Quan Vận

Chương 120 : Không sợ loạn

Quế Hiểu Kiệt ngơ ngác nhìn Lãnh Phong và Quan Doãn, xúc cảm cuồn cuộn, không thể nào hình dụng được tâm tạng của anh ta lúc này. Lãnh Phong đến huyện Khổng đã được hơn một năm, tuy phần lớn thời gian gặp mặt đều thấy ông ta rất vững vàng, nhưng không phải là mạnh mẽ cứng rắn và hống hách. Lãnh Phong vừa rồi và Lãnh Phong trong nhận thức của anh ta giống như hai người vậy. Đây là lần đầu tiên anh ta ý thức được Lãnh Phong còn có một mặt sâu không lường được, trong lòng đột nhiên bừng tỉnh. Chẳng lẽ trước kia Lãnh Phong chỉ cho anh ta thấy được một góc núi băng thôi sao? Sự bình tĩnh và cách giải quyết việc khó một cách dễ dàng cũng khiến Quế Hiểu Kiệt khiếp sợ vô cùng. Anh ta ở cơ sở nhiều năm, rất hiểu thế nào là điêu dân đanh đá vô lại, dầu muối bất xâm, đã chơi xấu còn khóc lóc om sòm, chỉ biết tiền không biết người. Bất kể anh là Bí thư hay Chủ tịch huyện, mở miệng là mắng, đưa tay là đánh. Anh ta chưa từng gặp tình cảnh Quan Chi Thư, có thể bị nói một câu lặng lẽ mà sợ đến mức tè ra quần. Nhớ tới trước đây anh ta tận tình khuyên bảo Quan Chi Thư nhưng không hề có hiệu quả, còn không cẩn thận bị Quan Chi Thư đánh tơi tả. Giờ nhìn thấy Lãnh Phong và Quan Doãn liên kết, mặt đối mặt, chỉ nói lung tung một lúc đã hóa giải được nguy cơ, khiến anh ta không khỏi phỏng đoán, nếu huyện Khổng nằm trong tay Lãnh Phong và Quan Doãn, chắc chắn sẽ không có chuyện lộn xộn gì lớn đâu. Lúc này Quế Hiểu Kiệt càng mong xem Lãnh Phong xử lý chuyện công nhân quậy lên ra sao. Thôn dân rút lui, áp lực phải đối mặt với công nhân lập tức được giảm bớt. Nhưng vài lần mấy bận bị thôn dân quấy rầy, hơn nữa còn đánh người bị thương, cảm xúc của công nhân rất không ổn định, cứ vây quanh như thế không chịu giải tán, yêu cầu Lãnh Phong phải nói rõ, yêu cầu Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện phải đảm bảo an toàn cho công nhân. Lúc Lãnh Phong vừa tới cũng có tìm hiểu qua, biết rằng có người cố ý nói chuyện đầu độc lòng người trong công nhân, có ý đồ khơi dậy mâu thuẫn giữa công nhân và thôn dân thôn Quan Gia, mục đích cuối cùng là đưa đến phát sinh sự kiện bạo lực, đạt được mục đích chính trị xấu xa này. Lãnh Phong càng hiểu rõ hơn, việc đình công ở đập nước sông Lưu Sa chỉ là thị uy, hay nói cách khác chỉ là cảnh cáo. Nếu có thể đưa đến việc công nhân và thôn dân đánh nhau là tốt nhất, nếu không được, thì cũng bao hàm ý tuyên cáo với Lãnh Phong và Quan Doãn rằng, tuy không có người ở đây, nhưng gã vẫn có được nhiều người ủng hộ ở huyện Khổng. Lãnh Phong vẻ mặt lạnh lùng đi đến trước mặt đám công nhân, đứng chống nạnh, hoàn toàn khác hẳn khí thế đối diện với những thôn dân ban nãy. Nếu như vừa rồi ông ta cứng rắn mạnh mẽ lại thêm hống hách thì hiện giờ ông ta lại càng thêm mạnh mẽ, cả vú lấp miệng em. Hống hách là không nói lý lẽ, nhưng cả vú lấp miệng em thì còn có thể nói đến lý lẽ: - Các anh em công nhân, các anh đến huyện Khổng, vì việc xây dựng huyện Khổng mà lao động vất vả. Tôi đại diện Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, cùng hơn hai trăm ngàn hương thân phụ lão của huyện Khổng cảm ơn mọi người. Mọi người là công thần của huyện Khổng. Nói xong, Lãnh Phong cúi xuống thật sâu. Cảm xúc của các công nhân dịu xuống vài phần. Bộ dáng vừa rồi của Lãnh Phong khiến bọn họ hoảng sợ, tưởng rằng Lãnh Phong sẽ dùng thái đội vừa rồi với đám thôn dân mà đối phó họ, không ngờ lại là nhẹ nhàng cảm ơn, nên bớt cảnh giác, tâm lý chống đối cũng giảm xuống. - Trước mắt thời gian đã hết hạn, khối lượng công trình đập lớn đã hoàn thành hơn phân nửa. Dựa theo kỳ hạn công trình, trước cuối năm thì có thể xong được đập lớn. Bắt đầu từ bây giờ, việc thi công đập lớn sẽ dần dần cắt giảm nhân viên thi công. Nếu ai cảm thấy làm việc có cảm giác không an toàn, thì trước tiên nên về khu nhà công nhân, đề xuất với lãnh đạo dự án đập lớn, xin thanh toán tiền lương, về nhà trước. Nếu như vừa rồi Lãnh Phong cúi đầu cảm ơn khiến các công nhân sinh ra ảo giác, cho rằng Lãnh Phong sẽ đại diện cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện trịnh trọng hứa hẹn, cam đoan đảm bảo an toàn cho công nhân, nhưng Lãnh Phong lại chuyển đề tài, sắc mặt lạnh lùng, dùng thủ đoạn mềm dẻo nâng lên, hàn quang chợt lóe, bất ngờ đề xuất việc giảm biên chế, lập tức khiến đám công nhân sợ run người, người này nhìn người khác, đều bị dọa đến ngơ ngác. Công nhân ra ngoài làm việc không dễ dàng, mà kỳ hạn chấm dứt của công trình đập lớn vừa lúc cận tết âm lịch. Đến lúc đó lấy tiền về nhà ăn tết, đúng là chuyện tốt. Giờ Chủ tịch huyện Lãnh dùng thủ đoạn mềm dẻo muốn giết người, muốn cho một bộ phận người về trước. Ai lại muốn nhà nằm chơi hai tháng không có thu nhập chứ? Lãnh Phong vừa nói xong, thì giống như trời trút xuống một trận mưa to tầm tã, dập tắt cảm xúc như lửa giận ngập trời của các công nhân. Không ít công nhân lòng đầy căm phẫn, đã chuẩn bị một đống điều kiện để nói với Lãnh Phong, nhưng vừa đến miệng đã phải nuốt vào. Ai muốn làm chim đầu đàn, người đó nhất định sẽ bị cho nghỉ trước. Người nào cũng không tự chủ được lui về sau ba bước. Lãnh Phong nói một câu đã dọa cho công nhân phải thối lui, sắc mặt không thay đổi, vẫn nghiêm túc như cũ: - Thế nào? Không ai muốn rời khỏi huyện Khổng không an toàn để về nhà sao? Tôi tuyên bố, bắt đầu từ hôm nay, ai còn gây chuyện đồn đãi lung tung trong công nhân sẽ bị đuổi ngay. Vấn đề an toàn, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện vô cùng coi trọng, cũng sẽ áp dụng các biện pháp an toàn cho anh em công nhân. Nhưng chuyện lúc này xảy ra hiển nhiên là có người cố ý gây rối, là muốn dẫn đến chuyện đổ máu. Chỉ cần điều tra được là ai đứng sau lưng xúi giục, châm ngòi ly gián, tuyệt đối sẽ nghiêm túc xử lý, không nương tay chút nào. Lãnh Phong vung tay cao hơn: - Ngay từ hôm nay, tổ lãnh đạo dự án đập lớn do tôi phụ trách cụ thể. Phó Bí thư Quế Hiểu Kiệt là tổ phó thứ nhất. Ngoài tôi và Bí thư Quế ra, mọi chuyện lớn nhỏ của dự án còn có thể xin chỉ thị của Phó Chánh Văn phòng Huyện ủy Quan Doãn. Tan họp! Các công nhân nghe được mệnh lệnh tan họp như nghe được lệnh đại xá, lập tức giải tán, sợ bước chậm một bước sẽ bị Lãnh Phong chỉ tên cho về nhà ngay. Một thời gian chuẩn bị âm mưu muốn gây ra việc náo loạn tập thể ở huyện Khổng, nhờ Lãnh Phong bình tĩnh mà mạnh mẽ, xử lý bằng thủ đoạn cứng rắn, hóa giải trong vô hình, khiến cho âm mưu của vài người bị phá sản chỉ trong vài giờ. Tận mắt thấy Lãnh Phong mạnh mẽ cứng rắn ra tay xử lý xung đột ở dự án đập lớn, trong lòng Quan Doãn ngạc nhiên mừng rỡ. Quả nhiên, quả nhiên Lãnh Phong nắm lấy thời cơ, sửa đổi hình tượng ẩn nhẫn trước kia ở huyện Khổng, chuẩn bị bắt tay vào việc phản kích mạnh mẽ. Lãnh Phong ở huyện Khổng ẩn nhẫn đã hơn một năm, dù đang trong thế đối kháng với Lý Dật Phong, trước sau cũng không đồng ý thỏa hiệp. Nhưng muốn cụ thể, mạnh mẽ, cứng rắn hơn, thì lại cố chấp, không muốn làm người gây sự. Hiện tại, ông ta đã dứt khoát múa may quyền lực trong tay, muốn xuất ra quyền uy của nhân vật số hai trong huyện Khổng, một lần nữa nắm quyền trong huyện Khổng. - Về huyện ủy. Sau khi xử lý xong việc đình công ở đập lớn, Lãnh Phong lập tức quay người về: - Hiểu Kiệt, cậu đến bệnh viện băng bó đi. Nếu nghiêm trọng thì cứ nghỉ ngơi vài ngày. - Không cần đâu, tôi không sao, có thể chịu được mà. Quế Hiểu Kiệt vốn đang ấm ức trong lòng, thấy Lãnh Phong ngang nhiên ra tay, anh ta chỉ biết đối mặt với phản kích của Lý Vĩnh Xương. Lãnh Phong chẳng những không thỏa hiệp, mà trái lại, còn phản kích lại. Nói không chừng nếu Lý Vĩnh Xương thoái vị, cơ hội của anh ta đã tới, ngay lập tức trống ngực đập thình thịch: - Chủ tịch huyện Lãnh, anh có việc thì về trước đi, tôi còn quan sát hiện trường. Ngoài ra, nhân sự hiện nay không đủ. Vương Xa Quân không thể đến đây thường, Quan Doãn cũng thế, hy vọng Huyện ủy có thể sắp xếp một cán bộ còn trẻ có khả năng… - Ôn Lâm thì sao? Lãnh Phong cố ý đem Ôn Lâm đến công trường dự án đập lớn, tốt cho việc duy trì khoảng cách với Quan Doãn. Dù Quan Doãn đã mượn Hạ Lai đánh tan tin đồn, nhưng Ôn Lâm là nữ, thanh danh quan trọng hơn, tách ra khỏi Quan Doãn, cũng tránh khỏi nghi ngờ. - Ôn Lâm cũng được. Quế Hiểu Kiệt gật đầu. - Tôi về rồi sẽ nói với Ôn Lâm một tiếng. Lãnh Phong nói xong liền cùng Quan Doãn leo lên xe quay về Huyện ủy. Trên đường đi, Lãnh Phong không nói tiếng nào, sắc mặt trầm tĩnh, dường như đang nghĩ chuyện gì. Bước xuống xe ông ta mới buông một câu: - Chuyện ở đập nước sông Lưu Sa có lẽ không chỉ là một sự kiện đơn lẻ. Không chừng huyện Khổng phải loạn thêm nữa. Nhưng cũng tốt, đại loạn mới có thể đại trị. - Cậu lấy một chiếc xe của Huyện ủy, đi dạo loanh quanh cùng Kim Nhất Giai đi. Phải nhanh chóng đầu tư nông nghiệp hiệu suất cao. Nói không chừng, hy vọng thay đổi sự bần cùng lạc hậu của huyện Khổng chính là nông nghiệp hiệu suất cao này. Vẻ mặt Lãnh Phong mang chút tiếc nuối nói: - Tôi vốn định đích thân nói chuyện với Kim Nhất Giai, nhưng thời gian lại không cho phép. Thật đáng tiếc. Nếu lúc tôi quay về mà cô ấy còn chưa đi, cậu nói giúp với cô ấy, tôi muốn mời cô ấy ăn cơm. Lãnh Phong coi trọng Kim Nhất Giai cũng không ngoài sức tưởng tượng của Quan Doãn, cũng chứng minh rằng Lãnh Phong vẫn chưa thay đổi đường lối chấp chính huyện Khổng, vẫn lấy việc phát triển nông nghiệp là chính. Hắn liền gật đầu nói: - Dạ, xin Chủ tịch huyện cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ tiếp đãi Kim Nhất Giai thật tốt. - Tôi về tỉnh một chuyến, nếu nhanh thì ngày mai quay về, chậm thì ngày mốt. Huyện Khổng có động tĩnh gì, cậu cứ báo cáo với Bí thư Lý trước. Còn nữa, tài khoản công trình đập lớn, cậu bảo Ôn Lâm phải thẩm tra cẩn thận một chút. Lãnh Phong nói vài câu rồi đi đến văn phòng của Lý Dật Phong, đi được hai bước liền đứng lại: - Cậu nói với Quan Chi Thư câu gì mà dọa y bỏ chạy vậy? Quan Doãn cười ha hả: - Y và con y đều là học sinh của mẹ tôi. Y không sợ ai hết, chỉ sợ mẹ tôi phạt đứng thôi. Lãnh Phong nghe xong, ngây người sửng sốt, lắc đầu rồi xoay người đi. Quan Doãn cũng quay lại phòng thư ký. Xem ra Lãnh Phong quyết định tạo áp lực từ trên xuống dưới. Mục đích quay về tỉnh rất rõ ràng, ông ta muốn vận dụng mối quan hệ ở tỉnh, dùng hết sức vươn râu đến Thành ủy Hoàng Lương, điều động lực lượng bên trong của Thành ủy Hoàng Lương, thực hiện những áp lực cần thiết với Tưởng Tuyết Tùng tại cuộc họp thảo luận vận mệnh Lý Vĩnh Xương. Lãnh Phong rốt cuộc muốn toàn lực chiến đấu. Quan Doãn thầm nắm chặt nắm tay. Nếu trước khi xảy ra xung đột ở đập lớn sông Lưu Sa, hắn ít nhiều vẫn còn ôm ảo tưởng với Lý Vĩnh Xương. Căn cứ vào việc đều là người huyện Khổng, hắn cảm thấy không cần phải đánh đổ Lý Vĩnh Xương như vậy. Nhưng sau khi tận mắt thấy chuyện thôn dân và công nhân sờ sờ ra đấy, lại đã trải qua việc bị Vương Xa Quân bịa đặt hãm hại, giờ hắn cũng hạ quyết tâm, nếu không trừ được Lý Vĩnh Xương, thì huyện Khổng không được yên. Đẩy cửa phòng thư ký thấy Ôn Lâm đang ngồi ngẩn người. Cô đã mất đi vẻ rạng rỡ ngày nào, bộ dạng rầu rĩ không vui. Quan Doãn nhìn thấy không khỏi đau lòng. Đúng vậy, hắn đau lòng. Ôn Lâm trước kia ngây thơ rực rỡ mà hồn nhiên. Hiện giờ cô lại trở thành một đóa hướng dương đau buồn. - Ôn Lâm, thật ra… - Đừng nói nữa, em biết mà. Ôn Lâm ngắt lời Quan Doãn, cố gắng mỉm cười: - Em nghĩ thông suốt rồi, anh không cần an ủi em. - Được rồi… Quan Doãn biết rằng Ôn Lâm quật cường, cô không muốn nghe nói nữa, nói cũng vô dụng, bèn mang sổ sách bước tới: - Chủ tịch huyện nói để em kiểm tra tài khoản một chút, xem có vấn đề gì không. Bí thư Quế còn nói, chuẩn bị tạm thời điều em đến dự án đập lớn giữ chức thành viên chủ chốt. - Có thể kiểm tra tài khoản, em nhất định sẽ không bỏ qua bất luận lỗ hổng nào, nhất định phải tra được hướng đi của mỗi đồng lời. Ôn Lâm nói với ánh mắt kiên định: - Có đắc tội hoàn toàn với Lý Vĩnh Xương em cũng không sợ. Nhưng em sẽ không đi đến dự án đập lớn. Em đã quyết định rồi, chờ em làm xong việc cuối cùng ở Huyện ủy, em sẽ từ chức.