sợ Quan Doãn bỏ Hạ Lai mà đi, thật ứng với câu nói, sông có khúc người có lúc. Không nghĩ nữa, trong nháy mắt Hạ Đức Trường hạ quyết tâm, ho nhẹ một tiếng, nói: - Quan Doãn, chú vừa mới gọi điện thoại với Tuyết Tùng, thủ tục điều động của cháu đã có rồi, bắt đầu từ bây giờ, cháu đã danh chính ngôn thuận là thư ký số một của Tỉnh ủy Hoàng Lương rồi, chúc mừng cháu. Trước lúc cháu tới Hoàng Lương, chú có mấy câu muốn nói với cháu… Lần đầu tiên Hạ Đức Trường và Quan Doãn nói chuyện dài, làm thế nào liên thủ khắc chế họ Trịnh ở Hoàng Lương, Hạ Đức Trường bày mưu tính kế cho Quan Doãn, chỉ điểm giang sơn.