Quan trường thiết luật
Chương 16 : Quy củ.
Ngày 15 tháng 8, sau khi hội nghị điều chỉnh phân công vừa chấm dứt thì Hoàng Lâm đã đến tìm Viên Tự Lập.
- Bí thư Viên, hôm nay đã điều chỉnh phân công, anh quản lý cơ quan, bây giờ tôi xin chuyển giao cho anh.
- Chủ nhiệm Hoàng, không cần gấp gáp, tôi định để vài ngày rồi nói sau, tôi còn phải học tập anh, phải làm sao để quản lý tốt cơ quan.
- Bí thư Viên, anh cũng đừng nói như vậy, không tại vị thì không nói đến công tác, bây giờ tôi chuyển giao công tác cho anh, anh xem, sổ chiêu đãi tôi cũng mang đến đây rồi.
- Được rồi, chủ nhiệm Hoàng, nếu anh đã gấp gáp như vậy thì chúng ta làm công tác chuyển giao.
Hoàng Lâm giao sổ sách tiếp đãi cho Viên Tự Lập, bên trong có vài tiếp đãi vượt quá tiêu chuẩn, tất cả đều liên quan đến bí thư Trịnh, Hoàng Lâm cũng không biết nên xử lý thế nào.
- Chủ nhiệm Hoàng, những tiếp đãi vượt chỉ tiêu thì bình thường nên xử lý thế nào?
- Bí thư Viên, những tiếp đãi vượt tiêu chuẩn thường do lãnh đạo văn phòng hoặc trực tiếp tiếp đãi phụ trách.
- Trước kia xử lý thế nào?
- Bí thư Viên, theo tôi được biết thì còn chưa xử lý những tình huống như vậy.
Viên Tự Lập lặng lẽ gập sổ lại, không tiếp tục nhìn.
- Nếu đã như vậy thì tôi cũng không xem xét nữa, những tiếp đãi trước đây tôi cũng có biết một vài phần. À, chủ nhiệm Hoàng, còn chuyện sắp xếp xe, có nguyên tắc gì không?
Hoàng Lâm bắt đầu trả lời nhiều vấn đề, Viên Tự Lập nghe rất cẩn thận, Hoàng Lâm rất cảm kích vì Viên Tự Lập hoàn toàn có thể tách sổ sách ra để bắt đầu lại một lần nữa. Nếu đã như vậy thì những vấn đề tiếp đãi trước đó sẽ do Hoàng Lâm phụ trách, nhưng Viên Tự Lập không làm như vậy, rõ ràng có ý gánh vác trách nhiệm cho mình.
- Được rồi, chủ nhiệm Hoàng, hôm nay nói nhiều như vậy đã là quá đủ, sau này nếu có gì không rõ thì tôi sẽ tiếp tục thỉnh giáo. Đúng rồi, chủ nhiệm Hoàng, tôi nghe nói vợ anh vừa về thăm nhà, muốn dùng xe của cơ quan, anh không tỏ thái độ gì sao?
- Không phải, bí thư Viên, trong nhà chúng tôi không có chuyện gì, anh cũng đừng nghe người ngoài nói.
- Ha ha, chủ nhiệm Hoàng, tôi nghe vợ anh nói như vậy. Được rồi, trong nhà có việc, anh là ủy viên đảng ủy xã, là lãnh đạo đảng ủy, nếu có gì khó khăn thì cứ nói ra. Ngày mai là chủ nhật, xe cũng không làm gì, anh nên về nhà với vợ, trên đường cũng nên chú ý an toàn, đi dọc đường cần dùng cơm thì cứ ghi phiếu về là được.
- Cám ơn bí thư Viên, cám ơn bí thư Viên.
Viên Tự Lập nhìn Hoàng Lâm mang ơn bỏ đi mà cười lạnh, trước đó Chu Nghĩa Hải đã sớm nói vài lời, để cho Viên Tự Lập quản lý cơ quan buông tay buông chân, không sợ dùng tiền. Lúc này chính quyền xã có tiền, vài cái tiếp đã vượt quá lố vẫn có thể thừa nhận được, quan trọng là phải làm sao cho mọi người đều thỏa mãn, cần phải thông qua quản lý cơ quan để nhanh chóng tạo nên hình tượng tốt, đây mới là mục đích.
Viên Tự Lập cũng không thể không chuẩn bị cho một cuộc chiến, sau khi biết được những gì mình phân công quản lý thì bắt đầu lưu ý cơ quan. Hắn cảm thấy Hoàng Lâm quản lý cơ quan quá rối loạn, từ trên xuống dưới đều bất mãn, tất nhiên điều này không thể trách Hoàng Lâm, vì hắn bị kẹp giữa khe hẹp, khó thể làm tốt tất cả công tác. Vì vậy trước khi tiếp nhận quản lý cơ quan thì Viên Tự Lập đã thầm quyết định, hắn phải có kỷ luật và yêu cầu nghiêm khắc, hơn nữa cũng tạo ra hoàn cảnh phóng khoáng, phải dùng hai tay nắm bắt vấn đề, như vậy mới hiệu quả.
Ngày 18 tháng 8, Viên Tự Lập tổ chức hội nghị các công nhân viên chức cơ quan, hắn tuyên bố chính sách đầu tiên, sau này tất cả công nhân viên chức đi làm được miễn phí cơm trưa ở căn tin, cơm tối và bữa sáng cũng được giảm giá xuống. Tóm lại một nhân viên dùng cơm ở căn tin, một tháng chỉ cần trả năm tệ là được. Còn vấn đề về kỷ luật phải có yêu cầu nghiêm khắc, trước hết là đúng giờ, chăm chú hoàn thành công tác của chính mình, những nhiệm vụ khác không cần phải trả giá, ra ngoài thì báo cáo với văn phòng, đi đứng rõ ràng, như vậy cũng không làm khó văn phòng.
Ngày 20 tháng 8 lại tổ chức hội nghị ban ngành, Viên Tự Lập thận trọng đề xuất yêu cầu, tất cả lãnh đạo rời khỏi ủy ban phải báo cáo cho văn phòng, để dễ dàng cho công tác liên lạc. Sau này nếu các đơn vị hay lãnh đạo huyện thông báo hội nghị khẩn cấp, nếu vì lãnh đạo được phân công quản lý rời khỏi ủy ban mà không thông báo cho văn phòng và làm hỏng việc, như vậy văn phòng sẽ tiến hành phê bình những người liên quan.
Vì vậy mà vấn đề công tác ở cơ quan nhanh chóng trở nên chính quy, Viên Tự Lập yêu cầu văn phòng sắp xếp một quyển vở, mỗi ngày đều ghi chép hướng đi của lãnh đạo, để tiện cho việc liên lạc. Còn vấn đề quản lý cơ quan, Viên Tự Lập tuyên bố cơ chế ban thưởng rõ ràng, nếu các cơ quan làm tốt thì cuối năm sẽ ban thưởng.
Biến hóa lớn nhất chính là công tác tiếp đãi, vì Viên Tự Lập được phân công quản lý cơ quan nên các phó bí thư, ủy viên đảng ủy, phó chủ tịch xã đều phải xin chỉ thị tiếp đãi, không có gì mất tự nhiên. Mà chính sách của Viên Tự Lập cũng rất thoải mái, hắn chưa từng muốn văn phòng xác định địa điểm hay tiêu chuẩn tiếp đãi, hoàn toàn để mở cho các thành viên ban ngành. Thậm chí có thành viên ban ngành muốn đón khách đi đổi gió ở huyện cũng không giới hạn, Viên Tự Lập đều đồng ý. Lúc này phí tiếp đãi không tăng hẳn lên, nhưng bầu không khí lại rất hòa hợp, thành viên ban ngành có tâm tình thoải mái, bọn họ được cảm thấy và hưởng thụ đãi ngộ làm lãnh đạo.
Đảng ủy xã có hai chiếc xe hơi, chỉ cần xe còn ở trong nhà xe là Viên Tự Lập sẽ cố gắng thỏa mãn tất cả yêu cầu của thành viên ban ngành, dù là việc tư. Nếu bí thư và chủ tịch xã không cần xe thì Viên Tự Lập đều có thể phái xe đi, tất nhiên dưới tình huống bình thường thì trong sân đều phải giữ lại một chiếc để ứng phó với tình huống đột nhiên.
Một tháng trôi qua, dù là thành viên ban ngành hay cán bộ cơ quan đều rất bội phục Viên Tự Lập, tất cả các sự việc trong cơ quan đều được hắn sắp xếp rất rõ ràng. Điều này phần lớn mọi người đều có thể cảm giác được, tất nhiên cũng không thể được như ý mọi người, ví dụ như vấn đề về xe cộ, xe của đảng ủy quá ít, sắp xếp chắc chắc sẽ không thể nào đồng đều cho được. Viên Tự Lập xin chỉ thị Chu Nghĩa Hải, nếu vô tình gặp tình huống đặc thù, văn phòng có thể thuê taxi để thỏa mãn yêu cầu công tác của thành viên ban ngành.
Thời gian cứ như vậy mà chậm rãi trôi qua, đã vào tháng mười, đến thời điểm thu thuế nông nghiệp, cây thuốc lá lúc này cũng đã bắt đầu được thu mua, vì thế mà đảng ủy chính quyền xã có vẻ rất bận rộn. Viên Tự Lập là quản gia của đảng ủy, vì vậy mà thời điểm này cũng không tốt đẹp gì, chính quyền đã thuê hai chiếc xe tải nhưng vẫn không đủ, trong đó có một chiếc xe chạy khắp nơi thu mua lá cây thuốc lá, tiền của chính quyền dần chảy ra. Đồng thời còn phải sắp xếp người trực ban, đêm này qua đêm nọ, càn phải thay ca, dù là người sắt thì cũng khó thể chịu được quá lâu.
Đảng ủy chính quyền xã ngoài nhân viên trực ban thì tất cả đều được điều động, ngoài những ban ngành đặc thù thì lúc này cần sử dụng chiến thuật biển người.
Nếu nói một cách tương đối thì khoảng thời gian này Viên Tự Lập có hơi thoải mái, hắn không thể rời khỏi cơ quan, tất cả lãnh đạo đều phải xuống thôn xóm nhưng hắn lại đứng vững ở cơ quan, nếu có gì xảy ra thì hắn cần phải ở nhà xử lý. Khoảng thời gian này lãnh đạo huyện đến khá nhiều, có lãnh đạo huyện ủy và khối chính quyền đến, có các lãnh đạo đơn vị tương quan. Viên Tự Lập đều phải tiếp đãi thích đáng, trả lời từng vấn đề, đồng thời mang lãnh đạo đến các địa phương tương quan. Tất nhiên những địa phương tương quan đều là nơi bí thư và chủ tịch xã đang bận rộn, lãnh đạo thấy bí thư và chủ tịch bận rộn thì rất thỏa mãn, cũng khen không dứt miệng với quy cách tiếp đãi của Viên Tự Lập.
Viên Tự Lập đắm chìm vào trong cảm giác thỏa mãn, lúc này đảng ủy chính quyền xã phối hợp rất tốt, người và người phối hợp tốt mà không sinh ra xung đột, rất tốt. Đáng tiếc là hắn cũng không thoải mái được bao lâu, ngay sau đó có chuyện xảy ra làm hắn luống cuống tay chân, cũng làm cho xã Liễu Hà nhanh chóng trở thành tiêu điểm của cả huyện Tuyên Thi.
Truyện khác cùng thể loại
187 chương
19 chương
72 chương
173 chương
2689 chương
2027 chương
50 chương