Quan Vận

Chương 116 : Phản kích nơi cùng đường

Quan Doãn cũng không tiếp lời nói của Lãnh Phong, mà hỏi lại: - Tôi có hai vấn đề, muốn xin chỉ thị của Chủ tịch huyện. Lãnh Phong khẽ gật đầu, Quan Doãn liền nói tiếp: - Thứ nhất, trong Huyện ủy có lời đồn rằng tôi và Ôn Lâm có quan hệ nam nữ bất chính, hơn nữa tôi còn có con với Ôn Lâm. Tôi xin cam đoan với Chủ tịch huyện, giữa tôi và Ôn Lâm hoàn toàn trong sạch, không có chuyện xằng bậy. Thứ hai, có phải đã có động tĩnh gì về chuyện thành phố xử phạt Lý Vĩnh Xương không? Mắt Lãnh Phong hơi lóe lên vẻ kinh ngạc. Hay cho Quan Doãn, góc độ nhìn nhận vấn đề thật sắc bén. Từ những lời đồn đại về việc Lý Vĩnh Xương bị thành phố xử phạt cho đến dự án đập nước sông Lưu Sa đình công, một loạt sự kiện tưởng chừng không liên quan gì đến nhau, nhưng thật ra bên trong lại có kết nối. Phải nói là trước là tin đồn về quyết định xử phạt Lý Vĩnh Xương của Thành ủy, sau đến là tin đồn về quan hệ giữa Ôn Lâm và Quan Doãn, những chuyện liên tiếp xảy ra chắc chắn không phải là trùng hợp gì cả, sao trong lòng Lãnh Phong lại không hiểu được. Thành ủy không có khả năng ra quyết định xử phạt Lý Vĩnh Xương nhanh như vậy. Hơn nữa, hôm nay là thứ Bảy, lãnh đạo chủ chốt sẽ không vì Lý Vĩnh Xương mà họp ngoài giờ. Nhưng từ sáng sớm đã có tin đồn rằng Thành ủy quyết định đem Lý Vĩnh Xương cách chức điều tra. Lãnh Phong cũng hiểu được, trong các lãnh đạo chủ chốt thành phố, chắc chắn còn chưa đạt được thỏa thuận chung. Đừng nói là không có cuộc họp thảo luận của Bí thư, sợ là Bí thư Tưởng Tuyết Tùng và Chủ tịch thành phố Hô Diên Ngạo Bác còn chưa gặp mặt, càng không thể có quyết định ngay lúc này. Tin đồn này đúng là có người cố ý tung ra, xuất phát điểm là muốn gây thêm rối loạn cho thế cục huyện Khổng, tạo nên chướng ngại trong việc Thành ủy ra quyết định xử phạt Lý Vĩnh Xương. Quả nhiên, tin đồn Thành ủy mới vừa lan ra, ở Huyện ủy liền có tin đồn của Quan Doãn và Ôn Lâm. Sau khi nghe được lời đồn, Lãnh Phong ngay cả cười cũng lười, với thái độ hoàn toàn không cho là đúng. Không ngờ lời đồn mới lan ra thì dự án đập nước sông Lưu Hà liền đình công. Hóa ra là một loạt sự kiện. Lúc này Lãnh Phong mới có thể hoàn toàn nhìn rõ, có người không cam lòng ngồi chờ chết, phải phản công đến cùng. - Trên thành phố không có động tĩnh gì, chỉ có tin đồn thôi. Lãnh Phong đưa mắt nhìn Quan Doãn, cơ thể hơi gầy yếu nhưng lại chín chắn hơn bạn bè cùng lứa tuổi, càng quý tài hắn hơn. Quan Doãn trong vòng một câu đã có thể nói toạc ra điểm mấu chốt bên trong một loạt sự kiện, quả thật rất đáng để ông ta xem trọng. - Lời đồn đối với Lý Vĩnh Xương rất bất lợi, nhưng chỉ là đồn đại mà thôi. Thành ủy hẳn là chưa tổ chức một cuộc họp chuyên thảo luận về vấn đề của Lý Vĩnh Xương. - Con rết… Quan Doãn bỏ dở một câu, tin rằng Lãnh Phong biết lời của hẳn vừa rồi có ý gì. - Vừa rồi tôi và Hạ Lai đi ngang qua tòa nhà Huyện ủy, gặp được không ít người, tôi có giới thiệu Hạ Lai là bạn gái của tôi. - Ha ha… Lãnh Phong đột nhiên mỉm cười. Y là người bình thường rất ít cười, cho dù có miễn cưỡng cười thì vẻ mặt cũng không thay đổi mấy. - Quan Doãn, cậu thật sự là nhân tài nha. Quan Doãn ngượng ngùng cười: - Trước mặt Chủ tịch huyện, tôi nào dám xưng là nhân tài, còn nhiều điều phải học tập nơi Chủ tịch huyện mới có thể tiến bộ được. - Vô nghĩa, nếu giờ cậu cái gì cũng đã biết, không phải tôi đã phải về hưu rồi sao? Sau khi nở một nụ cười hiếm thấy, Lãnh Phong lại đùa một câu càng hiếm thấy hơn với Quan Doãn. - Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, thế cục của huyện Khổng không loạn được đâu. Lãnh Phong khách khí vung tay lên: - Đi, đi họp đi, nghiên cứu về vấn đề đình công đập lớn một chút. Quan Doãn chỉ biết, bất kể Lý Vĩnh Xương gây ra sóng gió gì sau lưng, đều không ngăn cản được việc Lãnh Phong quyết tâm nắm toàn bộ thế cục huyện Khổng trong tay mình. Quan Doãn đi sau lưng Lãnh Phong, nhìn bóng lưng cũng có thể nhận ra được lòng tin của ông ta đang rất chắc chắn. Nhớ đến ông cụ Dung hình dung Lãnh Phong như Hàn Tín, Quan Doãn cẩn thận quan sát sau lưng Lãnh Phong. Dù không phải lưng hùm vai gấu, nhưng cũng rất uy vũ. Nhưng nếu phải tìm kiếm dấu hiệu gì sau lưng ông ta thì đúng là không thể nào tìm ra được. Sau lưng Lãnh Phong sao lại có thể có tướng đế vương? Tất nhiên, tướng đế vương chỉ là cách nói ẩn dụ, nhưng hắn nghĩ mãi không ra sao ông cụ Dung lại có thể nhìn bóng dáng bình thường của Lãnh Phong mà biết được tính cách của ông ta. Trong phòng hội nghị, người cũng ngồi đầy rồi. Lý Dật Phong ngồi ghế chủ tọa, các lãnh đạo Huyện ủy còn lại thì chia nhau ra ngồi. Ôn Lâm đang vội vàng sắp xếp hội trường. Ghế số ba, nơi Lý Vĩnh Xương thường ngồi giờ đang để trống. Quan Doãn bước vào, lập tức thu hút ánh mắt của các lãnh đạo chủ chốt trong Huyện ủy. Ngoài ra, toàn bộ nhân viên tham dự cuộc họp đều đưa mắt nhìn hắn đầy nghi vấn và tò mò. Ôn Lâm cũng thản nhiên ngẩng đầu nhìn hắn rồi lập tức xoay lại tiếp tục làm việc. Lãnh Phong sao có thể không biết trong ánh mắt mọi người nghi vấn điều gì, ông ta quay lại nói với Quan Doãn: - Tiểu Quan, quay đầu lại dẫn bạn gái Hạ Lai của cậu vào đây giới thiệu cho Bí thư Lý biết với. Phóng viên tòa soạn báo cấp quốc gia rất ít khi đến huyện Khổng. Để cô ấy tuyên truyền cho huyện Khổng sẽ rất có lợi cho kinh tế huyện Khổng phát triển. Lãnh Phong vì muốn cất nhắc Quan Doãn, cũng vì muốn hóa giải lời đồn về quan hệ giữa Quan Doãn và Ôn Lâm trong Huyện ủy. Lý Dật Phong cũng đã hiểu ý, bèn tiếp lời: - Chủ tịch huyện Lãnh nói đúng. Tiểu Quan, chút dẫn bạn gái cậu đến giới thiệu một chút. Bạn gái dù có quý mấy cũng không thể cất giấu được. Huyện Khổng muốn phát triển cần phải dùng sức của thông tin. Số hai bắt đầu, số một đẩy tới. Nhân vật số một và số hai liên kết cùng đồng ý, không khỏi khiến các nhân viên tham gia hội nghị không hẹn mà đều cùng nhau nhìn đầy thâm ý về phía Quan Doãn. Quan Doãn trong Huyện ủy, từ kẻ bị ghẻ lạnh trở thành người tâm phúc, tốc độ chuyển biến cực nhanh, không khỏi khiến người ta suy nghĩ rốt cuộc sau lưng đã có chuyện gì xảy ra. Nhất là Liễu Tinh Nhã. Anh ta đã đến phòng họp trước, đang sắp xếp hội trường, nhìn hắn đầy thâm ý. Liếc nhìn Quan Doãn, chợt nhớ tới Quan Doãn vừa rồi hỏi đến ba dòng họ thành phố Hoàng Lương, không khỏi chấn động. Giờ Quan Doãn càng lúc càng được Lý Dật Phong và Lãnh Phong trọng dụng. Chẳng lẽ lời đồn rằng Tưởng Tuyết Tùng muốn Quan Doãn thành thư ký của ông ta sẽ trở thành hiện thực? - Trước khi họp, tôi xin nhấn mạnh một việc. Sau này mong Huyện ủy bớt đi nhưng lời đồn không đâu. Hy vọng các đồng chí cũng không đồn đoán lung tung nữa. Nếu tôi phát hiện ai là người bịa đặt, nhất định nghiêm túc xử lý, tuyệt không nhân nhượng. Lý Dật Phong đột nhiên cao giọng nhắc đến những lời đồn trong Huyện ủy. Hơn nữa, nói đến lời cuối cùng, ông ta còn vỗ bàn. Từ khi nào Bí thư lý có khí thế như vậy? Mọi người nhận ra rằng câu nói của Lý Dật Phong vừa rồi phát đúng nơi đúng chỗ, cái nhìn rơi xuống trên người Vương Xa Quân vừa lúc đẩy cửa bước vào, trong nháy mắt liền hiểu ra mọi chuyện. Lời nói của Bí thư Lý, căn bản là muốn vỗ vào đầu Vương Xa Quân. Sắc mặt Vương Xa Quân lập tức liền thay đổi. Trong phòng họp không có Lý Vĩnh Xương, gã như mất đi người tâm phúc, trong lòng không còn hy vọng, cũng không còn sức lo nghĩ. Vừa rồi, lúc Lý Dật Phong vỗ bàn, gã suýt chút nữa run sợ đến mức run run, cảm giác không khác gì bị đánh vào mặt. Nhưng nghĩ đến dự án đập nước lớn đang đình công và bước tiếp theo của cậu sắp sửa thực hiện, trong lòng gã lại dấy lên khoái cảm mãnh liệt. Chờ đấy, Lý Dật Phong, Lãnh Phong, các người đừng đắc ý quá sớm. Huyện Khổng họ Lý, không phải là Lý của Lý Dật Phong mà là Lý của Lý Vĩnh Xương. Cho dù hai người số một số hai liên kết cũng không thể lật ngã nổi cậu đâu. Bản lĩnh của cậu còn lớn hơn các người tưởng tượng. Đến lúc đó, trong hai người, chắc chắn phải có một người rầu rĩ rời khỏi huyện Khổng. - Xa Quân, anh đến thị trấn Phi Mã một chuyến, đưa một phần văn kiện. Liễu Tinh Nhã lấy một xấp văn kiện giao vào tay Vương Xa Quân. Lúc này lại sai Vương Xa Quân đi đưa văn kiện, rõ ràng là muốn tống khứ gã. Vương Xa Quân sửng sốt. Giờ gã đã bị ghẻ lạnh đến mức độ này rồi sao? Hoàn toàn bị cho ra rìa, không khỏi vừa tức giận vừa nhục nhã, gã ngẩng đầu lên nhìn Lý Dật Phong, ý là muốn xin chỉ thị của ông ta. Lý Dật Phong cũng không thèm đề ý đến gã, lên tiếng: - Bắt đầu họp. Vương Xa Quân xấu hổ không chịu nổi đẩy cửa bước ra ngoài. Gã làm việc ở văn phòng Huyện ủy một năm, chưa bao giờ chịu đựng nhục nhã như hôm nay. Vừa ra khỏi cửa, gã liền tức giận đá một cú vào cây liễu, trong lòng hung hăng mắng một câu: - Liễu Tinh Nhã, mày là con chó của Lý Dật Phong. Chó ăn phân chỉ thấy người thấp! Chờ xem có một ngày mày phải cầu xin tao! Nếu để cho Quan Doãn nghe được những câu nói độc địa này của Vương Xa Quan, chắc chắn hắn sẽ chế giễu Vương Xa Quan tầm nhìn hạn hẹp. Tuy mọi chuyện Liễu Tinh Nhã đều đi theo Lý Dật Phong, luôn phục tùng vô điều kiện các chỉ thị của Lý Dật Phong nhưng chỉ giới hạn trong huyện Khổng. Trên thực tế, chẳng những anh ta không phải là chó của Lý Dật Phong mà còn không phải là người của Lý Dật Phong. Vương Xa Quân ra khỏi tòa nhà Huyện ủy, rẽ về phía tây, cũng không đi thẳng đến Đảng ủy thị trấn Phi Mã mà rẽ thêm lần nữa, đi tới một ngõ nhỏ quanh co, nước bẩn tung tóe, ruồi nhặng bay đầy. Ngõ nhỏ rất hẹp, chỉ có một sân một cửa. Vương Xa Quân đẩy cửa vào ngay. Trong sân có mấy tên choai choai cùng ngồi uống rượu. Rượu là vũng bùn, thuốc là hoa sen, đồ nhắm rượu là một đĩa lạc. Mấy người vây quanh bếp lò, trên lò đang hấp một tô thịt ba chỉ đang sôi sùng sục, bốc hơi nghi ngút. - Xa Quân đến rồi hả, uống một ngụm không? Một gã trẻ tuổi có xăm hình rồng xanh bên vai trái đưa tới một chén rượu. Vương Xa Quân khoát tay: - Không thể uống được, còn đang trong giờ làm, không thể để lãnh đạo nghe thấy mùi rượu được. Vạn Long, tình hình thế nào rồi? - Tôi làm việc anh cứ yên tâm, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay. Vạn Long lại chỉ vào gã trẻ tuổi bên tay phải có xăm hình bạch hổ, cũng khá sạch sẽ, lại còn đeo kính, nói: - Vạn Hổ đã điều tra được thời gian biểu, đường ngang ngõ tắt hàng ngày của Ôn Lâm, cả thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Quan Doãn, phạm vi hoạt động đại khái hàng ngày, đều nhớ kỹ cả. Chỉ cần anh nói một câu thì chuyện xô Quan Doãn, đẩy ngã Ôn Lâm chỉ là chuyện nhỏ. Bốn người đó là anh em, lần lượt là Vạn Long, Vạn Hổ, Vạn Ưng, Vạn Báo, cũng là bà con xa với Vương Xa Quân. Dưới sự trợ giúp của Vương Xa Quân, họ mở một cửa hàng sửa chữa xe máy ở thị trấn. Vì bốn người anh em họ đồng lòng, bụng dạ nham hiểm, thủ đoạn độc ác nên cũng có vài phần uy danh trong thị trấn cũ của huyện, được người ta gọi là Vạn gia tứ hùng. Nếu đã là bà con xa với Vương Xa Quân, tất nhiên cũng là bà con xa với Lý Vĩnh Xương. Lý Vĩnh Xương phải rơi đài, Vương Xa Quân gặp xui xẻo, xuất phát từ giữ vững lợi ích bản thân, Vạn gia tứ hùng không cần Vương Xa Quân lên tiếng cũng sẽ dốc hết sức chiến đấu với Quan Doãn. - Được, trước hết đừng cử động. Đợi khi đại sự vừa tới, các anh ra tay lần nữa, huyện Khổng loạn lên, đến lúc đó Quan Doãn bị người bôi đen, Ôn Lâm bị người dẫn đi. Lúc đó, chúng chết thế nào còn không biết. Vương Xa Quân vẻ mặt âm trầm, hung tợn nói.