Quan Thương
Chương 243
Ngày 16 tháng 6, Vệ Tư Minh về nước giảng bài, lần này không chỉ mang theo thành viên chủ yếu trong tiểu tổ nghiên cứu của hắn, còn đưa cả vợ và con trai tám tuổi theo, có ý nghiêm túc suy nghĩ về nước định cư.
Tiểu Sơ ra nước ngoài một năm, cũng theo Vệ Tư Minh về nước, chỉ sống ở nước ngoài một năm mà cô bé năm nay tròn 20 tuổi tỏ ra chín chắn hơn nhiều, không chỉ đi học, còn tham gia công tác trù kiến chi nhánh Tân Năng Liên Hợp ở Châu Âu.
Sản lượng của Dương Năng Liên Hợp đột phá 10 triệu oắt, 60% sản phẩm xuất khẩu sang Anh, Đúc, 10% xuất khẩu sang Bắc Mỹ, cuối năm sản lượng khả năng đột phá 20 triệu oắt, trở thành cơ sở sản xuất pin quang điện lớn nhất trong nước. Cho nên thành lập chi nhánh phụ trách tiêu thụ ở Châu Âu là hết sức cần thiết, ngoài ra còn để giao lưu và mời gọi nhân tài kỹ thuật.
Vệ Tư Minh rất hài lòng với điều kiện nghiên cứu ĐH Tĩnh Hải sáng tạo ra, hắn và vợ ra nước ngoài khi còn rất trẻ, về nước luôn là tâm nguyện những năm qua của hắn, chỉ là còn chút lo lắng về việc hoàn cảnh giáo dục cho con nhỏ.
Sau khi tham quan Tiểu học Tinh Anh Tây Trạch, chứng kiến hoàn cảnh giáo dục chất lượng Tập đoàn Tây Trạch bồi dưỡng lên, Vệ Tư Minh cuối cùng cũng quyết tâm về nước, Trương Nhã cũng quay về nước, có điều vẫn phụ trách nghiệp vụ Âu Mỹ. Vợ chồng Vệ Tư Minh sống ở Anh đã 12 năm, có thành tựu tương đối ở ngành năng lượng mới, sức ảnh hượng không nhỏ.
Vợ chồng Vệ Tư Minh lấy giá 2.6 triệu USD của nghiên cứu độc quyền của mình đổi lấy 2.5% cổ phần cua Tân Năng Liên hợp. Hứa Hồng Phát, Viên Kiến nắm 3.5% cổ phần. Đồng thời Trương Bích Quân, Thiệu Binh, Cố Lương Vũ đầu tư 80 triệu lấy 8% cổ phần, thêm vào 2% cổ phần của Nghiêm Lập Hoàng, Đới Minh. Cổ phần của Liên hợp Tĩnh ở Tân Năng Liên Hợp giảm xuống còn 84%.
Ngay một ngày sau khi Vệ Tư Minh quyết định ở lại, Lâm Tuyền sai nhân viên tổ chức một bữa tiệc nhỏ trong căn nhà mà y chuẩn bị trước cho họ, người tham dự là nhân viên tiểu tổ nghiên cứu của hắn cùng học giả của Tân Năng Liên Hợp như Nghiêm Lập Hoàng, Hứa Hồng Phát. Trong thời gian Vệ Tư Minh về nước, Tiểu Sơ là phiên dịch của tiểu tổ nghiên cứu.
Thực tình mà nói Lâm Tuyền không sao quen được chuyện mặc áo vest, nhất là cảm giác gò bó ở vai rồi thắt ca- vát nữa, y dám cá người phát minh ra cái thứ này lấy ý tưởng từ thong lòng treo cổ, nên vừa đi ra cửa vừa lẩm bẩm nới ca vát ra một chút cho dễ thở.
“Két!” chiếc xe BMW màu đỏ chót đổ xịch trước cửa, sau lái xe là cô gái đeo kính râm, dù chiếc kính che đi phần khuôn mặt, nhưng từ chiếc mũi thẳng, cánh môi cong cong, làn da trắng trẻo, đủ biết đó là một mỹ nhân, cô gái thò đầu ra hỏi:
- Anh chàng đẹp trai muốn đi nhờ xe không?
Lâm Tuyền nhìn dáo dác xung quanh như trộm rồi chui tọt vào xe, vừa thắt giây an toàn vừa thúc giục:
- Nhanh, đi nhanh lên không ba nhìn thấy bây giờ, anh bảo em chờ ngoài cổng tiểu khu cơ mà.
Cô gái đó chẳng phải ai khác mà chính là Lâm Tĩnh Sơ, vừa mới về nước mấy hôm trước. Tiểu Sơ lui xe hết sức điệu nghệ, bĩu môi nói:
- Anh lớn như thế rồi mà còn sợ ba.
- Anh không phải công chúa Lâm gia, tất nhiên sợ ba rồi, vả lại anh không muốn vừa mất tiền vừa bị mắng.
Chiếc xe đắt tiền Tiểu Sơ đi tất nhiên được Lâm Tuyền mua cho, giá 250.000, nếu Tiểu Sơ về nước rồi cũng đành đi, nhưng cô chi về có hơn một tháng cũng mu axe, cha y không mắng cho tắt bếp mới là lạ.
Xe đi khỏi tiểu khu một quãng Lâm Tuyền mới thở phào, nhìn kỹ em gái, Tiểu Sơ thay đổi rất nhiều, nếu nói trước kia cô bé như nụ hoa đào chớm nở thì giờ đã là cánh hoa đào đang tận tình khoe sắc đỏ mê người của nó, khuôn mặt xinh đẹp vóc dáng ngày một đầy đặn, đường con quyến rũ của nữ nhân khiến các chàng trai nhìn không chớp mắt.
Thay đổi nhiều nhất của cô là ánh mắt tự tin, các cô gái tự tin luôn có súc hút.
Tiểu Sơ vén lọn tóc rũ xuống trước trán ra đằng sau, thấy Lâm Tuyền nhìn mình, hỏi:
- Nhìn gì em?
- Tiểu Sơ thay đổi nhiều rồi, đã thành phụ nữ trưởng thành xinh đẹp.
Lâm Tuyền cảm khái:
Tiểu Sơ đắc ý nghênh mặt lên:
- Thế nào tiếc rồi phải không, bây giờ em không thèm lấy anh đâu.
- Cái mồm nói linh tinh không chịu thay đổi.
Lâm Tuyền gõ đầu Tiểu Sơ một cái:
Tiểu Sơ cười nhẹ, lái xe đưa Lâm Tuyền tới nhà Vệ Tư Mình.
Ấn tượng đầu tiên của Vệ Tư Minh về Lâm Tuyền là đôi mắt, cảm giác như y lúc nào cũng chú ý đến mình, không thích nắm tiết tấu chủ đạo cuộc nói chuyện, nhưng nắm được tư duy của người nói chuyện rất chính xác, làm người ta cảm giác được lắng nghe và tôn trọng:
- Anh Lâm là người đầu tư nhiệt tình nhất vào sản nghiệp năng lượng mới mà toi từng gặp. Bất kể là đầu tư vào sản xuất pin quang học hay chế luyện Si tinh thuần, đều phải cần nhãn quang phi phàm.
- So với việc nói tôi là nhà đầu tư, chẳng bằng nói tôi là kẻ đầu cơ. Tân Bác Khuê Nghiệp đã xây dựng ba năm, tới tháng sáu năm sau vẫn chưa đảm bảo đi vào sản xuất, tất cả đều là người trong nghề, tôi không cần múa rìu qua mắt thợ. Sản nghiệp quang điện trong nước chưa phát triển, tiền đầu tư vào Tân Bác Khuê Nghiệp đại khái cần 8 - 10 năm mới có thể thu hồi.
Lâm Tuyền nhìn mọi người trong phòng, tất cả đều đang chú ý nghe y nói:
- Có lẽ mọi người đều nghĩ, chu kỳ thu lợi dài như thế, chẳng bằng đầu tư vào sản nghiệp địa ốc đang nóng hiện nay. Nhưng tôi còn suy xét tới một nhân tố, đó chính là các nước đang tích cực sửa chính sách về năng lượng mới, đặc biệt nước Đức năm nay sẽ sửa lại chính sách năng lượng mới.
Vệ Tư Minh hiển nhiên theo dõi vấn đề này:
- Hiện các nơi đều không kỳ vọng quá lớn vào đột phá chính sách của Đức, e là anh Lâm thất vọng thôi.
- Bởi thế nên tôi mới nói là đầu cơ, liều 1/10 cơ hội. Huống hồ Tân Bác Khuê Nghiệp không làm tôi lỗ vốn, chẳng qua kiếm được ít tiền mà thôi.
Nghiêm Lập Hoàng xen vào:
- Trước kia đầu tư vào Tân Bác Khuê Nghiệp, cậu đâu có nói với chúng tôi như thế.
- Em thông thường không để người khác lạc quan hơn mình.
Lâm Tuyền vỗ trán cười:
- Thầy Nghiêm có cho rằng năm nay trong nước có thể thông qua đề án sửa đổi nguồn năng lượng mới không?
Nghiêm Lập Hoàng không để bụng chuyện y đánh trống lảng:
- Trong nước tạm thời sẽ không thành lập bộ năng lượng, quản lý năng lượng vẫn ở trong ủy ban cải cách phát triển quốc gia. Chuyên môn thuyết lập cục năng lượng chẳng qua là vì tăng cường lãnh đạo với công tác năng lượng thôi, nên phương án này thông qua hay không chưa chắc, nhưng sẽ tăng thêm biên chế cục năng lượng, đó là thêm văn phòng nguồn năng lượng mới.
Lâm Tuyền thở dài:
- Trọng điểm năng lượng mới ở nước ta vẫn là ở sức gió và sinh vật phát điện, lĩnh vực quang điện chưa được mở cửa, không có quốc gia hỗ trợ chính sách, riêng thủ tục đã phiền hà ...
Rồi bảo với Trương Nhã:
- Hoa Hoàng và Đông Đô có ý tiến quân quy mô vào nghiệp chế tạo điện sức gió, kỹ thuật này tập trung ở Trung và Bắc Âu, nếu như có thể dẫn tiến kỹ thuật hạch tâm vào, Tân Năng Liên Hợp có thể suy xét đầu tư, nếu chỉ là lắp đặt thiết bị thì ý nghĩ không lớn, chúng tôi không tham gia.
- Tôi có vài người bạn trong lĩnh vực này, để tôi liên hệ với họ xem.
Trương Nhã gật đầu:
Vệ Tư Minh nhắc:
- Đưa vào kỹ thuật hạch tâm giá phải trên chục triệu USD là ít, mà yêu cầu trình độ chế tạo cũng rất cao.
- Hòa Hoàng không thiếu tiền, trình độ của Điện khí Đông Đô, Điện khí Tĩnh hải cũng miễn cưỡng chấp nhận được, đều đưa được kỹ thuật này vào trong nước sẽ xúc tiến trình độ nghành chế tạo trong nước.
Truyện khác cùng thể loại
124 chương
14 chương
778 chương
115 chương
1220 chương
135 chương