Quan Thương
Chương 193
Lâm Tuyền cười, lúc nãy y nói ra thông tin đó là có ý thử Diêu Tân:
- Ông Diêu đúng là nhạy bén, được rồi, tôi có thể báo giá cho ông, tới tháng ba năm sau, lầu A sẽ bán với giá 13.000. Nếu ông Diêu có hứng thú, trước tháng 12 đầu tư 12.000 mét vuông, trang hoàng 2.500. Đương nhiên khi đó chúng ta có thể đàm phán lại tiêu chuẩn trang hoàng, ông Diêu thậm chí có thể phái người tới giám sát quá trình trang hoàng và mua vật liệu của chúng tôi, để đảm bảo lợi ích của mình.
- Vậy còn lầu B thì sao?
- Như ông Diêu đã nói, tôi rất coi trọng tình hình bất động sản năm sau, lầu B có điều kiện tốt hơn lầu A, trong tay tôi lại không thiếu tài chính, lầu B tới mùa thu năm sau tiêu thụ cũng không thành vấn đề.
- Tổng diện tích kiến trúc của lầu B là hơn 60.000 mét vuông, chia ra cho đám đồng hương của tôi cũng có thể nuốt hết được, đương nhiên tôi không thể tự quyết định, liệu có thể phiền ngài Lâm tối nay tới hội sở Lực Duy một chuyến, đích thân giới thiệu tình hình của Bằng Nhuận.
Lâm Tuyền giật mình, muôn nuốt hết cả lầu B phải cần mấy trăm triệu, gom được khoản tiền lớn như thế, muốn làm gì mà chẳng được, xem ra nhóm doanh nhân Diêu Khê này có mục đích hẳn hỏi, không chỉ nhắm riêng vào lợi nhuận của Bằng Nhuận.
Lâm Tuyền và Lạc Ích Đồng nhìn nhau, đem bán toàn bộ lầu B, gần như có thể thu hồi toàn bộ chi phí đầu tư rồi.
Trầm ngâm một lúc Lâm Tuyền nói:
- Tôi thấy thế này, ông Lạc là đại cổ đông của Bằng Nhuận, tôi mời tổng giám đốc của Tinh Hồ và ông Lạc tới Lực Duy giới thiệu tình hình cho mọi người, cũng giải thích nghi vấn ...
Diêu Tân nói vội:
- Ngài Lâm cũng phải quang lâm chứ.
- Tất nhiên tôi cũng đi theo.
Rời khách sạn Hilton, vào xe của Lạc Ích Đồng, Lâm Tuyền không kìm được than:
- Những doanh nhân Diêu Khê này đúng là lắm tiền nhiều của, một cái hội đồng hương đã có thể nuốt chửng một tòa nhà. Hiện trong nước áp dụng cố định tỉ giá, đồng USD thì dao động mạnh, ắt có lượng lớn nhà đầu tư nước ngoài tràn vào nước ta kiếm cơ hội, TTCK nguy hiểm quá lớn, nhiều nguồn tài chính đang rút đi, các ngành nghề khác đang bị nhà nước ổn định vĩ mô, hạn chế quy mô đầu tư, như vậy khoản tài chính khổng lồ kia chỉ có đổ vào bất động sản, vừa có chính sách nhà nước hỗ trợ, lại xúc tiến thu nhập tài chính và GDP địa phương, chẳng cần tới hai ba năm, bất động sản ở thành phố này sẽ phồng lên như bong bóng được thổi hơi vậy.
Thiệu Binh vẫn nghi ngại:
- Bọn họ sẽ mua toàn bộ lầu B thật sao?
Lạc Ích Đồng gật đầu:
- Ảnh hưởng từ Chung cư Đàn Sơn chưa tan đi, cho nên Tinh Hồ mới có sức hút như vậy, chỉ cần ra giá hợp lý, chỉ cần Tinh Hồ đảm bảo làm tròn nghĩa vụ, những nhà đầu tư này không tìm Tinh Hồ hợp tác thì tìm ai?
Lâm Tuyền trầm ngâm chốc lát lại nói:
- Bất kể kết quả cuộc hội đàm tối nay ra sao, tôi thấy chuyện tuyên truyền nên bắt đầu triển khai đi, tiêu thụ chưa cần nghĩ tới, cứ làm nóng lòng người lên đã.
Hội sở Lực Duy là hội đồng hương của người Diêu Khê tại thành phố này, hội viên đều là những doanh nhân thành đạt của Diêu Khê, đương nhiên người tham dự cuộc gặp mặt tối nay đa phần là nhà đầu tư từ Diêu Khê tới, có chừng 60 nhà đầu tư tụ tập ở đại sảnh nói chuyện rôm rả.
Diêu Tân dẫn đoàn người Lâm Tuyền đi vào, tiếng nói chuyện ngừng lại, không ít người nhận ra Lạc Ích Đồng, mọi ánh mắt đổ dồn vào đó, không ai để ý tới đôi thanh niên nam nữ đi sau bọn họ không xa, đang lẩn vào một góc. Diêu Tân đúng theo phép tắc giới thiệu:
- Vị này là chủ tịch Lạc của Hòa Hoàng, hẳn là mọi người đều biết cả, không cần tôi nói thêm. Mặc dù Chung cư Đàn Sơn quy định nhà bán ra trong vòng 4 năm không được sang tay, nếu không phải lấy 10% tiền nhà bồi thường cho ủy ban chủ nhà, dù là thế song tôi vẫn mua hai căn nhà, tin rằng trong vòng bốn năm giá nhà của Chung cư Đàn Sơn sẽ là cột mốc cho nhà ở của thành phố này.
Tiếp đó giới thiệu Cố Lương Vũ:
- Còn đây là tổng giám đốc Cố Lương Vũ của thực nghiệp Tinh Hồ, mọi người cũng đã nhân ra, hôm nay chúng ta tập trung ở đây là nhắm vào Thực nghiệp Tinh Hồ, nên tôi mạn phép mời giám đốc Cố giới thiệu qua tình hình của Bằng Nhuận.
Mặc dù rất gấp gáp, nhưng Tinh Hồ sớm đã chuẩn bị tài liệu tuyên truyền cho Bằng Nhuận, Cố Lương Vũ nhận lấy một chồng cuốn sách nhỏ tinh xảo trong tay Diệp Kính Cường, đưa cho Diêu Tân nói:
- Đây là sách mẫu tuyên truyền cho Bằng Nhận, là truyền thống của Tinh Hồ, tư liệu tuyên truyền không phát tán ra ngoài, phiền ông Diêu phát cho mọi người xem, lát nữa thu hồi lại cho tôi.
Không ít người ngạc nhiên, trước nay tuyên truyền hận không được người ta truyền tay từ người nọ sang người kia, tăng thêm độ nhận biết lại giảm công sức, Tinh Hồ lại làm ngược lại. Tất nhiên Tinh Hồ phải có cái lý của họ, chưa cần minh chứng bằng thành công của họ, cứ nhìn người ta đi tới chủ động lấy sách, chăm chú xem có gì bí mật dấu trong là Diêu Tân hiểu phần nào.
- Các vị, đèn chuẩn bị tắt bây giờ, mời mọi người nhìn lên màn hình.
Cố Lương Vũ lúc này đã bảo phục vụ chuẩn bị máy chiếu xong, đợi chừng 5 phút cho những người khác đọc qua tài liệu, ra hiệu tắt đèn, hình ảnh hai tòa đứng trong khu công viên rộng lớn, đằng sau là cảnh non nước hữu tình xuất hiện trên tấm vải trắng:
- Đây là hình ảnh dựng trên máy vi tính của Bằng Nhận, ngoại trừ ngõ Bích Tình, còn những nơi khác đầu lấy ảnh thực tế. Tây nam của Bằng Nhuận là hồ Vị Danh, viên ngọc của Kiến Nghiệp, cách đông nam 600 mét chính là con đường Trung Sơn dài 2km, nối liền với đường hầm xuyên hồ. Cảnh đẹp hồ Vị Danh chính là khái niệm quan trọng nhất khi nói tới Bằng Nhuận, không nơi nào ở thành phố có góc độ ngắm cảnh đẹp hơn ở Bằng Nhuận, đối với những chủ nhà có phẩm chất luôn phải cân nhắc giữa thành thị hiện đại hóa hay tự nhiên mà nói, sẽ tìm được sự cân bằng tốt nhất ở nơi này. Ngoài ra, mọi người cũng xem qua tài liệu rồi thiết nghĩ không cần phải nói nữa, cùng với hạng mục cải tạo ngõ Bích Tình của thành phố và công viên khép kín, tin rằng cả khu vực này sẽ thành khu phong cảnh trọng yếu nhất của thành phố.
Ra hiệu cho cô nhân viên thay ảnh, chính là công viên cảnh hồ đã được thành phố cấp phép, tiếp đó là cận cảnh Bằng Nhuận:
- Khái niệm Bằng Nhuận đưa ra là tư hữu, cao quý, để thể hiện đểm này, công viên giữa hai lầu A, B sẽ dùng hàng rào sắt 0.8 mét ngăn cách với với ngõ Bích Tình ... Còn đây là tòa nhà Lực Phàm đang được trang trí, sau sẽ thành hội sở Bằng Nhuận, chỉ tiếp nhận hội viên là chủ nhà Bằng Nhuận, cung cấp nơi nghỉ ngơi giải trí dành riêng cho họ. Tiếp theo tôi xin giới thiệu kết cấu nội bộ ....
Cả đại sảnh im phăng phắc lắng nghe, đến khi Cố Lương Vũ vừa dứt câu "có vị nào muốn hỏi gì thêm không", lập tức có một nữ nhân tuổi chừng 30 đứng lên hỏi:
- Bằng Nhuận chuẩn bị bán với giá bao nhiêu?
Đây là câu hỏi hết sức ngu ngốc nhưng không ai không kìm được hỏi ra miệng, Cố Lương Vũ mỉm cười hỏi lại:
- Vậy xin hỏi tiểu thư nguyện ý bỏ bao nhiêu để được sở hữu căn nhà như thế?
Lâm Tuyền ngồi trong một góc, ghé sát tai Phương Nam nói nhỏ:
- Câu này là sao chép của em đấy
- Biết cậu giỏi rồi.
Phương Nam lườm y một cái:
Lâm Tuyền cười khì đắc ý, ở cạnh Phương Nam, y luôn tìm được thoải mái, không cần đeo bất kỳ cái mặt nạ nào, đôi khi thích tỏ ra vẻ trẻ con làm nũng với cô.
- Tôi nguyện ý ...
Nữ nhân kia ngập ngừng một lúc mà không nói ra được giá:
- Tôi nguyện ý….
Có một nam nhân bên cạnh kéo cô ta ngồi xuống:
- Nguyện ý cái gì, có phải tuyên thệ kết hôn đâu.
Thế là mọi người cười rộ lên.
Truyện khác cùng thể loại
124 chương
14 chương
778 chương
115 chương
1220 chương
135 chương